Xà Công Tử: Tiểu Tướng Công? Cút Đi!!!

Chương 130

Edit: Mẹ tớ là Thái hậu

Beta: Sunlia

Gió thổi mây trôi, bầu trời đột nhiên tối sầm xuống, bên kia núi ánh lửa cũng ngập trời, chiếu sáng cả một vùng trời, có cảm giác như thể lửa đã gần ngay trước mắt.

Vứt áo choàng xuống, hắn chạy về hướng ngọn núi nơi có ánh lửa đang gặm nuốt, lúc đó chân trời bỗng vang lên một tiếng sấm rền, lập tức lớp lớp mây đen đùn lên nhau, chen chúc nhau, hai tia sét đột nhiên đáng xuống.

“Là tia chớp!” Lão đạo sĩ hô to, sắc mặt thay đổi mấy lần khi nhìn thấy những điểm bất thường từ những lớp mây đen, không thể ngờ Tiên giới lại phá quy củ, khó trách những năm gần đây, yêu ma thăng thiên quả thực ít đi nhiều.

Hừ! Lôi công Điện mẫu! Mũi chân giẫm nhẹ, cả thân thể nhẹ nhàng bay lên, Lộ Nhi liếc nhìn bóng dáng mờ ảo sau lớp mây đen, một bóng dáng cực kì quen thuộc.

“Sư phó, làm phiền ngài đại giá quang lâm, đồ nhi thực không dám nhận, nhưng rõ ràng đồ nhi nhớ rõ lúc sư phó thăng tiên, đạo Thiên Kiếp cuối cùng chỉ có một người thi hành, sao đến lượt đồ nhi lại là ba đại tiên nhân cùng sử dụng Thiên Kiếp? Nếu ngài không muốn đồ nhi thăng thành Tiên ngài cứ nói rõ, cần gì phải dùng đến Thiên luật, đồ nhi không đi là được.” Chân vừa chạm đất, Lộ Nhi cười nhẹ.

Trong đám mây, sắc mặt Lôi công Điện mẫu lúng túng, lén nhìn vị Xà Tiên phía sau.

Không thể đối đầu, cuối cùng Lộ Nhi cũng có thể nhìn thấy rõ ràng ba bóng dáng, tiên phong đạo cốt, phiêu phiêu giữa không trung, một thân phiêu dật, xa hoa.

“Đồ nhi, sáu trăm năm không gặp sư phó, con không thấy vui sao?” Bất đắc dĩ lắc đầu cười, gương mặt tuấn mỹ vô song lập tức xuất hiện ngay trước mắt hắn.

Hình dáng của sư phó hắn vẫn tinh tế như vậy, so với hắn quả thật chỉ hơn chứ không kém!

Không hổ là sư phó Thần Tiên, dung mạo không những không biến hóa, ngược lại lại đẹp hơn vài phần, Lộ Nhi trề môi, đáy mắt hiện lên một tia chán ghét.

“Vui? Đối với ta, một người đến mang thảm kịch cho ta, ngài nói ta có nên vui mừng hay không? Sư phó, đồ nhi hận không thể bầm thây vạn đoạn ngài, nhưng mà, nếu không có ngài cũng không có đồ nhi hôm nay, tất nhiên đồ nhi phải cảm ơn ngài rồi.”  Nếu không phải hắn coi Lộ Nhi như tấm gỗ mà kích vài phát điện, tư chất của Lộ Nhi cũng không tăng mạnh, chính mình cũng nên phải cảm tạ hắn.

Lão đạo sĩ đứng một bên chứng kiến rất sửng sốt, ông ta chỉ biết xà yêu và sư phó của hắn có chút mâu thuẫn, không nghĩ là….

Trong lời nói của hắn đầy ý châm chọc, một tay nhẹ nhàng vuốt ve tay kia, Xà Tiên cười lạnh nhạt, cũng bởi có sự kiện kia mà hắn mới đắc đạo thành tiên, ly khai Tuyết Sơn, bắt đầu từ đó thầy trò là người lạ.

“Lúc đó sư phó thật xin lỗi con, bây giờ con cũng gặp Thiên Kiếp, con cũng nên hiểu rõ lúc đó sư phó là thân bất do kỷ.”

Thật tốt cho cái lý do thân bất do kỷ! Lộ Nhi nghe vậy cười lạnh, tay chỉ thẳng vào Lôi công Điện mẫu đứng bên cạnh.

“Cho nên bây giờ ngài tặng đồ nhi đại lễ này?”

“Không.” Xà tiên lắc đầu, mắt nhìn Lôi công Điện mẫu đầy khinh miệt, cười nói: “Bây giờ Thiên Quy thay đổi, kiếp thứ ba sẽ là ba kiếp hợp thành một, cho nên bọn họ mới đến đây, con đừng trách lầm sư phó, nếu không phải vì tốt cho con, bây giờ, chỉ sợ con chỉ còn là một làn khói.”

Ba kiếp hợp thành một…Lộ Nhi nhướng mày, thật ra hắn cũng đã từng nghe nói qua nhưng vẫn không nghĩ rằng đã bắt đầu áp dụng từ bây giờ, hơn nữa còn là bản thân kiểm nghiệm, đây được gọi là vận may hay xui xẻo đây?

