Vương Bất Kiến Vương - Điệp Chi Linh

Chương 5

Chương 05: Tình cờ gặp nhau ở khách sạn

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Sau khi kết thúc buổi họp, mọi người cùng nhau quay về phòng huấn luyện.

Tầng 4 của căn cứ Bắc Mục được cải tạo toàn bộ thành khu huấn luyện eSports với dàn máy tính và màn hình cấu hình hàng đầu trong ngành.

Phân đội Thánh Vực có phòng tập ở khu phía Tây, bao gồm:

Một phòng lớn chứa được 20 người

Một phòng dành cho chế độ 4 người giao tranh toàn đội.

Và một “phòng tối hai người” chuyên dụng.

“Phòng tối” thường được dùng để huấn luyện đặc biệt. Khi mới vào đội, Trần Bắc Hà từng ngày nào cũng bị nhốt ở đây huấn luyện.

Thành tích kiểm tra đầu vào của cậu đứng đầu lứa, lại được đội trưởng Chúc yêu quý và tiến cử lên đội hình chính, ban huấn luyện mới đặc biệt đào tạo cậu.

Đội trưởng Chúc ngày đó thường cùng luyện riêng trong phòng tối, dạy cậu nhiều kỹ năng thực chiến và tư duy trận đấu. Suốt bao ngày khổ luyện, họ đã tạo nên sự ăn ý đáng kinh ngạc.

Trần Bắc Hà không phụ lòng tin đó, ra mắt xong lập tức trở thành chủ lực sát thương hàng đầu trong liên minh.

Đáng tiếc, cậu lại không thể cùng người mình kính trọng nhất giành lấy chức vô địch.

Bây giờ Chúc Thanh giải nghệ, vị trí pháp sư (AP) của đội Bắc Mục tạm thời bị bỏ trống.

Trần Bắc Hà không biết liệu mình có thể ăn ý được với đồng đội mới không.

Nhưng dù thế nào đi nữa, mục tiêu của cậu vẫn luôn là vô địch.

Và cậu tin rằng sau khi Chúc Thanh trở thành huấn luyện viên, mục tiêu của anh cũng là dẫn dắt Bắc Mục lên ngôi.

Mùa giải sau họ nhất định phải dốc hết sức mình.

Cả đội đi vào phòng huấn luyện lớn nhất, Chúc Thanh đóng cửa lại, nói: “Sau khi tôi giải nghệ, vị trí pháp sư (AP) tạm thời chưa có người thay thế. Trước mắt, sẽ không sắp xếp trận giao hữu. Mỗi người tự luyện tập hàng ngày, giữ cảm giác thi đấu.”

Có người vô thức đáp: “Đã biết, đội trưởng Chúc.”

“…Chúng ta phải gọi là huấn luyện viên Chúc chứ nhỉ?”

“Đúng đúng, huấn luyện viên Chúc!”

Chúc Thanh mỉm cười nhẹ nhàng: “Đúng vậy, từ giờ gọi tôi là huấn luyện viên Chúc hoặc Chúc ca đều được. Đội trưởng mới là North. Tôi còn một số việc cần xử lý. Buổi luyện tập chiều nay, Tiểu Bắc phụ trách sắp xếp.”

Trần Bắc Hà nhanh chóng đáp: “Không vấn đề gì! Chúc ca cứ yên tâm đi, em sẽ trông chừng cả đội.”

Chúc Thanh gật đầu, quay người rời khỏi phòng huấn luyện.

Anh vừa đi, một cậu trai buộc tóc đuôi ngựa ngồi bên trái Trần Bắc Hà liền thò đầu sang, cười tít mắt hỏi: “Chúc ca giải nghệ rồi, vị trí AP của đội mình giờ tính sao đây? Gọi ai lên từ đội 2 hay chọn từ học viên trẻ? Cậu muốn ai làm đồng đội mới?”

Trần Bắc Hà lập tức đẩy đầu cậu ta ra: “Đừng có hóng hớt, đi luyện tập đàng hoàng cho tôi!”

Cậu này tên là Khúc Trường Thiên, là một Alpha, ID thi đấu là Sky. Cậu và Trần Bắc Hà cùng gia nhập Bắc Mục một năm, hiện đang là hỗ trợ chính thức của chiến đội Bắc Mục.

Là hỗ trợ nhưng Sky không đi theo lối đánh trầm ổn, lạnh lùng như phần lớn hỗ trợ khác.

