Vương Mệnh

Chương 293


Hoa Hoa quốc thành lập không có nghĩa là chiến sự kết thúc.

Hoa Hoa công tử dã tâm không nhỏ, đâu thể ngồi yên với thành quả hiện tại.

Chỉ sau vài ngày củng cố địa bàn, khôi phục hoạt động sản xuất, Hoa Hoa công tử lại muốn xuất quân xâm chiếm các lãnh địa lân cận.

Đương nhiên lần này Hoa Hoa công tử học khôn hơn, nên không vô cớ tập kích như trước nữa, mà cố gắng tìm lý do xuất quân, không tìm được lý do thì tự tạo ra, miễn sao nghe thấy hợp lý thì thôi.
Hiếu Trung Trấn.
Ngay sát ranh giới Hiếu Trung Trấn có một cái đầm nhỏ, quanh bờ đầm có rất nhiều lau lách, dưới đầm cá tôm vô số, là nguồn cung cấp cá tươi cho Hiếu Trung Trấn và một vài lãnh địa phụ cận.

Do không nằm trong địa bàn của bất kỳ thôn trấn nào nên ai cũng có thể đến đấy câu cá, đánh bắt cá.

Đặc biệt, dưới đầm còn có một số loài tôm cá quý hiếm có giá trị khá cao, đôi khi còn có BOSS Ngư vương xuất hiện, nên cũng thu hút không ít người chơi từ nơi khác đến thử thời vận.

Chỉ vì nơi này gần Hiếu Trung Trấn, nên đại đa số ‘ngư ông’ ở đấy là người của Hiếu Trung Trấn.
Buổi trưa, trời nắng chang chang, không khí nóng bức.

Ai nấy đều cảm thấy khí chịu, nên cố gắng tìm bóng râm bên bờ đầm để vừa hóng mát vừa có thể câu cá.
Ở một nơi bên bờ đầm, vài gã ‘hào kiệt’ Gia Đức trang cùng mấy gã ‘hiệp khách’ Hiếu Trung Trấn chỉ vì tranh giành một bóng mát mà gây gỗ tranh cãi với nhau.

Tranh cãi một hồi, không ai chịu ai, song phương đỏ mặt tía tai, dần dần không chỉ động khẩu mà còn bắt đầu động thủ, sau đó cả bọn lao vào nhau ẩu đả.

Song phương kiếm tuốt cung giương, bùng phát một trường chiến đấu.

Nhân vì nơi này cách Hiếu Trung Trấn không xa, người chơi đến từ Hiếu Trung Trấn nhiều, nên đám ‘hiệp khách’ Hiếu Trung Trấn hợp lực sát tử toàn bộ đám ‘hào kiệt’ Gia Đức trang.
Nếu là lúc thường, chuyện người chơi của các thôn trấn khác nhau phát sinh xung đột, chém giết lẫn nhau, thì cũng chỉ là chuyện thường ngày, chẳng có gì đáng kể.


Hơn nữa, bên thắng là trấn còn bên bại là trang, thực lực hơn kém rõ ràng, nên thông thường phe yếu thế hơn chỉ đành nhẫn nhịn cho qua chuyện.

Chỉ có điều, vấn đề ở chỗ trong số những người bị sát tử lần này có cả em trai của trang chủ Gia Đức trang.

Gã này sau khi bị sát tử, hồi trang trọng sinh, lập tức chạy đến chỗ anh trai khóc lóc kể lể về việc bị bọn người Hiếu Trung Trấn ức hiếp.

Gã còn có đoạn video làm chứng, đám người Hiếu Trung Trấn khinh người quá đáng, lạm sát vô cô.

Trong đoạn video cho thấy rất rõ gã chỉ đứng bên cạnh xem, không hề tham chiến, mà vẫn bị sát tử.
Trang chủ Gia Đức trang nộ khí xung thiên, đập bàn quát lớn :
- Hừ ! Ngay cả em trai ta mà bọn chúng cũng dám lạm sát, thật là quá đáng mà.

Người đâu, lập tức phái người đến Hiếu Trung Trấn, bảo trấn trưởng giao ra hung phạm, áp giải đến bản trang xin lỗi, rồi hành hình thị chúng.

