Vương Phi Ngày Ngày Đòi Hưu Phu

Chương 413

Chương 413

“Thời điểm mới vào, nhìn thấy có khói từ nơi đó thoát ra.

Nếu không thì ta cũng không để ý đến”

“Chim sáo ngoài việc giỏi học vẹt, sau khi trải qua huấn luyện còn có thể đưa thư, có thể Ngụy đại nhân luôn dùng nó trao đổi thư từ, và cùng người nào đó duy trì liên lạc không?”Cũng xuất phát từ chức vị, hắn cũng nhạy bén lập tức ngửi được cùng vấn đề này:

“Nhất là bọn họ không thể gặp mặt nhau ngoài sáng, cho nên Ngụy đại nhân mới thường xuyên đốt thư từ” Điểm này, Lãnh Băng Cơ không nghĩ đến, nàng chính là chủ ý một mặt khác.

Chỉ cần sau khi có được chứng thực, liền lập tức có thể có đáp án trong việc đầu độc bí ẩn.

Hạ nhân rất nhanh đã vào, cúi đầu trước mặt Thẩm Phong Vân, có chút thấp thỏm, rất lo lắng là bản thân bị liên quan đến.

Bốn quan hỏi các ngươi, ngày thường các ngươi có từng nhìn thấy chim sáo bay ra bay vào phòng của đại nhân không?” Trong đám, có một hạ nhân gật đầu:

“Có, tiểu nhân đã từng nhìn thấy qua.

Nó không hề sợ người, liền đậu trên mái hiên trừng mắt nhìn tiểu nhân, tiểu nhân nghĩ là muốn bắt nó để chơi đùa, lại bị lão gia nhà ta quát bảo dừng lại” “Vậy đêm qua, các ngươi có nhìn thấy chim sáo đó đến không?”  Lãnh Băng Cơ hỏi.

Hạ nhấn lắc đầu:

“Vừa vào đêm, trong viện thắp đèn, dơi liền xuất hiện trên bầu trời bay qua bay lại, tự nhiên làm không chú ý đến cái gì khác nữa” Cái này vậy là đã đủ rồi.

Lãnh Bằng Cơ mỉm cười:

“Ta đã rõ rồi, đối phương làm cách nào mà hạ độc?”

“Như thế nào mà hạ độc?” Thẩm Phong Vân cùng Ngụy công tử cùng đồng thanh hỏi cùng.

Nhất là Ngụy công tử, mẫu thân bây giờ còn gánh vác hiềm nghi giết phu quân, làm cho hắn càng vội vàng hơn so với Thẩm Phong Vân.

“Thấm công tử không thể đoán được ra sao?” “Ý của tẩu nói là đúng thật là chim sáo sao?” Thẩm Phong Vân có chút không thể tin được.

Lãnh Băng Cơ gật đầu, đem chung trà đưa cho Thẩm Phong Vân:

“Đệ xem, nước trà này có gì không đúng?” Thẩm Phong Vân vừa nghe nàng hỏi như vậy cũng hoài nghi, tỉ mỉ mà xem xét lá trà nằm trong đó, nháy mắt cũng tỉnh ngộ:

“Đây là độc đã được gói vào trong lá trà Thiết Quan Âm! Bởi vì Ngụy đại nhân thường ngày thích uống Thiết Quan Âm, hạ độc như thể thì thần không biết quỷ không hay.

Chính là hắn không biết, lúc Lâm phu nhân đem nước trà đổi thành trà Long Tĩnh” Lãnh Băng Cơ gật đầu:

“Dược được lá trà bao bọc lại, mà chim sáo miệng thì dài và nhỏ, nước bọt trong miệng không đủ ngấm, lá trà sẽ không bị mở ra.

Nó cần thường xuyên ra vào thư phòng của Ngụy đại nhân.

Cho nên đại nhân đối với nó không hề đề phòng, đồng thời để nó ở lại trên án thư của mình.

Có thể ngay lúc đó, Ngụy đại nhân đang chuyên tâm làm chuyện gì khác, không ở cạnh trông nom.

Nó đã lén lúc để thuốc độc vào chén trà nóng của Ngụy đại nhân, lá trà nở ra, độc dược gặp nước nóng tan ra, Ngụy đại nhân không hề phát hiện.

Sau khi uống độc phát tát vậy mà chết.

Còn hung thủ đúng lúc mất dạng, không hề có dấu vết” Thẩm Phong Vân trong lòng kích động nắm chặt tay:

“Đệ trước đó sao lại không nghĩ đến chứ?Bởi vì, ta xem qua nhiều truyện trinh thám lắm.

Tập hợp từ trí tuệ của nhiều cổ nhân xưa như vậy, chỉ có người đoán không được, chứ không có chuyện gì mà những tác giả đoán không ra.

“Vậy trước đây Binh Bộ Thị Lang Phùng đại nhân bị giết hại có giống với nguyên nhân này, độc cũng được hạ vào trong nước trà, không sắc, không vị” .

“Nhớ qua đệ đã từng nói, người chết thích nhất một cái phiến trụy, không biết vô duyên vô cớ gì bị trộm đi mất.

Có một số loài chim lại yêu thích những loại long lanh như vậy.

Hơn nữa, lúc ấy thời tiết nóng nực, cửa sổ được mở rộng, chim có thể tự do ravào.”

Lập luận của nàng nhanh chóng chiếm được sự tán thành của Thẩm Phong Vân, Ngụy công tử lại càng vui mừng, bởi vì có thể rửa sạch hiểm nghi giết người của mẫu thân.

Thẩm Phong Vân quay mặt qua hỏi Ngụy công tử.

Bình Luận (0)
Comment