Vương Bất Kiến Vương - Điệp Chi Linh

Chương 38

Chương 38: Ăn gà rồi!

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Sau khi quét sạch đội Hừng Đông, Bắc Mục thu toàn bộ trang bị của họ, bốn người gom góp được 6 món trang bị thần cấp, bước vào khu an toàn cuối cùng. Lúc này, vòng quyết đấu chỉ còn lại ba đội: Băng Hồn, Bắc Mục và Hỏa Văn đang tranh giành quyền sinh tồn cuối cùng.

Trận chiến quyết định sắp bùng nổ!

Đúng vào thời khắc then chốt này, người chơi tuyến đầu của Bắc Mục là Lộc Miên có lẽ vì quá căng thẳng, lại một lần nữa đi sai vị trí và tách khỏi đội hình.

Băng Hồn và Hỏa Văn lập tức nắm bắt cơ hội, hàng loạt kỹ năng dồn về phía Lộc Miên, Lộc Miên mặc dù đã full trang bị thần cấp nhưng không thể chịu nổi sát thương cùng lúc từ hai đội, sau khi ăn đủ loại kỹ năng, tanker của họ lập tức ngã gục.

Diệp Thất Tịch muốn tiếp tục truy sát các thành viên còn lại của Bắc Mục, nhưng quay đầu lại thì phát hiện Trần Bắc Hà và Sở Tinh Lan đã biến mất? Trong khi đó, bốn người Hỏa Văn vừa bị ảnh hưởng bởi kỹ năng diện rộng, có hai người đang ít máu, Diệp Thất Tịch lập tức thay đổi chiến thuật: “Giết lão Từ trước!”

Toàn đội Băng Hồn bắt đầu tập trung hỏa lực vào đội trưởng Từ.

Hỏa Văn dĩ nhiên không chịu thua, lập tức phản công.

Góc nhìn của khán giả ở màn hình thượng đế phát hiện, ba thành viên còn lại của Bắc Mục đang leo cây, càng leo càng cao.

Khu an toàn lần này nằm ngay Thiên Diệp Sâm Lâm, trong rừng có nhiều cây cao lớn, lúc Diệp Thất Tịch không để ý cũng chính là khoảng thời gian Tiểu Lộc bị dồn ép, Trần Bắc Hà và Sở Tinh Lan lặng lẽ leo lên cây, áp sát chiến tuyến của vạn tuyển thủ một cách lặng lẽ.

Bình luận viên dở khóc dở cười: “Ba người Bắc Mục đang leo cây tập thể? Mở đầu trận đã mất tanker tuyến đầu, cảm giác trận này rất khó để Bắc Mục ăn gà nha.”

“Đội hình Băng Hồn quá mạnh, dù gì cũng là hỗ trợ số 1 của liên minh là Diệp Thất Tịch chỉ huy, kỹ năng khống chế diện rộng dùng cực kỳ chuẩn, một đợt đã khống chế trúng ba người.”

“AD của Hỏa Văn là người đầu tiên bị hạ gục, nhưng rất nhanh được hỗ trợ hồi sinh rồi!”

“Đúng vậy, Hỏa Văn có hỗ trợ là Thần Chức Mục Sư, có kỹ năng hồi sinh trong giao tranh, hồi sinh AD không thành vấn đề, dù sao mất người trong giao tranh rất dễ rơi vào thế bị động.”

“Hỏa Văn 4v3 tập trung dồn sát thương vào vị trí hỗ trợ của đối thủ, gặp đội Băng Hồn thì cứ giết Diệp Thất Tịch trước là không sai, không thì bị anh ta khống chế đến chết. Ơ… gì kia? Con rối từ đâu rơi xuống!?”

“Một con rối màu đỏ từ trên trời rơi xuống, khống chế AD mới hồi sinh?”

“Thâm Lan ẩn nấp trên cây đã ra tay rồi!”

“Ồ, AD vừa hồi sinh lại bị hạ! Bây giờ ba đội chỉ còn ba người mỗi đội.”

“North còn đang trên cây dùng chiêu cuối?”

Pha thao tác này của Bắc Mục khiến toàn bộ khán giả đều kinh ngạc.

