Xuyên Không Gặp Chuyện Tu Tiên

Chương 12

Nhìn thấy một màn trước mắt khiến cho bàn tay đang nâng lên của Lý Phi Vũ chợt khựng lại, hai mắt mở lớn ngạc nhiên nói:


- Ngươi...
Ngươi lại có thể hóa thành nhân hình?


Bị hơn ba mươi phiến huyết kim chỉ đao đang không ngừng xoay tròn xung quanh tản mát ra tử vong khí tức đe dọa, lại cảm nhận linh lực trong nội thể đang không ngừng bị xói mòn, nam tử vận lục y vội vàng cung kính đáp:


- Phải a.
Ta gọi là Tử Huyên, là một đầu bát cấp yêu thú thuộc Lục Dực U Điệp tộc.
Cầu ngài tha cho ta một mạng, ta nguyện đem toàn bộ tài vật tích góp mấy trăm năm nay cất giấu tại động phủ giao ra cho ngài.


Nghe lục y nam tử nói, lại thấy vẻ ngoài khôi ngô tuấn tú của hắn tỏ ra thành khẩn như vậy, Lý Phi Vũ trong lòng cũng là cảm thấy có chút dao động, dù sao thì hắn cũng không phải là ma đầu giết người không gớm tay, huống chi nhìn gã nam tử do yêu thú hóa thân thành này toàn thân cao thấp đều đã thụ trọng thương, máu tươi còn đang tràn ra nhuộm thẫm cả y phục.


Tuy là có chút dao động nhưng nói như thế nào đi chăng nữa thì nam tử này trước đó khi còn đang ở trong thân xác yêu thú cũng không dưới ba lần đòi giết chết hắn, nếu bây giờ Lý Phi Vũ hắn tha cho tên nam tử này một mạng thì nguy cơ vừa mới được giải trừ có lẽ sẽ lại tái diễn một lần nữa, huống chi bên ngoài còn có hàng ngàn hàng vạn đầu Lục Dực U Điệp đang lăm le dòm ngó.


Giả bộ thỏa hiệp một chút, Lý Phi Vũ lạnh lùng liếc lục y nam tử đang quỳ trên đất truy vấn:


- Cũng tốt.
Nhưng là còn cần xem xem vật mà ngươi muốn dùng để đổi mạng là thứ gì, có đáng để ta lưu ý không đã.
Nói đi, ngươi là tại trong động phủ có cái gì có thể đổi cho ta?


Biết rằng lời nói của mình đã dời đi được sự chú ý của hắc y tu giả trước mặt, Tử Huyên tuy là âm thầm cười lạnh trong lòng bất quá trên mặt vẫn trưng ra vẻ thành khẩn cung kính đáp:


- Ngài phải chăng là tu luyện độc công?
Ta tại trong động phủ có một bình U Hương Độc Phấn vốn là do một đầu Cửu Dực U Điệp giành cả đời ngưng tụ ra, đây chân chính là kịch độc của một cửu cấp yêu thú tạo thành.
Chỉ tiếc Cửu Dực U Điệp ấy tại trong lần tấn cấp trước đó đã vong thân, ta cũng là mới có được độc phấn không lâu nên còn chưa tiến hành luyện hóa.
Nếu là ngài muốn, ta nguyện ý đưa ra U Hương Độc Phấn này, chỉ cầu ngài tha cho ta một mạng ta liền đưa ngài trở về động phủ thu lấy độc phấn.


Dường như cảm thấy bấy nhiêu đó còn chưa đủ để dụ hắc y tu giả này cùng theo hắn về động phủ, vì vậy Tử Huyên lại tiếp tục nói:


- Nếu như ngài cảm thấy còn chưa đủ, vậy thì linh thạch, tài vật hay linh dược đều tùy ý ngài lựa chọn.
Thậm chí cho dù là pháp bảo thượng phẩm hay Thiên giai công pháp cũng có thể tùy ý ngài thu lấy, chỉ cầu ngài tha cho ta một mạng...


Đem những lời của tên lục y nam tử gọi là Tử Huyên này cẩn thận suy nghĩ qua, lại thấy hắn liên tục dụ dỗ bản thân cùng hắn quay trở về động phủ, hơn nữa còn là dùng U Hương Độc Phấn do cửu cấp yêu thú ngưng tụ ra đến trao đổi, thậm chí ngay cả pháp bảo thượng phẩm cùng Thiên giai công pháp cũng nhắc đến.


