Vương Gia Này, Ta Muốn

Chương 53

Editor: Melodysoyani.

Hôm nay Tam vương gia Mộ Dung Lưu Quang ở trong phủ không có ra ngoài. Thật ra ngày thường hắn cũng hoàn toàn không ra cửa, mà về thư phòng  ở Địa phủ, tiếp tục giấc ngủ nướng của hắn mà thôi. Hắn có chút không quen với không khí ở thế giới loài người, ở lại địa phủ vẫn thoải mái tự tại hơn.

Toàn bộ vương phủ đều nằm trong phạm vi kết giới của hắn, nếu Tiểu Vũ xảy ra chuyện, hắn sẽ biết trước tiên. Nếu nàng chuồn êm ra khỏi phủ, hắn cũng sẽ biết trước. Chẳng qua người khổ vẫn là hai huynh đệ Tiểu Bạch Tiểu Hắc. Nếu Tiểu Vũ lén chuồn đi chơi, hai huynh đệ bọn họ sẽ bỏ lại công việc trong tay, một chút cũng không rời đi theo nàng.

Tiểu Hắc thì không sao, nhưng Tiểu Bạch rất khó chịu oán giận. Chẳng qua từ sau khi Tần Uyển Như và Diệp Tử Khuynh ở lại vương phủ, thái độ Vũ nha đầu cực kỳ ngoan ngoãn đến khác thường, chưa từng một mình lén chuồn đi.

Lần trước Tiểu Vũ ngoài ý muốn rơi xuống nước thực sự dọa bọn họ nhảy dựng! Cũng may kịp chạy tới cứu người, Vũ nha đầu cũng vui vẻ không có gì trở ngại. Điều này làm cho Tiểu Hắc Tiểu Bạch vừa buông lỏng một hơi, đồng thời cũng không khỏi cảm thán... Nữ nhân  tranh giành tình nhân, quả nhiên là tương đối đáng sợ!

Hôm nay Lưu Quang ở trong phủ, hai huynh đệ bọn họ tự nhiên cũng không thể đi giúp Chung lão đại bắt quỷ, cũng tạm thời tiếp tục làm hộ vệ đi theo bên người Lưu Quang.

Sở dĩ Lưu Quang không đợi ở Địa phủ, là vì hôm nay quý phủ có vị khách quý!

Cửu vương gia, Mộ Dung Túc Dạ!

...

"Tam ca! Thật sự là ngại quá, hồi kinh lâu như vậy, đến giờ mới tới viếng thăm phủ của huynh. Mong rằng không giận đệ đệ!"

Mộ Dung Túc Dạ bị Mỗ Vũ đánh giá là phiến lá vàng, vừa tiến vào đại sảnh vương phủ một bứơc, đã khách khí mở miệng chào hỏi trước.

Bởi vì trước kia hai người từng cùng cầu tình cho Tiểu Vũ, cho nên Lưu Quang cố ý đi hỏi thăm qua lại lịch của vị cửu vương gia này. Có thế mới biết hắn chính là con của chính cung hoàng hậu, lại cố tình không thích ngôi vị hoàng đế, thích dạo chơi nơi nơi. Lần này hồi kinh, cũng là nghe nói Thất công chúa muốn xuất giá, mới trở về coi trộm một chút. Lại trùng hợp gặp phải sự kiện Tiểu Vũ thay gả này.

Mặc dù nhân khí  của Lưu Quang ở đế đô khá cao, được tiểu hoàng đế coi trọng. Nhưng nếu như thực so sánh, hắn còn chưa bằng vị  Cửu gia trước mắt này! Dù sao xuất thân của người ta đã cao hơn người một bậc, so vị mẫu phi bị đày vào lãnh cung của hắn,cùng thân phận của hoàng hậu mà nói, thật đúng là kém xa rồi.Lại nói tới một chuyện không hợp lí khác, nếu lúc này ai đó muốn nổi lên tạo phản, chọn ra vị Đế Vương đứng đầu khác, khẳng định là Cửu gia, chứ không phải tam gia hắn!

