Vương Bất Kiến Vương - Điệp Chi Linh

Chương 9

Chương 09: North solo Vân Tiêu

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Trận solo 1v1 trong All-Star áp dụng thể thức Bo3. Tức thắng 2 trong 3 ván là thắng chung cuộc.

Hai tuyển thủ sẽ tự chọn một bản đồ, chọn tướng để thi đấu. Nếu sau hai ván là 1-1 thì ván quyết định thứ ba hệ thống sẽ tự động chọn bản đồ ngẫu nhiên.

Trên bản đồ sẽ có các rương trang bị rơi ra. Nếu tuyển thủ nhặt được trang bị không dùng được, họ có thể bán lại để mua món phù hợp trong cửa hàng.

Cách chơi này giúp giảm tối đa yếu tố may rủi, chủ yếu vẫn là kỹ năng quyết định.

Sau khi MC công bố xong thể lệ, nhân viên hậu đài đem lên một chiếc hộp lớn.

“Tiếp theo, mời các tuyển thủ lần lượt lên rút thăm để xác định thứ tự ra sân!”

12 tuyển thủ lần lượt bước lên rút thăm.

Đội trưởng Diệp Thất Tịch của Băng Hồn rút được số 1.

Vân Tiêu của đội Hừng Đông rút số 2.

Đội trưởng Chúc Thanh của Bắc Mục rút số 3…

Trần Bắc Hà và Sở Tinh Lan lần lượt rút được số 11 và 12, trở thành hai người chốt trận.

Những người chưa đến lượt thi đấu tự giác ngồi vào khu vực quan sát bên cạnh sân khấu.

Người ra sân đầu tiên là Diệp Thất Tịch.

Anh là hỗ trợ số một của Liên minh Thánh Vực, mà hỗ trợ đánh solo thì rất khó thắng.

Đối thủ anh rút được lại là AD “hắc mã” của đội Thương Khung mùa này. Lăng Thương.

Kết quả không ngoài dự đoán: Bị thua trắng 2-0.

MC tươi cười nói:

“Chúc mừng Lăng Thương giành chiến thắng trong trận solo 1v1! Diệp Thất Tịch cần phải nhận hình phạt rồi nhé! Chọn: Trả lời một câu hỏi hay chơi mạo hiểm?”

Lăng Thương suy nghĩ vài giây, dứt khoát chọn: “Chơi mạo hiểm đi. Mời Tịch Thần chọn một người trong các tuyển thủ All-Star tối nay, bước tới trước mặt người đó và tỏ tình một cách thâm tình.”

Diệp Thất Tịch: “…”

Chơi lớn vậy luôn hả bro??

[Trời ơi, mới mở màn đã hung tàn vậy sao?]

[Lăng Thương đúng là “nghé con không biết sợ hổ”, dám chơi trò này với tiền bối]

[Haha giải đấu chuyên nghiệp hóa thành show hẹn hò luôn rồi]

[All-Star là phải chơi hết mình!]

[Đoán xem Tịch Thần sẽ tỏ tình với ai đây?]

Giữa những tiếng hò reo rần rần, Diệp Thất Tịch quay người bước đến trước mặt Trần Bắc Hà, mỉm cười nói: “Tiểu Bắc, anh rất thích em. Em có muốn đánh dấu anh không?”

Trần Bắc Hà: “…?”

Má nó! Ông thua thì liên quan gì đến tôi? Sao lại kéo tôi xuống nước?!

Cậu xấu hổ vò đầu: “Anh là Beta mà, em đánh dấu kiểu gì được?”

Diệp Thất Tịch cong mắt cười: “Anh có thể đi cấy tuyến thể Omega vì em. Công nghệ bây giờ phát triển tiên tiến lắm, tỉ lệ phẫu thuật chuyển giới cũng thành công khá cao.”

Diệp Thất Tịch nói rất nghiêm túc: “Sau này anh sẽ sinh cho em một bảo bối dễ thương, lúc sinh ra tóc nó có khi cũng màu tím như em đấy.”

Trần Bắc Hà: “……”

Tôi cảm ơn cả lò nhà anh.

Tóc tím từ lúc mới sinh!? Quái vật à??

[Haha Tịch Thần hài thật đấy]

[Tình yêu đích thực là sẵn sàng chuyển giới vì em =))]

[Chắc chắn Tịch Thần đang trêu đùa Tiểu Bắc đấy]

[Diệp Thất Tịch bụng dạ đen tối kéo người xuống hố quá đỉnh.]

