Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?

Chương 338

CHƯƠNG 338

Nói xong, Yên Yên vui vẻ kéo tay Lưu Ly muốn đi vào trong phòng.

Lưu Ly thuận thế nắm lấy tay Bình Bình, ba mẹ con liền cùng nhau đi vào trong phòng chính.

Lưu Ly không chú ý tới lúc này Cố Tại Ngôn cũng đứng dậy đi theo vào.

Sau khi ba mẹ con đi vào trong nhà chính, Yên Yên liền chỉ vào hai căn phòng ở phía sau: “Mẹ ơi, phòng bên trái là phòng của ca ca, bên phải là phòng của Yên Yên đó.”

Hai căn phòng này có hơi nhỏ, nhưng mà không gian đủ lớn, cách trang trí ở bên trong gần giống như nhau. Cả hai đều có tủ sách, bàn học và giá sách, là do Lưu Ly đã dựa theo phòng học của trẻ con thời hiện đại mà nhờ thợ mộc tạo ra vật dụng trong nhà.

Điểm khác biệt đó chính là bàn học giá sách ở bên trái to hơn một chút, mà bàn học và giá sách ở bên phải thì nhỏ hơn một chút, nhưng lại có thêm một cái bàn trang điểm.

Hai căn phòng này vốn dĩ là Lưu Ly đã chuẩn bị cho hai đứa nhỏ.

Sau khi giới thiệu phòng của mình xong, Yên Yên chớp chớp mắt nhìn Lưu Ly: “Mẹ ơi, còn mẹ thì sao, mẹ ở phòng nào?”

Lưu Ly nghe thấy con gái nói như thế, cô lại không để ý cho lắm: “Chuyện này phải xem ý của cha bọn con thế nào…”

Hai căn phòng còn lại cũng khá giống nhau, đều là có một cái tủ quần áo, một cái giường, còn có tủ đầu giường. Chờ Cố Tại Ngôn chọn xong, đến cô chọn cũng không muộn.

Dù sao thì Cố Tại Ngôn đã giúp mình rất nhiều chuyện, để hắn chọn phòng trước thì cũng nên mà.

“Ta không thành vấn đề, nàng cứ chọn là được.”

Đúng lúc này, giọng nói của Cố Tại Ngôn vang lên sau lưng Lưu Ly.

“A…” Lưu Ly giật mình.

Lúc lấy lại tinh thần, Lưu Ly hung dữ trợn mắt nhìn Cố Tại Ngôn.

Người này bị làm sao vậy, bước đi lại không có âm thanh, hù dọa cô một trận.

Chỉ là lúc Lưu Ly đang trừng mắt nhìn Cố Tại Ngôn, cô nhìn thấy ánh mắt Cố Tại Ngôn nhìn mình lại có chút kỳ quái.

Lưu Ly không suy nghĩ gì nhiều, cũng không dám nhìn lâu, nếu như Cố Tại Ngôn đã kêu mình chọn trước, vậy thì cô chọn là được rồi.

Thế là Lưu Ly chỉ chỉ vào căn phòng ở phía bên trái: “Tôi chọn căn phòng này.”

“Ta không có ý kiến.” Cố Tại Ngôn nói.

Lưu Ly: “…” Hình như là cô đâu có hỏi ý kiến của hắn đâu?

Ngoài cười nhưng trong không cười, Lưu Ly chỉ chỉ vào căn phòng ở bên phải: “Nếu đã như vậy, thế thì anh ngủ ở phòng đó đi.”

Nói xong lời này, Lưu Ly cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm.

Trước đó bốn người chen chúc trong một căn phòng, bây giờ mỗi người một phòng, nhất là không cần phải chen chúc với Cố Tại Ngôn trong cùng một căn phòng, cô cảm thấy tế bào trên người đều đang được thả lỏng.

Không ai hiểu được một cô gái có linh hồn thời hiện đại chú trọng đến cuộc sống riêng tư, vì tình huống bắt buộc phải ngủ trong một phòng cùng với một người đàn ông xa lạ, đó là một chuyện mất tự nhiên tới cỡ nào.

Nhưng Lưu Ly vừa mới bình tĩnh lại, giọng nói mang theo vẻ nghi ngờ của Yên Yên liền truyền tới: “Mẹ không ngủ cùng phòng với cha ạ?”

Bình Luận (0)
Comment