Xuyên Không Gặp Chuyện Tu Tiên

Chương 1

Trái Đất năm 2020.


Lý Phi Vũ kiếp này vốn là một đứa trẻ không mấy may mắn, ngay từ lúc hắn mới được sinh ra đã là đứa con bị ba mẹ ruồng bỏ, thậm chí ngay cả họ hàng nội ngoại hai bên gia đình cũng không có một ai chịu để tâm đến sự tồn tại của một đứa cháu trai là hắn.


Ba của hắn vốn là một gã thiếu gia con nhà quyền quý, ông ta lấy mẹ hắn cũng chỉ vì bà ấy đã hoài thai Lý Phi Vũ hắn mà thôi, hơn nữa bên phía gia đình nhà mẹ hắn còn lợi dụng chính cái bào thai này để tạo áp lực cho ba hắn ý đồ ép ba hắn phải làm đám cưới nếu không muốn gia đình rơi vào tình cảnh xấu hổ mà mất mặt.


Bởi vậy nên ba hắn mới phải miễn cưỡng ép bản thân mình lấy mẹ hắn làm vợ, nhưng mà suy cho cùng thì cuộc hôn nhân này cũng chỉ là dựa trên danh nghĩa mà thôi, ngoại trừ điều này ra thì ba mẹ hắn đều là mệnh ai người đấy sống, không hề có sự gắn bó hay một chút gì cái gọi là hạnh phúc gia đình như bao người khác.


Ba của Lý Phi Vũ tên Lý Bách Vạn, vốn là phó giám đốc của một công ty lớn tại thành phố M, bản thân ông ta còn là con trai độc nhất trong một gia đình giàu có thuộc tầng lớp thượng lưu với lối sống sa hoa bóng bẩy, cũng bởi vậy mà từ rất lâu về trước, tính cách của ông ta đã in đậm dấu ấn đặc trưng của sự gia trưởng, cùng với đó là sự ngạo mạn của một gia đình thuộc tầng lớp cao sang của xã hội.


Còn về mẹ của hắn, bà ấy vốn là một người con gái sinh ra trong một gia đình nghèo khó, ngay từ nhỏ đã phải chịu cảnh đói rét, thiếu ăn thiếu mặc. Sau này lớn lên gia đình cũng không thể khá giả hơn nên mẹ của hắn phải sớm bỏ dở con đường học hành để lên thành phố làm đủ các loại chuyện để mưu sinh kiếm sống.


Cho đến một ngày của nhiều năm sau, khi này mẹ của Lý Phi Vũ tại nhiều năm vật lộn trong khắp các ngõ hẻm của thành phố mà lưu lại được một vài kinh nghiệm nhỏ thì liền bắt gặp ba hắn.


Khi đó mẹ của Lý Phi Vũ mới chỉ là một nữ nhân viên chuyên rót bia và hát cùng khách tại một quán KTV nơi mà ba hắn vẫn thường hay lui tới mà thôi, với thân phận thấp kém mà lại mơ ước trèo cao để thay đổi quá khứ nghèo hèn nên mẹ của Lý Phi Vũ mới dùng gương mặt có chút xinh đẹp của mình để quyến rũ ba hắn cầu một đêm ân ái.


Về sau lệ cũng thành quen, mỗi khi ba hắn đến KTV uống say liền được mẹ hắn đặc biệt chăm sóc, hai người dần hình thành một mối quan hệ kẻ bán người cho theo cái cách mà người đời khinh bỉ nhất.


Rồi đến một ngày, vì quá chán ngán cái cảnh làm lụng vất vả mà mẹ của Lý Phi Vũ khi ấy mới tính kế cùng ba hắn có thai, sau đó còn là quay rất nhiều đoạn phim ghi lại cảnh ân ái thác loạn của hai người họ lúc ở cùng nhau, ý đồ dùng những thứ này đến ép buộc ba hắn cưới bà ấy hoặc là chu cấp tiền nuôi con hàng tháng.


