Xong Rồi, Thiếu Tướng Cong Rồi (Tinh Tế)

Chương 36

Troell giơ tay, bắt lấy vạt áo sau của nhóc con nào đó, hơi dùng lực một chút, liền túm lấy nhóc con đang gắt gao ôm lấy hắn ra khỏi người.

Munt không hề phòng bị, trên mặt còn tàn lưu biểu tình đưa mắt ra hiệu đối với đại tiểu thư Salome đứng ở phía đối diện.

Thiếu tướng nhìn biểu tình kỳ quái trên gương mặt thiếu niên kia mà nhướng mày.

“Làm gì đó?”

Hắn hỏi, tay vẫn như cũ túm lấy vạt áo sau của thiếu niên, như là xách theo một con động vật nhỏ.

“Có rảnh sẽ giải thích cho anh sau ——”

Bị túm lui về phía sau thiếu niên không để ý đến hắn, chỉ là dùng sức mà ngó biểu tình của đại tiểu thư tóc vàng, nhưng vẫn như cũ chỉ có thể nhìn thấy thần sắc cười như không cười mà nhìn cậu trong cặp mắt đào hoa hơi cong mỹ lệ kia.

Salome có chút có có chút không nhẹ nhàng vỗ về cổ con báo đen dưới thân, mà báo đen đứng ở dưới chân cô thì lại dùng một đôi mắt màu xanh băng mà lạnh lùng nhìn chằm chằm bên phía cậu, trong ánh mắt là hung lệ đặc hữu của dã thú.

Một mỹ nữ một dã thú kia đứng ở nơi đó, một cười chế nhạo một lạnh băng hung lệ.

Munt liếc mắt nhìn qua một cái, chỉ cảm thấy không khí bên kia thật sự là quỷ dị vô cùng.

Mắt thấy nhóc con trước người ngay cả một ánh mắt cũng không phân cho mình, ánh mắt thiếu tướng tóc đen hơi hơi lắng đọng lại, tối sầm đi vài phần.

Vừa rồi hắn có nhìn thấy Salome vương nữ gọi con dã thú màu đen kia đi qua, cho nên hắn tự nhiên biết rõ đứng ở phía sau mình chính là ai.

Hắn xoay người, đi lên vài bước, đi đến đứng yên trước người Salome vương nữ.

Vương nữ tóc vàng không nói gì, chỉ dừng ánh mắt trên gương mặt tuấn mỹ đến kỳ cục kia của hắn, sau khi nhìn một hồi lâu, mới giống như bố thí mà liếc mắt nhìn thiếu niên phía sau hắn một cái.

Chẳng qua ánh mắt cô liếc Munt có vẻ có chút vi diệu.

“Vương nữ điện hạ.”

Thiếu tướng nhàn nhạt mà hô một tiếng, lại lập tức dọa cho Munt nhảy dựng.

“Vương nữ?”

Cậu kinh ngạc mà nhìn Salome.

“Cô, cô là vương nữ? Công chúa?”

Bên trong đế quốc, phàm là con gái của hoàng đế đều thường được gọi là công chúa.

Trong lịch sử hoàng thất, cũng có không ít tình huống nữ tính đầy hứa hẹn kế thừa đế vị lấy danh nữ đế để thống trị đế quốc.

Mà loại công chúa trong tương lai sẽ kế thừa đế vị này lại được tôn xưng là vương nữ.

Dưới gối Hoàng đế bệ hạ đương nhiệm của đế quốc chỉ có một con gái, bởi vậy Salome đã được chú định là vương nữ sẽ trở thành nữ đế trong tương lai.

Vị nữ đế tương lai này nhẹ nhàng mà sách một tiếng, thu hồi bàn tay nhẹ vỗ về báo đen dưới chân.

“Nhanh như vậy đã bị ngươi vạch trần, thật không thú vị.”

Phải biết rằng, hai ngày nay những hạ nhân thị nữ không có xưng hô cô là vương nữ điện hạ mà là xưng hô đại tiểu thư, đó đều là do cô cố ý phân phó.

Chính là vì không để vật nhỏ thú vị này biết được thân phận của cô.

Nói thật, tuy rằng thiếu niên này ở trước mặt cô thoạt nhìn rất nghe lời thực dịu ngoan, nhưng trong ánh mắt cậu ta nhìn cô trước nay lại không hề có chút sợ hãi nào đối với quyền thế của cô, cũng không có ý đồ lấy lòng cô.

