Weibo Của Tôi Có Thể Đoán Mệnh

Chương 116

Tác giả: Khương Chi Ngư


Editor: Thịt sườn nướng


Trước đó Thẩm Nguyên Gia vẫn luôn thúc Giang Bạn đi điều tra chuyện này, nhanh như vậy đã tìm được rồi sao?


Rõ ràng mấy ngày trước tin tức gì cũng không có, gần nhất cũng phải chờ tới hôm nay Giang Bạn xem xong camera mới biết được, làm sao đột nhiên xuất hiện được.


Cô vẫn cảm thấy có chút không thích hợp.


Đây cũng là lần đầu tiên Nhậm Lộ Lộ gặp được chuyện như thế này, nhưng cũng không gây trở ngại cô suy đoán: "Chắc chắn có người đứng sau ra tay, nếu không làn sao có thể được như này."


Cô chỉ mới gặp qua tình tiết như vậy trong phim truyền hình, kết quả nó lại thật sự phát sinh ở chỗ này của bọn họ, ngẫm lại thì cảm thấy chắc chắn không phải Lôi Phong.


Bây giờ làm gì còn Lôi Phong.


Hai người đi tới bên ngoài phòng thẩm vấn, thông qua kính một chiều có thể thấy rõ dáng vẻ của người đàn ông đang ngồi ở chỗ đó.


Ánh mắt Thẩm Nguyên Gia hơi cứng lại.


Đúng là người đó.


Đến bây giờ cô vẫn còn nhớ rõ bộ dạng của người đàn ông kia, khi hắn ta đứng ở trước cửa thang máy mặt đối mặt với cô, cuối cùng đâm chết cô.


Nghĩ đến những chuyện đó, da đầu cô liền tê dại.


Không có gì đáng sợ hơn là cận kề cái chết, sau khi sống lại Thẩm Nguyên Gia đã cảm nhận trọn vẹn được cái loại cảm giác bồi hồi trước cái chết này.


Nếu ngày đó cô phản ứng chậm chạp hơn một chút, chỉ sợ mình lại giẫm lên vết xe đổ thêm lần nữa.


Thẩm Nguyên Gia hít thở sâu, da đầu cũng căng cứng.


Tất nhiên Nhậm Lộ Lộ không thể nào lĩnh hội được loại cảm giác này, "Đội trưởng đang ở bên trong tra hỏi, chắc chắn có thể hỏi ra được gì đó, đã có người làm tốt việc này rồi, chúng ta chờ thôi."


Thẩm Nguyên Gia thất thần gật gật đầu.


Lúc các cô ở bên ngoài thảo luận, bên trong phòng thẩm vấn đã tới thời điểm nhất định, người đàn ông kia đang nói cái gì đó.


Mặt mũi hắn ta bầm dập, hơn nữa trên tay còn bị thương, nhìn qua có chút thảm đến không nỡ nhìn, nhưng xứng với cơ bắp nhô lên cuồn cuộn trên người hắn, hoàn toàn chính là một phần tử xã hội đen chính hiệu.


Nhậm Lộ Lộ đột nhiên nghĩ tới chuyện gì đó, "Lúc được chúng tôi phát hiện, hắn đã như vậy, có lẽ là bị người ta bắt được rồi đánh, còn để lại một tờ giấy."


Thẩm Nguyên Gia hỏi: "Trên tờ giấy viết gì vậy?"


"Trên tờ giấy viết hắn ta ăn trộm đồ bị bắt được nên đánh cho một trận, cảm thấy cần phải báo cảnh sát nên cột vào hắn vào cửa của chúng ta." Nhậm Lộ Lộ có chút dở khóc dở cười.


Sau đó Giang Bạn đem so sánh với ảnh chụp mà Thẩm Nguyên Gia cung cấp lúc trước, còn có video trong camera, mới xác định được người này chính là người theo dõi cô.


Ăn trộm đồ?