Lại nói ba của Lý Phi Vũ - Lý Bách Vạn vốn lúc đầu còn tưởng mẹ của Lý Phi Vũ chỉ là một nữ nhân viên tại KTV có một chút nhan sắc liền muốn dựa vào một vài vị khách có tiền mà kiếm thêm thu nhập trang trải cho cuộc sống, thêm nữa Lý Bách Vạn là nhìn thấy người con gái này có một chút mới lạ nên liền xem như một món đồ chơi qua đường mà tạm thời dùng để thỏa mãn dục vọng của đàn ông.


Đến một ngày nọ, Lý Bách Vạn thức dậy tại một căn phòng sang trọng của khách sạn và trên bàn là vài tấm ảnh chụp cảnh hai người bọn họ ân ái cùng với một tờ giấy xác nhận có thai của mẹ hắn trên bàn, lúc này ba hắn mới biết bản thân mình đã bị một cô nhân viên của KTV lừa vào tròng.


Vốn định thuê người xử lý vụ việc này, nhưng mẹ của Lý Phi Vũ cũng là một nữ nhân lanh lẹ, ngay sau khi để lại đồ vật khiến cho Lý Bách Vạn hoảng loạn liền lập tức biến mất như chưa hề có chuyện gì xảy ra, ngay cả tung tích cũng không hề có chút nào để lộ ra ngoài.


Trong lúc này tại khuôn viên của gia đình Lý Bách Vạn cũng bất ngờ nhận được một chiếc phong thư có chứa một chiếc que thử thai cùng một tờ giấy xác nhận có thai là do mẹ của Lý Phi Vũ thuê người đưa tới, chỉ là trên phong thư không hề đề tên cùng địa chỉ nên khiến cho gia đình của ba hắn nổi lên một trận xào xáo.


Mẹ của Lý Bách Vạn, tức là bà nội của Lý Phi Vũ sau này vốn đang mang bệnh nặng rất có thể sẽ không qua khỏi, sau khi biết chuyện liền giận dữ mà phát bệnh suýt chút nữa liền qua đời tại bệnh viện may mà còn kịp thời cứu lại được, ba của Lý Phi Vũ cũng bởi vì vậy mà sợ tới mức không dám hé răng nói nửa lời thanh minh.


Biết bản thân sắp có cháu nội, mẹ của Lý Bách Vạn trải qua cú sốc lớn cũng là vui vẻ hẳn lên, bệnh tình cũng ngày một tiến triển tốt hơn, ánh nhìn thất vọng về đứa con trai chỉ biết ăn chơi trác táng bên ngoài cũng dần được thay thế bằng sự tự hào cùng yêu thương khiến cho Lý Bách Vạn tuy là vô cùng giận dữ vì bản thân bị gài bẫy nhưng lại không dám tại trước mặt mẹ mình bộc lộ ra.


Cũng có vài lần mẹ của Lý Phi Vũ lén ôm bụng bầu tới thăm mẹ của Lý Bách Vạn, để bà ấy được gặp gỡ cháu nội của mình, cộng thêm việc mẹ của Lý Phi Vũ không ngừng dùng nét mặt cam chịu đến lấy lòng nên sau đó Lý Bách Vạn liền bị mẹ hắn lấy bệnh tình của bản thân ra ép buộc hai người tổ chức đám cưới, cuối cùng thì đấy cũng là lý do chính khiến cho ba mẹ hắn lấy nhau để có thể đường đường chính chính sinh ra Lý Phi Vũ hắn.


Mặc dù đám cưới diễn ra cực kỳ xa hoa lộng lẫy, tuy nhiên thì đây vốn là một cuộc hôn nhân không hề có tình yêu, nên ba mẹ của Lý Phi Vũ cũng chẳng để tâm lắm đến mọi chuyện xung quanh, sau khi hoàn thành hôn lễ thì hai người liền cứ như vậy mà sống trong từng cái thế giới riêng của mình.


Mẹ hắn vì đạt được mục đích nên không ngần ngại ăn diện xa hoa, mua nhà mua xe cho ba mẹ ruột, lại biến bản thân mình thành một nữ đại gia suốt ngày ngoài dưỡng thai ra thì chỉ biết mải mê mua sắm cùng tiêu sài. Ba của hắn Lý Bách Vạn lại càng ít khi về nhà, nếu có về cũng là trong tình trạng say khướt được người ta đưa về, xung quanh ông ta cũng xuất hiện thêm vài cô gái chân dài trẻ đẹp rất biết cách chiều chuộng đàn ông khác.


