“Aiz… quả nhiên, hôm nay Yunho hyung và Jaejoong hyung không đến.” Yoochun khoác tay lên vai Junsu, nhìn khắp phòng vắng vẻ, bộ dạng ta đoán chuẩn.
“Thực đáng tiếc, hôm qua em không nên vì ăn kaiseki mà bỏ qua hiện trường kịch liệt.” Changmin vẻ mặt tiếc hận: “Đi thôi, ra ngoài dạo một vòng, một mình chết trong này thật không ý nghĩa.”
“Yoochun hyung, hyung hiện tại cứ như đang nuôi cún con ấy.” Changmin cầm đồ ăn đầu bếp đã làm từ sớm, vừa đi vừa nói với Yoochun “Hắc hắc…”
Yoochun cười gian xảo nhìn lại Changmin, chỉ có Junsu tiếp tục đắm chìm trong máy game.
Học sinh xung quanh đều dùng ánh mắt mê luyến hâm mộ nhìn chăm chú vào ba người. cả ba tập mãi thành quen, Changmin còn liên tục tiếp nhận đồ ăn bạn học đưa cho, còn một số thì đang túm tụm lật xem tập san của trường, nội dung đại khái đều có đề cập tới 5 người bọn họ.
Ba người đi tới đi lui, vừa vặn thấy Bae Soul Gi đứng trong một góc âm u hung tợn xé rách tờ báo, Yoochun liếc qua, nhún nhún vai, thầm nghĩ, hai lão ấy cũng không phải dễ chọc.
Nhặt một mảnh nhỏ tờ báo bị xé lên, chính là vẻ mặt nhu tình mật ý ôm Jaejoong như chim nhỏ nép vào người, không cần đọc nội dung cũng biết bài báo này viết về chuyện yêu đương của king và queen.
Yunho và Jaejoong ngủ thẳng cẳng tới khi mặt trời lên cao nhất. Lúc Yunho tỉnh lại, Jaejoong dùng đôi mắt vừa to vừa hữu thần nhìn mình không chuyển.
“Tỉnh rồi sao? Ngủ ngon không?” vươn tay gạt sợi tóc trên trán Jaejoong ra thì bị cậu ‘ba’ một tiếng hất ra.
“Phát điên cái gì? Mới sáng sớm.” Yunho nhíu mày, đứng dậy mặc quần áo vào, Jaejoong vẫn như cũ không nhúc nhích nhìn hắn, mảng lớn hôn ngân lớn nhỏ in đậm trên da thịt lõa lồ ở ngoài chăn, Yunho thở dài, xoay người đem chăn kéo cao lên, giúp cậu đăp kín, nếu lại thêm lần nữa, hắn thực sự đau đầu (Jer: và em cũng đi luôn =.=)
“Tôi đói bụng.” đây là câu nói đầu tiên của Jaejoong kể từ sau hôm qua, thanh âm lạnh lùng khiến người ta hoài nghi người cùng hắn kịch liệt hoan ái kia là ai?! Đối với một Jaejoong như vậy, Yunho cũng không kinh ngạc nhiều lắm, đây mới là một Jaejoong thường ngày không phải sao?
Yunho gọi một cú điện thoại, sau đó đi rửa mặt, hắn thực sự bội phục bà Ju Ah, trong phòng tắm có đầy đủ mọi vật dụng, mà buồn cười nhất chính là toàn đồ đôi với Jaejoong.
Từ phòng tắm đi ra, Jaejoong vẫn nằm tư thế đó không thay đổi.
“Làm sao vậy?” ngồi vào bên giường, định vươn tay sờ sờ cậu nhưng nghĩ tới vừa rồi bị cậu đánh cho một cái liền thu tay lại, lần này đến phiên Jaejoong nhíu mày.
“Jung Yunho, tôi đau.” Thanh âm nghe qua lạnh như băng, lúc này lại mang theo vài phần khẩu khí làm nũng. Yunho luồn tay vào chăn nhu nhu thắt lưng cho cậu.
“Tôi muốn tắm bồn.” Jaejoong sợ bị Yunho chạm vào người sẽ lại nổi lên phản ứng, vội vàng nói.
Yunho nhìn cậu mất ba giây, sau đó xoay người vào phòng tắm chuẩn bị nước ấm, cho chút tinh dầu vào bồn, sau đó trở ra bế Jaejoong đặt khẽ vào bồn, rồi đi ra ngoài.
Trong phòng khách, Yunho hút thuốc nghĩ lại chuyện xảy ra trong hai ngày nay, hôm qua Jaejoong yêu diễm, mị hoặc, nhiệt tình khiến hắn thích, nhưng bình thường lại cao ngạo, lãnh đạm, khó tính cũng làm hắn thưởng thức, xem ra thật sự không thể khống chế được rồi.