"Cửu đệ khách khí rồi! Vẫn thường nghe nói đệ du ngoạn ở bên ngoài, cũng là thừa dịp Thất muội lập gia đình mới chạy trở về một chuyến. Đoàn người vừa thấy đệ hồi kinh, chỉ sợ đều vội vàng tiếp đón đệ. Đệ còn có thể bớt chút thời gian đến chỗ ta thăm ta, đã khiến ta cảm thấy vinh hạnh vô cùng rồi! Đến, chúng ta ngồi xuống chậm rãi tán gẫu!"

Tiểu Bạch ở bên nhịn không được đảo cặp mắt trắng dã. Ai... công phu nói lời bịa đặt của Lão đại thật sự là càng ngày càng lợi hại rồi!

Mộ Dung Túc Dạ ngồi ghế dựa một bên, tươi cười đầy mặt nói: "Chao ôi! Tam ca tuyệt đối đừng nói như vậy! Thực không dám đấu diếm, đệ thấy việc khách sáo xã giao trong quan trường khá nhàm chán! Từ lần trước sau khi gặp qua Tam ca trong hoàng cung một lần, không biết sao, lại có cảm giác chỉ hận không gặp Tam ca sớm hơn! Cho nên đây không phải vội vã đến trong phủ huynh,mà là muốn gặp được huynh thôi!"

...

Bên ngoài phòng, hai  bóng dáng lén lút nằm sấp bên cạnh cửa nghe lén. Vừa rồi Mộ Dung Túc Dạ vừa nói xong lời này, đôi mắt người nào đó tỏa ánh sáng, chạy nhanh túm tay áo của người kia: "Nghe chưa! Ám chỉ quá rõ ràng! Chỉ hận không gặp sớm thôi phải không!! Đây không phải là lời thổ lộ rõ rành rành rồi sao!"

"Rõ rành rành?"

"Khụ khụ! Ba chữ kia được hài hòa, phải tách ra đọc! Ý tứ chính là không~~ che ~ đậy!”

"..."

Trước đó, Tiểu Vũ chạy tới  sương phòng phía Bắc của Diệp Tử Khuynh, há mồm nói với nàng một vài chuyện kì lạ gì đó. Mới đầu Diệp Tử Khuynh không quá hiểu rõ, chỉ là sau đó Mỗ Vũ đã thay đổi một cách biểu đạt khác, nói thí dụ như, BL đổi thành   thích Tiểu Quan, toàn bộ " thuật ngữ chuyên nghiệp " đều đổi thành ngôn ngữ thông thường dễ hiểu.

Dù sao nói ngắn gọn, chính là...

Tam vương gia kỳ thực là thích nam nhân!!!

Mà sự thật này, Diệp Tử Khuynh hoàn toàn không muốn nhận! Chỉ là trước kia cũng nghe nói qua tam vương gia rất thích đến tiểu quan quán, hơn nữa chuyện tam vương gia thích nam nhân cũng từng được truyền ra, lúc này Tiểu Vũ nói như vậy, nàng nhất thời cũng cảm thấy chuyện như vậy cũng có thể là thật.

Kết quả, Tiểu Vũ như là muốn chứng minh với nàng vậy, lôi kéo nàng  chạy đến tiền thính. Vụng trộm trốn ở ngoài cửa, nghe cửu vương gia đến viếng thăm nhà nói chuyện.

...

Diệp Tử Khuynh nhíu mày, cái miệng nhỏ nhắn méo mó, có vẻ có chút không  cao hứng.

"Bọn họ là huynh đệ ruột! Làm sao có thể là... Là... loại quan hệ kia!"

Tiểu Vũ quăng cho nàng một cái liếc mắt:"Ngươi lại không hiểu à! Thường thường càng là huynh đệ ruột, càng sẽ phát triển thành loại quan hệ kia! Không tin? Được thôi,ta hỏi ngươi! Dáng vẻ Tam vương gia có soái không?"

"...Soái?"

"Khụ khụ, ý là có đẹp mắt không ấy!"

Diệp Tử Khuynh đỏ mặt:"Đương nhiên đẹp mắt!"

