Nàng thắc mắc không hiểu,rốt cục cha của Yên Linh đó bị gì,sao nhìn lão phu nhân kia có vẻ đau khổ thế kia.
-...Cha con...đã mất rồi
Bà cố nói to từng chữ,lòng thì đau như cắt.Nhưng bà cũng rất thắc mắc chẳng lẽ con gái bà lại không hiểu lòng bà...lại khơi dậy nỗi đau của người khác ư??
-Mẫu..thân.....con..xin lỗi,con..sai rồi,con không cố ý nhắc đến nỗi đau của người đâu.....
-Không sao,ta hiểu con mà..Linh Nhi...hai ngày nữa con phải thành thân với Tam vương gia..nhanh chóng chuẩn bị đi..
Bà ta cố gắng trấn an tinh thần của mình,rồi chợt nhớ ra chuyện hệ trọng trước mắt,nhìn nàng âu yếm
-Hả????????Hai ngày nữa sao....sao??
Nàng giật mình,la lớn lên...Ôi trời,đầu nàng quay vòng vòng...sao lại bắt buộc người ta quá đáng thế chứ.Thành thân..vậy là nàng bị ràng buộc rồi?Sao có thể bắt một con nhỏ 13 tuổi đi lấy chồng??À đúng rồi..giờ nàng đang vào vai 18 tuổi mà?Nàng lần nữa suy nghĩ.
-Sao vậy..Linh Nhi..hôn lễ này..là do cha con trước khi mất đã có tâm nguyện để lại...con phải hiểu ý của cha con chứ
-Nhưng...nhưng...con.....-ĐƯỢC RỒI,hai ngày nữa thì hai ngày nữa
Nàng bực mình ngồi bịch xuống ghế,ngoảnh mặt đi nơi khác..Có vẻ nàng đang giận bà ta rồi,ép buộc hôn lễ thế này mà
-Linh Nhi...con hãy nghe lời ta...chịu khó chuẩn bị cho lễ thành thân..Mẫu thân sẽ cho con gặp vương gia..đêm nay vương gia sẽ đến nhà chúng ta..
-Hả????Mẫu thân..người nói.....sao cơ???
-Thôi nào...Nhi Hoàn,cô dẫn tiểu thư về phòng nghỉ ngơi..sắp xếp một phòng cho vương gia nữa
-Vâng,thưa phu nhân