Vương Mệnh

Chương 186


Lại nói, sau khi đạo nhân nói xong, Thiên Lang không khỏi ngẩn người.

Không ngờ thiếu nữ lại dám đến Linh Sơn lộng hành, thật to gan lớn mật a.

Thiên Lang nói với thiếu nữ :
- Hiền muội lợi hại ghê nha.
Thiếu nữ vội biện minh :
- Có đâu.

Ta chỉ dụ được mấy kẻ xấu xa, vừa nghe nói tới mỹ nữ là hai mắt sáng rỡ, sẵn sàng vì mỹ nữ mà bội phản tông môn.

Để những kẻ đó ở lại Vạn Niên Cung sớm muộn gì cũng làm hại tông môn mà thôi.

Hơn nữa, ta chỉ mới dụ được hai gã hiếu sắc thôi hà.

Vạn Niên Cung nhiều đệ tử như thế, mà chỉ có hai gã đó là hạng bại hoại, thật không hổ danh là đệ nhất tông phái nha.
Nghe thiếu nữ nói thế, thái độ của chúng nhân tốt hơn chút ít.

Đạo nhân thủ lĩnh cao hứng vuốt râu nói :
- Trong thiên hạ không có gì là hoàn toàn hoàn mỹ cả.

Bản cung cũng khó tránh khỏi xuất hiện hạng đệ tử xấu xa bại hoại.

Có điều ở bản cung thì rất hiếm thôi.
Thiên Lang thấy vậy liền đỡ lời :
- Muội ấy chỉ lỡ dại lần đầu, mà cũng chưa gây ra hậu quả gì nghiêm trọng.

Mong sư bá thương tình nhẹ tay cho.
Đạo nhân trừng mắt nhìn Thiên Lang, nói :
- Ngươi đi bênh vực người ngoài nha.
Thiên Lang ngượng ngùng đỏ mặt, ấp úng nói :
- Tại … tại đệ tử lỡ nhận muội ấy làm muội muội rồi.

Không thể kể là người ngoài được.
Nhìn Thiên Lang ngượng ngùng ấp úng, chúng nhân không khỏi phì cười.

Không khí trở nên hòa hoãn hơn.

Một đạo nhân khác lên tiếng :
- Sư huynh.

Dù sao chuyện cũng không có gì nghiêm trọng.

Hai gã phản đồ kia tính cách cực kỳ hiếu sắc, đệ cũng thấy chướng mắt lắm, để bọn chúng ở lại Vạn Niên Cung thế nào cũng sinh chuyện lôi thôi ảnh hưởng đến danh dự bản cung.
Một đạo nhân khác tiếp lời :
- Xét thật ra, nặng tội nhất vẫn là hai gã phản đồ kia.


Theo đệ nghĩ, chúng ta hãy bỏ qua cho tiểu cô nương kia đi thôi.
Bọn họ đề nghị như thế bởi với tình hình hiện tại, đó chính là cách giải quyết tốt nhất.

Nếu không, thiếu nữ bắt Thiên Lang làm con tin, chúng nhân cũng khó động thủ, không lẽ cứ bao vây mãi thế này.

Đạo nhân thủ lĩnh trầm ngâm giây lát, đoạn vuốt râu nói :
- Thiên Lang sư điệt.

Nể tình sư điệt và các vị sư đệ xin giúp, ta tạm thời bỏ qua cho ả ta.

Nhưng sư điệt phải quản ả thật kỹ đó.

Đừng để ả ta lên Linh Sơn quấy nhiễu nữa, nếu không tội chồng tội, trọng hình nghiêm trị.
Thiên Lang vâng dạ nói :
- Vâng.

Đệ tử biết rồi.

Cám ơn sư bá.
Chúng nhân rút đi, để lại Thiên Lang và thiếu nữ một mình bên vách đá.

Thiên Lang nói :
- Tiểu huynh đã năn nỉ giúp hiền muội rồi đó.

Hiền muội có thể thả tiểu huynh ra được chưa ?
Nguy cơ đã qua, thiếu nữ không còn gì lo lắng nữa, lại quay sang xoa đầu Thiên Lang nói :
- Đệ đệ ngoan.

Nghe lời như thế tỷ tỷ mới cưng nha.

Gọi một tiếng tỷ tỷ đi, rồi tỷ tỷ sẽ thả ra.
Thiên Lang thầm cười khổ.

Cuối cùng cũng quay trở lại vấn đề đó.