Nếu không, hừ hừ … ta quyết không bỏ qua cho đâu !
Gia Đức trang sứ giả lập tức phóng ngựa chạy đến Hiếu Trung Trấn, chiếu theo lời của trang chủ nói lại nguyên văn cho trấn trưởng Hiếu Trung Trấn biết.

Gã trấn trưởng ngạc nhiên, nhưng bất quản Gia Đức trang có lý hay không, gã cũng không thể giao người.

Nếu như giao người, gã còn mặt mũi nào mà làm trấn trưởng nữa chứ ? Nếu làm thế, sẽ có rất nhiều người trong trấn bất phục, ảnh hưởng đến địa vị của gã.
Gã trấn trưởng đáp hạ :
- Có thể tính toán bồi thường ít nhiều tổn thất cho huynh đệ của quý trang chủ, nhưng tuyệt đối không thể giao người.
Gia Đức trang sứ giả không nói nhiều, nghe xong đáp hạ liền lập tức hồi trang, đại lực tuyên truyền việc người của Hiếu Trung Trấn vô cớ sát tử nhân vật trọng yếu của Gia Đức trang, lại ngoan cố không chịu xin lỗi.
Như thế thì còn gì để nói nữa.

Gia Đức trang trên dưới vô cùng phẫn nộ, người nào người nấy hô hào trả đũa, rủ nhau kéo đi tìm đám người của Hiếu Trung Trấn báo thù rửa hận.

Sáng hôm sau, rất nhiều người chơi thuộc Gia Đức trang từng nhóm từng nhóm kéo sang khu vực lân cận địa bàn của Hiếu Trung Trấn, gặp người nào thuộc phe Hiếu Trung Trấn đi ra là xúm nhau truy sát.

Phe Hiếu Trung Trấn đương nhiên không thể nhẫn nhịn, cũng kéo nhau ra ứng chiến.
Như thế cũng chưa có gì đáng nói, người chơi giữa các thôn trấn có hiềm khích, rồi phát sinh hỗn chiến cũng không phải là chuyện hiếm hoi.

Hiếu Trung Trấn thực lực hùng hậu, chẳng sợ gì Gia Đức trang.

Đánh thì đánh, ai sợ ai.

Trấn trưởng Hiếu Trung Trấn cũng không ra mặt, để tùy bọn thủ hạ phản kích.

Gã đường đường trấn trưởng, chẳng xem một thôn trang vào đâu.
Thế nhưng, sự tình phát sinh tiếp theo có phần phiền phức.
Hôm sau nữa, một số người chơi thuộc Quang Huy Trấn nghe nói người của Gia Đức trang và người của Hiếu Trung Trấn phát sinh xung đột, liền kéo nhau đến xem náo nhiệt.

Hơn nữa, bọn họ còn hảo tâm đứng ra khuyên can, đề nghị song phương dĩ hòa vi quý, đừng đánh nhau nữa.
Không ai ngờ được rằng, người của Hiếu Trung Trấn không những không nghe lời, mà còn đánh cả người khuyên can.

Không nghe lời khuyên can thì thôi đi, hà cớ gì mà đánh người ta.

Hơn nữa, người bị đánh còn là một nhân vật quan trọng – một vị trưởng lão của Quang Huy Trấn.
Lần này, người của Quang Huy Trấn cũng có chứng cứ xác thực là đoạn video ghi lại hiện trường sự việc, tuyệt đối không phải vu oan giá họa.
Bọn người của Quang Huy Trấn lập tức hồi trấn tuyên truyền sự việc vừa xảy ra.

Quần hào trong trấn nộ khí xung thiên, tức giận run người.


Chúng ta hảo tâm khuyên can, bọn người Hiếu Trung Trấn các ngươi dựa vào đâu mà ngang ngược vô lý như vậy, ngay cả trưởng lão của bản trấn mà cũng dám đánh.

Được lắm.

Đành thì đánh.

Ai sợ ai.
Trấn trưởng của Quang Huy Trấn đồng thời cũng là Thái thú của Ngũ Quang quận (Hoa Hoa quốc), lập tức báo cáo lên Long Hổ Trấn và thông báo cho toàn thể người chơi trong quận hay biết sự việc.

