Chương 04
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
Triệu Tân An cảm thấy mình thật sự quá đen đủi, lại đúng lúc bị ghép vào cùng đội với hai cặp đôi Nhật Nguyệt và Phương Viên, anh trở thành cái bóng đèn siêu sáng bị kẹp giữa hai cặp chồng chồng, không chỉ chói mắt mà còn có nguy cơ bị họ kéo thua cả trận…
Trong phòng livestream, rất nhiều fan nhảy vào an ủi anh:
[Xoa đầu Triệu Ký Giả, cứ coi như đang tác nghiệp ở tiền tuyến mang tin giải trí cho tụi em vậy!]
[Mọi người đừng lo, tuy hai ông này mỗi lần liên kết là gây ra tai nạn, nhưng Thần Súng khác với Thần Chiến mà!]
[Chuẩn, Thần Súng không có kiểu đi rừng – đường giữa đâu~]
[Triệu Ký Giả, ván này anh chỉ huy nhé, bắt họ tách ra!]
Nhìn thấy làn đạn bình luận, Triệu Tân An nhanh chóng mở thoại đội và lên tiếng: “Các vị, lát nữa đánh nghiêm túc vào nhé. Năm tuyển thủ chuyên nghiệp, chơi xếp hạng thấp nhất mà thua bị đồn ra ngoài thì mất mặt lắm đó!”
Tạ Viễn cười nói: “Tôi cũng nghĩ vậy, nên ván này để Triệu Ký Giả chỉ huy đi.”
Diệp Thiếu Dương hưởng ứng: “Đồng ý! Để anh Triệu sắp xếp, dù sao thì trong đội có hai Alpha không ăn ý lắm.”
Hai Alpha không ăn ý lắm: “……”
Khụ khụ, họ đều cảm nhận được sự chê bai từ người yêu và oán niệm của Triệu Ký Giả, tạm thời không dám lên tiếng.
Triệu Tân An nói tiếp: “Chúng ta phân vị trí trước. Trì Sóc và Phương Chính Thanh đừng đi chung đường là được.”
Diệp Thiếu Dương: “Tôi đánh cận chiến cũng tạm, chỉ biết chơi AK.”
Tạ Viễn nghĩ một chút rồi nói: “Vậy tôi làm y tế nhé, mang hộp cứu thương cứu mọi người.”
Triệu Tân An: “Tôi chơi công kích. Tôi từng học sơ súng ống từ tuyển thủ chuyên nghiệp bên Thần Súng rồi!”
Câu lạc bộ Bắc Mục có hai đội eSports: một đội chơi Thần Chiến, đội trưởng là chị gái Triệu Tân Bình của anh; đội còn lại chơi Thần Súng, đội trưởng là Lưu Thiếu Châu. Vì cùng một câu lạc bộ, mọi người thường xuyên gặp gỡ, gần đây Triệu Tân An rảnh rỗi nên cũng tranh thủ học vài chiêu bắn súng từ đội trưởng Lưu.
Vốn là đường trên mạnh mẽ nhất trong Thần Chiến, lối đánh nhiệt huyết cận chiến của vai trò công kích rất hợp với anh. Hơn nữa, súng tiểu liên là loại dễ nhập môn, được Lưu Thiếu Châu hướng dẫn tận tình vài trận nên Triệu Tân An rất tự tin: “Tôi chơi công kích là được! Còn trinh sát và bắn tỉa thì để hai tên Alpha kia tựu chia nhau đi.”
Trì Sóc: “Tôi chơi trinh sát, cầm dao thuận tay hơn.”
Phương Chính Thanh nhướn mày: “Vậy tôi chơi bắn tỉa, A Viễn đi với ai?”
Tạ Viễn nhẹ nhàng nói: “Em ở tuyến đầu bảo vệ Triệu Ký Giả và Dương Dương vậy.”
Mọi người vui vẻ phân chia nhiệm vụ xong, nhanh chóng vào kho vũ khí chọn trang bị.
Họ vẫn chưa quen với hệ thống trang bị của Thần Súng, vô số vũ khí và skin làm hoa cả mắt, mỗi người chọn đại một khẩu súng vừa mắt rồi nhấn nút sẵn sàng.
