Vương Gia Nhàn Tản, Vương Phi Nông Môn

Chương 25

Editor: Hương Cỏ

"Không biết vài vị khách quan có gì bất mãn đối với tiệm của tôi, mong các vị chỉ giáo, tại hạ Tân Mỗ cảm kích vô cùng!" Thái độ thành khẩn, nói chuyện hòa khí, là người có khí độ.

Tần Tinh đứng lên, học bộ dáng cổ nhân, chắp tay lại mà nói, "Tân chưởng quầy khách khí. Tôi đưa người nhà đến ăn cá, kêu mấy món ăn mà tiểu nhị ca đều nói không có... Vì thế nên có chút tranh chấp, cũng không có chuyện gì lớn cả. Nếu đồ ăn chúng ta gọi đều không có, vậy chúng tôi xin cáo từ!" Nói xong, liền chuẩn bị rời đi.

"Mời khách quan dừng bước, không biết khách quan gọi những món ăn gì mà tiểu điếm không có vậy?" Tân chưởng quầy là người làm ăn, đương nhiên biết tiệm mình chuyên bán món cá mà những món ăn mấy đứa bé này kêu lại không thể lấy ra là chuyện ảnh hưởng thể diện danh tiếng cỡ nào. Cho nên, cho dù như thế nào cũng muốn biết rõ ràng!

Tiểu nhị gọi là Đông Tử đứng một bên nhắc lại tên mấy món ăn. Tân chưởng quầy nhíu mày, nghe cũng không nghe nói qua, càng không nói đến làm! Nhìn Tần Tinh, cách ăn mặc thì không coi là rất tốt nhưng khí độ lại bất phàm, thành khẩn nói "Xin hỏi vị tiểu cô nương này cô ăn mấy món ăn kia ở đâu vậy?"

Tần Ngọc trợn trừng mắt nói "Vừa rồi đã nói mà, đều ta nhị tỷ ta làm! Nấu cá ăn rất ngon!"

Tần Nguyệt kéo Tần Ngọc, đối với thái độ đó của cậu không hài lòng lắm!

Tân chưởng quầy lại không thèm để ý, nhìn Tần Ngọc kinh ngạc nói "Cậu nói, cậu nói là nhị tỷ cậu làm sao?"

Tần Ngọc bị Tần Nguyệt kéo một cái, cũng tự biết không nên như vậy, thu lại thái độ khinh thường nói "Đúng vậy!"

Tân chưởng quầy vui vẻ, nâng tay nói với Tần Tinh "Ba vị, có thể dừng bước nói chuyện không?"

Tần Tinh nghĩ nghĩ, nói "Chúng ta phải trở về, nếu trễ nương ta sẽ lo lắng!" Nói xong lại định đi.

Theo bản năng Tân chưởng quầy cảm thấy, việc này có lẽ là một cơ hội kinh doanh vì thế cũng không dông dài "Cô nương, tại hạ là chưởng quầy tửu lâu này, cô nương có thể nấu mấy món ăn kia không? Tân mỗ  sẽ mua lại!"

Tiểu nhị cảm thấy chưởng quầy quá đề cao mấy tiểu tử này, nói không chừng chính là nói bừa, là tới trả thù mình!

Tần Nguyệt và Tần Ngọc thì vẻ mặt kinh hỉ, hóa ra nấu ăn cũng có thể kiếm bạc!

Tần Tinh cúi đầu cân nhắc tính toán của mình! Từ xưa dân dĩ thực vi tiên. Mặc kệ là người nghèo hay người giàu đều phải ăn, ăn uống mặc kệ là khi nào chỉ cần hương vị ngon, đặc sắc thì sẽ kiếm tiền dễ dàng! Có lẽ kinh doanh ẩm thực cũng là sinh ý không tệ! Mình không có tiền vốn, nhưng mình có suy nghĩ có tay nghề, nhân cơ hội này thử xem, cố gắng cũng không tệ!

Hạ quyết tâm liền nói với chưởng quầy, "Tân chưởng quầy, nhận được ngài xem trọng, tôi đây liền mượn phòng bếp của ngài dùng một chút! Sau đó còn nhờ tiểu nhị của ngài đi chợ Trấn Bắc một chuyến, có cửa hàng Lý gia bán gia vị, tìm ông chủ Lý mua nửa cân hạt tiêu... À, ớt đến. Sau đó mua một đầu cá lớn, thêm một con cá trắm cỏ!" Không có hạt Tiêu, chỉ có thể tạm thời không dùng.

Tuy Tân chưởng quầy không biết ớt là cái gì, nhưng vẫn là nghe theo Tần Tinh nói, sai Đông Tử đi chợ Trấn Bắc mua ớt. Mặc dù Đông Tử không vừa ý nhưng cũng vẫn mau chóng đi ra ngoài!

"Hậu viện có cá, những thứ khác cô đi xem còn thiếu cái gì, tôi sẽ kêu người đi mua!" Sau khi Đông Tử rời khỏi đây, Tân chưởng quầy lại hỏi Tần Tinh!