Chuyện nhỏ nhặt như vậy?


Dù sao Thẩm Nguyên Gia vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhưng muốn cô nghĩ thì lại nghĩ không ra.


"Trộm gì thì trên tờ giấy kia cũng không viết, tôi nghĩ xem từ camera chắc cũng không thấy được, làm sao có thể lưu lại dấu vết một cách đơn giản như vậy."


Nhậm Lộ Lộ không phải đồ ngốc, cũng có thể đoán được tại sao.


Không quá vài phút sau, Giang Bạn từ phòng thẩm vấn trở ra, nhìn thấy Thẩm Nguyên Gia đứng ở bên kia, "Thẩm Nguyên Gia, cô đi vào với tôi."


Thẩm Nguyên Gia đi qua, "Anh hỏi được gì rồi sao?"


Giang Bạn thấp giọng nói: "Hắn ta có tiền án, trước kia từng ra tay giết người, nhưng lúc đó là phòng vệ chính đáng, ngồi mấy năm tù, năm kia vừa mới được thả ra."


Thẩm Nguyên Gia có chút không tin: "Phòng vệ chính đáng?"


Giang Bạn gật đầu: "Lúc ấy cho rằng như vậy."


Anh dẫn cô theo vào làm gì?


Mặt đối mặt với người đàn ông này ở cự ly gần như vậy, Thẩm Nguyên Gia vẫn có chút nghĩ mà sợ.


Thẩm Nguyên Gia trực tiếp hỏi: "Vào tháng mười hai năm ngoái, vì sao anh lại theo dõi tôi? Đừng có chối, tôi đã nhìn thấy mặt của anh rồi."


Tư liệu về người đàn ông này được đặt ở trên bàn, cô liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy.


Hắn ta tên là Lư Long, năm nay 35 tuổi, không có nghề nghiệp ổn định, nơi nào có thể kiếm sống hắn liền đi nơi đó, nơi ở cũng là khu nhà trọ đông đúc người ở.


Hơn nữa hắn còn thường xuyên xảy ra mâu thuẫn với người khác.


Lư Long ngẩng đầu đưa mắt nhìn Thẩm Nguyên Gia, dường như đang cố nhớ ra cô là ai, một lúc lâu sau mới trả lời: "Thấy cô xinh đẹp thôi."


Nếu là người thường có lẽ sẽ tin, nhưng Thẩm Nguyên Gia tuyệt đối không thể nào tin được.


Bởi vì lúc trước cô chính là chết ở trong tay hắn ta, con dao kia rõ ràng chính xác đâm vào người cô, khiên cô chết ở tiểu khu.


Cô đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, quay đầu hỏi Giang Bạn: "Điện thoại của hắn ta đâu?"


Giang Bạn đưa cho cô.


Thẩm Nguyên Gia vừa nói vừa mở xem nhật ký cuộc gọi: "Tôi nhớ rõ sau khi hắn không tìm được tôi thì gọi một cuộc điện thoại, không biết đối phương là ai."


Cũng chính vì hành động này mới khiến cô cảm thấy có người đứng đằng sau chuyện này.


Nhưng cô vẫn luôn không nghĩ ra, mình chỉ là một người mẫu nhỏ, mặc dù lúc đó cũng có chút nổi tiếng, nhưng không phải nổi tiếng vì không chuyên nghiệp hay làm chuyện bất chính gì, vậy thì ai xuống tay với cô đây?


Muốn nói là do người mẫu nam kia, vậy cũng không quá có khả năng là anh ta.


Anh ta chỉ bị cô đẩy một phen mà thôi, hơn nữa sau đó anh ta còn ở trên mạng đóng vai là người có đạo đức cao, sao có thể chỉ vì chuyện này mà đi thuê người giết cô, chỉ cần là người bình thường đều sẽ không làm như vậy.


Người đứng sau lưng này thật đáng để người ta suy nghĩ.