Trận đấu bắt đầu, chế độ ở xếp hạng thấp là kiểu “Huyết chiến vô tận”, bản đồ giới hạn.
Lần này, bản đồ ngẫu nhiên là [Cảng Hy Vọng], nơi đầy ắp các container xếp chồng lên nhau, nhiều cái cao hơn 2m, người chơi có thể ẩn nấp và phục kích giữa các khe hở.
Ngay khi vào trận, Triệu Tân An liền ra lệnh trong kênh đội: “Đội trưởng Trì đi hướng 9h vòng sau lưng họ, Dương Dương và Viên Viên theo tôi đánh hướng 3h, Phương Phương ở 6h bắn yểm trợ từ xa!”
Vì đã học đàng hoàng từ Lưu Thiếu Châu, lối chỉ huy của Triệu Ký Giả khá rõ ràng, chia đội hình thành ba nhóm nhỏ, tạo thành thế gọng kìm tam giác.
Quan trọng nhất là anh đã tách Trì Sóc và Phương Chính Thanh ra. Chỉ cần hai người đó không liên kết thì team sẽ không bị đánh sập!
Khác với [Thần Chiến] phải chia đường lên cấp, [Thần Súng] có nhịp độ nhanh hơn, đội hình thay đổi linh hoạt, có thể 5 người dồn đội hình ngay từ đầu, hoặc chia kiểu 1-3-1, 2-2-1 v.v…
Với bản đồ này, chia 1-3-1 là chiến thuật tốt, chỉ cần nhóm 3 người phía trước tạo được đột phá, Trì Sóc từ phía sau đánh úp, hạ gục cả team 5 tân binh là chuyện trong tầm tay.
Triệu Tân An mở đầu bằng việc cầm súng tiểu liên lao lên, Diệp Thiếu Dương và Tạ Viễn dù sao cũng là tuyển thủ chuyên nghiệp, nhanh chóng theo sau, ba người tạo thành đội hình mũi nhọn, di chuyển kiểu chữ S trong khu container và dừng lại ở một khúc quanh, chuẩn bị đánh úp.
Xung quanh bắt đầu vang lên tiếng bước chân hỗn loạn, Triệu Tân An ra hiệu tấn công.
Đúng lúc này, hai người bên đối thủ chạy tới, gần như ngay khi họ hiện hình, Diệp Thiếu Dương và Triệu Tân An đã nổ súng—
Đoàng đoàng đoàng đoàng!
Đạn từ AK và Thompson b*n r* lửa chói lóa, như bão đạn trút xuống vị trí của hai người mới, xóa sổ chỉ trong tích tắc.
[Sunshine123] dùng [AK-47] hạ gục [Tân Binh Công kích Đáng Yêu]!
[Người Qua Đường ZZZ] dùng [Thompson – Hỏa Diệm] hạ gục [Tân Binh Đột Kích Đáng Yêu]!
Triệu Tân An hô lên: “Nice! 6666!”
Trong phòng livestream cũng có không ít fan spam 666, màn phối hợp vừa rồi của Diệp Thiếu Dương và Triệu Tân An rất tốt, hạ gục hai mạng ngay lập tức.
Tuy nhiên, họ còn chưa kịp vui mừng thì đã nghe thấy tiếng súng giòn giã vang lên phía sau —
Đoàng!
Đó là âm thanh của khẩu súng bắn tỉa AWM, một viên đạn xuyên không lao vút đi, chính xác bắn trúng một người chơi nào đó.
[Phương Phương Chính Chính] dùng [AWM – Lưu Tinh] headshot hạ [Moonlight123]!
Phương Chính Thanh thấy mình giết được người, theo phản xạ hét lên: “Đẹp! Một phát headshot, kỹ năng bắn của tôi chuẩn ghê thật nhỉ?”
Giọng Trì Sóc lạnh đến đáng sợ: “Cậu có thù với tôi à?”
Phương Chính Thanh nhìn kỹ lại…
Ối chà, người chết sao lại là Trì Sóc?!