"Nếu đã có cá vậy không thành vấn đề! Còn phiền chưởng quầy dẫn đại tỷ và tiểu đệ của tôi đi ăn một chút gì!" Tần Tinh khách khí nói!

Tân chưởng quầy liên tục gật đầu, "Cần làm, cần làm!" Sai người an trí Tần Nguyệt và Tần Ngọc lên nhã gian trên lầu ngồi ăn điểm tâm, Tần Tinh đi sau bếp nấu.

Hậu viện rất lớn, đúng là giờ ăn trưa, rửa rau, thái đồ ăn, rửa chén, bận rộn không chịu được! Phòng bếp có một loạt bếp, mỗi bếp đều có một đầu bếp đang vội vàng nấu. Thấy chưởng quầy mang đến một tiểu nha đầu thì đều tò mò nhưng cũng không hỏi nhiều, đều tự làm việc của mình!

"Chưởng quầy, hay là lần sau ta lại đến?" Tần Tinh nhìn không khí bận rộn ngất trời như vậy, không nghĩ làm chậm trễ sinh ý tốt của người khác!

"Không sao không sao. Cô qua đây, đằng sau này còn có một bếp trống, cô xem nấu ở đó được không?" Tân chưởng quầy đang vội vàng muốn biết tiểu cô nương này nói cá nấu cải chua, rồi lẩu cá là món ăn gì, làm sao có thể chờ nàng lần sau đến được! Tuy rằng phòng bếp này chuyên nấu đồ ăn cho chủ tử, để một ngoại nhân dùng không tốt lắm, nhưng vì Túy Ngư hiên, chủ tử hẳn sẽ không trách tội!

Khi nói chuyện liền đưa Tần Tinh đến một phòng khác ở hậu viện. Bên trong có một phòng bếp nhỏ, mọi thứ dụng cụ gia vị đầy đủ, phỏng chừng là bếp dành riêng cho người nào. Tần Tinh cũng không hỏi nhiều, vén tay áo đi lựa cá. Vừa rồi nhìn lướt qua bàn bếp có gia vị đầy đủ hết, ngoài không có hạt tiêu thì những thứ khác cũng không kém so với kiếp trước! Nghĩ tới mình sắp sửa khai sáng ra kỷ nguyên ăn cay, trong lòng Tần Tinh tràn ngập hào khí! So với ở hiện đại vì tổ chức hoàn thành nhiệm vụ, đạt được công lao nhất đẳng cũng có cảm giác thành tựu như thế!

Tần Tinh chuẩn bị nồi làm cá nấu cải chua, lại làm lẩu đầu cá. Cứ làm hai món này trước!

Lựa được cá tươi, đương nhiên có người tới làm cá. Tần Tinh lấy cá đã làm sạch cẩn thận cắt miếng thành từng lát cá mỏng. Lấy trứng gà, bột trắng không biết làm từ nguyên liệu gì, hồ tiêu, muối cho vào quấy đều đặt ở một bên. Lại lấy muối xoa khắp đầu cá tươi một lần! Lấy hai khối đậu hũ, dưa chua muối ở bình ngoài sân, vừa ngửi đã thấy mùi chua, hơi giống vị cải trắng muối ở kiếp trước!

Chuẩn bị sẵn sàng, Đông Tử mua một gói ớt đỏ to trở về.

Tân chưởng quầy an bày một bà tử rửa chén hỗ trợ nhóm lửa! Tần Tinh chuyên tâm nấu ăn! Cho dầu vào nồi, chiên sơ hai mặt đầu cá sau đó gắp ra. Trong nồi còn lại dầu ăn, cho ớt vào xào, cho đầu cá vào để trên bếp đun sôi, thả thêm đậu hũ chậm rãi nấu. Lại lấy nồi khác làm cá nấu cải chua. Cho dầu, gia vị, xương cá, dưa chua đều cho vào xào, đổ thêm nước. sau khi nước sôi thì thả cá thái lát vào. Không thể nấu thời gian dài, chỉ cần sôi vài phút là được. Lại lấy chảo lên bếp cho dầu nóng, cuối cùng thả ớt vào xào rồi đổ lên mặt cá, mùi thơm xông lên nức mũi!

Đông Tử luôn luôn đứng bên cạnh xem không tự giác nuốt nuốt nước miếng, lại ngượng ngùng nhìn chưởng quầy. Sau khi cũng thấy chưởng quầy cũng nuốt nước miếng thì vờ coi như không có việc gì!

Bên này Tần Tinh nấu cá xong thì bên phòng bếp kia cũng đã ngơi tay. Nghe được mùi thơm mấy đầu bếp đều đi sang phòng bếp nhỏ. Đến khi nhìn thấy một tiểu cô nương đứng trong phòng bếp rất ít khi cho người vào thì đều ngạc nhiên nhìn chưởng quầy. Đợi đến khi nhìn trên bếp nồi cá nấu cải chua màu đỏ hồng, cùng với nồi lẩu đầu cá đang sôi sục trên lò thì đều trừng mắt nuốt nước miếng, Tần Tinh cười nói với chưởng quầy "Tân chưởng quầy, đồ ăn đã nấu xong, ngài mang sang cho mọi người ăn thử xem!"

