Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 311

Editor: ChieuNinh_dd.

"Đứa nhỏ này đã đặt tên chưa?" Liễu Thư nhìn đứa bé bị bọc kín chặt chẽ trong nôi nói với Kathy.

"Còn chưa có đâu." Một tháng ở cữ làm Kathy khó chịu cả người, tuy rằng hiện tại không phải mùa hè, cả ngày nằm ở trên giường cũng rất là thoải mái, hơn nữa Abby cũng biết chăm sóc người, nhưng mà đừng quên cô nàng căn bản không phải một người nhàn rỗi được. Nằm qua vài ngày bắt đầu không khoẻ sau đó liền các loại lục lọi, nhưng mà vì có Liễu Thư đe dọa làm không tốt ở cữ sẽ phải rơi xuống bệnh căn, không chừng về sau lại hoài đứa nhỏ đều phải gian nan, thế này cô nàng mới sợ tới mức ngậm miệng ngoan ngoãn nằm. Như thế một tháng sau rốt cục thì bỏ lệnh cấm, thế này mới có thể xuống giường, liền muốn la cà chung quanh, không khéo Liễu Thư biết cô nàng vừa ở cữ xong, hẹn vài giống cái liền cùng nhau tới đây thăm cô nàng.

"Thế nào còn chưa đặt đi?" Eva sờ sờ khuôn mặt đứa nhỏ, cười hì hì nói: "Ai, các cậu xem này, hai người Abby và Kathy đều là tính tình có vẻ làm ầm ĩ, thật không ngờ cục cưng của hai người ngược lại thực thích im lặng, các cậu xem chúng ta đều đến đã nửa ngày cũng không thấy tiểu tử kia mở mắt một cái."

Vừa nhìn thật đúng là như vậy, mấy người tại đây nói chuyện phiếm tán gẫu hăng say, đứa nhỏ này vẫn là ngủ vù vù, một chút động tĩnh cũng không, ngẫu nhiên chẹp miệng hai ba cái cũng là khe khẽ, thoạt nhìn chính là người nho nhã nha. Mọi người cười cười đều bắt đầu gạt bỏ Kathy.

"Vật nhỏ à, thích ngủ vô cùng, ngay cả tớ cũng không quá có thể làm cho nó dẫn tới chú ý đâu." Nói tới cái này Kathy liền bĩu môi, hừ một tiếng nói: "Trừ phi đói bụng tiêu tiểu, bằng không cũng không thấy nó có động tác gì lớn." Nói xong tựa như còn cảm thấy rất bất mãn, vươn tay liền nhéo trảo trảo nhỏ của tiểu bao tử.

Alice tát một cái vỗ xuống móng vuốt của cô nàng, đau lòng sờ sờ trảo trảo của cục cưng, liếc trắng mắt Kathy một cái sẵng giọng: "Đều là làm a mẹ người ta rồi, thế nào còn giống như một tiểu hài tử vậy, chính đứa nhỏ của cậu đấy, cũng không đau lòng à."

Kathy ngượng ngùng cười cười, sờ sờ đầu vội lấy lòng nói: "Tớ không phải chơi đùa với nó sao, cũng không có ra sức mà."

Đột nhiên thấy mình sinh xong đứa nhỏ liền không được sủng ái nữa, nhớ ngày đó thời điểm mang thai ai không theo mình chứ, Alice cũng sẽ không đánh mình, còn có còn có, gần đây Abby thích nhất tiến đến bên người xú tiểu tử này, nhìn nó có đói bụng không nha, lạnh hay không nha, cũng chưa cẩn thận với cô như vậy, vừa nghĩ như thếy, cảm giác bản thân bị xem nhẹ, có một loại cảm xúc thực bi ‘dâu’ vọt tới, sau đó chính là hốc mắt đỏ lên, nước mắt liền muốn rơi xuống.