Các đồng đội: “…………”
Người xem trong livestream cười đến muốn nghẹt thở:
[Súng bắn chuẩn thật đấy, một phát tiễn đồng đội về trời luôn!]
[Tôi nghi ngờ Phương Phương có mối thù sâu nặng với Trì Sóc, nhân cơ hội trả đũa!]
[Say say, đội trưởng Trì vừa vòng ra sau tìm được y tế bên kia thì bị Phương Phương bắn chết một phát]
[Phương Chính Thanh, anh là gián điệp do phe địch cài vào đúng không?]
[Cười chết mất, đội trưởng Trì trận sau quay lại trả thù, đừng để Phương Phương yên ổn!]
[Trong rừng kết hợp phá đồng đội chưa đủ sao? Phương Chính Thanh nói: tôi muốn đích thân giết đồng đội]
[Hahahaha, xin hai người đừng chơi Thần Súng nữa, game này thật sự bắn được cả đồng đội đấy!]
Triệu Tân An tròn mắt nhìn cảnh tượng trước mặt, hồi lâu sau mới thở dài một tiếng: “Haiz, tôi biết ngay mà, không thể kỳ vọng vào hai người các người.”
Lời than thở chứa đầy oán trách ấy vang vọng qua kênh thoại, truyền tới tai mọi người.
Tạ Viễn bất đắc dĩ nói: “Lão Phương, anh làm sao đấy?”
Phương Chính Thanh vô tội: “Anh mở ống ngắm nhắm phía trước, thấy có người nhảy vào tầm bắn của anh nên tôi bóp cò thôi.”
Anh dừng lại một chút, cố gắng giải thích cho mình: “Trì Sóc, tôi thật sự không có ý gì với cậu, không cố ý đâu, chắc đây là số phận? Ai bảo cậu nhảy đúng vào tầm ngắm của tôi.”
Trì Sóc nhướng mày: “Nên là lỗi của tôi?” Đọc Full Tại TruyenGG.vision
Phương Chính Thanh nghiêm túc nói: “Là lỗi của game. Game gì mà lại cho phép giết đồng đội? Không khoa học.”
Mọi người: “………”
Triệu Tân An trợn mắt: “Thần Súng chính là có thể giết đồng đội! Tên ID của đồng đội là màu xanh, kẻ địch là màu đỏ, cậu không thể thấy có người vào tầm bắn là xả súng bừa được! Nhìn rõ ai với ai đi!”
Phương Chính Thanh uất ức đáp: “Ờ…”
Cư dân mạng trong livestream sắp cười đến nghẹt thở. Vì Phương Chính Thanh hạ gục Trì Sóc nên vị trí cũng bị lộ, trinh sát phe địch nhanh chóng vòng ra sau đánh lén và tiêu diệt anh.
Ngay sau đó, ba người Triệu Tân An, Diệp Thiếu Dương, và Tạ Viễn ở tuyến trước cũng rơi vào vòng vây của phe địch.
Hai bên bước vào một trận 3v3, đối thủ có một tay bắn tỉa và một trinh sát rất mạnh, có lẽ là cao thủ trong game, ba người họ hoàn toàn không tìm được vị trí tay bắn tỉa kia đang ẩn nấp.
Trinh sát bên địch cung cấp tầm nhìn, tay bắn tỉa liên tục áp chế từ xa, ba người nhanh chóng bị hạ gục.
Ván thứ nhất: Phe thủ vệ thắng.
Sang ván thứ hai, Triệu Tân An chủ động điều chỉnh chiến thuật: “Bên kia có tay bắn tỉa rất mạnh, thế này đi, đội trưởng Trì đi xử lý bắn tỉa, Phương Phương cậu… thôi, đừng yểm trợ cho cậu ta nữa, cậu yểm trợ cho ba bọn tôi. Lần này chia đội 4-1, để đội trưởng Trì tự do hành động!”