Vậy nên, khi đứa con trai mới được sinh ra là hắn xuất hiện, gia đình cũng là chẳng mấy ai chào đón, đơn giản vì họ đều cho rằng hắn chỉ là bàn đạp để mẹ của hắn dùng để tiến vào cuộc sống của tầng lớp thượng lưu mà thôi, bà nội của Lý Phi Vũ sau khi biết rõ mọi chuyện cũng không còn quá chờ mong vào người cháu trai này nữa, hai bên nội ngoại cũng là không một ai đoái hoài tới.


Một khoảng thời gian dài sau đó, sớm đã chán ngấy cái cách tiêu sài phung phí của ba hắn, lại thêm nhiều năm sống trong sự o ép gò bó của một gia đình thuộc giới thượng lưu nên mẹ của Lý Phi Vũ liền thường xuyên đi sớm về khuya.


Ba hắn thì cũng biến mình trở thành con người của công việc cùng những cuộc vui thú ở bên ngoài, ông ta càng ngày càng đi công tác nhiều hơn, có khi hai ba tháng mới về nhà một lần, mỗi lần về lại có một người phụ nữ khác nhau đi cùng, lâu dần căn nhà vốn đã chẳng yên ấm lại càng nhiều thêm vài phần lạnh lẽo hiu quạnh.


Năm Lý Phi Vũ lên bốn tuổi, mẹ hắn nghe theo tiếng gọi của con tim mà lén trộm một khoản tiền lớn rồi bỏ trốn cùng với nhân tình trẻ tuổi để mặc hắn sống trong căn biệt thự quạnh quẽ cùng người cha quanh năm suốt tháng chỉ biết đi công tác xa nhà.


Cũng may là khi hắn còn nhỏ, bên cạnh vẫn còn có một bà vú nuôi họ Triệu chăm sóc, trông nom hắn trong những năm tháng ba hắn tất bật với công việc, vậy nên hắn cũng tạm được coi là không phải chịu quá nhiều những cảnh cô đơn buồn tủi.


Một năm sau đó, ba hắn lúc này chợt dẫn về một người phụ nữ xinh đẹp trẻ tuổi, thêm ít lâu sau thì bọn họ chính thức tổ chức một lễ cưới vô cùng long trọng và hoành tráng, thế nhưng, hắn cũng chẳng được phép xuất hiện tại bữa tiệc ấy.


Sau đó, ba hắn ông ta liền có thêm một người vợ mới trẻ trung xinh đẹp, còn Lý Phi Vũ thì đương nhiên có thêm một người mẹ kế, hơn nữa người mẹ kế ấy lại chính là con gái của chủ tịch tập đoàn X nơi mà ba hắn đang làm việc tên là Mộ Cầm.


Cuộc sống của một cậu bé chưa tròn sáu tuổi vốn dĩ gần như đã bị lãng quên bây giờ đây lại bất ngờ chuyển sang một trang mới, hắn không những phải học cách thích nghi mà còn phải học cách chấp nhận với việc sống trong một căn nhà lúc nào cũng ngập tràn tiếng cười và niềm vui sướng của ba hắn và người mẹ kế mới xuất hiện, điều này đối với một đứa trẻ bị ghẻ lạnh như Lý Phi Vũ quả thật là có cái gì đó không đúng cho lắm.


Số lần mà hắn chạm mặt hai người bọn họ cũng là ít đến đáng thương, nhiều lúc hắn còn tự hỏi lòng mình rằng liệu có phải ba hắn đã sớm quên mất ông ta còn có một đứa con trai hơn năm tuổi tên Lý Phi Vũ là hắn rồi hay không?


Mặc dù người mẹ kế này của hắn cũng không đến mức bỏ mặc hắn không quan tâm, những lần đi công tác lâu ngày trở về thì bà ta vẫn hay thường mua cho cậu con trai riêng của chồng gọi là Lý Phi Vũ này những món quà xa xỉ, tuy nhiên thì sự quan tâm của bà ta giành cho hắn cũng chỉ tựa như là việc đắp thêm chăn cho một con cừu mà thôi, quả thực là tiêu chuẩn của ba chữ "làm cho có".