Alice nhìn lướt qua Kathy, vừa thấy liền bị dọa choáng váng, vội lôi kéo người nói: "Cậu, cậu đây là làm sao vậy, tớ, tớ không phải là nói hai câu sao, cậu đến mức này sao?" Cảm giác thực bất đắc dĩ, con hàng này thế nào đột nhiên tâm thủy tinh như vậy, nhưng mà thấy mình càng nói thì Kathy càng là tư thế muốn khóc, lại một trận an ủi: "Được rồi, được rồi tớ không nói được chưa, chỉ nói giỡn thôi."

"Hu hu, các cậu mới không phải đâu, có cục cưng liền đã quên tới, còn hung với tớ." Kathy hồng hốc mắt rầm rì.

"Chỗ nào có, đây không phải vui đùa sao." Quên đi, Alice xem như đã biết, Kathy tháng này vừa ra ở cữ, khác thì nhìn không ra, thần kinh ngược lại là vô cùng mẫn cảm, mới nói cô nàng hai câu liền khóc, giờ lại phải muốn dỗ.

Nói hết lời, mọi người đều khuyên, rốt cục thì vị khóc nhè này ngừng lại, toàn bộ thở hắt ra một hơi, lại tiếp tục tán gẫu đề tài lúc trước, đang nói hăng say, cửa phòng bị đẩy ra sau đó Abby dẫn đầu vài thú nhân nối đuôi nhau mà vào, xem ra là các thú nhân ra ngoài đã trở lại, hơn nữa thú nhân của mấy giống cái cũng đến đây, là muốn đón bọn họ về nhà.

"Ôi, mọi người đều ở đây à, vậy vừa vặn vừa rồi tôi còn cùng Allen bọn họ nói con tôi nên đặt tên là gì thì hay, hiện tại vừa vặn nói cho mọi người nghe một chút." Vừa mới trao đổi một phen cùng nhóm đồng bạn đặt tên cho đứa nhỏ là gì thì hay, Abby cảm thấy có lựa chọn vừa lòng sau đó bị kích động một hồi liền chạy tới chỗ con trai, ghé vào bên cạnh nôi ngây ngô cười nói: "Fiona, thú nhân dũng cảm nhất." ChieuNinh^%#@!$ &*([])_ D^d^l^q^d

"Thế nào được không nha?" Đây chính là Abby cơ cơ cực cực truyển chọn ra từ ngàn vạn tên, hiện tại hắn thực kiêu ngạo hỏi mọi người.

Nhưng mà không có mấy người lên tiếng đáp ứng hắn, cảm giác rất kỳ quái quay đầu nhìn lại: "Mọi người thế nào... ặc, Kathy em..."

"Hu hu, anh cũng vậy thôi, quả nhiên đều là vì cục cưng, hừ, cục cưng là em sinh, không có phần của anh." Kathy vừa thấy Abby trở về ban đầu vẫn là thật cao hứng, nhưng mà sau đó thấy hắn nhìn cũng chưa liếc mắt nhìn mình một cái chỉ nhìn con trai, nhất thời một cỗ ủy khuất liền đánh úp lại, sau đó lại thấy rất tức giận, một bên mắt nước mắt lưng tròng lên án, một bên khác lại một phen ôm con trai hình như là bị a ba đánh thức vào trong ngực, ngoắt một cái liền tiến vào phòng, ầm một tiếng liền đóng cửa lại.


"Đây, đây rốt cuộc là sao lại thế này?" Abby cả đầu mờ mịt, hắn, hắn không làm cái gì nha, sao vợ yêu liền bão nổi rồi, còn có cái gì kêu con trai không có phần của hắn, không có hắn sẽ có nhi tử sao, nói lời này, càng nghĩ càng cạn lời, quay đầu nhìn đám người Alice vẻ mặt đau khổ nói: "Đây là làm sao vậy?"