Ngay từ đầu Lộc Miên đi sai vị trí bị dồn sát thương, là người đầu tiên chết, Bắc Mục tổn thất một thành viên, khả năng ăn gà giảm mạnh. Vì vậy ba người còn lại thành “ba con sói” leo cây trốn cùng nhau.

Vòng an toàn rất nhỏ, chỉ có bốn cái cây trụi lá, Băng Hồn và Hỏa Văn không thể đưa toàn bộ đội hình lên cây để truy đuổi, hai đội này vốn đã là kình địch, bắt đầu đánh nhau để tranh thủ giải quyết nhanh bên kia rồi mới truy đuổi Bắc Mục.

Kết quả là, Sở Tinh Lan nắm bắt thời cơ, khi Băng Hồn tấn công Hỏa Văn thì khống chế AD mới hồi sinh của Hỏa Văn; Khi Hỏa Văn phản công Băng Hồn, lại khống chế đội trưởng Diệp Thất Tịch của Băng Hồn.

Anh bên này hỗ trợ một chút, bên kia giúp một chút, cuối cùng khiến cả hai đội mất đi một người chủ lực. Sau đó, Trần Bắc Hà đột nhiên tung chiêu cuối từ trên cây!

Đao Phong Chiến Sĩ mở đại chiêu từ trên trời rơi xuống hai lưỡi dao liên tục đánh ra, ngay lập tức càn quét ba tuyển thủ còn sót lại dưới đất.

Cùng lúc đó, Sở Tinh Lan đứng trên ngọn cây, thả ba con rối cấp cao xuống để hỗ trợ Trần Bắc Hà tiêu diệt nốt các tuyển thủ máu thấp.

Trần Bắc Hà sau khi tung chiêu thì vô cùng hung hãn, lưỡi dao trong tay lia không ngừng, phối hợp cùng ánh sáng tím chém ra, hai tuyển thủ còn lại lập tức ngã gục.

North lập tức có được double kill, tiễn AD và AP của Băng Hồn lên bảng!

Trận cuối cùng bước vào thế trận hỗn chiến, Bắc Mục còn 3 người, Băng Hồn chỉ còn 1, Hỏa Văn cũng còn 3 người.

Đội trưởng Từ với kinh nghiệm dày dạn, nhìn thấy Bắc Mục sử dụng chiến thuật đánh du kích liền cảnh giác cao độ.

Ngay lập tức hạ lệnh: “Dồn sát thương giết North, đừng để cậu ta tung chiêu cuối!”

Đao Phong Chiến Sĩ sau khi hạ địch sẽ lập tức làm mới chiêu cuối, đồng thời tăng tỷ lệ bạo kích, kiểu tướng này trong giao tranh càng đánh càng mạnh, nhất định phải tiêu diệt trước.

Băng Hồn chỉ còn một tanker, buộc phải nhảy khỏi cây để tìm cơ hội phản công.

Hỏa Văn lập tức dồn sát thương vào North, máu của Trần Bắc Hà tụt không phanh, Khúc Trường Thiên phản ứng nhanh, lập tức mở một cái khiên, đồng thời hỗ trợ North tung chiêu khống chế diện rộng!

Trận hỗn chiến cuối cùng vô cùng mãnh liệt, khiến bình luận viên cũng không kịp trở tay.

“North vừa giết hai người của Băng Hồn làm mới chiêu cuối, Hỏa Văn còn lại ba người nhưng là đội hình hai hỗ trợ, hai người bơm máu khiến máu vừa tụt lại đầy!”

“North gồng mình chịu đựng hồi máu, mục tiêu là tiêu diệt đội trưởng Từ!”

“Đúng vậy, kỹ năng hồi sinh của hỗ trợ Hỏa Văn đã dùng hết, giờ chỉ cần hạ được đội trưởng Từ, thì phần còn lại không còn uy h**p gì!”

“Nhưng dưới áp lực hồi máu từ hai hỗ trợ, muốn giết nhanh cũng rất khó……”

“Tuyệt vời! Trường Thiên có một pha khống chế chuẩn xác, khóa cứng mục sư của Hỏa Văn.”

“Thâm Lan thả ba con rối, phối hợp với North đánh úp từ hai phía, máu của đội trưởng Từ đang nguy kịch!”