Theo như Lý Phi Vũ suy đoán thì rất có thể tại trong động phủ của tên Tử Huyên này đã bài trí trận pháp vô cùng cường đại nào đó chỉ còn chờ hắn sập bẫy mà thôi, lại nói thượng phẩm pháp bảo cùng Thiên giai công pháp cho dù tại đại thế giới Vân Mộng cũng không phải là thứ dễ dàng mua được, vì thế mới nói những thứ mà tên yêu nhân này chọn để lấy ra trao đổi tính mạng quả là thứ đồ cực kỳ tốt đối với tu giả, nếu đổi lại là người khác chắc hẳn giờ đây đã thực sự tin tưởng lời nói của tên yêu nhân Tử Huyên hãy rồi.


Chỉ có điều Lý Phi Vũ dù gì cũng là xuyên không trọng sinh từ một thế giới khác mà tới, những tình tiết cẩu huyết sơ sài như này trong tiểu thuyết có viết không ít, kết quả cuối cùng đều là kẻ có lòng tham bị chính ham muốn của mình giết chết, còn kẻ xào trá vốn sắp bị đoạt mạng lại trở mặt trở thành kẻ sống sót tới cùng.


Nhìn ánh mắt lấm lét không trung thực của lục y nam tử tên Tử Huyên, Lý Phi Vũ tuy rằng đã có thể nhìn thấu tâm tư của hắn nhưng vẫn giả bộ như không có gì xảy ra, khóe môi khẽ câu lên thành một nụ cười nhạt nói:


- Ngươi xác định là muốn đem U Hương Độc Phấn của đầu cửu cấp yêu thú kia cùng với những linh tài địa bảo khác cho ta để đổi lấy một mạng?
Bất quá, theo như ta thấy thì nếu ta liền đem ngươi ở tại nơi này giết chết, kế đến lại tiến tới trong động phủ của ngươi thu lấy U Hương Độc phấn do vị cửu cấp yêu thú kia ngưng tụ ra, thậm chí là linh thạch, thượng phẩm pháp bảo hay Thiên giai công pháp cũng đều có thể quy về trong tay.
Lấy bản lĩnh của ta đã có thể giết được ngươi, vậy thì tin chắc rằng đám Lục Dực U Điệp kia không ai có thể ngăn cản được ta, trừ khi...


Vờ như nghĩ đến điều gì đó, ánh mắt của Lý Phi Vũ nhất thời sắc lạnh lại, bàn tay phải lập tức vung tay lên triệu ra đóa hắc huyết độc liên hướng lục y nam tử trước mặt ném tới, một cỗ lực thôn phệ khủng bố bắt đầu mở ra đem kịch độc bản mạng cùng tinh huyết của lục y nam tử kia toàn bộ cắn nuốt.


Những tưởng rằng bản thân đã có thể đem U Hương Độc Phấn của cửu cấp yêu thú lấy ra mê hoặc thiếu niên tu giả trước mắt, xong lại đem hắn lừa gạt về động phủ, sau đó mới dựa vào việc lợi dụng thần thức của bộ hài cốt cường đại đó đến trấn áp tu giả này, như vậy thì hắn không những có thể loại bỏ đi một mối nguy cơ đang đe dọa mà còn thu được một tên tu giả nhân loại để tẩm bổ.


Bất quá thì Lý Phi Vũ cũng không phải quá mức ngây thơ như Tử Huyên nghĩ, tại trong lời nói của gã Tử Huyên này có nhiều sơ hở như vậy kêu hắn làm sao mà không nhận ra cho được, vì vậy mà ngay tại lúc lục y nam tử vẫn còn đang âm thầm đắc ý vì đã lừa được Lý Phi Vũ thì liền bị một đóa hắc huyết độc liên có uy lực khủng bố nhất thời bao lại, thôn phệ lực mở ra bắt đầu đem hắn toàn thân cơ nhục cùng linh lực đều cắn nuốt.


Nhận thấy cả thân thể cùng linh lực đang nhanh chóng bị hắc huyết độc liên hòa tan rồi cắn nuốt, Tử Huyên kinh hoàng hét lớn:


- Không...
Thả ta ra...
Nhân loại ti tiện, mau thả ta ra...
Không.... A...


Bên trong đóa hắc huyết độc liên khổng lồ không ngừng tràn ra thôn phệ lực đem đầu bát cấp Yêu thú Tử Huyên hoàn toàn thôn phệ, chừng nửa canh giờ sau rút cuộc đóa độc liên mới chậm rãi nở ra, bên trong tâm sen bây giờ chỉ còn trôi nổi một viên tử tinh thạch tỏa ra tử quang nhàn nhạt.