Tuy rằng cậu ta kêu cô là đại tiểu thư, nhưng từ thần sắc cùng động tác thản nhiên của cậu ta cũng có thể nhìn ra được, cậu ta không cảm thấy bản thân kém một bậc. Cậu ta không hề có sự hèn mọn của kẻ dưới, đối với cô cũng không có cái loại kính cẩn đối với kẻ bề trên, mà thuần túy chỉ coi đại tiểu thư như là một loại xưng hô bình thường, thái độ đối với cô cũng càng như là một loại tôn trọng hoặc là nhân nhượng đối với nữ tính mà thôi.

Ánh mắt cậu ta nhìn cô sạch sẽ đến không mang theo một chút dấu vết bụi đất nào, cũng giống như con người cậu ta, tựa như nước suối thanh triệt thấy đáy, làm người liếc mắt một cái là có thể nhìn đến rõ ràng, chẳng thể giấu được điều gì.

Tuy rằng có điểm ngốc, thường xuyên sẽ dùng ánh mắt bất mãn cùng oán giận mà trộm nhìn cô, thậm chí có đôi khi còn sẽ đại nghịch bất đạo mà hô to với cô………… Nhưng đối với cô mà nói, lại là một nhóc con mới lạ thú vị.

Nhưng mà……

Nhìn Troell thiếu tướng, Salome biết, thiếu niên khiến cô cảm thấy thú vị này đại khái là không giữ nổi được.

Ai, còn chưa có chơi đủ đâu.

Thật đáng tiếc.

“Trong thời gian này cô đã chiếu cố……”

“A a a a!”

Troell mới nói được một nửa đã lập tức bị Munt đánh gãy.

“Cái đó, tôi là muốn nói, đại tiểu thư Salome, nga, không, vương nữ điện hạ, tôi làm thế nào?”

Mắt Salome hơi hơi cong cong.

“Không tồi.” Cô cười ha hả hai tiếng, có điều ý chỉ mà liếc mắt nhìn thiếu tướng một cái, nói, “Không ngừng cố gắng.”

“…………”

Bốn chữ cuối cùng kia của vương nữ làm Munt trong lúc nhất thời có chút cạn lời.

Mà ngay tại lúc này, báo đen đứng dưới gối vương nữ rốt cuộc cũng không kìm nén được nữa, nó cất bước lặng yên không một tiếng động, đi về phương hướng Munt.

Chỉ là vóc dáng nó lớn như vậy, cho dù đi đường có vô thanh vô tức, nhưng vừa động cũng sẽ lập tức bị người phát hiện.

Mấy ngày nay đã quen với việc xoa đầu báo đen cọ một thân da lông mềm mại kia thiếu niên cơ hồ là theo phản xạ mà muốn khom lưng, duỗi tay đi ôm, sau đó xoa một phen, cọ một phát.

Chỉ là trong lòng cậu vừa mới có cái ý niệm này, thân thể còn chưa kịp động, khóe mắt Troell thiếu tướng trước người cậu đã liếc nhìn con báo đen đang cất bước mà đến kia một cái, tay duỗi ra túm một túm, liền túm lấy Munt vốn dĩ đang đứng ở bên người hắn tới phía sau chính mình.

Hai cẳng chân dài của thiếu tướng đứng ở nơi đó, ngạnh sinh sinh ngăn lại Caesar đang muốn tiến đến bên người Munt.

Caesar đại nhân không vui.

Caesar đại nhân có cảm xúc nhỏ.

Nó hé miệng, lộ ra răng nhọn lòe ra hàn quang ——

Một đôi tay nhỏ nhắn mềm mại trắng nõn từ phía sau vươn tới, một phen thít chặt cổ nó, túm lấy báo đen còn chưa kịp nhào tới cắn đôi chân dài kia một ngụm trở về.

“Caesar đã đói bụng rồi.”

Túm Caesar trở về Salome vương nữ nói như thế.

“Xin lỗi không thể tiếp đón trước được, Troell thiếu tướng.”

Cô một bên nói, một bên ý vị thâm trường mà liếc mắt nhìn Munt một cái.

“Trước lúc đó, hay để tên người hầu mới này của ta chiêu đãi anh đi.”

Cô nói như vậy, chỉ chỉ một căn phòng trống bên cạnh, cười nói.

