Chương 07: Kết quả ngoài dự đoán
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
Thánh Vực có tổng cộng 3 bản đồ chính thức:
Cực Địa Hoang Nguyên – Phong cảnh tuyết trắng.
Quần Đảo Hắc Ám – Phong cảnh hải đảo.
Phá Toái Đại Lục – Phong cảnh hậu tận thế.
Trận chung kết sẽ thi đấu 3 ván, mỗi ván ở một bản đồ khác nhau, cuối cùng xếp hạng theo điểm số để quyết định đội vô địch, á quân và hạng ba.
Điểm tích lũy từ vòng playoff sẽ được mang theo vào vòng chung kết. Tính đến hiện tại:
Hừng Đông: 82 điểm – Hạng 1
Hỏa Văn (HW): 80 điểm – Hạng 2
Băng Hồn: 77 điểm – Hạng 3
Thương Khung: 75 điểm – Hạng 4
Khoảng cách giữa 4 đội top đầu chênh lệch không đáng kể, chỉ cần thắng một ván cũng có thể đổi vị trí.
Trận đấu bắt đầu.
Đạo diễn chuyển camera sang góc nhìn thượng đế (toàn cảnh bản đồ), khán giả có thể nhìn rõ vị trí xuất phát của từng đội.
Hai vị bình luận viên nhanh chóng phân tích chiến thuật:
“Hừng Đông chọn nhảy tại Thiên Diệp Sâm Lâm, có vẻ muốn nhặt đồ an toàn từ ngoài rìa bản đồ.”
“Thương Khung thì chọn Lạc Nhật Thôn, nhảy thẳng vào khu tài nguyên cao, đúng chất đánh hổ báo!”
“Không sai, họ có 3 điểm gây sát thương mạnh nên không ngại giao tranh từ đầu, dù chưa có đồ vẫn có cửa thắng. Phong cách của Thương Khung từ đầu mùa đến giờ vốn đã rất hiếu chiến, lần này chắc sẽ chơi lớn, quyết giành ngôi vị quán quân.”
“HW thì chọn Pháo đài Sương Hỏa, khu tài nguyên vừa phải, vẫn như cũ phong cách chắc chắn và ổn định.”
“Từ góc nhìn toàn cảnh, 8 đội không ai nhảy trùng điểm. Quá may mắn!”
“Tránh được giao tranh sớm là điều lý tưởng, giờ còn chờ xem vòng bo đầu tiên sẽ xuất hiện ở đâu.”
Trần Bắc Hà nhìn sang màn hình nhỏ phát riêng chiến đội Hừng Đông.
Họ chọn điểm rơi ở Thiên Diệp Sâm Lâm là quyết định rất thông minh: Nơi này tuy tài nguyên không quá dồi dào, nhưng lại cực kỳ phù hợp cho đội pháp sư cấu rỉa từ xa như Hừng Đông. Với nhiều chiêu khống chế, dù gặp đối thủ sớm cũng có khả năng thắng cao.
Nếu không gặp đội nào, họ cũng có thể yên ổn nhặt đồ để lên đồ nhanh.
Cả bốn người trong team Hừng Đông bắt đầu càn quét rừng tìm rương. Sở Tinh Lan là người đầu tiên tìm được rương tím, mở ra gậy pháp thuật tăng chí mạng phép.
Trần Bắc Hà tưởng anh sẽ dùng ngay, ai ngờ Sở Tinh Lan không hề trang bị mà bỏ vào balo rồi tiếp tục nhặt đồ.
Cả đội chia hướng “càn quét toàn bản đồ”, chỉ trong 5 phút đã lục tung cả Thiên Diệp Sâm Lâm. Sau đó cả đội hội tụ ở trung tâm, bắt đầu chia đồ.
Sở Tinh Lan ném gậy tím mình nhặt được cho AD – Vân Tiêu. Support cũng đưa vũ khí của mình cho AD.
Trần Bắc Hà: “??”
Đây là kiểu “team nuôi chủ lực” hả?
Thật ra cách chơi này không sai: Dù sao AD chơi Đao Phong Chiến Sĩ, là sát thương chính của đội hình này. Khi giao tranh thì AD là người phải đứng ra hạ gục đối thủ.