Bản thân Thẩm Nguyên Gia toàn thân từ trên xuống dưới cũng không có gì đáng giá để người khác phải làm như vậy, cô nghĩ tới, có khả năng nhất chỉ có thể là thân phận thật sự của mình.


Người đem cô bỏ ở cô nhi viện, không biết có phải là gia đình của cô hay không.


Nếu đối phương là người có thù oán, sau đó khi cô trưởng thành, nổi tiếng, đúng lúc bởi vì chuyện trên Weibo nên đã biết tên cô, hoàn toàn có khả năng.


Nhưng suy đoán cũng chỉ là suy đoán, cụ thể hết thảy vẫn cần phải xem chứng cứ.


Thẩm Nguyên Gia thu hồi suy nghĩ, tìm kiếm trong nhật ký cuộc gọi.


Có lẽ người này không có thói quen xóa nhật ký, lịch sử cuộc gọi từ năm trước vẫn còn, cô trực tiếp kéo xuống tìm các cuộc gọi của ngày hôm đó.


Thẩm Nguyên Gia xác định xong, đưa điện thoại tới trước mặt Giang Bạn, "Ba số điện thoại này."


Ba cuộc trò chuyện, đều từ điện thoại này gọi đi, dãy số không giống nhau, thời gian cuộc gọi cũng khác nhau, nhưng không biết cái nào là của người đứng sau.


Giang Bạn tiếp nhận, "Tôi sẽ mau chóng cho bọn họ điều tra."


Ngẫm nghĩ, anh ở bên tai nhắc nhở: "Từ nửa năm trước chất lượng cuộc sống của hắn ta tốt lên không ít, tôi nghi ngờ chuyện này có liên quan tới chuyện của cô."


Đây cũng là một điểm đáng ngờ, đột nhiên chất lượng cuộc sống tốt lên nhiều như vậy, đa số trong các tình huống là được nhận một số tiền, người cung cấp số tiền này thật đáng nghi.


Anh đã cho người đi điều tra tài khoản gửi tiền kia.


Chỉ là căn cứ theo tình hình chung, người như vậy sẽ không để lại sơ hở, về phương diện tài khoản hẳn là sẽ tra không đến đâu, chỉ là không thể buông tha một cơ hội nào.


Thẩm Nguyên Gia lui về phía sau một chút, "Tôi biết rồi."


Thấy Giang Bạn muốn đem điện thoại đi ra ngoài, cô bỗng nhiên gọi lại: "Từ từ đã, đưa điện thoại lại cho tôi xem một chút, tôi muốn xem bên trong có manh mối nào khác hay không."


Ánh mắt Giang Bạn giật giật, không nói gì, đưa điện thoại cho cô.


Lư Long bị còng tay, đối với Thẩm Nguyên Gia cũng không tạo ra được thương tổn gì.


Cô ngồi xuống trước mặt hắn, vừa lướt xem tin nhắn và một số ứng dụng nói chuyện trong điện thoại vừa hỏi: "Ai sai anh giết tôi?"


Lư Long khinh thường bĩu môi, "Cô suy nghĩ nhiều quá rồi, ai muốn giết cô chứ."


"Thật chứ? Lúc đó anh có mang theo dao, phải không?" Thẩm Nguyên Gia nhìn chằm chằm hắn ta, "Anh phải biết rằng, có người có thể đưa anh đến cửa cục cảnh sát, thì cũng có thể có càng nhiều người biết chuyện này."


Lư Long nhìn chằm chằm vào mặt cô, không tránh khỏi nghĩ tới chuyện xảy ra tối hôm qua.


Từ sau khi có được số tiền kia, hắn ta liền cùng các anh em trước kia mở một công ty đòi nợ thuê, nhờ lớn lên nhìn giống như xã hội đen, người bình thường đều sẽ rất vui vẻ trả tiền.


Nhưng về sau công ty lại đóng cửa.