“Trước tiên hãy ở nơi này chờ một chút, ta chăm sóc Caesar xong sẽ tới ngay.”

Troell liếc nhìn cô một cái, vương nữ mỹ lệ cong mắt cười khanh khách mà nhìn lại hắn.

Thiếu tướng không nói cái gì nữa, xoay người một bước bước vào bên trong căn phòng còn trống kia, thuận tay cũng túm thiếu niên bên người đi vào theo.

Báo đen bị vương nữ ôm lấy nôn nóng mà giãy giụa một chút, tựa hồ muốn đi theo vào, lại bị hai tay Salome gắt gao ôm không thể động đậy được.

“Caesar, thật vất vả mới có trò hay có thể xem.”

Tay từng chút từng chút vỗ chụp báo đen nôn nóng trong lòng ngực, Salome cười hì hì nói.

“Ngươi đừng có trộn lẫn vào cho ta nha.” Cô nói, “Đi, đi ăn cơm trước ~”

…………

……………………

“Được rồi.”

Tại trong gian phòng không tính là lớn này, sau khi hai người rốt cuộc cũng có thể cùng một chỗ, Troell thiếu tướng trực tiếp cho một câu như vậy.

Hắn đứng ở nơi đó, nhìn xuống Munt ngồi trên ghế sô pha đơn.

“Nói đi.”

Hắn nói, đơn giản sáng tỏ.

Thiếu niên mắt đen ngoan ngoãn mà ngồi ở trên sô pha mềm mại, chiếc ghế sô pha đơn này rất lớn, cậu ngồi ở trên đó, chiếm có chưa đến một nửa diện tích, thoạt nhìn lại càng thêm có vẻ nho nhỏ.

Đồng tử màu mặc lam lạnh lùng của thiếu tướng đại nhân nhìn chăm chú vào cậu, cậu ngồi nghiêm chỉnh, đôi tay đặt trên đầu gối, lưng dựng thẳng tắp, hơn nữa bộ dạng hơi hơi ngửa đầu dùng một đôi mắt đen long lanh mà nhìn thiếu tướng, cả người thoạt nhìn ngoan ngoãn đến vô cùng.

“Sự tình là như thế này……”

Dưới cái nhìn chăm chú của thiếu tướng đại nhân, Munt ngồi quy quy củ củ, nói ra tất cả mọi chuyện từ đầu tới đuôi hết một lượt.

Nói xong câu cuối cùng, vì để chứng minh cậu không có nói dối, vì để chứng minh cậu không phải vô duyên vô cớ mà mạo phạm thiếu tướng đại nhân, cậu kéo cái cổ áo dựng cao cao xuống, để lộ chiếc vòng kim loại bị che dấu ở bên trong ra cho Troell xem.

“Chính là như vậy.” Cậu lôi kéo cổ áo, vẻ mặt đau khổ nói, “Tôi cũng là không có biện pháp nào cả.”

Thiếu tướng đại nhân hơi hơi nghiêng thân dựa vào bên cửa sổ, đôi tay giao nhau ôm trước ngực, ánh sáng sáng ngời từ bên ngoài cửa sổ chiếu vào, chiếu lên trên người hắn, kéo thật dài bóng dáng của hắn trên mặt đất.

Tóc mái đen nhánh phát tán dừng ở khóe mắt hắn, hàng bóng mông lung ẩn giấu đi đôi mắt hắn.

Đồng tử lưu li lam của hắn xuyên thấu qua bóng tóc mái, dừng ánh mắt trên phần cổ hơi chút mảnh khảnh của đứa nhỏ đó.

Vòng kim loại màu trắng bạc trên cổ thiếu niên phiếm lên ánh sáng lạnh băng đặc hữu của kim loại.

Có lẽ là bởi vì ánh sáng kim loại lạnh băng kia ánh vào đáy mắt thiếu tướng, bởi vậy mới mạc danh khiến cho nhiệt độ trong mắt thiếu tướng hạ xuống, chảy ra vài phần hàn ý.

Loại vòng kim loại này được hoàng thất dùng để khống chế người hầu, vì phòng bị người hầu làm phản.

Nếu người hầu có dị tâm, hoặc làm ra hành động phản bội chủ nhân, chủ nhân tùy thời đều có thể khiến cho vòng kim loại nổ mạnh.

Hơn nữa…… Nếu mạnh mẽ dùng ngoại lực tháo dỡ, liền sẽ lập tức khởi động trình tự tự hủy.