Phong cách của cậu cực kỳ “lươn lẹo”, thường chơi tướng hồi máu, di chuyển như ma quỷ, rất khó bị bắt, khiến đối thủ vô cùng ức chế.

Tính cách thì lắm mồm, mê tám chuyện, thường xuyên dùng icon, meme, spam emoji khi chat, lại còn thích lập nick phụ đi lướt siêu thoại, forum đọc bình luận.

Tóm lại: Không giống một Alpha chút nào.

Trần Bắc Hà quen biết cậu từ thời còn là thực tập sinh, hai người rất thân.

Trước đây nếu là lúc rảnh rỗi, Trần Bắc Hà có khi sẽ cùng Sky tám chuyện, đoán xem ai sẽ là pháp sư mới của đội. Nhưng bây giờ, cậu đã là đội trưởng. Mà đội trưởng mà đứng đầu hóng hớt, bị người khác nghe được thì không hay chút nào.

Hiện tại đội 2 và học viện đều có người chơi pháp sư, sau khi Đội trưởng Chúc giải nghệ sẽ có cuộc cạnh tranh quyết liệt cho suất chính thức.

Không loại trừ khả năng câu lạc bộ bỏ tiền mua tuyển thủ từ đội khác.

Tóm lại: Ai thay thế vị trí AP, giờ vẫn chưa thể biết được.

Trần Bắc Hà liếc Sky một cái đầy cảnh cáo, rồi lớn tiếng nói với cả phòng: “Mọi người chú ý! Bắt đầu luyện di chuyển bản đồ trong 1 tiếng. Mở phần mềm tập luyện ra, lát nữa tôi sẽ kiểm tra!”

Cậu đã nhanh chóng thích nghi với thân phận đội trưởng, ra dáng rất đĩnh đạc.

Sky nháy mắt cười: “Rõ rồi, đội trưởng!”

Các tuyển thủ khác cũng rối rít:

“Biết rồi, đội trưởng Trần!”

“Làm ngay đây~”

Âm thanh gõ phím lách cách vang khắp phòng huấn luyện.

Chiều hôm đó tất cả đều nghiêm túc tập luyện, bởi đội trưởng North đang ở ngay đó canh, chẳng ai dám lười biếng hay trốn bài.

**

Chúc Thanh rất bận. Sau khi chuyển sang vai trò huấn luyện viên thì anh có hàng đống dữ liệu cần xử lý, còn việc giám sát luyện tập hằng ngày tạm thời giao lại cho đội trưởng Trần Bắc Hà.

Mấy ngày kế tiếp không có trận đấu tập nào được lên lịch, đội Bắc Mục chỉ tập trung vào các bài luyện cơ bản buồn tẻ.

Buổi tối, Trần Bắc Hà thường livestream thêm để bù giờ phát sóng, sau khi thời gian huấn luyện kết thúc.

Chớp mắt đã đến thứ Năm.

Buổi trưa, đoàn trưởng – Hạ Vy tỷ gửi thông báo trong nhóm chat:

“@Tất cả thành viên đội 1: Tôi đã đặt vé máy bay cho mọi người. 2 giờ chiều ngày mai, bay đến Thủ Đô để dự chung kết S4 vào thứ bảy, cũng như All-Star và lễ bế mạc vào chủ nhật.”

Theo quy định của Liên minh Thánh Vực, tất cả các đội tuyển kể cả đã bị loại đều phải tham gia chung kết và lễ bế mạc.

Một khu vực khán đài riêng dành cho tuyển thủ sẽ được bố trí tại sân vận động.

Chủ tịch liên minh từng nói: “Tận mắt chứng kiến đối thủ giành cúp sẽ khiến các tuyển thủ sinh lòng khao khát chiến thắng mãnh liệt hơn, nhờ đó thi đấu về sau cũng sẽ nỗ lực hơn.”

Chi phí ăn ở hai ngày do liên minh chi trả, các đội tuyển chỉ cần lo chi phí đi lại. Tất cả các đội đều hợp tác nghiêm túc với quy định này.

Sau khi trở về ký túc xá, Trần Bắc Hà lập tức thu dọn hành lý.

Cậu mang theo một va li nhỏ, bên trong có: 2 bộ quần áo sạch để thay và 2 lọ thuốc ức chế – loại cho Alpha và Omega phòng tình huống bất ngờ.