Người đi rừng vốn giỏi tác chiến độc lập, Triệu Tân An vẫn khá tin tưởng vào năng lực chơi game của Trì Sóc. Anh cầm dao găm nhẹ nhất di chuyển khắp nơi, biết đâu lại phá được điểm bắn tỉa của địch. Bốn người còn lại sẽ xử lý nhóm tân thủ bên địch trước, sau đó vây bắt tay trinh sát cao thủ kia, cơ hội chiến thắng sẽ cao hơn.
Tuy nhiên, Triệu Tân An tưởng tượng rất đẹp, thực tế lại hoàn toàn khác…
Sau khi trận đấu bắt đầu, Triệu Tân An, Diệp Thiếu Dương và Tạ Viễn vẫn giữ nguyên chiến lược như ván trước, di chuyển nhanh chóng, tiêu diệt sạch tân thủ phe địch, chỉ còn lại trinh sát và bắn tỉa.
Trì Sóc từ vòng ngoài vòng ra sau, nhanh chóng kiểm tra vị trí tay bắn tỉa.
Chỉ là, tay bắn tỉa bên kia rất thông minh, khi anh vừa tiếp cận thì đối thủ lập tức ném một quả bom khói và rút lui, Trì Sóc chỉ đành ẩn nấp đợi khói tan rồi chuyển hướng tiếp tục truy đuổi.
Từ phía trước vang lên tiếng bước chân gấp gáp, xem ra tay bắn tỉa bên kia đang di chuyển vị trí!
Trì Sóc nheo mắt lại, núp ở góc tường rình mồi, đợi đến giây phút đối thủ chạy ra từ sau thùng container, anh lập tức lao ra, dao găm trong tay vẽ một đường sáng chói, màn hình lóe lên tia máu chói mắt, ngay sau đó hiện lên biểu tượng đầu lâu.
— [Moonlight123] dùng [Huyết sắc lưỡi dao] một kích kết liễu [Phương Phương Chính Chính]!
Phương Chính Thanh ngã gục trong vũng máu, sững người trong chốc lát, rồi lập tức buột miệng chửi: “Vãi thật, Trì Sóc, cậu cố ý trả thù tôi phải không?!”
Trì Sóc cứng đờ nét mặt, vô tội nói: “Tôi đâu ngờ đó là cậu.”
Phương Chính Thanh dở khóc dở cười: “Tôi bị trinh sát bên địch đuổi đến muốn chết, vất vả lắm mới chạy thoát, kết quả lại bị cậu đâm chết, đỉnh thật!”
Trì Sóc cau mày: “Tôi đang truy đuổi tay bắn tỉa phe địch, sao cậu lại đột nhiên xuất hiện ở đây?”
Phương Chính Thanh: “……”
Trì Sóc: “……”
Các đồng đội: “…………”
Người xem trong livestream cười đến đau bụng:
[Đội trưởng Trì làm tốt lắm! Ăn miếng trả miếng!]
[Cậu giết tôi một lần, tôi trả lại một lần, thế mới công bằng~]
[Tự tôn của Alpha không thể bị xúc phạm!]
[Chắc bên địch cũng mơ hồ lắm, haha, sao hai người này cứ giết lẫn nhau mãi thế]
[Cười xỉu! Biết ngay trận này toang mà!]
Triệu Tân An tuyệt vọng nói: “Hai người kiếp trước có thù giết cha giết mẹ à?”
Tạ Viễn bất lực nói: “Hai người có thể nhìn mini map xem vị trí đồng đội không?”
Diệp Thiếu Dương cũng lên tiếng: “Đúng rồi, chú ý quan sát mini map đi.”
Hai Alpha bị ghét bỏ chỉ biết lúng túng gãi mũi.
Khụ, đổi game vẫn chưa quen, tiết tấu game bắn súng nhanh quá!
Trì Sóc lúc đó đang mải truy đuổi tay bắn tỉa bên địch, còn Phương Chính Thanh thì chạy trốn trinh sát đối thủ. Kết quả hai người lại đụng nhau ở khúc cua, gây ra một pha gà bay chó sủa.
Chỉ cần hai người này vào cùng đội là đúng kiểu không thể thắng nổi!
Trận đấu theo thể thức 5 ván 3 thắng, đã thua 2 ván rồi, có đồng đội cứ “tự hủy lẫn nhau” thế này, ván thứ ba cũng không thể cứu vãn nổi.
