Vương Tử Kỵ Sĩ

Chương 69

Edit: Đậu

Ngô Thắng Vũ bị Dương Uấn Chi nói tới ngứa ngáy khó nhịn, hắn cũng đã cấm dục quá lâu rồi, vợ yêu của hắn còn trách hắn không chịu động vào cậu mà không biết hắn mong mỏi đếm từng đêm. Mỗi ngày đều phải lén lút trong phòng tắm tuốt một lần thì buổi tối tiểu huynh đệ của hắn mới có thể không có vừa nhìn thấy cậu liền cứng lên. Đương nhiên Ngô Thắng Vũ cũng biết tao hóa nhà mình rất muốn, nếu không phải bụng quá lớn khẳng định lúc ngủ em ấy đều muốn mình cắm vào.

“Ngoan, mấy tháng không có làm nếu lập tức đi vào em sẽ đau, chồng sẽ dùng đại côn th*t gãi ngứa cho em mà.” Ngô Thắng Vũ cúi đầu giúp cậu hút liếm hai tiểu huyệt bên dưới, d*m thủy trong chốc lát đã lấp đầy khoang miệng hắn. Hắn vừa nuốt vừa dùng đầu lưỡi liếm lộng vách hoa huy*t, sau đó lại âu yếm hậu huyệt phía sau, đợi đến khi hai động nhỏ đều mềm mại, đầu lưỡi có thể tùy ý ra vào, hắn mới ngẩng đầu lên.

“Bảo bối, em nằm úp sấp lại sẽ thoải mái hơn.” Dù mới có năm tháng nhưng bụng cậu lại không nhỏ, hắn sợ làm chính diện quá lâu Dương Uấn Chi sẽ mệt cho nên để cậu quỳ nằm trên giường. Bởi vì mang thai, cánh mông đã kiều diễm nay càng tròn trịa nhu thuận nhổng lên thật cao. Một tay nâng bụng cậu, một tay nắm lấy côn th*t đặt trước huyệt động ma sát một chút, đợi đến khi quy đầu được d*m thủy tẩm ướt mới chậm rãi đâm vào bên trong.

“Ân a…. A thật nóng…. côn th*t của chồng vào rồi….. A a thật thích…” Quy đầu vừa chạm tới miệng huyệt, Dương Uấn Chi liền nhịn không được phát tao. Ngô Thắng Vũ run lên, suýt chút đâm thẳng vào, may là hắn cắn răng nhịn được.

“Vợ, không thoải mái chỗ nào nhất định phải nói cho anh biết.”

“Aha… Có.”

“Sao vậy? Chỗ nào không thoải mái?” Vừa nghe cậu nói như vậy, hắn lập tức ngừng lại, nhẹ nhàng vỗ vỗ bụng cậu, thật tưởng rằng cậu đang không thoải mái.

“Bên trong thật là nhột… Hức hức hức…. Anh nhanh lên một chút…. Mau tiến vào, làm em…”

“Mẹ nó, tiểu tao hóa.” Ngô Thắng Vũ nhanh chóng đâm vào, cũng không dám đâm quá sâu, chỉ đẩy vào phân nửa. Bên trong so với lúc trước càng ấm nóng càng ẩm ướt, chặt chẽ bao lấy cự đại của hắn, thỉnh thoảng còn co bóp mấy lần làm hắn sảng khoái run lên. Một tay duy trì xoa xoa bụng lớn, một tay giúp cậu an ủi trụ ngọc, còn mò tới nơi hai người kết hợp gãi gãi mấy lần, Dương Uấn Chi nhất thời thét lớn.

“A a…. Chồng…….. Thật thoải mái… Chồng mau thao em đi….. Còn muốn, không đủ nha nha…”

“Muốn chồng vào hết luôn hả?”

“Muốn muốn…. Mau vào……… A a a..” Mang thai đến trung kỳ, bên trong đã mở rộng ra không ít cho nên dù Ngô Thắng Vũ có đâm cả cây vào cũng sẽ không giống như trước đây trực tiếp tiến vào tử cung, mà động tác của hắn còn nhẹ nhàng, hơn nữa cũng không dám đâm quá sâu nên cũng không quá đáng lo. Lúc tiến vào hắn chỉ thấy dục vọng phải gắng nhịn rốt cục cũng được giải thoát, tiểu huyệt khát khao cuối cùng đã được lấp đầy, bụng còn được hắn xoa xoa, Dương Uấn Chi thoải mái, co giật đạt cao trào.

“Tao hóa, chồng còn chưa động đã cao trào rồi sao?” Đột nhiên bị dâm huyệt dưới thân xoắn một cái, Ngô Thắng Vũ cũng sảng khoái đến côn th*t trong nháy mắt nở lớn thêm vài vòng. Chất lỏng ấm nóng từng luồng từng luồng đánh vào cự đại, hắn liền biết, cậu cao trào.