Tiểu Vũ thấy dáng vẻ của nàng, không khỏi lại đảo cặp mắt trắng dã. Xin nhờ! Ta chỉ hỏi ngươi mỹ nam người ta có đẹp mắt hay không thôi, ngươi đỏ mặt cái gì?

"Vậy... Dáng vẻ Cửu vương gia có đẹp mắt không?"

Diệp Tử Khuynh gật gật đầu: "Cũng là rất đẹp mắt! Huyết thống của hoàng tộc Mộ Dung đều thật ưu tú, hiện có vài vị Vương Gia công chúa ở trong thành, hơn nữa còn có bệ hạ. Diện mạo đều không tầm thường!"

Mỗ Vũ vỗ tay một cái: "Đây không phải quá rõ rồi sao! Cái gọi là nước phù sa không để chảy ra ruộng người ngoài đó! Đi ra ngoài tìm người có diện mạo kém, không bằng cứ tặng lòng cho người trong nhà!"

Đôi mi thanh tú của Diệp Tử Khuynh cau chặt, vẫn là không quá tin tưởng.

"Ta không tin! Mới không nghe lời dụ dỗ của ngươi đâu! Tam gia và Cửu gia... Làm sao có thể! Đánh chết ta cũng không tin!"

Tiểu Vũ nhún vai một cái, vô vị nói: "Tin hay không tùy ngươi! Dù sao mặc kệ ngươi tin hay không, ta vẫn tin! Ngươi cho là lúc trước Cửu gia tiến cung, là vì cầu tình thay ta sao? Ta nói cho ngươi biết, ngươi sai lầm rồi... Hắn ta cơ bản là cầu tình cho tam gia! Ngươi nghĩ lại đi, ta là thủ hạ của tam gia, nếu ta thật sự bị kết tội,tam gia  cũng không thể thoát khỏi liên quan! Làm không tốt sẽ bị cho là đồng tội với ta! Tuy rằng tam gia có kim bài miễn tử đền tội, nhưng ngày sau thái độ tiểu hoàng đế đối với hắn, sẽ thay đổi rất lớn! Cho nên Cửu gia mới tiến cung cầu tình thay cho ta, gánh vát một phần của chuyện này! Thế mới khiến ta vô tội thoát thân, tam gia cũng không cần chịu liên lụy!"

Tiểu Vũ nói đạo lý rõ ràng, tình chân ý thiết. Lòng  Diệp Tử Khuynh vừa mới kiên định nháy mắt lại bắt đầu dao động rồi. Điều này làm cho mỗ Vũ không nhịn được tự khen mình ở trong lòng, Mn! Ta thật sự là một nhân tài  mà phải không? Lời nói dối như vậy cũng có thể nói ra,thật sự  khâm phục mình mà!

Dù sao không làm thì thôi, đã làm thì làm đến cùng,  mỗ Vũ nghĩ, đã lừa gạt Lưu Quang và lá vàng,  tự nhiên cũng sẽ không bỏ qua hai huynh đệ  đứng ở  phía sau Lưu Quang.

Kết quả là, nàng lại kéo kéo tay áo Diệp Tử Khuynh, vụng trộm chỉ chỉ về hai huynh đệ ở đằng kia.

"Thấy không? Hai huynh đệ bọn họ, thật ra cũng là... Khụ khụ, ngươi biết rồi đó!"

Diệp Tử Khuynh trừng lớn   hai tròng mắt, hoàn toàn kinh ngạc...

...

Ôi hắt hơi!

Mỗ Bạch xoa xoacái mũi, không rõ làm sao mình có thể hắt hơi.

"Ca, huynh bị cảm à?" Tiểu Hắc ân cần hỏi thăm ở một bên.

Mỗ Bạch quăng  cho hắn một cái liếc mắt: "Vô nghĩa quá! Đệ có nghe qua quỷ sai còn bị cảm mạo chưa?" Mn! Khẳng định là có người rủa ta!

Tiểu Hắc nháy mắt mấy cái: “Cũng phải... Ở thế giới loại người lâu quá, đều nhanh quên bản thân là làm cái chi rồi!"
Bình Luận (0)
Comment