Vương Phi Nghịch Ngợm Của Thần Bí Vương Gia

Chương 62

Nam Vũ Đế cho người truyền các triều thần tới điện. Ánh mắt đảo qua một vòng.

"Trẫm nay tại đây có việc tuyên bố... Thuần Vương, Bình Vương, Thuận Vương đại nghịch bất đạo, giáng làm thứ dân đưa tới trông coi hoàng lăng... Hoàng Hậu cùng Thục Phi và Đoan Phi ban cho lụa trắng... các phi tần khác đưa tới lãnh cung chờ tân đế định tội..."

"Hoàng thượng tha mạng..."

"Hoàng Thượng tha mạng..."

"Phụ Hoàng... "

"Phụ hoàng... nhi thần biết sai rồi..."

"Phụ Hoàng... Nhi thần bị ép..."

"Hoàng thượng... oan quá..."

Nhất thời tiếng khóc vang lên đầy điện. Bình Vương đưa mắt nhìn Long Hiền Sơn và Long Hiền Lương...

Nam Vũ Đế:"Tất cả im hết lại... Trẫm hôm nay truyền ngôi báu cho Hiền Vương...phong Lương Vương là nhiếp chính vương... còn Trẫm sẽ lên chùa sám hối..."

~~~~~~~~

Khi Lê Bảo Ngọc cùng mẫu tử Hà Minh Tú trở về thì nhận được tin Nam Vũ Đế nhường ngôi cho Hiền Vương, phong Lương Vương là Nhiếp chính vương thì không khỏi bất ngờ...

~~~~~~~~

Đại lễ đăng cơ của tân đế được tổ chức vô cùng long trọng...

Mà Phủ Lương Vương lúc này Lê Bảo Ngọc vẫn đang an giấc lại bị Hà tỷ đánh thức...

"Muội còn không dậy mau... hôm nay muội phải đi sử lý sự vụ trong Võ Lâm Hội..."

Lê Bảo Ngọc uể oải vươn mình sửa soạn đi tới Võ Lâm Hội...

Sau một ngày dài mệt mỏi dứt khoát tới Hoa Sơn dẫn luôn Bạch Hổ về Vương phủ...

Long Hiền Lương từ trong triều trở về liền ôm nàng vào lòng...

"Tiểu Ngọc... sao hôm nay nàng trông mệt mỏi vậy?"

Lê Bảo Ngọc:"Ai giazzz... mấy hôm nay không hiểu sao trong người thiếp vẫn luôn rất mệt... hôm nay đi sử lý chút sự vụ bên Võ Lâm Hội thôi mà đã nhoài người rồi..."

Hà tỷ lúc này cho người bưng đồ ăn lên...

Ọe...ọe...

Lê Bảo Ngọc nôn khan một hồi rồi tự nhiên như đơ người ra vậy. Dọa cho Long Hiền Lương cuống lên...

"Tiểu Ngọc... nàng sao vậy?..."

Lê Bảo Ngọc súc miệng một hồi liền tự mình đưa tay lên chẩn mạch, xong quay sang nhìn Long Hiền Lương cười...

"Phu quân... chàng tấn chức rồi..."

Long Hiền Lương:"Thật... thật... thật sao?"

Lê Bảo Ngọc:"Thiếp còn lừa chàng được sao?"

Long Hiền Lương luống cuống không biết tay chân lên để ở đâu... cười ngay ngô, lại ôm Lê Bảo Ngọc vào Lòng cười không khép được miệng... hắn tấn chức rồi...hắn có hài tử rồi

Tin tức Nhiếp Chính Vương phu nhân có thai truyền đi rất nhanh. Tất cả quan viên ai ai cũng gửi quà tới chúc mừng...

Tối đó Lê Bảo Ngọc nằm trong lòng Long Hiền Lương nói.

"Phu quân... ta và chàng chín kiếp luân hồi mới tu thành đôi...thật là khó khăn..."

Long Hiền Lương:"Tiểu Ngọc... chín kiếp này ta cùng nàng cuối cùng cũng có trái ngọt... ta sẽ trân trọng nàng, bảo vệ nàng vạn kiếp bình an..."

Lê Bảo Ngọc:"Chàng biết không ta độ sai kiếp, phải trải qua hai lần sinh, hai lần tử mới tới gặp được chàng... ở lần sinh tử trước ta là một người cô đơn, nhưng tới đây ta đã có phụ mẫu lại có chàng, giờ sắp có hài tử... thật không uổng những kiếp luân hồi cô đơn lúc trước..."

~~~~~~~~

Lê Bảo Ngọc mang thai triệu chứng nghén vô cùng nghiêm trọng, nàng không thể ăn được gì... ăn gì vào liền nôn ra ấy...người đã gầy đi vài vòng... Long Hiền Lương nhìn thấy mà đau lòng không thôi.

Vậy mà lúc này có một vài người không an phận, muốn lấy lòng Nhiếp chính vương vậy là đưa nữ nhi của mình tới tặng...

Rầm...

"Thả Bạch Hổ ra cho ta ai mang nữ nhân tặng cho Phu quân ta trực tiếp tặng Bạch Hổ vào nhà đó..."

Lê Bảo Ngọc từ khi mang thai tính tình nóng giận vô cùng, nhất là khi có nhiều người tặng nữ nhân cho Long Hiền Lương là nàng lại bạo phát ra ngoài.

Trong kinh thành liền truyền đi một loạt lời đồn.

"Đệ nhất vương phi nhiếp chính vương nuôi Bạch Hổ giữ cửa..."

"Ai tặng nữ nhân cho Nhiếp Chính Vương sẽ được vương phi của nhiếp chính vương đưa hổ tới nhà chơi..."

"Đệ nhất vương phi của nhiếp chính vương lòng dạ hẹp hòi, không cho phu quân nạp thiếp..."

"Đệ nhất vương phi của nhiếp chính vương nuôi hổ vui đùa giữ phu quân..."

Lời đồn trăm kiểu nhưng lúc này trong nhà một thượng thư đương triều lại bị Bạch Hổ tới thăm dọa cả nhà loạn thành một đoàn, tiếng la khóc vang trời...

(Còn tiếp)
Bình Luận (0)
Comment