[North sắp vỡ trận tại chỗ luôn rồi]

[Không nha! Bắc Bắc nhà tụi tui không thích Beta chuyển giới]

Diệp Thất Tịch hỏi: “Vậy em có chấp nhận lời tỏ tình của anh không?”

Trần Bắc Hà không hề do dự: “Tôi từ chối!”

Các tuyển thủ ở khu vực quan sát cười bò lăn lộn, Sở Tinh Lan cũng khẽ xoa mũi, bật cười thành tiếng.

Diệp Thất Tịch đúng là biết chơi, mở màn All-Star năm nay náo nhiệt hết chỗ nói.

Tiếp theo là số 2, Vân Tiêu của đội Hừng Đông bước ra sân khấu.

Cậu ta đi đến khu rút thăm, tùy ý xoay vòng quay, kim chỉ vàng xoay hai vòng rồi dừng lại dưới một cái tên.

BM–North.

Vân Tiêu: “……”

Đây đúng là số mệnh an bài.

Hôm qua sau trận đấu, Sở Tinh Lan chẳng đã nói cậu ta không xứng để so với North sao?

Nhưng ở vòng loại trực tiếp đầu tiên, khi Hừng Đông chạm trán Bắc Mục ở khu vực rừng, cậu ta chính là người giết North và khiến Bắc Mục bị loại.

Bại tướng dưới tay mình, có tư cách gì để so sánh?

North chẳng qua ra mắt sớm hơn, tích lũy được nhiều fan hơn một chút. Nếu nói về thực lực, cậu ta hoàn toàn không kém!

Hôm nay chính là lúc để chứng minh.

Chỉ cần thắng áp đảo North trong trận solo 1v1 thì fan của anh ta chẳng còn gì để nói nữa.

Còn tên tuổi của mình sẽ chính thức được công nhận trong hàng ngũ xạ thủ top đầu của liên minh. Vân Tiêu siết chặt nắm tay, hít một hơi sâu, quay đầu nhìn về khu vực khán đài.

Trần Bắc Hà không hề biết những suy nghĩ tăm tối trong lòng Vân Tiêu, khi thấy bị gọi tên thì cười tươi, thoải mái bước lên sân khấu.

MC hô to: “Cả Vân Tiêu và North đều là tuyển thủ vị trí AD, hãy cùng chờ đón màn đối đầu đỉnh cao của những xạ thủ hàng đầu liên minh! Mời hai tuyển thủ bước vào phòng cách âm!”

Hai người lịch sự bắt tay, rồi cùng bước vào phòng thi đấu cách âm.

Trận đầu tiên, Vân Tiêu là người chọn bản đồ. Cậu ta khóa ngay bản đồ có nhiều chướng ngại là Thị trấn Bohl và chọn tướng Đao Phong Chiến Sĩ, rồi nhấn xác nhận.

Trần Bắc Hà cũng chọn Đao Phong Chiến Sĩ.

Khán giả livestream nổ tung vì phấn khích:

[Trời má, solo cùng tướng luôn kìa!]

[Trận này thua thì khỏi nói gì nữa nhé]

[North dạy cậu nhóc cách chơi dao chiến nào, học đi cưng]

[Đao Phong Chiến Sĩ phải là của North, Vân Tiêu còn kém xa]

[Fan North đừng tự mãn quá, ai dạy ai còn chưa biết đâu]

[Suốt ngày thần tượng North, trong khi Bắc Mục còn không vào nổi chung kết.]

[Có người lấy North làm thước đo thì mới gọi là mặt dày]

[Tiêu Tiêu hôm nay dứt sữa chưa vậy? 1v1 là không có ai tới cứu đâu~]

Fan hai bên đã lâu không ưa nhau, giờ bùng nổ trên khung chat, cà khịa loạn xạ.

Trận đấu bắt đầu rất nhanh.

Solo cùng tướng không chỉ đòi hỏi kỹ năng điều khiển mà còn đấu trí và tư duy chiến thuật.

Bình luận viên bắt đầu phân tích:

“Hai tuyển thủ lao vào giao tranh rất dữ dội! Vân Tiêu mở đầu cực kỳ hổ báo, vừa vào đã bật chiêu cuối chém một combo, máu của North tụt còn một nửa!”

“North dùng móc leo lên nóc nhà!”

