Chương 02
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
Thấy mọi người đều đã nhấn sẵn sàng, Bùi Phong chủ động nhắc nhở: “Chúng ta có cần phân chia vị trí trước không?”
Giang Thiệu Vũ nói: “Anh tiếp tục chơi xạ thủ.”
Lão Lâm nối liền sau đó: “Tôi biết chơi Công Tước Hút Máu, tôi đi đường trên nhé!”
Chu Dật Nhiên: “Vậy tôi đi đường giữa, chơi pháp sư.”
Diệp Khinh Danh cười hí hửng: “Tiểu Bùi, em đi rừng hay để anh đi rừng?”
Bùi Phong không hề do dự: “Em xuống đường dưới chơi trợ thủ với sư phụ, anh Diệp đi rừng đi.”
Diệp Khinh Danh: “Ok! Để anh show tướng mới luyện của mình cho mấy mọi người xem.”
Và thế là đội hình được vui vẻ quyết định như vậy.
Sau khi vào phòng thi đấu, mọi người nhanh chóng chọn tướng theo vị trí của mình. Lão Lâm chọn đường trên với [Công Tước Hút Máu], Chu Chu lấy đường giữa với [Pháp Sư Diệt Thế], Diệp Tử chọn đi rừng với [Linh Giới Tuyết Điểu], đường dưới thì Giang Thiệu Vũ vẫn trung thành với [Thần Thương Thủ], còn Bùi Phong chọn [Sứ Giả Rừng Rậm], một tướng trợ thủ có thể hồi máu để bảo vệ sư phụ.
Cư dân mạng trong phòng livestream khi thấy đội hình này, ai biết chơi Thần Chiến đều cảm thấy không mấy lạc quan.
[Linh Giới Tuyết Điểu phải đi cùng với Pháp Sư Phi Thiên để có hệ thống Phi Thiên chứ, chỉ có một mình Linh Giới Tuyết Giới, các người nghiêm túc đấy à?]
[Đội hình này… thôi kệ, hạng Đồng đừng đòi hỏi nhiều!]
[Tân binh ACE đại chiến hạng Đồng, há há há]
[Tôi có cảm giác Diệp Tử sắp gãy chân rồi]
[Nhìn tới nhìn lui chỉ thấy đường dưới là có chút đáng tin?]
[Hôm nay Fred lật xe à?]
[Tôi thấy ACE sắp lật xe rồi!]
Giang Thiệu Vũ cũng thấy đội hình này không được hợp lý cho lắm, nhưng hôm nay là lần đầu anh chơi Thần Chiến, vẫn chưa quen thuộc với cả trăm vị tướng trong game, thậm chí tên tướng còn chưa nhớ nổi.
Ít nhất đội hình này đã đủ 5 vị trí đường trên, đường giữa, đi rừng, xạ thủ và trợ thủ. Thôi thì cứ như vậy đi, biết đâu lát nữa có thể tìm lại một chút ăn ý của ACE?
Trận đấu bắt đầu, Bùi Phong hí hửng đi theo sư phụ xuống đường dưới. Trong vài trận phân hạng vừa rồi, Giang Thiệu Vũ đã học được cách chơi vị tướng [Thần Thương Thủ], vừa vào game đã nấp trong bụi cỏ, xoay người 180 độ bắn tỉa, một phát trúng ngay đối thủ.
Xạ thủ bên kia rõ ràng cũng là một tân binh hạng Đồng, bị bắn mất nửa cây máu mà vẫn đứng đó farm lính. Tân binh nhỏ đứng im không né kỹ năng, Giang Thiệu Vũ không khách sáo, lại thêm một phát xoay 180 độ nữa, trực tiếp hạ gục xạ thủ!
First Blood!
[Thần Thương Thủ] của Giang Thiệu Vũ giành được mạng đầu tiên.
Bùi Phong hét lên: “Nice!”
Những người khác cũng spam “666” trong kênh đội.
Ở đường dưới, có Bùi Phong hồi máu giúp, dù Giang Thiệu Vũ còn ít máu cũng không cần về nhà, tiếp tục farm lính, tiện tay cướp cả cua sông, cấp độ nhanh chóng vượt hơn xạ thủ bên kia 1 cấp, trang bị cũng bắt đầu dẫn trước.