Triệu Tân An thở dài, bực bội nói: “Nếu tôi có tội, xin hãy để Chúa trừng phạt tôi, sao lại để tôi ghép vào đội với đám phá team thế này?”
Fan trong phòng livestream thi nhau spam bày tỏ sự thương cảm:
[Triệu Ký Giả vừa ăn cơm chó vừa bị team troll, tội nghiệp ghê]
[Thật ra là cái tên Triệu Ký Giả không hợp phong thủy, lần nào cũng gặp drama!]
[Hay là tách ra làm 5 acc nhỏ rồi tự đánh xếp hạng đi, có vẻ còn đáng tin hơn]
[Cười chết, 5 tuyển thủ chuyên nghiệp đánh xếp hạng tập sự mà cũng lật xe]
[Gặp đồng đội như này, không thua mới là lạ]
[Đội tuyển quốc gia bên kia cũng vừa thua trận ở hạng Đồng kìa, hahaha]
[Bên này đội trưởng Trì và Phương Phương giết lẫn nhau, bên kia rừng chạy loạn phá game, không biết nên thương ai hơn?]
Triệu Tân An nói: “Thương tôi đi! Tôi là thảm nhất, mẹ nó đến giờ tôi vẫn còn độc thân đây này!”
Trận đấu kết thúc, đội chuẩn bị giải tán. Phương Chính Thanh nhanh chóng gõ chữ: “Mong là trận sau đừng ghép trúng cậu nữa.”
Trì Sóc: “Tôi cũng vậy. Cậu vào trước đi, đợi cậu vào rồi tôi mới bắt đầu.”
Sau khi thoát khỏi phòng game, Phương Chính Thanh lập tức nhấn nút tìm trận.
Trì Sóc mở kênh livestream của anh ta, đợi anh ta bắt đầu ván tiếp theo rồi mới nhấn tìm trận.
Như vậy là họ sẽ hoàn toàn tránh né nhau.
Diệp Thiếu Dương ở bên cạnh cười không ngừng: “Không có ăn ý cũng là một dạng ăn ý nhỉ?”
Trì Sóc bất đắc dĩ nói: “Chơi game mà gặp Phương Chính Thanh là anh biết chắc sẽ thua, đúng là bị nguyền rủa rồi.”
Còn bên kia, Phương Chính Thanh cũng than phiền: “Chỉ cần không gặp Trì Sóc là tôi có thể thắng. Gặp rồi thì thà tôi AFK còn hơn.”
Fan: “……”
Chắc đây chính là cái gọi là Alpha và Alpha thì bài xích nhau?
Sau khi chia ra đứng hai bên, bầu không khí lập tức trở nên hài hòa.
Diệp Thiếu Dương và Trì Sóc tâm linh tương thông, liên tiếp thắng liền mấy ván.
Phương Chính Thanh và Tạ Viễn cũng phối hợp ăn ý, liên tục thắng một mạch đến 1000 điểm.
Mãi đến khoảng 12 giờ đêm, mọi người mới lần lượt kết thúc buổi livestream.
Diệp Thiếu Dương phát hiện trong điện thoại có một tin nhắn chưa đọc. Mở ra xem thì thấy là tin nhắn của người quản lý streamer bên nền tảng Kình Ngư gửi đến: “Dương Dương, lễ trao giải sau khi kết thúc sự kiện lần này được tổ chức ngay tại Thành phố Tinh, cậu và đội trưởng Trì có hứng thú đến làm khách mời không? Bên chúng tôi còn mời cả streamer nổi tiếng bên Thần Súng nữa.”
Diệp Thiếu Dương đưa điện thoại cho Trì Sóc nhìn qua, hỏi ý kiến anh: “Đi không?”
Trì Sóc suy nghĩ một chút, rồi nói: “Đã ở Thành phố Tinh thì tiện thể ghé qua một chuyến cũng được.”
Diệp Thiếu Dương gật đầu, trả lời: “Không vấn đề gì, tôi và Trì Sóc sẽ cùng tham dự.”
Hết chương 04