Vô cớ đánh trưởng lão của Quang Huy Trấn thì có khác nào đánh trấn trưởng của Quang Huy Trấn.

Mà đánh trấn trưởng của Quang Huy Trấn cũng tức là đánh Thái thú của Ngũ Quang quận.

Và nếu Thái thú bị đánh mà không có hành động báo thù thì toàn thể quần hào bản quận còn thể diện đâu nữa.

Do đó, toàn quận tổng động viên, toàn thể quần hào trong quận tập họp lại, kéo nhau đi tấn công Hiếu Trung Trấn.
Chỉ trong vòng hai ngày ngắn ngủi, một trường xung đột giữa vài người chơi, nguyên nhân chỉ vì tranh giành một bóng mát, đã diễn biến thành 2 trấn 5 trang tập thể đại hỗn chiến.

Trong đó Hiếu Trung Trấn phải chống lại Gia Đức trang và Ngũ Quang quận 4 trang 1 trấn.

Phía Hiếu Trung Trấn chỉ có khoảng 300 người chơi, trong khi phía đối phương có đến hơn nghìn.

Song phương xúm lại ẩu đả, có nhiều chuyện đáng để xem.

Và thực tế cũng có không ít người chơi đến quán chiến.
Đến lúc này, trấn trưởng Hiếu Trung Trấn vừa bực vừa tức, nhưng không còn biện pháp nào khác.

Gia Đức trang và Quang Huy Trấn có đủ chứng cứ chứng minh, trường xung đột này hoàn toàn là do Hiếu Trung Trấn tạo ra.

Phía Hiếu Trung Trấn có lỗi trước, lại không chịu xin lỗi, về mặt đạo nghĩa mà nói thì Hiếu Trung Trấn tự làm tự chịu, không trách ai được.

Gã phải làm sao đây ? Xin lỗi, nhượng bộ ? Trễ mất rồi.

Dù gã chấp nhận mất mặt, đứng ra xin lỗi, chịu bồi thường cũng không xong.

Bởi mấy gã gây ra sự việc này kể từ hôm qua đã không thấy xuất hiện nữa, chắc trốn mất rồi.

Trong khi sứ giả của Gia Đức trang và Quang Huy Trấn ngày nào cũng đến trước trấn, khẩu khí cực kỳ cứng rắn, đòi Hiếu Trung Trấn phải xin lỗi, giao người và bồi thường.

Vậy thì chiến tranh ? Cùng lúc đánh nhau với 5 trang 1 trấn, gã không dại dột đến mức tin rằng bản trấn có thể đánh thắng.

Tiến thoái lưỡng nan a.

Làm sao đây ?
Trong lúc gã đang suy nghĩ phân vân thì một gã thủ hạ hiến kế :
- Hay là chúng ta mời những trấn trưởng có danh vọng đến hòa giải xung đột.

Nếu không, thời gian kéo dài, đối bản trấn cực kỳ bất lợi.
Gã trấn trưởng do dự một lúc, thấy không có cách nào tốt hơn, chỉ đành chấp nhận phương án đó, phái người mời những vị trấn trưởng lân cận đến hòa giải xung đột.

Trong danh sách những người được mời, gã ta hoàn toàn bỏ qua Long Hổ Trấn.

Do gã ta đối Long Hổ Trấn còn có ít nhiều đề phòng, nên không muốn để Hoa Hoa công tử can thiệp vào chuyện này.

Chứ lỡ như mời đến rồi Hoa Hoa công tử bênh vực đối phương làm khó gã thì tính sao đây ?
Nhưng thật không may cho gã, khi sứ giả vừa lên đường không lâu thì trên diễn đàn cũng lan truyền những lời bàn tán về việc Hiếu Trung Trấn lật lọng vô thường, đánh cả những người đến khuyên giải.

Vì thế mà phần lớn các vị trấn trưởng được mời đều không nhận lời, vì không muốn dính dáng đến chuyện này.

Chỉ có một vài người đồng ý đứng ra hòa giải thì lại không đủ phân lượng.
Phía Hiếu Trung Trấn đành phải nghĩ đến những người có phân lượng hơn.

Bình Luận (0)
Comment