Editor: Phù Dung SươngHoàng Dược Sư cùng Vân Thanh ở trong sơn cốc ngây người ba ngày mới rời đi, hai người trở lại thành Gia Hưng tìm Tôn bà bà.Ba ngày qua hai người chính là như hình với bóng, điên loan đảo phượng, cực kỳ khoái hoạt, Hoàng Dược Sư tang thê hơn ba mươi năm, không gần nữ sắc, hiện giờ không cần cấm dục khắc chế, Vân Thanh mỗi ngày đều bị người nào đó dây dưa hoan ái.Vân Thanh mới vừa trải qua lạc thú vui sướng nhất thế gian giữa nam và nữ, cũng tùy hứng người nào đó, hai người cạnh nhau chính là củi khô cháy lửa, chàng chàng thiếp thiếp.Điều đặc biệt nữa chính là, Vân Thanh mấy năm qua ở trong Cổ Mộ, võ không không có dấu hiệu tinh tiến đi lên, mà hiện giờ lại ẩn ẩn có điều đột phá.Phát hiện này, càng khiến nàng vui mừng không thôi, cho nên, đối với Hoàng Dược Sư lại càng là ngoan ngoãn ôn nhu, săn sóc đến cực hạn.Hai người kể cho nhau nghe những chuyện phát sinh sau khi ly biệt năm năm qua.Nàng đem chuyện thu Dương Quá làm đệ tử gia nhập Cổ Mộ, phế đi võ công Triệu Chí Kính, tất cả đều nói cho Hoàng Dược Sư nghe.
Mà lần này hạ Chung Nam Sơn, cũng là vì Dương Quá đi tìm hắn.Nhưng trăm triệu không nghĩ tới, Dương Quá còn chưa có tìm được Hoàng Dược Sư, bản thân nàng lại đi trước một bước tìm thấy.“Đại ca, nếu không phải lần này Qúa nhi xuống núi, muốn giúp ta tìm chàng, ta nghĩ có lẽ chúng ta cũng sẽ không rời núi.”Hoàng Dược Sư nghe nàng nói xong sự tình năm năm qua cho mình nghe, nhịn không được lại nhìn nàng nhiều thêm, chỉ cảm thấy thế nào cũng không nhìn đủ.Vô luận là từ dung mạo, tính tình hay là khí chất, không một điều gì là không khiến hắn hứng thú đến yêu thích.“Chỉ là không ngờ nhi tử của Dương Khang, lại có phẩm hạnh được như thế, thật sự là không tồi.
Nếu không phải hắn, có lẽ chúng ta thực sự bỏ lỡ nhau.”Dừng lại một chút, Hoàng Dược Sư lại nói:”Bất quá, thế nhân đều nói ta Hoàng Lão Tà hành sự cổ quái, nhưng là Thanh Nhi, nàng thu Dương Quá làm đồ đệ, đả thương Triệu Chí Kính, cũng là tà đi.”Vân Thanh ngẩn ra, gật đầu:”Đại ca không thích?” Nói, mặt mày mị nhãn như tơ nhìn hắn.Hoàng Dược Sư vẻ mặt bất đắc dĩ:”Nàng cái nha đầu này……” Nói, đem nàng ôm vào trong ngực, xuất cốc mà đi.Hai người chậm chạp tiến thành Gia Hưng, lại xa xa nhìn thấy một lão già kỳ quái tiến lại gần, cả người lão dơ bẩn bất kham, dáng đi kỳ quái, lấy đôi tay thay thế hai chân mà đi, lại nhanh nhẹn một cách kỳ dị.Hoàng Dược Sư cùng Vân Thanh liếc nhau, cũng không nghĩ tới tại chỗ này gặp được Âu Dương Phong.Hoàng Dược Sư nhìn Âu Dương Phong từ xa đến gần chỗ này, hai hàng lông mày nhíu chặt.Năm đó ở Hoa Sơn luận kiếm, chính mình không phải đối thủ của Âu Dương Phong, nhưng hiện giờ, Âu Dương Phong có như thế nào lợi hại, hắn cũng có thể nhẹ nhàng đánh lại, nhưng Hoàng Dược Sư không nghĩ nhìn thấy người này.Năm đó, Âu Dương Phong giết chết Mai Siêu Phong, giết Giang Nam ngũ quái, hắn đều có thể không so đo, nhưng Âu Dương Phong lại ở mộ thất của vong thê hắn giết người, là điều mà Hoàng Dược Sư không cách nào chấp nhận được.Hiện giờ chính mình có thể nhẹ nhàng đả bại Âu Dương Phong, nhưng lão lại điên rồi, nếu còn ra tay đối phó với một kẻ điên điên khùng khùng, Hoàng Dược Sư cũng không cao hứng nổi.“Thanh nhi, người này chính là Tây Độc Âu Dương Phong, ta không nghĩ nhìn thấy hắn, chúng ta đổi đường khác đi.”Vân Thanh biết suy nghĩ của hắn, gật đầu:”Được, đều nghe đại ca.”Hai người vừa muốn thay đổi phương hướng, phía đối diện Âu Dương Phong lại kêu lên quái dị:”Hai người đối diện kia, các ngươi có từng gặp qua nhi tử của ta?”Bị Âu Dương Phong kêu lại, Hoàng Dược Sư cũng ngượng ngùng thay đổi phương hướng, bằng không ngày sau trên chốn giang hồ sẽ lưu truyền, Đông Tà nhìn thấy Tây Độc muốn đi đường vòng tránh xa sao?Như vậy liền thực sự…….Hai người dừng bước chân, Âu Dương Phong thực mau đi tới trước mặt cả hai.
Ngơ ngẩn nhìn, trong lòng lại nói không nên lời phiền chán:“Uy, ta đang đang hỏi các ngươi đó, các ngươi có từng gặp qua nhi tử của ta không?”Đông Tà Tây Độc từ mười mấy năm trước đã là trở mặt nhau, tuy Âu Dương Phong đã điên rồi, nhưng nhìn thấy Hoàng Dược Sư vẫn là nói không nên lời phiền chán.Hoàng Dược Sư cả kinh, Âu Dương Phong tư sinh ra Âu Dương Khắc đã sớm chết từ mười mấy năm trước, Âu Dương Phong lại cả ngày điên điên khùng khùng, còn ở đây tìm con hắn?Còn Vân Thanh thì lại rõ, nhi tử trong miệng Âu Dương Phong chính là Dương Quá, dù sao Dương Quá cũng chưa từng giấu giếm nàng chuyện gì.“Chưa thấy qua!” Hoàng Dược Sư lạnh lùng nói, dùng nửa thân mình che chắn phía trước người Vân Thanh.Trên mặt Âu Dương Phong hiện lên bộ dáng chán ghét càng nhiều, cũng không nói lời nào, khuỵu chân xuống, toàn bộ thân thể đổ về phía sau, một chưởng vung lên đánh về phía trước ngực Hoàng Dược Sư.__________________________Editor: Truyện này Sương chỉ đăng trên wattpad của Sương và trên .com.
Tất cả những nền tảng khác có đăng đều ko do bản thân Sương up.
Nếu mn yêu thích truyện Sương dịch, mong vào trang chính chủ ủng hộ Sương.
Iuuuu tất cả mọi độc giả nghé thăm các truyện Sương dịch.
Cầu bao nuôi a~~~~ (^_^).