Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?

Chương 176

CHƯƠNG 176

Lưu Ly vội ngăn cản: “Tôn lão, ta không nhận đồ đệ, ông cũng đừng lạy.”

Lưu Ly có hơi đau đầu, Tôn lão này thật là hở một tí thì muốn quỳ bái sư, đây đã là lần thứ hai rồi.

Nhưng cô lại rất rõ ràng, Tôn lão thật ra chỉ là có chấp niệm với y thuật.

Nghe thấy Lưu Ly không nhận đồ đệ, vẻ mặt của Tôn lão rất thất vọng.

Thuật châm cứu này, ông ta là từng nghe gia gia của ông ta nói, nói là bắt nguồn từ một nơi chưa biết, tổ tiên ban đầu cũng may mắn có được một quyển châm phổ, chỉ đáng tiếc sớm đã thất truyền.

Không chỉ có ông ta, dù là người cháu đó của ông ta cũng rất khát vọng về thuật châm cứu.

Xem ra, cả đời này ông ta vẫn không có duyên tìm hiểu sự tinh diệu bên trong.

Nhìn Tôn lão, Lưu Ly sẽ nhớ tới ông nội của mình, cho nên thật sự không nhìn nổi bộ dạng chán nản của ông ta.

Suy nghĩ một lát, Lưu Ly bèn nói: “Tôn lão, thuật châm cứu này bác đại tinh thâm, ta sợ với sức của ta, không thể dạy ông gì cả, nhưng…”

Nghe thấy Lưu Ly nói ‘nhưng’, trong mắt Tôn lão lại dấy lên hy vọng, vẻ mặt đầy mong chờ nhìn Lưu Ly.

“Nhưng ta có thể tặng một bức vẽ huyệt vị cho Tôn lão tự mình nghiên cứu.” Lưu Ly tiếp tục nói hết câu.

Đông y cô biết, hơn nữa coi như không tệ.

Nhưng cái cô giỏi nhất là thuốc, cho nên đối với đông y, đặc biệt là châm cứu, cô thật sự có kiến thức lý thuyết hơn thực tiễn, cho nên không cảm thấy mình có thể có cái gì có thể dạy cho người khác.

Nhưng bức vẽ huyệt vị cơ thể người này cô vẫn có thể tặng được.

Tôn lão nghe vậy, ánh mắt chợt sáng lên, vẻ mặt kích động.

“Cái này… cô có bức vẽ huyệt vị cơ thể người sao?” Nghe nói con người tổng cộng có 836 huyệt, mà ông ta chỉ biết không quá một trăm, mà bức vẽ huyết vụ thật sự vào nhiều năm trước đã cùng thất truyền với thuật châm cứu rồi.

Lưu Ly lắc đầu: “Ta không có.”

Tôn lão sững người, còn chưa đợi ông ta có vẻ mặt thất vọng, Lưu Ly bèn nói: “Nhưng ta có thể vẽ ra.”

Nói tới vẽ bức hình huyệt vị, nó thật sự là ám ảnh tuổi thơ của cô, tới nỗi cho dù nhiều năm không đụng vào, nó cũng vẫn thuộc lòng ở trong tim.

Thấy Lưu Ly có thể vẽ, Tôn lão thật sự sốc đến mức không biết nói gì nữa, nhưng vẫn dựa theo yêu cầu của Lưu Ly mà chuẩn bị giấy và bút lông ngỗng.

Bởi vì bút lông quá to, đánh dấu huyết vị có thể không đủ chính xác, vậy nên Lưu Ly quyết định sử dụng bút lông ngỗng.

Dưới sự quan sát của Tôn lão, Lưu Ly trước tiên là vẽ ra cái khuôn hình người.

Trên một tờ giấy, hai cái khuôn cơ thể người, một là mặt trước, một là mặt sau, đặc trưng cơ thể người trong khuôn cơ thể người được vẽ rất rõ ràng.

Sau đó, vô số dấu chấm được điểm lên.

Mỗi lần hạ bút Lưu Ly đều rất dứt khoát, giống như đã lặp lại hàng trăm nghìn lần.

Trên thực tế, Lưu Ly quả thật đã lặp lại hàng trăm nghìn lần, nếu không sao có thể nói là ám ảnh tuổi thơ chứ?

Cả quá trình, Tôn lão đều nín thở ngưng thần, nhìn Lưu Ly không ngừng viết tên cho những ký tự đó, cách đường kinh mạch được đánh dấu rõ ràng ở trên khắp cơ thể.

Bình Luận (0)
Comment