Hy vọng mình nhanh chóng phân hoá xong, như vậy ra ngoài chỉ cần mang theo một loại thuốc ức chế là đủ…

**

Chiều hôm sau, các tuyển thủ của chiến đội Bắc Mục đến khách sạn eSports tại Thủ Đô đúng giờ —

Khách sạn này chỉ cách sân vận động chung kết 500 mét.

Đoàn trưởng Hạ Vy đã gửi danh sách đội từ sớm nên ban tổ chức giải đấu đã chuẩn bị phòng sẵn cho từng người.

Cả đội lần lượt ký tên nhận phòng ở quầy lễ tân.

Trần Bắc Hà vừa định ký tên thì sau lưng vang lên tiếng bước chân, Khúc Trường Thiên ghé tai thì thầm: “Ôi vãi, Hừng Đông không đội trời chung tới rồi!”

Vòng playoff S4 vừa rồi, nguyên nhân chiến đội Bắc Mục bị loại sớm chủ yếu là vì bị Hừng Đông chặn đầu khi chạy bo.

Nếu lúc đó Sở Tinh Lan không ra tay bất ngờ, khống chế hai người thì đội Bắc Mục có lẽ đã không bị tan rã đội hình và bị giao tranh tổng.

eSports là thế, kỹ năng kém là nguyên tội. Thua không thể đổ lỗi cho đối thủ, chỉ trách bản thân chưa đủ mạnh. Trận đó, Bắc Mục đánh thật sự có vấn đề và Sở Tinh Lan đã nhạy bén tận dụng cơ hội.

Bây giờ lại chạm mặt “hung thần” đã tiễn mình rời giải, Trần Bắc Hà thấy cực kỳ bực mình, chỉ hận không thể lôi Sở Tinh Lan vào game solo lại một trận cho hả giận.

Cậu ngẩng đầu nhìn ra sau, đúng lúc chạm ánh mắt của Sở Tinh Lan.

Hôm nay Alpha kia mặc một bộ đồ đơn giản, đeo ba lô đen, gương mặt sắc nét, đường nét tuấn tú, ánh mắt vừa sâu vừa sáng, cười lên lại khiến người khác khó rời mắt.

Sở Tinh Lan nổi tiếng nhờ ngoại hình và khí chất nho nhã, đặc biệt nổi bật giữa rừng tuyển thủ game thủ trẻ nhìn như “con nghiện net”.

Fan Omega của anh ta chiếm đa số, nghe nói còn từng được diễn đàn Omega bình chọn là: “Alpha có phong độ nhất Liên minh Thánh Vực”

Trần Bắc Hà thầm mắng trong bụng: “Phong độ cái gì, giỏi giả vờ thì có.”

Cậu nhướng mày, dời mắt khỏi Sở Tinh Lan tiếp tục cúi đầu ký tên.

Sở Tinh Lan mỉm cười tiến lên bắt chuyện với Chúc Thanh: “Đội trưởng Chúc, trùng hợp quá.”

Dù trên sân là kẻ thù, nhưng ngoài đời ai cũng giữ mặt mũi, không thể xông vào nhau thật nên đa số tuyển thủ vẫn giữ lễ phép bề ngoài.

Chúc Thanh bắt tay anh ta, đáp: “Đúng là trùng hợp thật, bọn tôi cũng vừa đến.”

Sở Tinh Lan chuyển ánh mắt sang mái đầu tím đang cúi xuống kế bên.

Trần Bắc Hà vừa ngủ một giấc trên máy bay, tóc hơi rối. Trên đỉnh đầu có hai sợi tóc vểnh lên như gai, trông như con nhím tím nổi xù lông.

Khóe mắt Sở Tinh Lan cong lên, anh ta bước đến gần bàn ký tên, thấp giọng hỏi: “Bắc Bắc, ký xong chưa? Cho tôi mượn bút.”

Trần Bắc Hà viết nốt tên mình, nhét bút vào tay anh: “Của cậu đấy. Tôi về phòng trước nhé, bye.”

Sở Tinh Lan cầm lấy cây bút vẫn còn hơi ấm từ tay cậu truyền lại.

Tuyển thủ chiến đội Bắc Mục cùng nhau vào thang máy, Sở Tinh Lan nhìn bóng dáng Trần Bắc Hà biến mất sau góc rẽ, rồi mới thu ánh mắt lại.

Trong thời gian thi đấu, liên minh sẽ xếp phòng khách sạn đôi cho tuyển thủ. Trần Bắc Hà ở cùng phòng với Chúc Thanh. Về tới phòng, cậu quăng vali sang bên, nằm phịch lên giường lướt điện thoại.