“A a a… Không được… Rất thư thái… Chỉ cần chồng cắm vào liền thoải mái chết được… A a a.”

“Chà chà, thích ăn côn th*t chồng vậy sao.” Hắn bắt đầu chuyển động, cậu dùng hai tay chống đỡ thân mình, thần trí đã tan rã từ lâu, mặt cọ cọ gối nằm, hai má hồng hồng, bụng tròn theo hắn động tác của hắn mà nhẹ nhàng lay động, eo thon giống như sắp chịu không nổi bụng lớn, Dương Uấn Chi gian nan chống đỡ lấy. Cảnh tượng này làm mũi hắn nóng lên, phần lưng trắng nõn lấm tấm vài giọt đỏ tươi, hắn ngây ngẩn hồi lâu mới phản ứng lại đó là cái gì.

Chết tiệt, hắn cư nhiên chảy máu mũi? Nhất định là cấm dục quá lâu quá nóng nảy, hơn nữa bảo bối còn dụ người như vậy, cho nên mới chảy máu mũi. Tuy rằng như vậy, hắn vẫn cảm thấy có chút mất mặt, nhanh chóng len lén lau, sau đó tăng nhanh đỉnh lộng.

“A a a…. Thật nhanh…… A sắp thao chết rồi… côn th*t của chồng thật lợi hại a a a…” Dương Uấn Chi nằm úp sấp nên không biết mình chồng mình đang chảy máu mũi, chỉ không ngừng dâm đãng lắc lắc cánh mông tròn trịa hùa theo thịt heo bổng đang đâm loạn, Ngô Thắng Vũ suýt chút nữa lại phun máu mũi.

“Tiểu tao hóa, chồng làm em sảng khoái sao?” Bởi vì mang thai ít khi ra ngoài, cậu trắng hơn lúc trước nhiều, da dẻ non mềm như nước, hơn nữa bụng lớn làm cậu càng thêm đẫy đà, trách không được hắn lại chảy máu mũi.

“A a…. Chồng…. Thoải mái quá…. Đâm tới đi… Đừng mà….. Đừng cọ âm đế em…. A a a…. Thoải mái quá…. A lại chảy nước rồi…. A a….”

Ngô Thắng Vũ vừa làm vừa trêu đùa hai tiểu đậu đỏ phía trước, mà hai nụ hoa phía trước bị nhéo nhéo mấy cái liền vừa lớn vừa cứng, huyệt động phía dưới lại phun nước ‘phốc phốc’ bị hắn đâm vẩy tung tóe. May là chất lượng phòng cách âm của Ngô gia rất tốt, nếu không ba mẹ ở phòng đối diện nhất định sẽ được tiếng rên của cậu.

“Tao hóa, đã bị làm to bụng còn dâm đãng như vậy.”

“A a a a em không quan tâm…. Chồng mau tiếp tục làm em đi…. Tiếp tục làm em lớn bụng a a….”

“Còn muốn tiếp tục làm lớn, bảo bối nhi, em muốn sinh bao nhiêu hả?”

“Aha…. Chồng…. Muốn bao nhiêu…. Em liền sinh bấy nhiêu…. Mỗi ngày đều mang thai cũng không sao…. A sắp xuyên chết tao hóa rồi a a a…”

“Tiểu dâm nô.” Ngô Thắng Vũ nhịn không được bị vợ mình mê hoặc, ác độc đâm mạnh mấy lần rồi chậm lại, hắn càng làm càng rành rọt, lúc sâu lúc cạn làm Dương Uấn Chi muốn ngừng mà không được, cuối cùng chỉ có thể khóc lóc cầu hắn. Hắn không có dừng động tác phía dưới, hôn hôn phần lưng của cậu, lấy tay bảo vệ bụng cậu sợ mình làm quá mạnh sẽ tổn thương đến hai bảo bối.

“Bảo bối, anh luyến tiếc em mỗi ngày đều phải lớn bụng. Sinh một đứa thôi chồng đã đủ đau lòng rồi.”

Thanh âm tư tính ôn nhu làm cậu ngọt ngào, trong lòng như có một dòng nước ấm áp chảy qua.

“Nha nha… A… Em nguyện ý sinh…. Chồng….. Nhanh hơn chút nữa… Phải giống như hồi nãy vậy…. A a a… Đúng rồi…. Bên trong sắp hỏng a a a… Muốn tiểu.. A..” Dương Uấn Chi khó chịu nhắm mắt lại kêu loạn, hạ thân sảng khoái đến không ngừng co rút, cậu cảm giác mình sắp không thể khống chế khoái cảm.
Bình Luận (0)
Comment