Ở trên ghế sô pha trong phòng khách, có một hòa thượng đang ngồi, nhìn qua tuổi còn rất trẻ, nhưng đã khí vũ phi phàm.
Vừa thấy Hiên Viên đi ra, y liền đứng lên: “A di đà phật, bần tăng pháp danh “Hoán Hải”.”
“Ngài chính là cao thủ trong truyền thuyết linh quang chấn động Hoán Hải đại sư?” Vũ Văn nhịn không được nói chen vào.
“Uy, cậu xem truyện tranh nhiều quá a?” Hiên Viên ngăn chặn khỏi cho tên thuộc hạ này tiếp tục làm trò ngớ ngẩn, “Đại sư, vừa rồi đắc tội.”
“Ừm, không có vấn đề gì. Lần này bần tăng đến đây là vì thí chủ trừ yêu.”
“Trừ yêu? Yêu ở đâu ra?” Hiên Viên khó hiểu.
“Chẳng lẽ thí chủ đã quên? Buổi tối ngày đó thiếu chút nữa lấy mạng của người chính là xà yêu.”
“À, đúng là có chuyện này, nguyên lai hắn là xà yêu!” Hiên Viên hiểu ra, “Xin hỏi đại sư nghĩ nên xử lý như thế nào? Hiện tại lập tức đi trừ yêu?”
“Không, bây giờ còn không phải thời điểm, để không làm bị thương người vô tội, chỉ có thể đợi tiếp thêm mấy tháng, chờ thời cơ chín muồi.” Hoán Hải nói.
“Vì sao?”
“Tiếp qua mấy tháng, mùa đông sẽ đến.”
“Đại sư, ta......” Hiên Viên muốn nói lại thôi.
“Có việc gì xin cứ nói thẳng.”
“Đại sư, người ta nói rằng trộm cướp cũng có đạo lý của họ, không nên nhìn chúng ta ngày ngày hành tẩu giang hồ chém người thu tiền bán súng ống đạn dược mà hiểu lầm, chính là ta thái độ làm người chính trực, nhất ngôn ký xuất tứ mã nan truy, ta nếu đáp ứng không truy cứu, thì tất nhiên cũng sẽ không tìm đến bọn họ gây sự nữa, lòng tốt của đại sư ta đây xin nhận. Oán oán tương báo đến khi nào mới dứt? Người không đụng chạm đến ta ta việc gì phải đụng chạm đến người làm người phải biết khoan dung độ lượng thả một con ngựa quý như xây bảy cấp phù đề, là như thế có đúng không? Đại sư.”
“Này...... Đúng thế.”
“Người xuất gia tứ đại giai không*, danh lợi như mây bay, đại sư tự nhiên sẽ không cần vì mạng nhỏ của ta mà trừ yêu, lại càng sẽ không vì lợi mà làm bẩn tay mình. Nhân gian đều có nhân gian sự, thiện ác cuối cùng rồi cũng sẽ có báo ứng, thiên địa rồi sẽ luân hồi, đại sư là cao nhân, tự nhiên sẽ không nhúng tay phá hư cái kia nhân quả báo ứng thiên địa luân hồi. Chúng sinh ngang hàng, yêu nghiệt cũng có sinh mệnh..... Cái gọi là chúng sinh đều yêu Phật tổ, Phật yêu chúng sinh, ta nói cũng có đạo lí chứ? Đại sư.”
*Tứ đại giai không: thế gian tất cả đều là hư vô (theo cách nói của đạo Phật)
“......”
“Ta biết ngài khẳng định là tới đây thử ta, ngài muốn thông qua thái độ của ta đối với xà yêu để xem ta có giác ngộ được lẽ này hay không, có thể phóng hạ đồ đao lập địa thành phật (ý chỉ sự bỏ dữ theo lành), chỉ tiếc ta nghiệp chướng nặng nề, ta không vào địa ngục chẳng lẽ lại để các huynh đệ của ta vào địa ngục hay sao?”
“......”
“Đại sư, ngươi có thấy được một tương lai đầy hi vọng của xã hội đen không?”
“Thời gian không còn sớm, bần tăng đi trước, không cần đưa tiễn.”
Hoán Hải phất tay áo rời đi.
......
“Vân Lưu.”
“Vâng, lão Đại.”
“Cậu có biết, phụ mẫu ta vốn là người có văn hóa, bất quá ta năm đó còn trẻ khí thịnh đọc sách ít, hiện tại tuy không có hối hận về con đường mình đã đi, nhưng chỉ có đọc sách ngâm thơ có bằng cấp các loại thì mới có thể sung sướng được...... Cho nên ta nói cậu đọc nhiều sách một tí, cố gắng tu dưỡng bản thân, bớt xem mấy loại truyện tranh vô bổ đi.”
“Em đã biết......”
“Tựa như vừa rồi, nếu không nhờ đọc sách ta làm cách nào có thể chỉ bằng vài câu tam ngôn lưỡng ngữ (vài ba câu) liền đem tên đó rời đi? Nếu Hứa Tiên giống ta như vậy biết giảng đạo lý, sẽ không sẽ bị Lão hòa thượng kia cướp đi lão bà. Phải hiểu rằng, chúng ta nhưng là bái Quan Nhị ca học đạo nghĩa (Quan Công), đúng vậy, xà yêu kia so với ta lợi hại hơn thì sao chứ? Cứ mãi nuốt không trôi khẩu khí (chỉ việc thù dai) cùng xà yêu kia tính chút nợ nần lông gả vỏ tỏi (việc vặt vãnh) thì làm sao hùng mạnh được?”
“Lão Đại!” Vũ Văn vỗ tay nói, “Nên mới nói không hỗ em luôn đem ngài làm thần tượng mà!”
“Cậu biết thì tốt rồi...... Đúng rồi, đám người trong phòng kia đang tính làm chuyện gì mờ ám thể?”
“Để em đi nhìn xem.”
Hai phút sau, Vũ Văn từ trong phòng đi ra.
“Lão Đại, vừa rồi ngài nói cho dù có làm gay cũng sẽ không đi quấy rầy chị dâu, vì thế các huynh đệ cũng kiên định đi theo con đường của đại ca......”
“Nghĩa là sao?”
“Tại trên người tên gian phu đó thực tập làm cách nào để trở thành......” Vũ Văn thanh âm càng ngày càng nhỏ.
“Kia...... Phiền cậu nói bọn hắn đừng làm nhiều quá đến chết là được rồi.” Hiên Viên tức giận nói.
“Ồ.” Vũ Văn xoay người, mở cửa, ngoái đầu vào phòng nói: “Huynh đệ, lão Đại bảo các ngươi làm tên đó đến chết thì thôi.”