Gần đây tình hình kinh tế của hắn tương đối túng thiếu nên tự mình nhận một đơn hàng, chuẩn bị đi đòi nợ, kết quả trên đường về đã bị mang đi, đối phương căn bản không cho hắn cơ hội đánh trả.


Sau khi bị đưa tới một chỗ xa lạ nào đó, Lư Long bị người ta hung hăng đập cho một trận, hắn còn bị nhét vào mồm đủ các thứ đồ kỳ quái.


Rồi những người đó chuẩn bị xuống tay, miệng vết thương trên người chính là do khi đó giãy giụa gây ra, còn có vết thương thảm hại hơn ở phía sau.


Bọn họ cũng ép hỏi rất nhiều, nhưng Lư Long cắn răng cái gì cũng chưa nói.


Hắn mơ hồ nghe thấy được giọng của một người tuổi trẻ đang nói cái gì đó.


Sau đó thì, hắn đã bị đưa đến cửa cục cảnh sát.


Lư Long lấy lại tinh thần, nhìn người phụ nữ trước mặt, cười nhạo một tiếng: "Cô đừng có mà hù dọa tôi, muốn hù dọa người khác ư, cô còn non lắm, bây giờ tôi cũng chưa có phạm tội gì, các người có bản lĩnh thì đưa tôi vào tù đi."


Thẩm Nguyên Gia đang tìm tài khoản Weibo của Lư Long thì nghe thấy những lời này của hắn.


Weibo của Lư Long tên là "Đòi nợ chuyên nghiệp", còn đăng ký một công ty nhỏ, tuy rằng phía trên Weibo để công ty đã đóng cửa nhưng hắn vẫn tự mình nhận đơn.


Nhưng những chuyện này cũng không gây trở ngại tới việc tài khoản này đã được chứng thực.


Trên thực tế, cho dù tài khoản này không được chứng thực cũng không sao, nhưng nhiều chuyện khiến cho cô chắc chắn tài khoản này được chứng thực bằng tên thật.


Thẩm Nguyên Gia ngẩng đầu nhìn: "Anh thật sự không nói phải không?"


Lư Long ngồi ở kia tùy tiện trả lời, "Nói cái gì giờ? Tôi cũng không phạm pháp."


Thẩm Nguyên Gia lấy điện thoại của mình ra, sau tìm thấy tài khoản của hắn, trực tiếp nhấn lặng lẽ theo dõi.


Rất nhanh, di ảnh xuất hiện, trên ảnh chụp thế nhưng lại là bộ dáng hắn mặc đồ tù nhân, cõ lẽ do trước đây chưa từng chụp ảnh bao giờ.


Điều thật sự khiến cho Thẩm Nguyên Gia chú ý là thông tin tử vong ở bên cạnh.


Họ và tên: Lư Long


Ngày sinh: 04/11/1983


Ngày mất: 20/08/2018


Chết trong tháng này?


Thẩm Nguyên Gia không nhịn được ngẩng đầu lên nhìn nét mặt của Lư Long, lúc này mới chú ý tới quả thật nhìn qua hắn ta không được tốt cho lắm, chỉ là trước đó sự chú ý của cô không phải ở trên mặt hắn ta, cho nên không chú ý.


Nếu hắn ta chết, vậy hung thủ là ai.


Cảm giác đầu tiên của Thẩm Nguyên Gia là có người muốn diệt khẩu.


Bởi vì qua hai ngày nữa chính là ngày hai mươi, hiện tại bởi vì không có chứng cứ phạm tội cụ thể nên Lư Long chắc chắn sẽ được thả ra ra, sau đó thì có chuyện?


Làm gì lại có chuyện trùng hợp như vậy.


Thẩm Nguyên Gia lập tức kéo xuống dưới, muốn biết lịch biểu mấy ngày tới, còn có video tử vong ở dưới cùng, xem có để lộ ra hung thủ là ai hay không.


Có lẽ chính là người đứng đằng sau muốn giết cô.

Bình Luận (0)
Comment