Xem bộ dáng của sư phó, hắn đột nhiên bừng tỉnh, cho dù có thành tiên, sư phó của hắn vẫn cứ xấu tính như thế, tại sao hắn có thể thành tiên, còn hắn (Lộ Nhi) thì không?

“Thật sự là được ngài chiếu cố, dĩ nhiên Thiên Kiếp kiểu gì cũng phải đón nhận, sớm muộn gì cũng phải nhận, dù sao hiện tại đồ nhi đang rất nhàn rỗi, có thể nhận liền nhận, không nhận được thì thôi, hai mươi năm sau ta vẫn là một trang hảo hán.” Hai tay hắn hướng về phía sau, sắc mặt ngưng trọng.

Không nói đến hắn rất vất vả mới có thể tránh thoát Thiên Kiếp của Lôi công Điện mẫu, bây giờ có sự xuất hiện của sư phó, cơ hội tránh được quả thực rất nhỏ.

“Lão đạo sĩ, Thiên Kiếp không liên quan gì đến ngài, ngài mau mau tránh đi, nhiều năm ta sử dụng tiên pháp, ta sợ tay không khống chế mà làm tổn thương đến ngươi, nói cho cùng yêu và đạo sĩ vẫn là đối thủ của nhau, không thể vì một tên xà yêu mà phá hủy đi đạo hạnh của mình được.” Mị nhãn như tơ, Xà tiên diêm dúa lẳng lơ nói, trong mắt khinh miệt vẫn không giảm.

Ở trong mắt hắn, trừ bỏ thượng tiên thì cơ hồ không có mấy người có thể lọt vào mắt của hắn, bởi vì bây giờ chính hắn cũng là thần tiên trung đẳng, còn e ngại cái gì nữa đây.

“Tất nhiên là không liên quan đến lão phu rồi, Thiên kiếp vốn là việc của Thiên giới, bất quá, Xà tiên, lão phu nhìn trên người ngươi nhuệ khí cường thịnh, xem ra ngươi hẳn thuộc loại Tà Thần nhất phát, nếu ngươi còn liều lĩnh như thế, cẩn thận phản thành ma.” Lão đạo sĩ vuốt chòm râu, nhìn hắn từ trên xuống dưới, tâm đại không thành thật khuyên nhủ.

Chẳng biết tại sao từ khi quen biết Lộ Nhi, tính tình ông cũng đã ẩn nhẫn đi không ít, nếu bản thân không điều khí, sợ là cũng bị tức đến phát nghẹn, ông ta nhìn xà tiên đen mặt, cười mỉa, xem ra lời nói cảnh tỉnh của ông ta lại đem đến hiệu quả trái ngược như vậy.

“Chuyện của ta không liên quan gì đến ngươi, lão đạo sĩ ngươi chớ hồ ngôn loạn ngữ.” Xà tiên phẫn nộ nắm chặt tay, cười tà, mặt ngọc hiện lên nhiều vẻ giận dữ: “Đây là chuyện của Thiên Giới, ngươi cứ rời đi trước thì hơn.”

Lần đầu tiên Lôi công Điện mẫu thấy Xà tiên tức giận, không khỏi quay lại nhìn nhau, đáy mắt đều hiện lên vẻ kinh ngạc, vì sao là thần tiên trung đẳng mà vẫn có thể dễ dàng bị cảm xúc chi phối, ngược lại hai người họ, cho dù có bị chế giễu mặt vẫn không đổi sắc?

“Xà yêu, tự giải quyết cho tốt, lão phu đến đây cũng đã là giúp đỡ hết lòng rồi....Về phần Bảo Nhi chỉ có thể xem tạo hóa của nàng, nếu nàng có thể sống sót…. Các ngươi có thể sẽ bách niên giai lão.” Do dự trong chốc lát, lão đạo sĩ vẫn nói ra suy nghĩ của mình.

Thánh nhân đã từng nói, phá hủy một ngôi miếu chứ không phá vỡ mối lương duyên.

“Xà yêu lại vọng tưởng cùng nhân loại kết duyên? Đồ nhi, ngươi đừng nói ngươi cùng nữ tử nhân loại đang ở chung một chỗ?” Xà Tiên nghe thấy mấy lời này, vẻ mặt kinh ngạc, ngay lập tức liền cười to: “Ha ha ha, không hổ là đồ nhi của vi sư, trước khi ngươi nhận Thiên Kiếp, làm nàng sinh hạ tiểu xà yêu, thay ngươi chịu kiếp nạn này? Thực sự là có phong phạm của vi sư.” Nói đến câu sau, hắn còn liên tục ho khan.

Lão đạo sĩ biến sắc, quay đầu nhìn Lộ Nhi, hắn….

“Ngươi thật vô nghĩa, không sợ lầm canh giờ liền bị Thiên Đế trách tội?” Lộ Nhi cười lạnh, trên mặt ẩn nhẫn sát khí.

Những đám mây rời rạc dần dần ngưng tụ vào với nhau, trên mặt Xà tiên ngoài âm lãnh không còn biểu tình gì, nhìn xuống người từng là đồ đệ của mình mà như nhìn một con kiến, ánh mắt hết sức phức tạp.
Bình Luận (0)
Comment