Ở đường trên, Lão Lâm đánh cực kỳ hổ báo, vốn dĩ anh đã có lối chơi máu lửa táo bạo, khi chơi lính công kích thì cứ lao lên như không cần mạng. Giờ cầm tướng đường trên, lối chơi cũng vẫn liều lĩnh như vậy, khiến tân binh đối thủ bị ép về trụ, rúc trong trụ không dám ra.
Đường giữa, Chu Chu âm thầm dùng kỹ năng giết lính từ xa.
Đúng lúc này, giọng của Diệp Khinh Danh vang lên trong kênh đội: “Quái rừng của tôi đâu rồi?”
Cư dân mạng trong phòng livestream thi nhau spam bình luận:
[Rừng bị cướp rừng rồi đấy!]
[Xong rồi, bên kia là cao thủ đi câu cá, ACE nguy to!]
[Trợ Thủ không để ý rừng à?]
[Tiểu Bùi nói: Trong mắt tôi chỉ có sư phụ, mặc kệ rừng sống chết ra sao!]
[Ngoài cặp đôi đường dưới dính nhau như keo, ba người còn lại mạnh ai nấy đánh, không có tí phối hợp nào cả]
Trong game, mọi người vẫn chưa nhận ra mức độ nguy hiểm của việc bị phản rừng, vẫn chăm chỉ last hit, farm tiền.
Lão Lâm không nhịn được mà lầu bầu: “Cho tôi một khẩu tiểu liên, tôi đã quét bên kia thành cái sàng rồi! Kỹ năng tướng này xài xong còn phải hồi chiêu, farm tiền mua đồ gì mà chậm như rùa.”
Chu Chu kiên nhẫn nói: “Cậu cố chịu chút đi, giai đoạn đầu game đúng là hơi chậm, lên cấp 6 có chiêu cuối rồi thì đánh giao tranh.”
Diệp Khinh Danh đi loanh quanh trong rừng một vòng mà không còn quái để farm, bèn chạy xuống đường dưới: “Anh Vũ, em đến giúp anh đây!”
Lúc này, Giang Thiệu Vũ vẫn chưa lên cấp 6, Diệp Khinh Danh cũng bị lỡ một đợt quái rừng nên vẫn chưa lên cấp, nhưng người đi rừng bên kia đã đạt cấp 6.
Diệp Khinh Danh từ rừng chạy tới, bỗng một tướng từ trên trời rơi xuống, mọi người chỉ thấy hoa mắt, kẻ đó lao tới tung ra một chuỗi combo, đánh Diệp Khinh Danh bay thẳng vào tường, chỉ trong vài đòn đã bị hạ gục!
Diệp Tử chạy cả đoạn đường xa đến để hỗ trợ: “???”
Bùi Phong cảm thấy có gì đó không ổn, vội vàng làm bia đỡ đạn, bảo vệ sư phụ rút lui. Giang Thiệu Vũ dù chưa hiểu rõ game này, nhưng phản xạ cực nhanh, thấy Diệp Tử bị giết liền lập tức dùng Tốc Biến lùi về trụ, né được chiêu cuối của pháp sư bên kia.
Tiểu Bùi chân ngắn chạy không kịp, bị pháp sư và đi rừng đối thủ phối hợp giữ lại.
Double Kill! Người đi rừng bên kia có được hai mạng.
Bùi Phong: “……”
Diệp Khinh Danh: “……”
Cư dân mạng trong phòng livestream sắp cười đến chết mất.
[Diệp Tử một pha hỗ trợ khiến đường dưới sụp luôn rồi]
[Chưa cấp 6 mà chạy xuống đường dưới làm gì? Ngàn dặm đi tặng mạng]
[Diệp Tử nói: Tôi nhớ Anh Vũ không được sao!]
[HLV Giang: Tôi cảm ơn cậu]
Diệp Khinh Danh cười toe toét nói: “Khụ khụ, tôi không cố ý đâu, tôi chỉ muốn đến giúp mọi người thôi mà.”
Giang Thiệu Vũ: “… Cậu đừng đến đường dưới chính là đang giúp tôi rồi đấy.”
Diệp Khinh Danh ấm ức nói: “Ồ, vậy em lên đường trên vậy.”
Lão Lâm lập tức cảm thấy nguy cơ ập đến: “Đừng, cậu đừng có lên đây!!”