“Quay người tung Song Đao… Ơ? Vân Tiêu dùng kỹ năng trượt mất rồi!”

“North với màn né chiêu như ‘rắn lượn’, di chuyển mượt cực kỳ, né chiêu cực khéo!”

“Cậu ấy né kỹ năng xong lập tức quay lại phản khống chế Vân Tiêu!”

 “Sau khi tung chiêu ‘Song đao lượn vòng’, Đao Phong Chiến Sĩ sẽ có 0.3 giây gây choáng. North đã bắt trúng khoảnh khắc tuyệt vời này, vừa né khống chế vừa nhảy từ nóc nhà xuống phản đòn thành công!”

“Xong rồi, Vân Tiêu máu thấp lại còn bị choáng.”

“North bật chiêu cuối, lần này toàn bộ sát thương đều trúng mục tiêu!”

Trong game, ánh đao sắc bén màu tím nhạt bao phủ toàn thân Vân Tiêu, từng lớp từng lớp như cánh hoa sắc lạnh xếp chồng, không một kẽ hở.

Trần Bắc Hà nắm bắt thời cơ, bùng nổ tốc độ tay, song đao vung như gió, sát thương từ chiêu cuối đánh trọn vẹn 100%.

Chỉ trong chớp mắt, HP của Vân Tiêu cạn sạch.

[BM–North] đã hạ gục [Hừng Đông–Vân Tiêu].

Vân Tiêu sững sờ, sau đó nghiến răng thật chặt.

Mẹ nó, quá chủ quan rồi. Không ngờ mình khống chế địch không được, lại còn bị phản công ngược.

Cậu ta hít sâu, lập tức nhấn nút sẵn sàng cho trận đấu thứ 2.

Trận đấu thứ 2, đến lượt Trần Bắc Hà chọn bản đồ, cậu chọn Thiên Diệp Sâm Lâm, một map rừng nhiều tầng và địa hình phức tạp.

Hai bên bắt đầu chọn tướng ẩn danh.

Kết quả, cả hai đều chọn vị tướng Song Sinh Kính Tượng, một trong những vị tướng có độ khó cao nhất trò chơi.

[Trùng hợp ghê ha?]

[Haha, lớp học của Bắc Thần bắt đầu]

[Ván đầu dạy chơi dao chiến, ván hai dạy chơi song kính a~]

[Fan North mặt dày thật sự]

[Tiêu Tiêu mà thua nữa chắc khóc mất]

[Cực ghét kiểu vừa yếu vừa hay làm màu]

Giữa lúc fan hai bên khẩu chiến kịch liệt, hai tuyển thủ lại một lần nữa đối đầu nội chiến với cùng một vị tướng.

Song Sinh Kính Tượng là một cặp anh em sinh đôi, có thể hợp thể hoặc di chuyển tách rời và hoán đổi vị trí với nhau bất cứ lúc nào.

Người anh có thể ném em trai ra làm vũ khí và ngược lại. Kết hợp lại, bộ đôi này sở hữu rất nhiều kỹ năng dịch chuyển chớp nhoáng, rất linh hoạt, nhưng cũng cực kỳ khó điều khiển. Người chơi mới gần như không thể làm chủ được, nhưng trên sàn đấu chuyên nghiệp thì lại rất phổ biến.

Hai người bắt đầu cuộc rượt đuổi căng thẳng trong khu rừng.

Vân Tiêu thi đấu rất hổ báo, lối chơi rõ ràng đang bắt chước Trần Bắc Hà, nhưng do quá nôn nóng muốn thắng nên sơ hở trong di chuyển bắt đầu xuất hiện.

Trần Bắc Hà lập tức nắm bắt cơ hội, ẩn mình sau góc khuất tầm nhìn của một cái cây, vòng qua sườn và tung combo bất ngờ lên Vân Tiêu.

Vân Tiêu vội vàng phản kích.

Nhưng đúng lúc cậu ta đang liên tục bấm phím để dồn sát thương, lại phát hiện ra: Trần Bắc Hà đã hoán đổi vị trí với “người em” từ xa, lập tức kéo giãn khoảng cách.

“Đánh một combo xong rồi chạy, quá đẹp!”

“North canh chính xác khoảng cách tối đa để đổi chỗ với phân thân, tung đòn rồi rút lui ngay lập tức. Chỉ chênh nửa mét là Vân Tiêu không thể chạm tới được.”