Bị thiếu nữ xoa đầu khen ngoan, Thiên Lang không muốn chút nào, nhưng lại càng không muốn nhận thua, gọi thiếu nữ là tỷ tỷ, nên đành chịu vậy.

Gọi một tiếng tỷ tỷ là phải làm em suốt đời a.

Thiên Lang quyết không nhượng bộ.
Có điều Thiên Lang cũng không thể đăng xuất, thoát khỏi trò chơi để trốn tránh, bởi nhân vật hiện đang trong trạng thái bị bắt giữ.

Trạng thái này cũng giống như trạng thái chiến đấu, không thể tùy tiện đăng xuất.

Nếu người chơi kiên quyết đăng xuất thoát khỏi trò chơi, thì sẽ bị hệ thống xem như tự sát, tử vong một lần, trừng phạt giảm một cấp.


Đương nhiên, hệ thống cũng không thể bắt buộc người chơi ở mãi trong trò chơi suốt 24 giờ mà không đăng xuất.

Nếu được người bắt giữ đồng ý, người bị bắt có thể đăng xuất, nhưng nhân vật vẫn tồn tại trong trò chơi ở nơi bị giam giữ (nhà giam chẳng hạn), và thời gian đó không được tính vào thời gian bị bắt giữ.

Còn nếu như người bắt giữ không đồng ý, người bị bắt chỉ có thể “tự sát” mà thôi.
Đương nhiên, Thiên Lang chẳng việc gì phải “tự sát”.

Thiên Lang thở dài nói :
- Chẳng lẽ chúng ta cứ thế này mãi à.
Thiếu nữ nói :
- Thì cũng có sao đâu.

Ta còn thấy mệt, nghỉ ngơi chút nữa đã.
Rồi như chợt nhớ ra, thiếu nữ hỏi :
- Nghe bọn hồi nãy xưng hô, dường như ngươi gọi là Thiên Lang hả.
Thiên Lang gật đầu :
- Phải rồi.
Thiếu nữ lại hỏi :
- Thiên Lang của Thiên Lang quân đoàn, Thiên Ân làng.
Thiên Lang mỉm cười nói :
- Phải rồi.

Chẳng lẽ hệ thống cho phép có hai tên trùng nhau hay sao.
Thiếu nữ lại xoa đầu Thiên Lang, nói :
- Hóa ra ngươi còn là danh nhân a.

Trong đám bạn ta có nhiều người hâm mộ ngươi lắm đó.
Nghĩ đến việc hiếp đáp Thiên Lang nãy giờ, thiếu nữ hai mắt sáng rỡ, thầm nghĩ sau này mà vào lớp khoe với đám bạn, bọn họ chắc chắn sẽ kinh ngạc và hâm mộ vô cùng.

Thiếu nữ đang mãi tưởng tượng, chợt nghe Thiên Lang hỏi :
- Hiền muội đã biết tên tiểu huynh rồi.

Còn hiền muội tên gọi là gì ?
Thiếu nữ đáp :
- Bạch Tú Châu.
Thiên Lang mỉm cười nói :
- Tên đẹp nha.

Mà hiền muội tại sao lại dám lên Linh Sơn quấy nhiễu vậy, lại còn dám dụ dỗ đệ tử Vạn Niên Cung bội phản tông môn nữa, to gan lớn mật ghê nha.
Bạch Tú Châu hừ lạnh một tiếng, nói :
- Ta có muốn đâu.

Đó là nhiệm vụ cấp 30 của ta đó chứ.

Không làm không được.

Thiên Lang ngạc nhiên hỏi :
- Nhiệm vụ gì lạ thế ?
Bạch Tú Châu đáp :
- Ta là đệ tử của Hoan Hỉ Giáo ở phía bắc.

Để thăng cấp thành nội đàn đệ tử, ta nhận được nhiệm vụ lên Linh Sơn dụ ít nhất mười đệ tử Vạn Niên Cung phản môn theo Hoan Hỉ Giáo, hoặc là phải có quan hệ thân mật với một đệ tử Vạn Niên Cung.
Thiên Lang trầm ngâm giây lát, mới nói :
- Sao hiền muội không chọn hình thức quan hệ thân mật, lại đi dụ dỗ mười người chi cho cực khổ, lại mang tiếng nữa.
Bạch Tú Châu hanh một tiếng, nói :
- Nói nghe dễ lắm.

Để đạt đến quan hệ thân mật cực kỳ khó, không biết phải đợi đến khi nào nữa.