Còn các vị trí khác thiên về khống chế, chỉ cần trang bị cơ bản là đủ.
Vân Tiêu được nuôi béo, nhận được một đống trang bị cao cấp. Chưa kể bán mấy cây gậy phép không dùng tới đổi thành 2 thanh kiếm tặng tỉ lể chí mạng.
Hệ thống: Cảnh báo luồng không khí lạnh chuẩn bị xâm lấn, tất cả người chơi hãy nhanh chóng đến khu vực an toàn.
Bình luận viên phấn khích nói: “Vòng bo đầu tiên xuất hiện ở gần Thị trấn Bohr! Nhiều chiến đội đã bắt đầu chạy bo, liệu có giao tranh bất ngờ nào không đây?”
Vừa dứt lời, Hừng Đông và Hỏa Văn bất ngờ gặp nhau ở rìa bo!
Vì đạo diễn chưa cắt sang góc này nên trên livestream chưa phát, nhưng tuyển thủ ngồi ở khán đài có thể nhìn thấy rõ phân màn của hai đội.
Sở Tinh Lan là người đầu tiên phát hiện Tank của HW đang đi trước mở đường.
Tank thường đi đầu để mở tầm nhìn cho team. Tuy nhiên đầu game tank chưa có giáp thì khá yếu, dễ thành bao cát.
HW lần này chọn Tank là: Vương Thú, có thể biến thân thành mãnh thú bảo vệ đồng đội và triệu hồi linh thú hồi máu.
Sở Tinh Lan ngay lập tức ra chỉ thị qua voice chat: “Diệt Vương Thú trước!”
Vừa nói xong, dưới chân Vương Thú một pháp trận đen kịt đột ngột trồi lên…
Khe nứt hư không.
Pháp sư Thuật Sĩ Hư Không tung kỹ năng Khe nứt hư không, mở ra một vùng không gian độc lập, kéo đối thủ vào “nhà tù” khép kín trong 8 giây.
Khe nứt này đồng đội có thể vào cùng để hỗ trợ, còn kẻ địch bên ngoài không thể can thiệp, nếu tiêu diệt được mục tiêu trong vòng 8 giây, đối thủ gần như không có đường cứu viện.
Trần Bắc Hà phấn khích hét lên: “Nice! Nhốt Vương Thú vào phòng kín rồi kill nhanh, đánh vỡ tuyến phòng ngự 2 lần hồi máu của HW là chuyện dễ dàng!”
Chúc Thanh cũng gật đầu: “Đội hình 2 hỗ trợ hồi máu mà chưa có đồ,
bị chia lẻ là xong. Đợi đến khi lên đủ đồ thủ với đồ hồi thì… đánh cũng không thủng nổi.”
Nhưng ngay sau đó, cả đám chết sững.
AD của Hừng Đông là Vân Tiêu lại không phối hợp với Sở Tinh Lan. Cậu ta không nhận tín hiệu triệu hồi để vào khe nứt ảo, mà lại… quay đi săn pháp sư team bạn.
Sở Tinh Lan là pháp sư khống chế, vốn sát thương không cao, chưa kể anh đã nhường đồ cho AD nên trang bị cực tệ.
Kết quả?
Cả một pha điều phối cực chuẩn thành công cốc.
Các đồng đội còn lại có vào giúp nhưng Vương Thú là tanker, trâu bò vô cùng, ba người không đủ sát thương để tiêu diệt trong 8 giây.
Trong khi đó…
AD chủ lực Vân Tiêu lại chạy đi truy sát pháp sư đối phương và bị support đội đối thủ phản khống, vây bắt. Máu tụt ào ào, chỉ còn lại ít máu.
Đội hình Hừng Đông bị chia cắt: 3-1
Ba người không giết được tank. Một người thì suýt chết vì lao vào quá sâu.
Trần Bắc Hà: “…………”
Cái thằng Vân Tiêu này đang làm trò gì thế??
Đúng lúc đó, đạo diễn cuối cùng cũng cắt màn hình sang giao tranh giữa Hừng Đông và HW. Khán giả trong phòng live mới lần đầu thấy được tình hình của Hừng Đông.
Bình luận viên bắt đầu phân tích: “Ô? Vân Tiêu của Hừng Đông bị bao vây bởi HW? Lượng máu chỉ còn lại một tí, sắp chết đến nơi!”