Sau khi hồi sinh, Diệp Khinh Danh quay lại rừng farm một đợt quái nhỏ, cuối cùng cũng lên cấp 6. Anh hào hứng mở chiêu cuối bay lên trời, bay một mạch tới đường giữa, vừa điều khiển vừa nói: “Vẫn là Chu Chu tốt nhất, không chê tôi, tôi đến giúp đường giữa đây!”
[Linh Giới Tuyết Điểu] dang đôi cánh trắng muốt, nhanh chóng bay tới đường giữa. Nhưng còn chưa kịp tung chiêu nào thì đã bị pháp sư đường giữa bên địch dùng một bộ combo khống chế tại chỗ, rồi người đi rừng nấp sẵn trong bụi lao ra tung một chuỗi combo khác, lập tức tiễn anh lên bảng.
Chu Dật Nhiên lao lên hỗ trợ, phát huy tốc độ tay tung ra chiêu cuối. Sáu đám sương đen hung hãn phóng ra từ cây trượng… kết quả là chỉ sượt qua đỉnh đầu của đối phương, chẳng trúng cái gì cả.
Ngay sau đó, cặp đường giữa-rừng đối thủ lập tức phản công. Chu Dật Nhiên bị một chuỗi khống chế đánh đến cạn máu.
Double Kill! Người đi rừng đối thủ lại có thêm hia mạng!
Diệp Khinh Danh và Chu Dật Nhiên cùng nằm dưới đất, mặt đối mặt mà nhìn nhau.
Cư dân mạng trong phòng livestream lại được phen cười nghiêng ngả:
[Diệp Tử đừng bay nữa, bay đến đâu đường đó sập!]
[Đây chính là liên kết đường giữa-từng thần thánh: Một chết, một tặng?]
[Diệp Tử đến tấu hài à? Bay cả đoạn đường xa chỉ để tặng một mạng?]
[Tôi muốn tag @Chu Gia Văn, cũng là đội trưởng Chu, sao chơi [Pháp Sư Diệt Thế] lại khác biệt thế này trời!]
[Há há há, 6 đám sương đen bay mà không trúng cái nào luôn, chịu thật!]
[Chu Chu nói: Bực ghê, game này không thể xả đạn như AK!]
[Chiêu của Pháp Sư Diệt Thế khó trúng thật, chắc đội trưởng Chu quen bắn AK rồi, thành ra dùng chiêu cuối lại thành drift bay ngang! Hahaha]
Hai người nằm xuống ở đường giữa, im lặng trở về căn cứ chờ hồi sinh.
Ở đường dưới, Bùi Phong và Giang Thiệu Vũ đang 2v2 với xạ thủ và trợ thủ bên kia. Nhờ Bùi Phong luôn bám sát bảo vệ sư phụ, giữ lượng máu của anh luôn trên 80%, cộng với việc Giang Thiệu Vũ càng chơi càng thuần thục, cả hai nhanh chóng chiếm được lợi thế, bắt đầu đẩy trụ ngoài đường dưới.
Tiếc là trong rừng lại không hề có mắt cắm, không biết được hướng di chuyển của đối thủ. Đối thủ lập tức liên kết đường giữa-rừng, nhanh chóng hỗ trợ, vòng ra sau lưng, kẹp chết Bùi Phong và Giang Thiệu Vũ dưới trụ.
Tiểu Bùi mở chiêu cuối hồi máu bảo vệ sư phụ rút lui, Giang Thiệu Vũ lại một lần nữa Tốc Biến chạy thoát, nhưng Tiểu Bùi thì bị hạ gục.
Bùi Phong nói: “Chỉ cần sư phụ chạy thoát là được, tôi chết không sao cả!”
Cư dân mạng: “……”
Biết rồi, cậu lên sân khấu chỉ để show ân ái thôi. Đọc Full Tại TruyenGG.vision
Giang Thiệu Vũ cau mày, dù anh và Tiểu Bùi phối hợp ở đường dưới khá ổn, nhưng rừng và đường giữa đã hoàn toàn sụp đổ, đặc biệt là Diệp Khinh Danh, làm náo loạn tiết tấu, bay đến đâu chết đến đó, tặng không ít mạng cho đối thủ.
Rõ ràng đường giữa-rừng bên kia là cao thủ, đi hỗ trợ khắp bản đồ, hoàn toàn phá hỏng nhịp độ của họ. Nếu không thể tổ chức một trận giao tranh hiệu quả để phản công thì trận này chắc chắn thua.