“Lối đánh rất thông minh, bắt đối thủ ăn trọn kỹ năng mà bản thân không rớt một giọt máu nào.”

“Tướng Song Sinh Kính Tượng có thể đổi vị trí liên tục, dịch chuyển nhiều lần, kỹ năng này đòi hỏi cảm giác không gian và thời điểm cực kỳ chuẩn.”

“Pha vừa rồi Vân Tiêu mất 30% máu còn North thì không bị gì cả. Quá lời!”

Vân Tiêu nhìn cột máu tụt xuống, trong đầu bỗng bùng lên một cơn giận dữ vô cớ… 

Cậu ta cực kỳ ghét cái cảm giác bị dắt mũi như chơi trò đuổi bắt vậy.

Đánh xong rồi chạy thì là gì chứ? Có bản lĩnh thì solo trực diện đi!

Ngay lập tức, Vân Tiêu điều khiển tướng của mình lao theo truy đuổi.

Cả hai bắt đầu cuộc rượt đuổi trong rừng, Trần Bắc Hà di chuyển như một con cá linh hoạt, liên tục lách qua các khe cây còn Vân Tiêu thì đuổi gắt không ngơi tay.

Vì tân binh quá ham đuổi, Trần Bắc Hà không kịp trở tay, bị dính vài combo, máu tụt còn khoảng 60%.

Hai bên liên tục trao đổi chiêu thức, chỉ trong chớp mắt, cả hai đều chỉ còn rất ít máu.

Nhìn bên ngoài, có vẻ như Vân Tiêu đang đuổi còn Trần Bắc Hà chỉ chạy trốn. Nhưng thực chất, Trần Bắc Hà vừa chạy vừa liên tục tìm kiếm cơ hội phản công.

Không biết từ lúc nào, cả hai đã đến khu vực bờ sông sát rìa bản đồ.

Đúng lúc Vân Tiêu đang tung chiêu không kịp dừng đòn, Trần Bắc Hà bất ngờ quay đầu, lợi dụng thời khắc đó đổi vị trí với phân thân phía sau, xuất hiện ngay sau lưng đối phương.

Thánh Vực là game góc nhìn thứ nhất, nếu đối thủ ở phía sau bạn, bạn phải xoay camera thì mới thấy được.

Dù là tuyển thủ chuyên nghiệp thì việc xoay góc nhìn cũng mất thời gian.

Ngay lúc Vân Tiêu mất dấu mục tiêu khỏi tầm nhìn, lòng cậu ta lạnh đi một chút, vội vàng quay đầu lại.

Nhưng đã muộn, lưỡi dao màu vàng trong tay Trần Bắc Hà xé gió như sấm sét, đâm xuyên qua tim cậu ta!

Bạo kích – 3844!

Con số sát thương hiện lên khiến người xem lạnh sống lưng.

Trần Bắc Hà có bản năng thi đấu vô cùng sắc bén, không chỉ thao tác nhanh nhẹn mà khả năng phán đoán tình huống cũng cực kỳ xuất sắc, luôn biết nắm bắt những khoảnh khắc chưa đến 1 giây để lật ngược cục diện.

Mà trong đấu đỉnh cao, thắng thua chỉ nằm ở đúng một ý niệm như vậy.

Với tướng Song Sinh Kính Tượng, hai anh em sinh đôi không chỉ có thể hoán đổi vị trí mà còn có thể hợp thể, kích hoạt bạo kích gấp đôi.

Chiêu cuối: Gương Ảnh · Trảm Sát!

Trần Bắc Hà bật chiêu cuối, chỉnh vị trí thật chuẩn, đặt hai phân thân đứng trên một đường thẳng, trước sau kẹp chặt Vân Tiêu.

Cậu gõ bàn phím với tốc độ điên cuồng, điều khiển hai phân thân hợp nhất tại đúng khoảnh khắc, gây ra sát thương bạo kích kép lên kẻ địch đứng giữa.

Bạo kích – 7688!

Thanh máu của Vân Tiêu trống rỗng hoàn toàn.

[BM–North] đã hạ gục [Hừng Đông–Vân Tiêu].

Vân Tiêu: “…”

Bình luận viên phấn khích hét lên:

“Nice! Bắc Thần xử lý cực kỳ chuẩn xác! Từ thế bị động chuyển sang chủ động, vòng ra sau phản công rồi hợp thể giết mục tiêu, trực tiếp tiễn đối thủ lên bảng đếm số.”