“Các đồng đội đang đến cứu viện một nữa thì… chờ đã, sao lại quay đầu?!”
“Đây là… bỏ cứu viện à?”
“Đội hình này của Hừng Đông thì Đao Phong Chiến Sĩ là chủ lực, không cứu viện liệu có ổn không?”
“Nhưng đúng là… cậu ta đã bị ba người vây, còn có một người canh sườn đánh lén. Nếu cố cứu thì sẽ bị úp sọt cả đội.”
“3 đánh 4 — khả năng thua cao.”
“Có vẻ Sở Tinh Lan quyết định… bỏ cứu, ưu tiên tiến vào khu vực an toàn.”
“Trời ạ, tội nghiệp thi thể của Vân Tiêu, xung quanh rơi đầy rương tím!”
[Hệ thống]: [HW-XU] đã tiêu diệt [Hừng Đông – Vân Tiêu]
Hệ thống thông báo vừa hiện lên, Trần Bắc Hà không nhịn được mà chửi: “Thằng ngu!”
“Cái thằng bỏ mẹ này? Không theo nhịp của pháp sư mà tự tiện lao ra đuổi địch. Đuổi xa quá còn bị vây ngược, cuối cùng lại còn bắt đồng đội phải đến cứu – Chết vì bị ‘chơi’ tập thể là xứng đáng!”
“Chơi Đao Phong Chiến Sĩ mà đánh như shit.”
Các tuyển thủ xung quanh: “……”
Bắc Thần nổi tiếng nóng tính, giờ chửi người ngay tại chỗ, ai cũng nghe rõ mồn một.
Trần Bắc Hà hít sâu một hơi, ánh mắt phức tạp nhìn về phía phòng kính của Hừng Đông.
Gương mặt của Sở Tinh Lan vẫn bình tĩnh.
Nhưng Trần Bắc Hà hiểu rõ, chắn chắn trong lòng anh ta đang rất giận.
Trong lúc thi đấu chuyên nghiệp, tuyển thủ tự ý làm loạn không nghe lệnh chỉ huy là điều khiến cả đội “nổi điên”.
Vì đạo diễn cắt sang cảnh quá trễ nên bình luận viên và khán giả không thấy toàn bộ pha điều trận của Sở Tinh Lan.
Họ chỉ thấy Vân Tiêu bị vây, còn Thâm Lan không cứu.
Bình luận trong livestream bắt đầu bùng nổ:
[666! Lan Thần bán đồng đội đỉnh thật đó]
[Không cứu đồng đội à? Cười chết mất, chẳng có tí tinh thần đồng đội nào cả!]
[Đồng đội đang giao tranh, vậy mà Sở Tinh Lan quay đầu bỏ chạy, thế có được không?]
[Ghét nhất cái kiểu chơi bán đứng đồng đội trong thi đấu.]
[Lan Thần kiểu: đồng đội sống hay chết không quan trọng, tôi vẫn có thể gánh team]
[Không phải là do làm đội trưởng quen rồi nên không muốn cho tân binh tỏa sáng sao?]
[Pha này rõ là Vân Tiêu sai mà bắt người khác gánh trách nhiệm]
[Các người bôi xấu Lan Thần cũng phải có lương tâm chút chứ?]
Đạo diễn thấy “drama” liền chuyển camera vào phòng cách âm đội Hừng Đông.
Tân binh Vân Tiêu ngồi trước màn hình đen xì mắt đỏ hoe, cắn chặt môi như sắp khóc tới nơi. Trông đúng kiểu “tôi rất ấm ức, rất đáng thương”.
Trần Bắc Hà: “……”
Ấm ức cái con m* mày ấy!
Không bị tát tại chỗ là do đội trưởng mày tu tâm dưỡng tính đấy. Nếu là ông đây thì đã chửi đến mức mày muốn đi đầu thai rồi!
Trần Bắc Hà đảo mắt một vòng rồi tiếp tục xem.
Tuyển thủ gây sát thương chủ lực của Hừng Đông đã bị hạ gục từ sớm nhưng Sở Tinh Lan vẫn không bỏ cuộc. Anh lập tức chuyển chiến thuật: Tank mở đường lấy tầm nhìn, anh và support tập trung nhặt đồ, lên full đồ sát thương phép.