Đúng lúc này, trên màn hình hiện lên thông báo:
“Rồng Viễn Cổ đã bị [Quyền Hoàng] tiêu diệt!”
Diệp Khinh Danh tò mò hỏi: “Rồng Viễn Cổ là gì thế?”
Lão Lâm đáp: “Chắc là con boss trong rừng thì phải?”
Chu Chu nghiêm túc giải thích: “Là quái rừng có thể tăng buff công và thủ. Mà nói thật, Diệp Tử, cậu chơi rừng mà không biết đánh rồng lớn à?”
Diệp Khinh Danh mặt mơ màng: “Rồng lớn ở đâu đấy?”
Lão Lâm: “À, tôi thấy rồi! Có phải con quái to có cánh ở cái hang trên đường trên không?”
Chu Chu ôm trán bất lực: “Đấy là rồng nhỏ anh ơi.”
Diệp Khinh Danh hỏi tiếp: “Rồng nhỏ với rồng lớn là hai con quái khác nhau à? Hay là rồng nhỏ lớn lên thì biến thành rồng lớn?”
Cư dân mạng: “……”
Tân binh đội ACE hạng Đồng, mấy người lên sân khấu để tấu hài đấy à?
Ván này không nghi ngờ gì nữa, thua chắc rồi.
Kẻ đầu sỏ gây họa Diệp Khinh Danh vội vàng lên kênh thoại xin tha: “Không viết bản kiểm điểm đâu nhé, đã nói là không viết rồi đấy!”
Giang Thiệu Vũ gửi một dấu chấm lửng cho anh ta.
Lão Lâm thở dài, nói: “Tôi cảm giác mình không chơi nổi game này, đánh lính, tích tiền, mua đồ, phiền phức quá. Tôi vẫn thích kiểu đơn giản bạo lực như Thần Súng hơn, vác súng lên là lao vào bắn được luôn.”
Diệp Khinh Danh nói: “Tôi thấy game này vui mà, tướng của tôi còn biết bay nữa!”
Chu Dật Nhiên không khách sáo mà châm chọc: “Bay tới để tặng mạng hả? Lần nào cũng bay xong là gãy chân.”
Diệp Khinh Danh gửi một sticker vẫy tay chào tạm biệt: “Tình nghĩa bạn bè đến đây là chấm hết rồi.”
Cư dân mạng: “……”
ACE đoàn kết hòa hợp đâu rồi?
Thì ra ngoài đời các người giao tiếp với nhau theo phong cách như vậy à?
Giang Thiệu Vũ lạnh nhạt lên tiếng: “Chơi nữa không?”
Wing Thần vẫn là người khiến ai cũng e dè nhất, anh vừa mở miệng, kênh đội lập tức im phăng phắc.
Lão Lâm nghiêm túc nói: “Chơi thêm hai ván nữa đi, vẫn chưa đã tay.”
Chu Chu phụ họa: “Đúng đó, chẳng lẽ cứ thế thua mãi?”
Giang Thiệu Vũ nói: “Chờ chút, tôi xem qua tướng đã, thử chọn vài tướng để phối hợp. Diệp Tử, cậu đừng có ham vui.”
Diệp Khinh Danh ho khẽ một tiếng, nghiêm túc lại: “Biết rồi, ván sau em sẽ chơi nghiêm túc.”
HLV Giang mở bảng tướng, lướt nhanh qua theo độ phổ biến của các tướng ở từng vị trí, xem kỹ kỹ năng của từng người.
Sau đó, anh suy nghĩ một lúc rồi đưa ra sắp xếp: “Lão Lâm cầm Hắc Long Kỵ Sĩ, Chu Chu lấy Nữ Thần Băng Sương, Diệp Tử chọn Tiềm Hành Đạo Tặc, tôi vẫn dùng Thần Thương Thủ, Tiểu Bùi chọn Thánh Kỵ Sĩ để bảo kê.”
Cư dân mạng nghe chỉ đạo xong, đồng loạt kinh ngạc:
[Trời ơi! Đội hình này có hơi hướng thi đấu chuyên nghiệp rồi đấy!]
[Khả năng đọc game của HLV Giang đúng là YYDS!]
[Chuỗi khống chế hoàn hảo luôn!]
[Hắc Long Kỵ Sĩ có chiêu khiêu khích diện rộng + Băng Sương làm chậm + Thánh Kỵ đứng tuyến đầu chịu đòn, Đạo Tặc và Thần Thương Thủ làm sát thương, tuyệt vời!]