"Ặc..." Alice cũng là tương đối không lời nào để nói, nhức đầu nói: "Tôi cũng không biết, chẳng qua hình như là cảm thấy chúng ta luôn đặt lực chú ý ở trên người con trai cậu đã quên mất cậu ấy, hẳn là... muốn tranh sủng đi." Thực chần chờ nói.

Liễu Thư đang muốn uống miếng nước thiếu chút nữa phun ra, cô có dạy qua Alice một từ tranh sủng sao?

Allen nhìn chằm chằm vào Liễu Thư, thấy cô thiếu chút nữa thì sặc, vội tiến lên vỗ vỗ cho cô, lại rót nước, nhẹ giọng nói: "Uống chậm một chút."

"Vâng."

Uống vào hai nước miếng thấy Abby gõ cửa, nhưng mà bên trong Kathy chính là không mở, mọi người đều đang nhìn trò khôi hài của đôi này, Liễu Thư nghĩ nghĩ mới nói: "Tôi cảm thấy Kathy chỉ sợ có chút chứng u buồn hậu sản đi." Loại bệnh trạng này thật là rất giống đây, hở ra liền tâm thủy tinh gì đó.

"Chứng u buồn hậu sản là bệnh gì chứ?" Abby vừa nghe thì da đầu nhảy dựng, khẩn trương nói: "Có thể có gì nghiêm trọng hơn hay không nha?"


Đám người Alice cũng là lần đầu tiên nghe, chẳng qua nghe thấy tên liền biết, cái đó và sinh sản có liên quan, lập tức liền rất chú ý đến.

"Cái này..." Nhức đầu, Liễu Thư nghĩ nghĩ mới nói: "Dù sao đây xem như một loại bệnh đi, chẳng qua đối với thân thể cũng không có thương hại lớn gì."

Nghe được đốivới thân thể không ngại thì Abby thở phào, nhưng nháy mắt lại nhấc lên, nói như thế nào cũng là bệnh, trợn mắt tiếp tục nghe Liễu Thư nói.

"Loại bệnh này chính là thể hiện loại cảm xúc biến hóa, ví dụ như rầu rĩ không vui, hở ra thì lại đột nhiên bi thương chảy nước mắt này nọ." Liễu Thư đối với cái này cũng không biết, nhưng mà nhà trước kia cô có một người hàng xóm vợ sinh đứa nhỏ chính là mắc phải chứng u buồn hậu sản, nghe nói mỗi ngày rơi lệ, còn kém chút nữa trở thành một Lâm muội muội.

"Bệnh này mặc dù không lớn, nhưng củng phải coi trọng, tôi cảm thấy Kathy bây giờ coi như còn rất nhỏ, cậu hẳn là không muốn mỗi ngày nhìn cậu ấy hở một tí thì khóc, bi thương, không vui đi."

"Thì ra bộ dạng vừa rồi của cậu ấy là bởi vậy mà đến nha." Giống cái khác đều tỏ vẻ thụ giáo, chỉ có Abby vẻ mặt đau khổ nói: "Vậy, tôi đây hiện tại làm thế nào nha, cô ấy còn trốn ở trong phòng, còn có bệnh này phải bao lâu mới có thể tốt, cần uống thuốc không?"

Chẹp miệng, Liễu Thư lắc đầu: "Tôi không rõ ràng lắm, chẳng qua thuốc thì vẫn đừng uống, cậu ấy cũng không có thân thể không thoải mái, chủ yếu thể hiện ở trong lòng, cậu an ủi cậu ấy nhiều hơn, quan tâm cậu ấy, chuyện gì đều theo cậu ấy, có lẽ có thể mau chóng khỏe lại. Ừm, nghe nói nghe tiếng ca nhiều một chút cũng có thể giảm bớt một chút, a, còn có có thể tìm vài thứ vài vật có thể dời đi lực chú ý của cậu ấy cũng tốt, dù sao toàn phải xem chính cậu rồi." Thấy mình không còn cái khác muốn nói, Liễu Thư hô với cách bên trong hai cánh cửa: "Kathy tớ đi trước, tự mình nghỉ ngơi nhiều nha."