Anh dẫn theo hai đồng đội đi đánh du kích, chuyên săn lẻ. Thấy ai đi một mình là nhào vào xử luôn, xử xong lập tức chạy lẹ.
Vì chủ lực chết ngay đầu trận nên ván này gần như không thể ăn gà. Mục tiêu chỉ có thể chuyển sang giữ điểm “hạ gục”. Mỗi mạng là 1 điểm, giết được nhiều thì vẫn có lợi cho tổng điểm trong ba trận.
Vòng bo ngày càng thu hẹp.
Sở Tinh Lan nhờ chiến thuật đánh du kích mà lấy được 5 kill.
Nhưng khi tới bo cuối, cả team bị đội Thương Khung bao vây, 3 đánh 4 thua giao tranh, bị loại khỏi trận.
Ván này, chiến đội Hỏa Văn là ăn gà. Đội hình 2 support hồi máu khi đã full đồ khiến không ai đánh nổi nữa, họ chậm rãi kéo dài đến cuối và lăn cầu tuyết thắng cả trận.
Bình luận viên: “Chúc mừng đội Hỏa Văn đã thắng trận đầu tiên!”
Trần Bắc Hà tức tối chửi to giữa khán đài: “Cái thằng Vân Tiêu ngu thật! Nếu đầu game chịu theo Sở Tinh Lan cùng giết Vương Thú thì Hỏa Văn đã không sống sót đến cuối game.”
Chúc Thanh cười nhẹ, liếc cậu: “Sao thế Tiểu Bắc? Tức giận như vậy làm gì?”
Trần Bắc Hà ngẩn người, gãi gãi đầu: “Em không nhìn nổi mấy pha gà mờ như này thôi.”
Trận đầu tiên, chiến đội Hừng Đông ghi được 9 điểm.
Hỏa Văn: 18 điểm
Băng Hồn: 16 điểm.
Bảng xếp hạng thay đổi ngay lập tức.
Hừng Đông tụt từ hạng 1 xuống hạng 4
Còn Hỏa Văn, Băng Hồn và Thiên Không đều tăng một hạng.
Tuy nhiên, cục diện trận chung kết thay đổi từng giây. Nếu thi đấu tốt trong hai trận còn lại thì vẫn còn cơ hội.
Sau trận đầu là 10 phút nghỉ ngơi. Các huấn luyện viên vào phòng cách âm để bố trí chiến thuật.
Thiếu niên chơi vị trí AD của chiến đội Hừng Đông mắt vẫn còn đỏ hoe, nói: “Em xin lỗi… Em thấy đội trưởng Hỏa Văn đang lẻ loi nhặt đồ nên muốn nhanh chóng hạ anh ta…”
Sở Tinh Lan quay đầu lại, mỉm cười hỏi: “Cho nên cậu không nghe thấy lệnh chỉ huy của tôi? Hay là không thấy nút triệu hồi [Khe Nứt Hư Không] hiện trên màn hình?”
Vân Tiêu: “…”
Huấn luyện viên Elon vội nói: “Vân Tiêu cũng chỉ có ý tốt thôi. Nếu thật sự giết được đội trưởng Hỏa Văn thì cả đội hình bên đó coi như tan rã mà… Cậu ấy không ngờ sau lưng đội trưởng còn có 2 người nữa… Khụ, chi tiết ván trước để về chúng ta sẽ xem lại, giờ lo đánh trận sau đi.”
Sở Tinh Lan không nói gì thêm, bình tĩnh gật đầu.
Trận thứ hai: Quần Đảo Hắc Ám – Phong cảnh hải đảo.
Trong lúc chiến đội Hừng Đông đang di chuyển vào vòng bo thì xui xẻo đụng độ với chiến đội Thương Khung, lối đánh của họ cực kỳ hổ báo.
Pha giao tranh đó được phối hợp khá tốt. Dưới sự hỗ trợ của Sở Tinh Lan, Vân Tiêu một hơi hạ gục 4 người. Cậu ta phấn khích siết chặt tay, nở nụ cười rạng rỡ.
Livestream tràn ngập bình luận “666 Vân Tiêu!”