[HLV Giang bắt đầu triển khai chiến thuật rồi, ván này có hy vọng!]
Tổ hợp tướng mà Giang Thiệu Vũ chọn ra, là cách anh hiểu sơ bộ nhất dựa vào kỹ năng của các tướng sau khi nhìn qua bảng tướng.
Game Thần Chiến khác với Thần Súng ở chỗ, các tướng phải phát triển, mua trang bị và kỹ năng có thời gian hồi chiêu.
Ví dụ như chiêu cuối cấp 6, dùng xong là phải đợi mấy chục giây mới dùng lại được. Không như Thần Súng, chỉ cần còn đạn là bắn liên tục.
Vậy nên, trong kiểu game “dựa vào kỹ năng để gây sát thương”, phối hợp kỹ năng và liên kết nhịp nhàng chính là mấu chốt.
Ván trước, 5 người hầu như chẳng có phối hợp kỹ năng gì cả.
Ván này, đội hình mới có phối hợp rõ rệt, Thánh Kỵ Sĩ cứng cáp đứng đầu chịu đòn, Hắc Long Kỵ Sĩ + Nữ Thần Băng Sương phối hợp tạo chuỗi khống chế diện rộng, tạo điều kiện cho đồng đội gây sát thương. Tiềm Hành Đạo Tặc là sát thủ chuyên ám sát, rất hợp với phong cách lén lút, đánh lén của Diệp Khinh Danh. Khi Lão Lâm và Chu Chu khống chế kẻ địch, Diệp Tử có thể từ trong bóng tối lao ra dứt điểm. Giang Thiệu Vũ với Thần Thương Thủ hỗ trợ từ xa, nhắm chuẩn, kết thúc nhanh.
Đây là một đội hình khống chế làm nền cho sát thương, ít nhất cũng có tính chiến thuật.
Quan trọng hơn, Hắc Long Kỵ Sĩ và Nữ Thần Băng Sương đều là tướng có độ khó không cao, chỉ có 3 sao, chỉ cần phối hợp ăn ý là đủ mạnh.
Diệp Khinh Danh nghe Giang Thiệu Vũ bố trí xong không nhịn được cười: “HLV phát bệnh nghề nghiệp rồi, mới thế mà bắt đầu xây dựng đội hình rồi à?”
Chu Chu nói: “Cậu nghiêm túc đi! Cậu tướng tàng hình đi rừng đấy, đừng có lại đi tặng mạng nữa nhé.”
Lão Lâm tìm được Hắc Long Kỵ Sĩ trong bảng tướng, nói: “Nhảy vào, chiêu cuối khiêu khích… là nhảy vào giữa đám địch đúng không?”
Giang Thiệu Vũ: “Ừ, nếu khoảng cách không đủ thì Tốc Biến vào rồi mở giao tranh. Chu Chu bám sát Lão Lâm, cậu ấy nhảy chỗ nào thì cậu thả chiêu đóng băng ngay dưới chân cậu ấy.”
Hai người lập tức gõ chữ: “Rõ!”
Ván thứ hai bắt đầu.
Lần này, Diệp Khinh Danh được cầm sát thủ có kỹ năng tàng hình, có thể đi lượn khắp nơi mà không bị phát hiện, cảm giác này quá sướng, hoàn toàn hợp với phong cách “ẩn nấp giết người trong vô hình” của anh ta.
Đường dưới, Tiểu Bùi đổi sang trợ thủ [Thánh Kỵ Sĩ], phối hợp với Giang Thiệu Vũ 2v2, nhanh chóng chiếm được thế thượng phong.
Lão Lâm và Chu Chu cũng chăm chỉ farm lính, sau vài lần thử nghiệm, cuối cùng cũng làm quen với kỹ năng của tướng.
Đầu trận cả hai bên đều hòa bình farm, cho đến khi mọi người đều đạt cấp 6, Giang Thiệu Vũ chủ động đánh dấu hiệu tập hợp: “Giao tranh đường giữa.”
Đội viên lập tức kéo tới. Đúng lúc đó, đối thủ có cả người đi rừng, pháp sư và trợ thủ cũng đang ở đường giữa. Tiểu Bùi là người đầu tiên lao lên, đỡ một loạt kỹ năng. Lão Lâm lập tức dùng chiêu cuối nhảy lên, [Hắc Long Kỵ Sĩ] gầm lên kéo 3 người lại gần, Chu Chu đặt chiêu đóng băng ngay tại chỗ Lão Lâm tiếp đất, đóng băng cả 3 tên địch!
