-Dạ...lúc trước,phu nhân có hứa gả Tiểu thư cho tam vương gia Mạc Vũ hạo,nhưng trong ngày đính hôn tiểu thư bỏ trốn mất nên vương gia cho người tìm,lúc đó tiểu thư bị rơi xuống vách núi, Nhi Hoàn đã nhờ người cứu lên,và chăm sóc cho tiểu thư...chắc chắn vương gia sẽ lại tìm tiểu thư nữa thôi...
-Cái gì???????? Đính hôn......?? vậy ta phải gả cho....cho....Tam...vương gia sao?
Nàng trợn mắt ngạc nhiên.Ở đâu ra cái luật hôn với chả ước thế?Suy nghĩ mà đau đầu?Chết rồi hay hắn là người vừa già vừa xấu nhỉ?hay là..lại một tên sâu rượu...Đại loại thế nhỉ?Cũng có thể lắm chứ.Nhưng cũng phiền thật chứ,thời hiện đại đâu bị ép buộc phải có hôn ước kiểu này đâu..?Nàng đăm chiêu suy nghĩ
-Tiểu thư...
-Hả?Nàng giật mình,rơi cái bịch ra khỏi suy nghĩ viễn vông của mình
-Tiểu thư có vẻ rất sợ...nhưng tam vương gia cực kỳ tốt đấy,nghe nói..là một người Văn võ song Toàn,còn rất là tuấn tú..
-Nhi Hoàn,cho ta hỏi...hắn bao nhiêu tuổi vậy?
-À...tiểu thư-vương gia 19 tuổi
-Trẻ vậy sao?_Nàng thẫn thờ,nói thực như vậy chả trẻ gì đâu,hơn tuổi thật của nàng những 6 tuổi,cái quái gì thế không biết.Nhưng cũng may là nàng đang mang thân xác người 18 tuổi nên không sợ lộ..kaka...Nàng cười gian gian
-Tiểu thư...tiểu thư đã tỉnh lại,hay chúng ta về Lãnh Gia đi,phu nhân rất lo cho người?
-Ờ...được thôi
-Tiểu thư thật lạ,không sợ về gia trang như trước nữa rồi.