Dịch: Tú An
Ở một góc không ai biết của ốc đảo trên biển cát, một người phụ nữ mặc váy đỏ đứng nơi xa, lặng lẽ nhìn hai người đang ôm và hôn nhau trên khinh khí cầu.
Cô ta có chút cảm khái với suy nghĩ: Con trai đã gả như bát nước hắt đi...
Người phụ nữ âm thầm xoay người, giơ tay phải chỉ trước mặt, một vòng xoáy màu bạc dần dần mở rộng ở lòng bàn tay của cô ta, cho đến khi kích cỡ đủ để một người đi qua.
Người phụ nữ mặc váy đỏ bước vào bên trong, phút chốc vòng xoáy màu bạc biến mất giữa không khí, không còn tồn tại vết tích nào.
Cô ta đến không gian có hình thú kỳ quái, một giọng máy móc lạnh lẽo vang lên:
"Xác minh thân phận - người quản lý không gian. Chào mừng trở về "Đô thị bình minh", cô Dương..."
___
Lời cuối sách:
Câu chuyện đến đây là kết thúc!
Đầu tiên xin cảm ơn các chị em đã luôn sát cánh và khích lệ tôi, họ là:
Lục Sâm Châu
Arshra cách cách
Giấy mảnh béo lên
Và cảm ơn mọi người đã luôn ủng hộ tôi~
Nhờ các bạn mà lần đầu viết truyện tôi có thể kiên trì đến một trăm nghìn chữ.
Thật ra đề cương dự định ban đầu khi viết truyện này chỉ có ba chục nghìn chữ, về sau có thể là do tôi đã đánh giá thấp yêu cầu về tính hoàn chỉnh của viết truyện.
Thật ra trong quá trình sáng tác còn rất nhiều điểm cần viết thêm, cần hoàn thiện, cần chuyển tiếp,... Mà tôi vẫn chưa làm được cảnh giới thứ ba "nhìn núi vẫn là núi, ngắm sông vẫn là sông", việc hoàn tất một câu chuyện bằng số chữ ngắn ngủi vẫn còn rất khó khăn với tôi.
Vậy nên "Xúc xắc" vẫn luôn được viết đến bây giờ. Quyển sách này tôi vẫn chưa hài lòng lắm, nhưng cũng là thành quả cho lần đầu sáng tác của tôi, tôi rất yêu thương trân trọng nó...
Sáng tác tiếp theo là:
"Bất cẩn bao nuôi đại nhân vật phải làm sao", Bánh quy ngọt nhược cường nha~ Chuyện về công thiếu kinh nghiệm, bao nuôi tình nhân nhỏ, kết quả bao nuôi phải nhân vật lớn! Đây cũng là một câu chuyện dài, mọi người có thể xem văn án tại trang cá nhân của tôi, hy vọng mọi người có thể ủng hộ!
Năm mới may mắn, chúc mọi người đều ăn tết vui vẻ, vứt bỏ mọi phiền não, yêu các bạn