“Hỏa Văn chuẩn bị tung chiêu hồi máu lớn… nhưng… Lan- Bắc hai người cùng lúc bùng nổ sát thương, giết luôn hỗ trợ còn lại!”

“Hỏng rồi, đội trưởng Từ chỉ còn một vạch máu……”

“Đội trưởng Từ bị hạ rồi! Nhưng trước khi ngã vẫn kịp tung đòn cuối cùng mang theo North!”

BM-North đã hạ gục HW-XU

HW-XU đã hạ gục BM-North

Hai thông báo đồng thời hiện lên góc trái màn hình.

Trận giao tranh này xét theo hình thức là một đổi một, Trần Bắc Hà chết trước nhưng mang theo được Từ Tịnh Viễn, chiêu phép cuối cùng của Từ Tịnh Viễn cũng kích nổ đánh chết Trần Bắc Hà, một đổi một, không quá lỗ.

Xét theo cục diện tổng thể, người sống sót bên Bắc Mục là AP Sở Tinh Lan và hỗ trợ Khúc Trường Thiên.

Hỏa Văn còn một tanker và một hỗ trợ, Băng Hồn chỉ còn một tanker… Ba người này hầu như không còn khả năng gây sát thương.

Huống hồ, Sở Tinh Lan và Trường Thiên đều đang ở trên cây!

Tấn công từ trên cao, thả diều tầm xa, đám tanker bên dưới chẳng thể làm được gì.

Quả nhiên, dưới sự khống chế tuyệt vời của Khúc Trường Thiên, Sở Tinh Lan đã g**t ch*t tanker máu thấp của Băng Hồn, đồng thời làm mới chiêu cuối của Khổng Ngẫu Sư.

Bên Hỏa Văn còn lại là hỗ trợ hồi máu và mục sư, người này hồi máu cho người kia, kéo dài thời gian khiến lượng mana của họ cạn sạch!

“Hỗ trợ Hỏa Văn hết mana, không tung ra được kỹ năng nữa…”

“Khổng Ngẫu Sư vẫn còn một phần ba lượng mana, nhưng hỗ trợ bên Bắc Mục có thể chuyển mana cho đồng đội!”

“Trường Thiên dồn toàn bộ mana cho Khổng Ngẫu Sư, Khổng Ngẫu Sư tung một đợt kỹ năng g**t ch*t tanker của Hỏa Văn, mục sư hết mana còn lại cũng bị hạ gục luôn!”

“Chúc mừng Bắc Mục sống sót đến cuối cùng!”

Dưới khán đài vang dội tiếng hò reo cuồng nhiệt.

Trong phòng cách âm, Trần Bắc Hà nhảy cẫng lên vì phấn khích, tháo tai nghe, xoay người ôm chầm lấy Sở Tinh Lan: “Tuyệt vời quá! Chúng ta ăn gà rồi!”

Bị ôm đến mức hơi loạng choạng, Sở Tinh Lan khẽ mỉm cười, thuận thế đưa tay ôm eo Trần Bắc Hà, nhẹ nhàng nói: “Pha này, đội trưởng Trần chỉ huy rất chuẩn.”

Trần Bắc Hà cười đắc ý: “Haha, vòng bo cuối cùng vừa hay rơi vào Thiên Diệp Sâm Lâm, tôi liền bảo cậu tay dài leo cây, tụi mình cho Lộc Miên ‘bán mạng’ một chút, giả vờ yếu thế rồi đánh úp.”

Cậu buông Sở Tinh Lan ra, quay sang nhìn Lộc Miên và Khúc Trường Thiên: “Tiểu Lộc và Thiên Thiên cũng làm rất tốt.”

“Tiểu Lộc chịu hết kỹ năng của hai đội, Thiên Thiên thì tung khống chế và khiên rất chuẩn!”

“Nói chung bốn người chúng ta hôm nay siêu ngầu luôn ha ha ha!”

Trần Bắc Hà cười đến mức ánh mắt rực sáng, vui mừng khôn xiết, miệng nói không ngừng.

Mùa giải trước Bắc Mục không có một trận nào sống sót đến cuối cùng để ăn gà.