Có đôi lúc, Lý Phi Vũ cũng thử giả vờ lơ đễnh hỏi dò ba hắn khi ông ta đang ở nhà rằng : " Có phải ba không thích khi nhìn thấy con không?" thế nhưng ông ta ngoài việc vỗ bàn đứng dậy bỏ lên lầu ra thì cũng chỉ là giữ im lặng không hề nói gì hay có ý trả lời hắn.


Thế rồi câu trả lời cho sự nghi vấn bấy lâu nay của Lý Phi Vũ chính là sự xuất hiện của một cậu em trai tên là Lý Quý Khánh vô cùng đáng yêu mới được ba hắn đón về nhà sau gần một năm không thấy ông ấy cùng bà mẹ kế xuất hiện. Lúc này thì toàn bộ sự quan tâm chăm sóc cùng sự chú ý của ba và mẹ kế hắn đều để hết lên người em trai nhỏ bé kháu khỉnh vừa mới chào đời, Lý Phi Vũ dần dần bị đẩy ra xa hơn bên ngoài lề của cái thứ mà người đời gọi là "sự yêu thương của gia đình".


Trong nhà có thêm thành viên mới, ba hắn ông ta lại càng ngó lơ hắn hơn, mỗi tháng ngoài việc đều đặn chuyển vào tài khoản của hắn một số tiền đủ để hắn tự do mua sắm ra thì cũng chẳng buồn hỏi thăm hắn lấy một câu. Có những khi hai cha con chạm mặt cũng chỉ đơn giản là gật gật đầu một cái rồi lạnh nhạt bước qua nhau mà thôi, hoàn toàn không hề có một sự quan tâm nào từ phía người cha giành cho con của mình cả.


Và rồi cứ như vậy trong cùng một căn nhà, trái ngược với việc nhận được sự yêu thương, che chở và nuông chiều của người em trai tên Lý Quý Khánh thì Lý Phi Vũ dần quen với việc mỗi ngày sau giờ học liền trở về nhà tự ăn cơm do bà vú già nấu để sẵn trong phòng bếp.


Sau đó mọi chuyện tựa như là một thói quen đã được định sẵn, Lý Phí Vũ sau khi ăn xong sẽ tự giác đi lên căn phòng của hắn tại trên lầu và đóng kín cửa lại, ngoài một số lần vú Triệu đem đồ lên phòng cho hắn thường thấy hắn hay cầm trên tay một vài cuốn tiểu thuyết ra thì cũng chẳng có thêm một ai biết là hắn nhốt mình trong phòng để đọc sách hay làm gì nữa.


Tuy cuộc sống gia đình của hắn vốn không như mong muốn, nhưng tại bên ngoài khuôn viêm của căn biệt thự sang trọng ấy, Lý Phi Vũ vẫn có đủ những kỷ niệm của tuổi thơ bên cạnh bạn bè cùng trường học. Chỉ là những khi quay trở về căn nhà lớn tràn ngập niềm hạnh phúc không giành cho hắn kia thì Lý Phi Vũ mới lại trưng ra cái vẻ lạnh lùng khó gần như vẫn thường làm mà thôi.


Có lẽ cũng bởi vì bản thân sống trong một gia đình như vậy mà Lý Phi Vũ mới học được cách che giấu cảm xúc thật sự của bản thân.


Chỉ cần là bước ra khỏi căn biệt thự ấy, khuôn mặt tuấn tú của Lý Phi Vũ mới treo lên một nụ cười tươi tắn vốn không bao giờ xuất hiện qua khi đứng tại trước mặt những người gọi là người nhà của hắn, điều này khiến cho bất kỳ ai khi tiếp xúc với Lý Phi Vũ đều nghĩ rằng hắn chính là đang cảm thấy vô cùng hạnh phúc và thỏa mãn với cuộc sống hiện tại của mình.