“Vòng tin tức đâu?”

Hắn đột nhiên mở miệng hỏi.

“…… Bị Caesar cắn rồi.”

“…………”

Con dã thú kia.

Nghĩ đến con báo đen cả người đen nhánh không ngừng muốn thò qua bên người Munt, Troell thiếu tướng liếc mắt nhìn cổ tay trơn bóng không chút đồ vật của đứa nhỏ một cái, lại nhìn về phía vòng kim loại quấn quanh trên cổ Munt.

Hắn đột nhiên không khỏi cảm thấy cái vòng kim loại thường ngày sớm đã nhìn đến quen thuộc này dị thường chói mắt.

Hắn mặt không biểu tình mà nhìn cái vòng kim loại kia, mạnh mẽ đè ép một chút cảm giác bực bội đột nhiên toát ra dưới đáy lòng kia xuống, hắn hơi hơi cúi đầu, rũ mắt, thần sắc lãnh đạm, cũng không biết là đang suy nghĩ cái gì.

Nhìn gương mặt không có biểu tình gì của thiếu tướng, Munt nhỏ giọng oán giận một câu.

“Đều là bởi vì ngày đó thiếu tướng đại nhân anh nói ra mấy lời hố người ta ở trên thuyền hạm hết đó, hiện tại lời đồn đãi đã truyền khắp rồi, ngay cả vương nữ cũng có nghe tới.”

Thiếu niên vẻ mặt biểu tình ‘tôi đây là vì tốt cho anh nha’, lời nói thấm thía.

“Cho nên thiếu tướng đại nhân ngài vẫn nên tìm một cơ hội làm sáng tỏ một chút đi, bằng không tất cả mọi người đều sẽ cho rằng anh có sở thích đặc thù gì đó.”

“Ngay cả đại tiểu thư Salome, nga, không, vương nữ cũng cảm thấy anh có ham mê về phương diện kia, còn giao cho tôi nhiệm vụ kêu tôi tới ‘câu dẫn’ anh nữa…… Cho nên, cho nên tôi mới làm ra loại chuyện này —— bởi vì cổ đứng nhìn ở chỗ đó, tôi sợ cổ giận một phát là sẽ làm cái vòng kim loại này phát nổ, cho nên đành phải giả bộ dạng ‘câu dẫn’ anh cho cổ xem……”

Nói đến cuối cùng, thanh âm của thiếu niên bởi vì chột dạ mà càng ngày càng nhỏ, đặc biệt là thời điểm thiếu tướng hơi cúi đầu nhìn qua, thanh âm đã gần như không thể nghe thấy được nữa.

Thiếu tướng hai tay ôm ngực đứng nghiêng thân dựa vào bên cửa sổ giương mắt, lông mi nâng lên, bóng dáng lông mi dừng ở trên mặt hắn cũng theo đó mà nâng lên.

Hắn nhìn thiếu niên, một đôi phượng nhãn đơn thon dài hơi hơi nheo lại.

“‘Câu dẫn’ tôi?”

Hắn nói, lạnh lùng.

“Lúc ấy…… Lúc ấy tôi đã dùng tay rồi…… Không có làm ra chuyện gì quá phận sự mà……”

Munt ngượng ngùng mà nói, nhìn kiểu gì cũng có chút tự tin không đủ.

Tuy rằng hôn chính là tay mình, nhưng chuyện mạnh mẽ ôm người ta lại là sự thật.

Ba một tiếng, giày bó quân trang đen nhánh đạp lên trên sàn nhà bằng gỗ phát ra một tiếng nặng nề.

Chấn đến ngực thiếu niên cũng khẩn trương theo mà nhảy lên một phát.

Thiếu tướng trẻ tuổi cất bước đi tới, từng tiếng bước chân nặng nề càng ngày càng gần, thân ảnh cao gầy kia cũng đang ép gần.

Munt có chút kinh hoảng nho nhỏ.

Mình chỉ là dùng tay che miệng thiếu tướng đại nhân mà thôi, hôn cũng chỉ là giả vờ giả vịt, chỉ hôn lên mu bàn tay của mình mà thôi á.

Thiếu tướng đại nhân sẽ không bởi vì mình che miệng hắn một cái cường ôm hắn một cái mà đánh mình đến nửa thân bất toại đấy chứ?