Đông Tử vội vàng vâng một tiếng, đi bưng nồi cá nấu cải chua khiến cậu ta phải nuốt nước miếng vô số lần, mùi dưa chua kết hợp với ớt cay  kích thích nước bọt trong miệng không ngừng tứa ra!

Đặt hai nồi cá lên bàn mà các đầu bếp và tiểu nhị vẫn thường ăn cơm, Tân chưởng quầy cầm đũa, vội vàng gắp một miếng cá. Tần Tinh ở một bên nhắc nhở, "Cẩn thận nóng!"

Tân chưởng quầy đã nuốt xuống, thịt cá vừa vào miệng đã tan ra, chỉ để lại vị dưa chua, vị cay của ớt ở trong miệng thật lâu không tiêu tan, làm người ta thầm nghĩ phải ăn thêm miếng nữa. Lại đi gắp đầu cá, ngon miệng, thơm lừng, đậu hũ không còn mùi đậu tương mà chỉ có hương thơm của thịt cá và gia vị. Tân chưởng quầy ăn liền mấy miếng, miệng cay xé nhưng vẫn không dừng lại được, uống hai ngụm nước, giơ ngón tay cái lên với Tần Tinh! Nói mơ hồ không rõ "Đây là cái gì vậy? Thứ màu đỏ này chính là ớt cô nói sao?"

Tần Tinh nhưng cười không trả lời!

Mấy đầu bếp đứng bên cạnh cùng bọn Đông Tử, sớm cũng đã nhịn không được, lúc này thấy chưởng quầy buông đũa xuống vội vàng đều đi lấy đũa, bát, người phía sau tiếp người phía trước ngươi một đũa, ta một gắp! Thần kỳ là, ai nấy đều không nói chuyện, không ngừng há miệng vì cay nhưng không ai ngừng lại, giống như đang trong trận đấu vậy! Một đầu bếp ngừng một lát, múc một một cốc nước đặt một bên, lại không ngừng ăn tiếp... Người khác cũng đều noi theo!

Tân chưởng quầy nhìn mấy đầu bếp đã làm việc trong tiệm mười mấy năm cười lắc đầu, lại nhìn xem Tần Tinh, không khỏi cảm khái "Trò giỏi hơn thầy rồi."

Tần Tinh thì đang âm thầm cao hứng, xem ra người cổ nhân tiếp nhận chuyện mới, vật mới cũng vẫn rất nhanh! Ớt này sẽ nhanh chóng xuất hiện trên thị trường đây!

Tân chưởng quầy dẫn Tần Tinh đến nhã gian trên lầu, Tần Ngọc nằm sấp trên bàn đang ngủ, Tần Nguyệt sốt ruột chờ. Vừa thấy Tần Tinh đến lập tức chạy tới "Tinh nhi, muội không sao chứ? Sao mặt lại đỏ như vậy?"

Tần Tinh giữ Tần Nguyệt cười cười, nhỏ giọng nói "Phòng bếp quá nóng, không sao đâu. Yên tâm đi!"

Hai tỷ muội ngồi xuống, Tần Nguyệt rót một ly trà cho Tần Tinh, Tần Tinh uống một ngụm mới nói với Tân chưởng quầy nói "Thế nào? Tân chưởng quầy, tôi làm đồ ăn được không?" Học cổ nhân vẻ nho nhã nói chuyện như vậy, Tần Tinh thật sự cảm thấy không quen!

"Cô nương nói đùa sao, Tân mỗ cho rằng vừa rồi biểu hiện của các đầu bếp trong tiệm đã rất rõ ràng!" Tân chưởng quầy cười ha ha lên, hiển nhiên thật cao hứng! Nhìn nhìn Tần Ngọc ngủ gà ngủ gật, lại che che miệng, "Cô nương, Tân mỗ cũng không nói nhiều, nhìn cô nương cũng là người sảng khoái, chúng ta cứ việc nói thẳng! Hai món ăn này ta mua giá năm mươi lượng bạc, là mua công thức, có được không?"

Tần Nguyệt vừa nghe, năm mươi lượng công thức hai món ăn thì lập tức kích động kéo Tần Tinh. Tần Tinh cúi đầu, Tân chưởng quầy cũng không nóng nảy. Ông ta tự tin mình ra giá là rất cao. Đương nhiên, hai món ăn này một khi bán ra, có thể mang đến lợi nhuận không chỉ năm mươi lượng kia có thể so sánh! Càng không nói tới Túy Ngư hiên này cả nước đều có chi nhánh!

Tần Tinh cảm thấy giá năm mươi lượng với hai công thức món ăn cũng tương đối được. Nhưng nàng cũng không tính toán làm chuyện mổ gà lấy trứng này. Nàng muốn lâu dài, Túy Ngư hiên này có mấy chục chi nhánh trong cả nước, điều nàng muốn không chỉ có riêng năm mươi lượng này thôi! Vì thế nói với Tân chưởng quầy "Tôi không đồng ý bán cho Tân chưởng quầy hai thực đơn này lấy năm mươi lượng bạc!"
Bình Luận (0)
Comment