Chuỗi combo khống chế hoàn hảo.
Diệp Tử đang nấp một bên lập tức lao ra, những nhát dao lóe sáng liên tiếp, chớp mắt đã rút máu 3 người chỉ còn chút ít.
Trong bụi cỏ phía xa, Giang Thiệu Vũ như thợ săn đang rình mồi, giương súng lên, điêu luyện xoay người 180 độ bắn tỉa.
Một phát, hai phát, ba phát.
Phát nào cũng trúng!
TripleKill, ba mạng!
Giang Thiệu Vũ dọn sạch chiến trường chỉ bằng một pha bắn tỉa.
Lão Lâm hét: “Quá đỉnh luôn!”
Chu Chu: “Nice!”
Diệp Khinh Danh: “Không hổ là Anh Vũ của chúng ta!”
Bùi Phong nói: “Sư phụ quá ngầu luôn!”
Cư dân mạng trong phòng livestream cũng đồng loạt spam 666.
[HLV đội tuyển quốc gia, ý thức chiến thuật vẫn đỉnh như xưa!]
[Đội hình này đem đi đánh giải chuyên nghiệp cũng ổn luôn, tư duy của HLV đúng là rõ ràng mạch lạc!]
[Hu hu hu tôi lại nhớ đến ACE năm nào, cả đội cũng từng vừa chơi vừa mày mò từ giải hạng B đánh lên!]
[Hồi đó ACE không có HLV, Anh Vũ kiêm luôn đội trưởng và HLV]
[Chỉ cần có Anh Vũ, ACE sẽ không bao giờ lật xe!]
Ván trước tuy toang nặng, nhưng Giang Thiệu Vũ luôn có khả năng điều chỉnh đội nhanh chóng.
Lão Lâm và Tiểu Chu hồi còn ở ACE thường xuyên cùng lao lên chiến đấu, phối hợp giữa công kích và đột kích, đổi sang game khác mà vẫn có thể kết hợp kỹ năng nhịp nhàng hoàn hảo.
Diệp Tử thích chơi một mình, thì để anh ta chọn tướng hợp kiểu phiêu du. Tiểu Bùi là người chơi tự do, chơi trợ thủ rất tốt.
Tổ đội và tướng mà Giang Thiệu Vũ chọn ra dựa vào đặc điểm riêng của từng người chơi, thật sự đã phát huy được hiệu quả.
Cả đội dùng hệ thống đội hình này liên thắng liền 7 ván!
Nhìn cả đội càng lúc càng ăn ý, cư dân mạng cũng không khỏi cảm thán –
“Một HLV giỏi, có thể thay đổi vận mệnh cả đội tuyển!”
Tổ đội tân binh ACE hạng Đồng mà cũng thắng liên tục, ngay cả Diệp Tử phóng khoáng khó thuần cũng mấy lần đoạt MVP,
Giang Thiệu Vũ chính là có ma lực như vậy khiến một đội ngũ lập tức bước vào trạng thái tốt nhất.
Sau khi đánh xong chuỗi xếp hạng, Bùi Phong vừa nhẹ nhàng bóp vai cho Giang Thiệu Vũ, vừa cười hỏi: “Anh Vũ có hứng sang Thần Chiến làm HLV không? Bọn em đầu tư một đội tuyển nhé?”
Giang Thiệu Vũ lắc đầu: “Thôi, làm HLV là đủ rồi, anh chỉ muốn…”
Bùi Phong mỉm cười nhìn anh: “Muốn sống mấy ngày bình yên đúng không?”
Giang Thiệu Vũ gật đầu.
Làm HLV thật sự rất vất vả. Anh bắt đầu dẫn dắt đội từ khi còn chưa trưởng thành, đã dẫn dắt ACE trở thành quán quân trong nước, lại đưa đội tuyển quốc gia quán quân thế giới.
Giờ đây, anh đã không còn hứng thú với chuyện dẫn dắt nữa.
Sau này nếu rảnh, cùng Tiểu Bùi và mấy đồng đội cũ đánh vài trận giải trí, sống cuộc sống nhẹ nhàng, như vậy cũng rất tốt rồi.
Hết chương 02