“Vừa rồi Vân Tiêu truy đuổi liên tục, ban đầu còn có lợi thế máu, thế mà lại bị phản sát bất ngờ, thật sự rất đáng tiếc.”

“Hãy chúc mừng North đã giành chiến thắng 2:0 trong trận thách đấu!”

[6666 North đỉnh thật]

[Bắc Bắc đẹp trai quá trời luôn aaaa]

[Ba North đích thân dạy con cách chơi đấu sĩ tận tình thế này, sao không trả học phí nhỉ?]

[Fan Vân Tiêu giờ im thin thít rồi chứ?]

[Chắc họ sẽ bảo, tại không ai đến cứu “bé Tiêu” nhà họ đó mà~]

[1v1 còn đòi người cứu, thôi bế về cho bú bình đi]

[North thắng dễ như đánh con nít luôn ấy, tân binh thì nên khiêm tốn một chút thì hơn]

Trong phòng cách âm, cậu thiếu niên nhìn thi thể ngã gục trong game, gương mặt tái nhợt như tro tàn.

Chỉ thiếu một chút nữa thôi, cậu đã có thể chiến thắng, vậy mà lại bị Trần Bắc Hà bất ngờ quay đầu phản công, giết ngược…

Cậu tưởng tượng ra cảnh fan của North sẽ chế giễu mình như thế nào.

Câu nói của đội trưởng tối qua “Muốn so với North, cậu xứng sao?” lại vang lên trong đầu, từng chữ từng chữ như lưỡi dao bén nhọn đâm thẳng vào tim.

Hôm nay solo cùng tướng bị North vùi dập 2:0, đây đúng là nỗi nhục lớn nhất trong sự nghiệp của Vân Tiêu.

Trần Bắc Hà buông tay khỏi bàn phím, mỉm cười bước ra khỏi phòng cách âm.

Lúc này Vân Tiêu mới đứng dậy, chậm rãi đi ra ngoài, gương mặt đầy ảm đạm.

MC nói: “Rất tiếc, Vân Tiêu đã để thua trong trận đấu này. Tiếp theo là phần hình phạt. North có thể yêu cầu người thua trả lời một câu hỏi, hoặc thực hiện một thử thách nhé!”

Trần Bắc Hà suy nghĩ vài giây, rồi thoải mái nói: “Vậy đi. Vân Tiêu là tân binh, tôi không làm khó cậu đâu. Ngay tại đây, trước mặt mọi người, hãy nói ba lần ‘North đẹp trai nhất’ là coi như qua cửa nhé.”

Vân Tiêu: “….”

Nếu là tuyển thủ khác, với tính chất vui vẻ của All-Star, mọi người sẽ không ai quá để tâm, giống như lúc nãy Diệp Thất Tịch cũng dám tỏ tình công khai với Trần Bắc Hà trước đám đông.

Nhưng Vân Tiêu lại luôn coi việc vượt qua Trần Bắc Hà là mục tiêu sống còn.

Giờ bảo cậu nói câu này chẳng khác nào tự tát vào mặt mình.

Sắc mặt Vân Tiêu tái mét, vành mắt đỏ lên.

Trần Bắc Hà nhìn cậu đầy ngạc nhiên, hỏi: “Chỉ khen tôi đẹp trai thôi mà, làm khó cậu đến vậy sao?”

Vân Tiêu nghiến răng, cầm micro lên, mặt đỏ bừng, giọng run run: “North đẹp trai nhất… North đẹp trai nhất… North… North đẹp trai nhất.”

Trần Bắc Hà vỗ nhẹ vai cậu: “Cảm ơn nhé.”

Vân Tiêu: “……”

Sở Tinh Lan ngồi trong khu quan sát, khóe môi khẽ nhếch thành một nụ cười nhẹ.

Bắc Bắc vô tư vậy đó, thắng rồi còn bắt tân binh khen mình đẹp trai. Hoàn toàn không biết người ta vẫn luôn coi mình là đối thủ cần đánh bại. Giờ thì hay rồi, mức thù hận của Vân Tiêu dành cho Trần Bắc Hà chắc lại tăng gấp đôi.

Nhưng mà, muốn so với North à? Vân Tiêu, cậu vẫn nên về nhà luyện thêm đi.

Hết chương 09

Bình Luận (0)
Comment