Đã lâu lắm rồi cậu chưa được nếm trải cảm giác sống sót đến phút chót trong một trận đấu chính thức và được nhìn thấy chữ “Victory” bằng vàng trên màn hình.

Hôm nay, trận đấu đầu tiên của mùa giải S5, họ trở thành người chiến thắng cuối cùng, giành được 10 điểm sống sót, đặc biệt là 17 điểm hạ gục khiến tổng điểm lên đến 27 điểm, đứng đầu bảng xếp hạng S5, mở đầu thật tốt!

Sao cậu có thể không vui được chứ? Đọc Full Tại TruyenGG.vision

Cậu suýt nữa nhảy ra khỏi phòng cách âm chạy hai vòng quanh sân khấu!

Nhìn Trần Bắc Hà vui mừng đến đỏ hoe mắt, tim Sở Tinh Lan cũng mềm nhũn, nhẹ nhàng xoa đầu cậu, nói: “Bắc Bắc, cuối cùng chúng ta cũng thắng rồi.”

Mắt Trần Bắc Hà hơi đỏ, khẽ gật đầu: “Ừm, hôm nay chỉ là khởi đầu, sau này tụi mình sẽ tiếp tục thắng, đúng không?”

Sở Tinh Lan mỉm cười: “Đúng, chúng ta sẽ tiếp tục thắng mãi.”

**

Lúc này, fan Bắc Mục trên khán đài đã khóc như mưa.

Chiến thắng đầy cảm xúc này, họ đã chờ từ rất lâu rồi.

Mùa giải trước, Bắc Mục liên tục bị chửi lên hot search. Sau khi Chúc Thanh giải nghệ, Sở Tinh Lan gia nhập đội, Bắc Mục càng bị dư luận nghi ngờ dữ dội. Nhưng hôm nay, họ đã dùng thành tích để chứng minh tất cả.

Tổ hợp “Lan – Bắc” hạ gục 17 người liên tiếp, sống đến cuối cùng giành chiến thắng, một trận thành danh!

Hai bình luận viên xúc động nói: “Lúc bắt đầu trận đấu này, hệ thống dự đoán tỷ lệ Bắc Mục ăn gà chỉ có chưa tới 5%.”

“Đúng vậy, điều đó cho thấy ban đầu chẳng ai đánh giá cao Bắc Mục cả.”

“Bắc Mục khởi đầu cũng không tốt, rơi xuống một góc bản đồ xa xôi, từ từ nhặt đồ, nhưng giữa trận đánh lén cực kỳ hiệu quả, hai đợt giao tranh xử lý rất tốt.”

“Trước khi vào vòng an toàn cuối, pha đụng độ với Hừng Đông cũng giải quyết rất gọn gàng, tiêu diệt cả đội Hừng Đông, Thâm Lan còn lấy được một pha quadra kill nữa.”

“Vào vòng bo cuối cùng, đối mặt với hai đội mạnh là Băng Hồn và Hỏa Văn, họ vẫn giữ được sự bình tĩnh.”

“Giờ hãy cùng nghe thử đoạn thoại nội bộ của Bắc Mục nào!”

Truyền thống của giải đấu là phát lại đoạn hội thoại của đội thắng sau trận đấu.

Một phần đoạn thoại của Bắc Mục được phát lớn khắp khán đài.

Trần Bắc Hà: “Là Hừng Đông, lên đánh cho họ te tua đi!”

Sở Tinh Lan: “Tiểu Lộc, chuẩn bị ‘bán*’ một đợt.”

Khán giả: “???”

Cái gì? Trận đụng độ với Hừng Đông đó, Lộc Miên đi sai vị trí bị dồn sát thương là cố tình à?

Ngay sau đó là đoạn thoại của trận cuối cùng:

Trần Bắc Hà phân tích: “Băng Hồn và Hỏa Văn đều rất mạnh, đánh lâu thì chúng ta không có lợi, giả vờ yếu thế một chút, Tiểu Lộc lên ‘bán’ trước, giảm bớt sự chú ý.”

Sở Tinh Lan: “Chúng ta lên cây né trước, rồi chờ thời cơ phản công.”

Trần Bắc Hà: “Giết Diệp Thất Tịch trước! Đẹp lắm!”

Trần Bắc Hà: “Tôi xuống xử bọn họ, Tiểu Lan yểm hộ tôi.”