Quan hệ giữa mọi người với nhau được hệ thống chia làm năm cấp độ : thù hận, chán ghét, bình thường, hảo cảm, thân tình.

Khi cấp độ thân tình đạt đến mức cao nhất, sẽ chuyển thành thân mật.

Bọn hiếu sắc xấu xa kia quan hệ với ta không thật tình, tối đa chỉ đạt mức hảo cảm mà thôi.

Cũng như ngươi với ta …
Vừa nói nàng ta vừa mở thuộc tính bản ra xem, rồi chợt a lên một tiếng, kinh ngạc nói :
- Không thể nào.

Chúng ta mới gặp nhau chưa đầy một giờ, sao có thể trở thành thân tình được.
Thiên Lang cười thầm.

Chiếu theo quan hệ giữa hai người nãy giờ, có đạt đến cấp độ thân tình cũng là chuyện bình thường.

Sau giây phút kinh ngạc, Bạch Tú Châu đột nhiên lớn tiếng hoan hô, nói :
- Tuyệt vời.

Ngươi là tiểu bảo bối của ta nha.

Gặp được ngươi, nhiệm vụ của ta có cơ hội hoàn thành rồi.
Thiên Lang gượng cười.

Hết đệ đệ rồi đến tiểu bảo bối.

Không biết sau này còn biến thành cái gì nữa đây.

Thiên Lang chợt có cảm giác không hay.

Quả nhiên, Bạch Tú Châu hoan hô xong, quay sang xoa đầu Thiên Lang, nói :
- Tiểu bảo bối.

Ta quyết định rồi.

Từ giờ ngươi phải đi theo ta, phải giúp ta nâng mức quan hệ lên cấp độ thân mật để ta hoàn thành nhiệm vụ.
Ai ! Cảm giác linh ghê.

Thiên Lang thầm than trong lòng, đoạn nói :
- Không được đâu.

Tiểu huynh còn có nhiệm vụ phải làm nữa.


Nhiệm vụ cấp 30 tiểu huynh vẫn chưa hoàn thành.
Bạch Tú Châu gạt ngang :
- Không hề gì.

Nhiệm vụ của ta chỉ yêu cầu quan hệ giữa chúng ta đạt đến cấp độ thân mật là được.

Dù sao hiện tại ta cũng chẳng có việc gì, nhân tiện đi theo giúp ngươi hoàn thành nhiệm vụ luôn.
Nói xong, Bạch Tú Châu đột nhiên cười hì hì nói :
- Chẳng phải khi nãy ngươi đã hứa với bọn đạo nhân kia sẽ quản không cho ta lên Linh Sơn quấy nhiễu đó sao.

Nếu chúng ta không đi chung, hi hi, ngươi nghĩ xem …
Thiên Lang gượng cười nói :
- Vậy là tiểu huynh không còn có sự lựa chọn nào khác nữa rồi.

Thế nhưng chúng ta đồng hành đến khi nào ? Đến khi hiền muội hoàn thành nhiệm vụ à ?
Bạch Tú Châu cười nói :
- A a.

Đến lúc đó xem tâm tình ta thế nào đã.

Nếu ta cảm thấy chán ngươi rồi thì ngươi muốn đi đâu thì đi, ta không giữ nữa.
Thiên Lang lắc đầu thở dài :
- Sao hiền muội lại nói thế.

Nếu nói như vậy chẳng hóa ra tiểu huynh là đồ chơi của hiền muội à.

Hễ chán thì bỏ đi.
Không ngờ Bạch Tú Châu lại khen phải, nói :
- Đúng thế.

Ngươi chỉ là đồ chơi của ta thôi.

Chứ chẳng lẽ ngươi định làm người yêu của ta à.
Thiên Lang đỏ mặt nói :
- Không … không phải …
Bạch Tú Châu lại nói với giọng ranh mãnh :
- Hơn nữa, ngươi đừng quên thân phận của mình.

Ngươi vẫn đang là con tin của ta đó nha.

Tiểu bảo bối.

An phận một chút đi.
Thiên Lang khẽ thở dài.

Biết sao được, đành chịu thôi.

Dù sao đồng hành cùng mỹ nhân cũng là diễm phúc, có nhường nhịn một chút cũng chẳng hề gì.

Thiên Lang cũng biết Bạch Tú Châu chỉ thích nói vậy thôi chứ thật ra không hề có ác ý.

Thế là hai người quyết định đồng hành.

Bình Luận (0)
Comment