Giống cái khác nhìn xem cũng không dự tính ở lại, đều lôi kéo chúng thú nhân đang ngoan ngoãn ở một bên về nhà, cho dù là Alice đều không ở lâu.

Thời điểm trở về Allen là nửa thú hóa ôm Liễu Thư bọc kín như bánh chưng vào trong ngực, hôm nay là ngày trời nắng, thế này Allen mới đồng ý đưa người đến nhà Kathy đi dạo, nếu có gió tuyết mà nói thì cũng không chuẩn.

"Chứng u buồn hậu sản là bệnh rất lợi hại sao?" Vừa đến nhà đặt Liễu Thư tới trên giường đất, Allen vừa cởi áo khoác cho cô vừa hỏi.


Nghe vậy Liễu Thư nhìn nhìn mình mang thai, tiếp qua không lâu cô cũng sắp sinh rồi, cười cười nói: "Không có chuyện gì lớn, Kathy đây là có chút tính tình nhỏ, Abby dỗ dành nhiều chút là được, nói vậy qua vài ngày sẽ không sao, anh cũng không cần nghĩ nhiều, em ấy, mới sẽ không đâu."

"Ừm, nhưng mà... anh nghĩ nếu em thật sự nháo mỗi ngày, anh sẽ thế nào?" Đột nhiên liền muốn biết đáp án của Allen.

Liếc mắt nhìn Liễu Thư một cái, Allen tiếp tục động tác của mình, chẳng qua khóe miệng cũng nhếch lên: "Nhất định toàn bộ đều nghe em nói, an ủi em, quan tâm em, toàn tâm toàn ý nhớ tới em, mọi chuyện theo em, còn muốn ca hát cho em nghe, tìm đồ dỗ ngươi vui vẻ, như thế nào?"

Lúc ấy trong lòng Liễu Thư là như thế nào nhỉ, thực phức tạp, chẳng qua đó một cảm giác ấm áp bốc lên, làm sao cũng không quên được.

Nghiêng thân mình hiện tại tương đối cường tráng qua trong lòng Allen, Liễu Thư ôm thắt lưng cứng rắn của hắn thì thào nói: "Gặp được anh thật tốt."

"Là anh có thể có được em mới là may mắn." Ôm lấy người trong lòng, Allen để cằm lên đầu của cô, cọ cọ cũng nhẹ giọng trả lời.

Cuối cùng tiểu tử nhà Kathy đã kêu là Fiona, tên rất êm tai, như thế Liễu Thư cũng nghĩ đến nên tính cho cục cưng nhà mình một cái. Nhưng còn không biết là nam hay nữ, nếu đã như vậy thì tên nam hài nữ hài đều nghĩ cho kỹ luôn đi. Dựa theo lời Allen nói, như vậy có thể đặt ta nhiều tên để dành cho sau này, Liễu Thư nghe được lời này liền quăng qua một cái liếc mắt, coi cô là cái gì, một đứa lại sinh một đứa. Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don~ChieuNinh

Chứng u buồn hậu sản của Kathy thật là rất nhỏ, nhưng mà Abby cảm thấy thế nào đều là bị bệnh, thật đúng theo như lời Liễu Thư nói, mọi chuyện đều quan tâm nghe theo. Nhưng mà loại tình huống này ở Kathy từng ngày khôi phục sau đó lại nổi lên manh mối khác, nguyên nhân là Kathy cảm thấy Abby thế nhưng không thích Fiona nhà cô, đều không hề quan tâm, vì thế lại là một trận giày vò. Liễu Thư nhìn mà vô cùng vui vẻ, đây quả thực đều có thể so với xem tuồng lớn, tăng thêm cho cô không ít cười vui phấn khích trong lúc mang thai nhàm chán.

Hết chương 116_Q3.

Bình Luận (0)
Comment