Sở Tinh Lan: “Ok.”

Khán giả: “????”

Cậu gọi anh ấy là gì cơ? Tiểu Lan??”

Trần Bắc Hà hét lớn: “A a a double kill! Tôi hạ hai người máu giấy của Băng Hồn rồi!”

Giọng Sở Tinh Lan mang theo ý cười: “Làm tốt lắm.”

Trần Bắc Hà vô cùng kích động: “Tôi đệt, lão Từ cứ quấn lấy tôi, mau cứu mau cứu…..”

Khúc Trường Thiên: “Tôi buff giáp cho cậu.”

Trần Bắc Hà bất đắc dĩ nói: “Tôi không trụ nổi nữa rồi, giao cho Tiểu Lan đấy.”

Giọng Sở Tinh Lan ấm áp: “Yên tâm, phần còn lại để tôi xử lý.”

Trần Bắc Hà: “Cố lên cố lên!”

Trần Bắc Hà: “A a a chúng ta thắng rồi anh em ơi! Anh em thật bá đạo a a a!”

Khán giả: “…”

Ồn ào quá!

Khán giả gần như bị tiếng hét của cậu làm điếc tai.

Hai bình luận viên liếc nhìn nhau, nhịn cười nói: “North trong kênh voice thật là sống động!”

“Ha ha, nghe ra cậu ấy đang cực kỳ phấn khích. Không ngờ hai pha then chốt của Bắc Mục, tanker đi sai vị trí thì ra là cố tình?”

“Kỹ thuật diễn của Tiểu Lộc không tệ đâu, nhìn không ra là cố ý luôn.”

“Vị trí tanker của Bắc Mục là tân binh, ai cũng nghĩ cậu ấy là điểm yếu, không ngờ lại là mồi nhử.”

Pha Bắc Mục cho Lộc Miên lên đầu chịu đòn kéo thời gian, tạo cơ hội cho Thâm Lan khống chế đối phương. Cuối cùng Lộc Miên hy sinh trước như kế hoạch, họ gọi đó là hút hỏa lực, đánh lừa đối thủ.

“Đúng thế, tưởng như Bắc Mục chạy trốn như sói hoang, thật ra là chờ thời cơ.”

“Thời cơ nắm rất chuẩn, hai lần khống chế bằng con rối của Thâm Lan là mấu chốt, giúp Băng Hồn tiêu diệt AD của Hỏa Văn, mượn lực đánh lực, rất thông minh.”

“MVP trận này được trao cho BM-Lavender!”

“Lan thần Lavender hôm nay thể hiện cực kỳ xuất sắc, một đợt quét sạch tiêu diệt đội Hừng Đông, nhiều lần khống chế thay đổi cục diện trong vòng cuối, dựa vào chi tiết thao tác kỹ năng đã giúp cậu ấy sống sót đến cuối cùng.”

“ID Lavender lần đầu ra mắt ở giải đấu chuyên nghiệp, trận đầu đã có MVP – rất có ý nghĩa kỷ niệm!”

“Lại nói, North và Lan Thần có vẻ thân nhau thật? Tôi để ý cách xưng hô của họ, gọi nhau là Bắc Bắc, Tiểu Lan, dáng vẻ rất thân thiết!”

“Hôm nay, tổ hợp Lan – Bắc lần đầu chính thức thi đấu cùng nhau, vài pha giao tranh hợp tác vô cùng ăn ý, cảm giác như có tâm linh tương thông.”

“Đây gọi là duyên số sao? Người hiểu rõ bạn nhất thường là đối thủ của bạn trước kia?”

“Sau khi từ kẻ địch thành đồng đội, hiệu quả rất đỉnh! Dẫn dắt Bắc Mục ăn gà liền!”

“Một lần nữa chúc mừng Bắc Mục, trận đầu tiên ghi được 27 điểm, mở đầu đẹp như mơ cho mùa giải S5!”

Fan cả hai bên: “…”

Lần này fan CP lại sắp phát cuồng rồi.

Quả nhiên, sau khi trận đấu kết thúc, diễn đàn lại có một toà nhà thảo luận mới mọc lên.

“Sao cậu ấy gọi thẳng là Tiểu Lan thế, tôi phát điên rồi.”