Một đứa con trai nhà giàu, hằng ngày đến trường đều có tài xế riêng đưa đón, thành tích học tập của hắn cũng là thứ khiến cho kẻ khác nhìn vào mà thèm thuồng. Còn chưa kể đến tính tình ôn nhuận hòa đồng của Lý Phi Vũ nữa, nếu là đem tất cả những điều ấy gom lại thì quả thực là khiến cho Lý Phi Vũ chân chính trở thành một học sinh tiêu biểu của toàn trường luôn được giáo viên cùng bạn bè hết mực tuyên dương.


Thế nhưng lại không một ai biết rằng, ngoài những tiết học trên lớp, sau những giờ học thêm và cả những buổi quằn mình trong lớp học võ, thì một Lý Phi Vũ luôn luôn hòa nhã niềm nở với mọi người xung quanh đã phải trải qua những điều tồi tệ gì.


Sinh ra trong một sự tính toán cùng sai lầm của ba hắn, lớn lên trong sự ghẻ lạnh của chính những người thân bên cạnh, bị hắt hủi bởi cha mẹ ruột, phải chịu cảnh tuổi thơ sống trong một gia đình không có tình thương yêu và niềm hạnh phúc.


Thế nhưng Lý Phi Vũ lại chẳng hề đem chuyện này ra kể lể với ai, chỉ có bản thân hắn cứ như vậy âm thầm tự mình chịu đựng. Với một đứa trẻ chỉ mới chưa đầy mười tuổi như hắn thì việc có những biểu hiện này quả thật là khiến cho người ta cảm thấy kinh ngạc rồi, vậy nên cho dù là còn nhỏ tuổi nhưng Lý Phi Vũ đã tự biết cách che giấu đi cảm xúc thật của mình, không để một ai nhìn ra vết xước trong lòng hắn.


Bởi lẽ hắn biết, nếu hắn có nói ra hay kể lể chuyện này với ai đi chăng nữa thì chắc gì bọn họ đã thật lòng vì hắn mà thương cảm. Vậy nên ngoại trừ những lúc về lại căn biệt thự ấy, hắn đều là tại trước mặt mọi người trưng ra vẻ mặt vui tươi để cho bọn họ thấy được bề ngoài thật tốt của bản thân, khiến cho mọi người thấy rằng Lý Phi Vũ hắn là một đứa trẻ ngoan ngoãn và hiểu chuyện.


Cuộc sống ngột ngạt cùng khó khăn ấy vẫn cứ tiếp diễn mãi cho đến khi hắn lại có thêm một cô em gái nhỏ nữa, đến lúc này thì sự hiện diện của Lý Phi Vũ tại trong căn biệt thự lớn lại càng trở nên mờ nhạt hơn bao giờ hết, có nhiều lúc chính hắn còn cảm thấy bản thân mình giống như chỉ là một vị khách vãng lai không ai thèm chào đón.


Trong suốt nhiều năm, Lý Phi Vũ cứ như vậy mà cố gắng sống và tồn tại hệt như một cái bóng lẳng lặng đứng sau lưng của gia đình bốn người hạnh phúc.


Ban ngày lên lớp, Lý Phi Vũ luôn bày ra vẻ mặt vui cười cùng bạn bè, cố gắng trở thành hình mẫu học sinh ngoan ngoãn trong mắt thầy cô.


Đến tối, sau một ngày học tập mệt mỏi trên lớp thì hắn lại quay về chui rúc trong căn phòng lớn trống rỗng tràn đầy sự cô quạnh mà bản thân đã ở đấy trong suốt nhiều năm.


Còn tại căn biệt thự kia, đó chính là nơi mà Lý Phi Vũ luôn phải chứng kiến cảnh tượng một gia đình bốn người hạnh phúc vui vẻ quây quần bên chiếc bàn lớn vừa ăn vừa nói chuyện, chỉ là nhìn qua thôi đã cực kỳ chói mắt rồi.


Trong những lúc ba hắn cùng mẹ kế dẫn theo hai người em đi chơi, đi du lịch hay đi ăn tại những nhà hàng lớn sang trọng bậc nhất của thành phố thì Lý Phi Vũ hắn lại đang loay hoay với những công việc bán thời gian nho nhỏ mà với độ tuổi này hắn miễn cưỡng có thể làm được.


