Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?

Chương 488

Chương 488

Rất nhanh thì Yên Yên đã đi ra, trong tay cầm cái hộp gỗ của cô bé.

Chỉ là sau khi bàn tay nhỏ đo độ cao của Âu Dương Diệp thì thở hổn hển chạy đi cầm một cái ghế nhỏ: “Âu Dương thúc thúc, thúc ngồi ở đây.”

Âu Dương Diệp nhìn cái ghế nhỏ, có hơi khó xử.

Độ cao của cái ghế đó chỉ có hai găng tay, chiều cao bảy tám thước của hắn ngồi xuống thì có hơi làm khó nhau.

Nhưng dưới ánh mắt mong chờ của Yên Yên, Âu Dương Diệp cuối cùng vẫn ngoan ngoãn dùng một loại tư thế kỳ lạ mà ngồi xuống.

Mãi cho tới khi Yên Yên giẫm lên chiếc ghế ở sau lưng hắn, gỡ tóc của hắn ra, Âu Dương Diệp mới có chút cảm giác, cả người cứng đờ hỏi: “Yên Yên, cháu đang chơi trò chơi gì?”

Tại sao hắn bỗng nhiên có một loại dự cảm không tốt lắm?

“Chơi trò chơi trang điểm ạ!”Yên Yên không hề để ý đến sự cứng đờ của Âu Dương Diệp, mặt mày phấn khích nói: “Âu Dương thúc thúc đẹp thật đấy, Yên Yên nhất định có thể trang điểm rất đẹp cho Âu Dương thúc thúc.”

Đẹp?!

Hắn tuấn tú tiêu sái, phong lưu bất kham, không cần đẹp.

Hơn nữa, bị một cô bé trang điểm, hắn còn cần hình tượng không? Đừng hòng bắt nạt hắn chưa từng thấy ai được cô bé trang điểm!

Đó phải gọi là thảm không lỡ nhìn!

Nghĩ đến đây, Âu Dương Diệp bỗng đứng dậy: “Không được, chúng ta đổi…”trò khác chơi.

Ba chữ phía sau Âu Dương Diệp chưa thể nói ra thì bị ánh mắt nhỏ đầy ấm ức đó của Yên Yên ép trở lại.

Đang muốn dịu giọng thì nghe Yên Yên đáng thương nói: “Âu Dương thúc thúc, thúc không phải đã đồng ý rồi sao?”

“Phải, nhưng mà…”Hắn không ngờ là trò chơi trang điểm.

Không đợi Âu Dương Diệp nói hết, Yên Yên giống như héo rũ, tủi thân nói: “Nếu Âu Dương thúc thúc thật sự không muốn, vậy Yên Yên cũng không miễn cưỡng Âu Dương thúc thúc nữa, Yên Yên vẫn là tự mình chơi.”

Thử hỏi, yêu cầu của một cô bé phấn nộn như tượng tạc, cực kỳ đáng yêu, ai có thể từ chối?

Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Lý trí và sự tự trách giao chiến, Âu Dương Diệp dùng lý trí còn sót lại cầu xin sự giúp đỡ từ Bình Bình, lại thấy Bình Bình vẫn ngồi đó đọc sách, không nhúc nhích, dáng vẻ không hề bị ảnh hưởng.

Vì vậy, một tia lý trí cuối cùng cũng đi gặp quỷ rồi.

Trước khi Yên Yên chạy về phòng của mình, Âu Dương Diệp gọi cô bé lại: “Khoan đã, thúc thúc cho cháu trang điểm.”

Sau khi trải qua vài ngày, Âu Dương Diệp vô số lần hối hận nghĩ: Nếu thời gian có thể quay lại, Âu Dương Diệp thề, hắn nhất định sẽ thu hồi câu nói đó của mình!

Nhất định!

Đương nhiên, đây là lời sau.

Nói lúc này, Lưu Ly đã dẫn Trương Tiểu Muội đến nhà do Trương Đại Tú thuê.

Nhìn thấy sự nhếch nhác của Trương Tiểu Muội, Trương Hạnh Huệ sửng sốt hô lên một tiếng, sau đó vội vàng đi vào bếp lấy nước.

Bình Luận (0)
Comment