“Giao cho Tiểu Lan~ câu này nói trơn tru thật đấy, khiến người ta tưởng tượng bay xa~”

“Trên giường cũng có thể nói giao cho Tiểu Lan không? [tim vàng] [tim vàng]”

“Hai người đó ai lớn hơn vậy?”

“Cùng tuổi đó, Bắc Bắc sinh trước Lan Lan ba tháng, tính là tết chứ?”

“Bắc Bắc sinh ngày 18/4 là Bạch Dương, Lan Lan sinh 23/7 là Sư Tử, Bạch Dương và Sư Tử là một cặp trời sinh đó~”

“Tiểu Lan Tiểu Lan, xưng hô này giống đang nói chuyện yêu đương ghê~.”

“Có người nói thấy hai người học cùng lớp tiểu học, sống cùng khu nữa?”

“Đậu má? Cùng lớp tiểu học thật hả?”

“Cư dân mạng toàn nói xạo…”

“Sống cùng khu, lớn lên cùng nhau từ nhỏ á? Không trùng hợp vậy đâu nhỉ~”

“Cảm giác như CP fan tự viết fanfic vậy haha.”

Tốc độ bình luận quá nhanh, fan bắt đầu nghi ngờ danh tính “bạn học tiểu học”, vì chưa ai biết họ thật sự lớn lên cùng nhau.

Nhưng thật ra, Trần Bắc Hà từ nhỏ đã gọi Sở Tinh Lan là “Tiểu Lan”, nên mới buột miệng gọi ra như vậy.

Kết thúc trận đầu tiên sẽ có 10 phút nghỉ ngơi. Bắc Mục trở về hậu trường uống nước, còn Sở Tinh Lan bị kéo lên sân khấu để nhận phỏng vấn MVP ngắn.

Phóng viên: “Xin hỏi Thâm Lan, vừa chuyển sang Bắc Mục, ngay trận đầu tiên của giải S5 đã giành được MVP, bạn muốn nói gì với mọi người không?”

Sở Tinh Lan: “Rất vui vì trận đầu tiên đã ăn gà. Dùng ID mới là Lavender giành MVP, Lavender nghĩa là hoa oải hương, tôi rất thích mùi hương này, hy vọng nó cũng sẽ mang lại may mắn cho chúng tôi.”

Phóng viên: “Bạn nghĩ yếu tố then chốt giúp chiến thắng là gì?”

Sở Tinh Lan không hề do dự: “Chìa khóa chắc chắn là vì North.”

Phóng viên ngạc nhiên: “Tại sao lại nói vậy?”

Sở Tinh Lan mỉm cười: “Vì trận này là North chỉ huy, cậu ấy rất thông minh, các quyết định giao tranh đều rất đúng đắn. Cuối cùng, cũng chính cậu ấy thu hút hỏa lực từ đối phương, tạo điều kiện cho tôi dọn dẹp tàn cục.”

Sở Tinh Lan nhìn thẳng vào ống kính, ánh mắt dịu dàng: “Tôi rất vui khi được thi đấu cùng North, cậu ấy là tuyển thủ xuất sắc nhất trong lòng tôi.”

Fan: “…”

Trong hậu trường, Trần Bắc Hà vừa uống nước liền nghẹn, vành tai đột nhiên ửng đỏ… Cái gì vậy? Cậu đang được phỏng vấn mà, sao cứ lôi tôi vào vậy?

Khúc Trường Thiên đứng bên cạnh cười toe toét: “Lan Thần đang khen cậu đấy, còn bảo cậu là người xuất sắc nhất trong lòng cậu ấy.”

Mặt Trần Bắc mặt nóng ran: “Nghe thấy rồi! Tôi cũng không điếc.”

Thật không?

Tôi là người xuất sắc nhất trong lòng cậu?

Câu nói đó khiến Trần Bắc Hà âm thầm vui vẻ, cậu phẩy tay lên làm bộ dửng dưng: “Hừ, chỉ là tâng bốc qua lại trong giới thôi mà. Cùng lắm khi tôi nhận MVP và lên phỏng vấn, tôi cũng khen lại cậu ta một câu là được chứ gì.”

Hết chương 38

Bình Luận (0)
Comment