Thế nhưng vì quá hưng phấn sau khi giết người, cậu lại di chuyển bất cẩn và bị bắt lần nữa. Sở Tinh Lan muốn quay lại cứu nhưng không kịp.
Gần đó còn có đội khác đang rình rập, buộc Sở Tinh Lan phải bỏ lại đồng đội sắp chết và dẫn những người còn sống rút lui khỏi khu vực giao tranh.
Chiến đội Hừng Đông ghi được 10 điểm trong trận thứ hai.
Hỏa Văn và Băng Hồn vẫn giữ phong độ, mỗi đội ghi hơn 15 điểm. Càng về cuối, khoảng cách điểm ngày càng lớn, cơ hội để Hừng Đông lật kèo càng trở nên mong manh.
Tâm trạng của Trần Bắc Hà hiện tại rất khó tả. Có lẽ mùa này, chiến đọi Hừng Đông chỉ có thể giành hạng ba?
Nhưng điều khiến cậu không ngờ là trong ván cuối. Khi giao tranh với Băng Hồn ở khu vực hoang dã. Sở Tinh Lan là người mở giao tranh trước, dùng kỹ năng khống chế mạnh để khống chế pháp sư đối thủ nhưng bị hỗ trợ đối thủ phản khống chế.
Lúc đó, Vân Tiêu đứng rất gần nhưng không quay lại hỗ trợ mà lại đi truy sát AD còn ít máu của đối thủ.
Cả đội lại một lần nữa phối hợp rời rạc. Sở Tinh Lan một mình chống lại hai người, giết được pháp sư nhưng đối thủ dùng “Bùa Phản Hồn” để hồi sinh đồng đội và lập tức phản công.
[Băng Hồn–Thất Tịch] đã hạ gục [Hừng Đông–Thâm Lan].
Khi dòng thông báo này hiện lên, Trần Bắc Hà không nhịn được chửi: “Đệt!”
Khi không thể cứu đồng đội thì rút lui là đúng, cái đó gọi là ‘giảm thiệt hại tối đa’ để giữ lại thực lực.
Còn khi hoàn toàn có thể cứu mà không cứu, thì đấy mới là bán đồng đội!
Nếu khi nãy Vân Tiêu quay đầu phối hợp với Sở Tinh Lan, 2 đánh 2 hoàn toàn có thể thắng. Vậy mà thằng ngu đấy chẳng hề quan tâm đến sự sống chết của Sở Tinh Lan, chỉ lo đuổi theo kẻ địch ít máu.
Trong mắt thằng ngu đấy chỉ có mạng hạ gục, không có đồng đội.
Cuối cùng, tuy nó giết được AD bên kia nhưng vì Sở Tinh Lan đã bị hạ, những người còn lại của đối thủ lập tức tụ lại và vây ngược Vân Tiêu.
Chiến đội Hừng Đông bất ngờ bị loại ngay trong vòng bo thứ ba của trận cuối, chỉ ghi được chưa tới 5 điểm. Đừng nói là hạng ba, có khi top 4 cũng không vào nổi.
Không ai ngờ, đội tuyển được đánh giá cao nhất. Từng đứng đầu bảng trước thềm chung kết như Hừng Đông lại bị loại sớm và thậm chí không giành nổi một cái cup nào?
Trần Bắc Hà nhìn về phía phòng cách âm với tâm trạng phức tạp.
Trong phòng cách âm, Sở Tinh Lan đang nhìn chằm chằm vào màn hình xám sau khi bị hạ gục, hai tay buông ra khỏi bàn phím và chuột, một cảm giác bất lực lan khắp người.
Anh tháo tai nghe cách âm xuống, nhìn sang người đồng đội đang đỏ hoe mắt ở bên cạnh, rồi khẽ hỏi: “Cậu ham mấy cái điểm hạ gục đến mức đó chỉ để giành danh hiệu tân binh xuất sắc mùa à?”
Vân Tiêu khựng lại, ánh mắt lóe lên vẻ hoảng loạn.
Khóe miệng Sở Tinh Lan nhếch nhẹ: “Muốn so với North của mùa trước à? Cậu xứng sao?”
**
Chan: Muốn so với vợ tôi à? Cậu xứng sao? Ngay cả cái mỏ cũng không hỗn bằng vợ tôi~
Hết chương 07