Vương Phi 18 Tuổi Mang Tâm Hồn 13 Tuổi

Chương 2

Một lúc sau,ông ta đỡ nó xuống ngựa rồi đưa nó đến một nơi rất kỳ lạ.

Phải chăng,đây là Thiên Đường..hay là địa ngục nhỉ?

Nó thầm nghĩ rồi bước theo ông ta,trong lòng không một chút lo lắng,có lẽ..nó đã chết rồi nên cũng không cần thiết phải sợ gì nữa.

Dừng lại một cánh cổng,ông ta chỉ tay vào kia rồi bảo nó:

-Bước vào đấy

-Sao...sao lại bắt bước vào?Ông không vào sao?

-Nhìn vào trong đi,cháu sẽ hiểu tất cả

Nói xong,ông ta biến mất.Nó nhìn vào bên trong,kỳ thật,đó là một nơi trong rất cổ đại,nhưng cũng khá sang đối với thời cổ..lặng lẽ nép sau cánh cổng,nó nhìn thấy một cảnh tượng càng kỳ bí hơn.Một nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần có đôi mắt đen láy to và đẹp y hệt nó,mũi rất cao,môi đỏ và căng mọng,kết hợp với bộ đồ trong rất đẹp,không giống như váy dạ hội mà là một bộ váy cổ.Cô ta nằm bất tỉnh trên chiếc giường và bên cạnh là một nữ nhân khác,có vẻ như đó là a hoàn,cô ta đang chăm sóc cho tiểu thư của mình thì phải? Ừm,đúng rồi là thế?Nó khẽ suy nghĩ

-Vào nhanh đi,cháu hãy làm nữ nhân đó_Giọng nói phía sau lưng nó bất ngờ vang lại,nó giật mình,không thấy bóng dáng ai sau lưng mình nhưng lại nghe thấy,nó hơi run.

-Nhưng.. phải nhập vào người đó sao?_Nó hỏi lại tiếng nói đó

-Ừm,nhanh lên,không còn thời gian đâu

Một luồng gió mạnh thổi qua nó,nó bước nhẹ vào trong cánh cổng và một ánh sáng hiện ra....cuốn lấy nó.Ánh sáng chói chang ấy đưa nó bay nhẹ trong không trung,nó nhắm tịt mắt lại...khư khư giữ mình.
Bình Luận (0)
Comment