Chương 696
“Vậy nếu như mẫu thân đánh ta, mà ngài ấy cũng không đánh lại được mẫu thân ta thì làm sao có thể ngăn cản mẫu thân được? Thôi quên đi, có thêm một người phụ thân yếu đuối như thể để làm gì chứ?”
Tại sao mạch não của đứa bé này lại mới lạ, độc đáo vậy? Thẩm Phong Vân có phần không chống đỡ được: “Nhưng nếu nhóc là hoàng tôn thì nào là hoàng gia gia này, tổ nãi nãi này rồi cả ngoại tổ phụ, cữu cữu, nhiều người như thế đều sẽ cưng chiều nhóc, ai dám đánh nhóc được?”
Tiểu Vân Triệt sững sờ: “Tại sao ta lại có nhiều thân thích vậy? Đến năm mới, chẳng phải sẽ dập đầu mệt chết sao?”
“Mẫu thân của nhóc cũng đâu phải là nhảy từ khe đá ra, dĩ nhiên là có thân thích rồi
“Nhóc là hoàng tôn, nhìn thấy nhóc thì không chỉ văn võ bá quan, mà thậm chí tất cả chúng ta đều phải quỳ lạy”
Trong lòng Tiểu Vân Triệt đầy đắc chí: “Nếu đã như vậy, sao bây giờ ngài dám vô lễ với ta thế này?”
Được rồi, hiện tại lại lập tức bắt đầu sĩ diện.
Thẩm Phong Vân cũng đã thôi kích động, buông đứa nhỏ trong tay xuống, còn giúp cậu bé kéo kéo áo choàng nhỏ, nửa ngồi nửa quỳ, mang vẻ mặt thành thật hỏi: “Thế mẫu thân của nhóc đâu?”
“Nương của ta đã bị kẻ xấu bắt đi, Cừu phụ thân đang đuổi theo cứu mẫu thân rồi”.
Thẩm Phong Vân kinh ngạc hoảng sợ, ngẩng đầu lên nhìn về phía Phượng Lôi Ngọc: “Đã có chuyện gì xảy ra thế?”
Nhìn cái miệng nhỏ biết ăn nói này của Tiểu Vân Triệt đã để lộ thân thế, Phượng Lôi Ngọc giờ có muốn che giấu cũng không tài nào giấu diếm được nữa. Trong lòng xuất hiện nỗi do dự.
Nàng đang lo lắng cho sự an toàn của Băng Cơ và cừu thiếu chủ.
Tuy rằng chuyện này đúng là phát sinh tại Trường An và Phi Ưng Vệ cùng Tàng Kiếm Các cũng đều có người ở đây nhưng mà đối thủ lại đường đường là thái tử Nam Chiếu. Nếu đã có thể cướp được Lãnh Băng Cơ từ trong tay Cừu thiếu chủ thì có thể thấy bên cạnh hắn ta toàn là cao thủ như mây.
Liệu cả hai người có khả năng yên ổn thoát ra khỏi nguy hiểm hay không?
Nàng liếc nhìn Thẩm Phong Vân, cuối cùng hạ quyết tâm kể hết việc thái tử Nam Chiếu yêu thích Lãnh Băng Có nên muốn dẫn Lãnh Băng Cơ về Nam Chiếu làm thái tử phi.
Thẩm Phong Vân vừa nghe thấy thế thì lập tức nổi giận, vất vả lắm mới tìm được biểu tẩu của mình, vậy mà lại lần nữa phát sinh rắc rối. Vì sao cứ muốn làm việc tốt là lại gặp phải nhiều khó khăn như vậy chứ?
“Không cần phải hoài nghi gì nữa, mình nhất định phải đi giải cứu hai người họ. Cũng cần phải lập tức phái người truyền tin tới bên biểu ca để biểu ca đến Dự Châu:
Hắn cúi xuống và hỏi Tiểu Vân Triệt: “Thế bây giờ mọi người muốn đi đâu?”
“Cừu phụ thân cứ nhất quyết đuổi ta về Giang Nam, nhưng mà ta không muốn quay lại”.
Chắc chắn không thể trở lại.
Thẩm Phong Vân suy tư một lúc: “Dự Châu chỉ cách kinh thành một con sông Hoàng Hà. Nếu như nhóc đã không muốn trở về Giang Nam, hay là tới kinh thành tìm phụ thân của nhóc đi, thế nào?”
Tiểu Vân Triệt lắc đầu: “Không đi đâu, ta cũng không thiếu phụ thân”
“Nhưng nhóc phải biết rằng mẫu thân của nhóc đang bị người khác bắt đi. Nếu mẫu thân tải giá thì nhóc sẽ trở thành kế tử rồi. Người này rất lợi hại, ngay cả Cừu phụ thân của nhóc và ta cũng chưa chắc đã là đối thủ của hắn ta. Chỉ có phụ thân vương gia của nhóc mới có bản lĩnh để giành lại mẫu thân của nhóc”
Tiểu Vân Triệt vừa nghe đã lập tức cực kỳ phấn khích: “Phụ thân giá hời này của ta vậy mà lại lợi hại như vậy sao?”
Cừu phụ thân của mình cũng có tiền châu báu, nhưng so sánh với bên này thì rẻ hơn hẳn rồi!
Thẩm Phong Vân tự động bỏ qua xưng hô đại nghịch bất đạo của nhóc con đối với Mộ Dung Phong: “Phụ vương của nhóc chính là chiến thần đánh đâu thắng đó, chỉ huy thiên quân vạn mã, chinh chiến trên sa trường, quân đội tràn tới chỗ nào là nơi đó không gì cản nổi”