Trên mạng đang nóng hổi vì cuộc bầu chọn All-Star S4.

Mỗi năm, sau khi trận chung kết kết thúc thì liên minh sẽ tổ chức giải All-Star, như một sự kiện truyền thống của lễ bế mạc.

Chỉ có 12 tuyển thủ nổi bật nhất được mời. Không căn cứ theo thành tích đội tuyển, mà dựa hoàn toàn vào độ nổi tiếng cá nhân.

Có những người, đội của họ không vào sâu nhưng bản thân chơi cực giỏi hoặc có sức hút, fan đông đảo thì vẫn có thể được chọn vào All-Star.

Trần Bắc Hà ngay trong mùa S3 đã giành giải “Tân Binh Xuất Sắc Nhất”, độ nổi tiếng tăng vọt, cũng từng được mời tham gia All-Star năm ngoái.

Mùa giải S4, chiến đội Bắc Mục thi đấu chật vật suốt vòng bảng, rồi bị loại ngay vòng đầu tiên của playoff, thành tích không mấy ấn tượng.

Nhưng Trần Bắc Hà thì lại có rất nhiều pha thi đấu nổi bật, số điểm hạ gục của cậu xuyên suốt mùa giải luôn nằm trong top đầu bảng xếp hạng cá nhân của toàn liên minh.

North với lối đánh hung hãn, bạo lực, phong cách rõ ràng nên vẫn giữ được độ nổi tiếng cực cao.

Hiện tại, cuộc bình chọn All-Star đã bước vào giai đoạn cuối.

 ID BM-North đang xếp hạng 4, ngay sau Hừng Đông-Thâm Lan chênh lệch phiếu bầu không đáng kể.

Chúc Thanh thấy cậu đang lướt bảng phiếu bầu, liền mỉm cười: “Mặc dù đội mình mùa này thi đấu không tốt, nhưng sự yêu mến của fan dành cho em không hề giảm chút nào, em chắc chắn sẽ lọt vào All-Star S4.”

Trần Bắc Hà vò tóc, mặt khổ sở nói: “Chúc ca, thật ra All-Star có tham gia hay không cũng chẳng quan trọng. Em chỉ mong đội mình có thể giành danh hiệu thôi. Một tuyển thủ được fan vote vào All-Star như em, đứng giữa mấy người toàn vô địch với á quân, chỉ thấy… mất mặt.”

Chúc Thanh nhẹ nhàng vỗ vai cậu, dịu giọng: “Mỗi năm chỉ có một đội vô địch, nhưng tuyển thủ xuất sắc thì có rất nhiều. All-Star chỉ là trận đấu biểu diễn mang tính thương mại thôi. Em đừng áp lực, coi như kết thúc mùa giải bằng một trận vui vẻ là được rồi.”

Trần Bắc Hà gật đầu: “Vâng… mà không biết năm nay ai sẽ vô địch nữa.”

Trong đầu cậu thoáng hiện lên gương mặt cười của Sở Tinh Lan.

Liệu chiến đội Hừng Đông có giành được cúp vô địch mùa S4 không?

Nếu Sở Tinh Lan thật sự vô địch, chắc chắn cậu sẽ vừa ghen tỵ vừa cay cú đến chết.

Cảm giác bị kẻ thù “truyền kiếp” vượt mặt thật khó chịu.

Nhưng Sở Tinh Lan cũng rất khao khát chức vô địch, Trần Bắc Hà dù thế nào cũng không thể nhỏ nhen đến mức mong đội Hừng Đông đánh tệ.

Cậu không hẹp hòi đến vậy.

Cậu hy vọng đối phương sẽ thể hiện thực lực chân chính, cống hiến một trận chung kết đỉnh cao.

Bất kể kết quả ra sao, trận chung kết ngày mai chắc chắn sẽ vô cùng kịch tính.

Ai là người chiến thắng còn phải xem các đội xây dựng chiến thuật và xoay chuyển tình thế ra sao.

Trần Bắc Hà không thể thi đấu chung kết mùa này, chỉ có thể làm khán giả.

Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.

 Cậu sẽ quan sát kỹ từng tình huống, như đang chuẩn bị cho mùa giải sau.

**

Tác giả có lời muốn nói:

Tối nay có cập nhật mới, phát một đợt lì xì nhé~

Cú chuyển mình của Tinh Lan cần một bước ngoặt, hẹn gặp lại mọi người vào ngày mai!

Hết chương 05

Bình Luận (0)
Comment