Thực ra, cũng bởi vì không muốn dùng đến số tiền của người cha ấy nên hàng ngày sau mỗi buổi học, Lý Phi Vũ lại đến phụ bưng bê tại một tiệm cafe nhỏ gần trường, lương tháng cũng dư giả để cho hắn mua dụng cụ học tập và những nhu yếu phẩm cá nhân cần thiết khác.


Chẳng một ai có thể biết về hoàn cảnh cùng gia đình của hắn, và cũng chẳng có ai biết về những năm tháng đã qua của hắn, tất cả mọi người xung quanh đều nghĩ rằng hắn đang sống rất tốt cho đến tận khi Lý Phi Vũ học năm cuối của cao trung và chuẩn bị cho kỳ thi đại học thì cuộc sống vốn tĩnh lặng của hắn mới có một sự thay đổi rõ rệt.


Từ khi cô em gái thứ ba của hắn lên tám tuổi thì đó cũng là lúc những chuyện rắc rối xảy ra thường xuyên khiến cho Lý Phi Vũ cảm thấy vô cùng khó chịu.


Người em trai tên Lý Quý Khánh kia của hắn không những thường ngày bày trò chọc phá Lý Phi Vũ mà còn lôi kéo và xúi giục đứa em gái vừa mới chỉ tám tuổi đi quậy phá hắn, tuy nhiên, bởi vì em gái còn nhỏ tuổi nên hắn cũng không quá mức để tâm, đa số đều là nhẫn nhịn cho qua.


Riêng chỉ có Lý Quý Khánh là hắn không thể im lăng bỏ qua như vậy được, ngoài việc suốt ngày tìm cách chọc phá hắn khiến hắn bị mẹ kế và ba hiểu lầm ra, thì số lần hắn giáo huấn tên em trai khó ưa kia rồi sau đó lại bị chính ba hắn trả lại bằng một trận đòn cũng không ít, bởi vậy nên đã từ lâu rồi tại sâu trong đáy lòng của Lý Phi Vũ liền tích tụ một sự chán ghét vô cùng lớn đối với cái nơi gọi là "Nhà" này.


Năm hắn vừa tròn mười tám tuổi, có một lần, đứa em gái nhỏ tên Lý Vân Đình của hắn bấy giờ cũng đã mười một tuổi liền nghe theo lời xúi giục của Lý Quý Khánh mà lén mở trộm cửa phòng Lý Phi Vũ, không những phá hỏng đồ dùng trong phòng hắn mà còn lấy đi quyển nhật ký đang viết dở của hắn để trên bàn ra cho Lý Quý Khánh đọc.


Hơn nữa Lý Quý Khánh còn đem những lời viết trong đó thêm bớt và nói lại với ba hắn khiến cho Lý Phi Vũ phải hứng chịu vài cái bạt tai cùng bị ba hắn mắng vốn một trận, nghĩ đâu mọi chuyện sẽ chỉ dừng lại ở đó thì tại mấy hôm sau cô em gái nhỏ kia lại gây ra thêm một chuyện nữa khiến cho Lý Phi Vũ không thể nhịn nổi tức giận mà ra tay tát cô bé cùng Lý Quý Khánh một cái ngay trước mặt ba hắn và mẹ kế.


Đấy chính là việc Lý Vân Đình cùng Lý Quý Khánh đã lén vào phòng Lý Phi Vũ, sau đó dùng kéo cắt nát cái áo sơ mi màu trắng mà hắn mới dùng tiền lương tháng này để mua chuẩn bị mặc tại kỳ thi đại học sắp tới.


Cô bé kia không những cắt nát cái áo của hắn mà còn đem nó ra mặc cho con chó nhỏ mà nó nuôi, sau đó Lý Quý Khánh còn sợ thiên hạ không đủ loạn mà dùng di động quay phim lại rồi gửi cho hắn xem, chính điều này đã khiến cho Lý Phi Vũ máu nóng xông lên đầu mà không nén nổi cơn giận dữ liền chạy nhanh về nhà rồi tát cô bé cùng Lý Quý Khánh một cái.


123

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com

Trước Sau

Bình Luận (0)
Comment