Cậu nghĩ như vậy, nhịn không được mà giương mắt ngắm ngắm, bởi vì cậu đang ngồi, cho nên thời điểm ánh mắt nhìn thẳng thì chỉ có thể nhìn thấy cặp chân kia của thiếu tướng đại nhân.

Ánh sáng từ phía sau chiếu lại đây, bao phủ lên cặp đùi rõ ràng có thịt có co dãn bị quần đen bó sát người bọc lấy, như là ánh lên một vòng sáng.

Thiếu tướng đứng yên trước mặt Munt chậm rãi cúi người.

Munt vốn đang cúi đầu, nhưng bởi vì cảm giác được một bóng dáng đang áp xuống liền theo bản năng mà ngẩng đầu lên.

Vừa lúc nhìn thấy thiếu tướng cúi người, nửa người trên áp bách xuống.

Bảo bảo ngoan Munt vốn dĩ đang ngồi thẳng tắp nhìn thấy bóng ma kia áp xuống, liền theo bản năng mà đổ về phía sau.

Troell chậm rãi cúi người, cậu cũng ngơ ngác mà đổ về phía sau theo —— thẳng đến khi phía sau lưng đã chạm đến chỗ tựa lưng mềm mại của ghế sô pha, không thể đổ được nữa.

Munt cơ hồ là cả người ngửa mặt nằm ngả vào chiếc ghế sô pha đơn lớn lớn kia, Troell thiếu tướng lại đứng ở trước người cậu, khom lưng cúi người.

Ánh sáng từ phía trên chiếu xuống dưới, phác hoạ ra thân thể hình dáng thiếu tướng đang đè trên người cậu, chân dài eo thon, đường cong thân hình gần như là tỉ lệ hoàng kim hoàn mỹ.

Troell cong lưng xuống thật sâu, hai tay chống bên sô pha, bóng dáng dừng ở trên người thiếu niên.

Sợi tóc màu đen nhánh rũ xuống, vài sợi hơi dài dừng ở trên trán Munt, lạnh lẽo tinh tế đến tựa như là tơ lụa.

Đồng tử màu mặc lam chứa đựng ánh sáng nhạt của toàn bộ biển sao trời mênh mông gần ngay trước mắt, cậu cơ hồ có thể cảm giác được xúc cảm khi lông mi đen nhánh kỳ cục kia xẹt qua chóp mũi mình.

Gương mặt đẹp đến kinh tâm động phách đó cơ hồ là mặt dán mặt với cậu.

Cặp mắt kia khi nhìn người chăm chú dường như là có thể câu hồn nhiếp phách hút hết cả người đó vào bên trong.

Chóp mũi đan xen mà qua, sườn mũi kia tựa hồ đã đụng chạm tới đối phương, rồi lại tựa hồ không có đụng chạm đến.

“‘Câu dẫn’ như thế nào?”

Troell thiếu tướng nhìn cậu.

Thanh âm trầm thấp, chợt vừa nghe thì lạnh băng, nhưng thời điểm chui vào chỗ sâu trong lỗ tai lại mạc danh cho người ta một loại cảm giác đầu váng mắt hoa đến gần như là tê mỏi.

Hơi thở toát ra từ trong miệng thiếu tướng như có như không xẹt qua da thịt cậu.

Thiếu tướng cơ hồ là kề sát má Munt nhẹ giọng nói chuyện ở bên tai cậu, thanh âm hơi không thể nghe thấy được lại làm người ta không tự giác mà nghe đến vai cổ tê dại một trận kia phảng phất như xâm nhập đến vờn quanh chỗ sâu nhất trong màng tai.

Thiếu tướng nhẹ giọng nói: “…… Giống như vậy?”

Phượng nhãn đơn nhẹ nhàng híp một chút, chóp mũi mang theo lạnh lẽo kia như có như không mà cọ cọ gương mặt mềm mại của thiếu niên.

Oanh một tiếng.

Munt chỉ cảm thấy toàn bộ máu trong đầu mình trong nháy mắt đã sôi trào rồi nổ tung, làm mặt cậu nóng đến tràn ngập màu đỏ bừng bừng.

Tác giả có lời muốn nói: Lễ Tình Nhân thiếu tướng dạy các gái biện pháp hay để tán người

Chú ý: Tiền đề sử dụng chiêu số này là, có giá trị nhan của thiếu tướng _(:з” ∠)_

.
Bình Luận (0)
Comment