Cầm lấy tử tinh thạch, Lý Phi Vũ thở ra một hơi đem hắc huyết độc liên thu vào trong đan điền tiếp tục uẩn dưỡng, theo hắn thấy thì lần này thôn phệ qua không ít Lục Dực U Điệp, khi nãy lại cắn nuốt thêm một đầu bát cấp yêu thú chắc hẳn cũng đủ để cho độc liên chậm rãi bồi dưỡng một phen.


Sau khi đem độc liên thu lại, Lý Phi Vũ vốn định hướng đám Lục Dực U Điệp kia đánh một trận để mở đường đi ra, dù sao thì chứng kiến hắn một thân giết chết rồi thôn phệ một đầu yêu thú bát cấp, tin chắc không có quá nhiều Lục Dực U Điệp dám hướng hắn công kích.


Trên tay nắm chặt viên tử tinh thạch, Lý Phi Vũ hướng bên ngoài đi tới, lúc này hắn đã thu lại huyết kim chỉ đao vào trong nội thể, tuy nhiên bên ngoài lại lặng yên đứng ở một bên quan sát, không có một đầu u điệp nào dám cùng hắn phát động công kích, sau khi nhìn thấy một màn này, Lý Phi Vũ liền có chút trầm tư suy nghĩ:


- Nếu đám Lục Dực U Điệp này đã không dám hướng ta công kích, vậy thì ta cũng nên tiến tới động phủ của tên kia xem sao.
Đầu bát cấp yêu thú đó không dưới hai lần muốn ta cùng hắn tới trong động phủ, như vậy chắc hẳn trong động này có chứa bí mật gì đó, thậm chí là thứ có thể giúp hắn giết được ta.


Nhìn lớp lớp những phiến cánh bướm màu lục sắc trải đầy trên đất, lại nhớ tới sự cứng rắn cùng độ sắc bén của điệp dực không hề yếu hơn thượng phẩm pháp bảo, Lý Phi Vũ sờ sờ cằm một chút rồi mỉm cười tự nói:


- Trước cứ thu lại những phiến điệp dực này đã, về sau biết đâu lại có việc dùng đến.
Lại nói Thái Cổ Chỉ Đao dù sao cũng là thượng cổ thần khí, tuy chỉ là dùng bản thân chỉ đao đến đối phó yêu thú đã hao tổn quá nhiều linh lực, vật như vậy không đến thời khắc sinh tử thì cũng không nên lấy ra.
Nếu muốn chân chính sử dụng còn cần phải đột phá tới cảnh giới Luân Hồi Cảnh, khi đó tiên khí nhập thân, linh lực sung túc mới miễn cưỡng dùng được kiện thần khí này.


Sau khi thu hết điệp dực, Lý Phi Vũ thận trọng cầm trong tay một phiến điệp dực được cắt ra từ trên người của Bát Dực U Điệp cẩn thận đánh giá, sau đó liền nghe hắn cười lớn nói:


- Ha ha.
Ta còn đang lo lắng chuyện sẽ phải tốn không ít công sức tìm kiếm nguyên liệu luyện chế một bộ chỉ đao mới, thật không nghĩ tới lần này lại dễ dàng tìm thấy như vậy.
Điệp dực này tuy mỏng manh nhưng lại cùng kỳ sắc bén, tính cứng rắn cũng là hơn xa pháp bảo thông thường, thậm chí có thể đem so sánh cùng thượng phẩm pháp bảo.
Vậy liền chọn nó làm nguyên liệu luyện chế một bộ chỉ đao mới đi, ta cũng là bớt đi một chuyện phải lo a.


Lại thu thập một phen rồi mới khởi hành, chừng nửa khắc thời gian sau Lý Phi Vũ liền hướng sâu bên trong U Minh Sơn mà phóng tới, sau lưng đám Lục Dực U Điệp cũng lập tức hội tụ lại thành một đám mây bích lục sắc nhanh chóng đuổi theo, mặc dù biết là đám u điệp đuổi theo nhưng Lý Phi Vũ cũng không quá đem bọn chúng để vào trong mắt.


Phi hành chừng nửa canh giờ, rút cuộc tại trước khi mặt trời áp đỉnh thì Lý Phi Vũ cũng tới được một tòa núi cao nhất của dãy U Minh Sơn, thầm đem linh thức phóng thích ra ngoài, đến khi tại bên dưới đỉnh núi phát ra một luồng dao động linh lực cường đại thì Lý Phi Vũ mới hướng bên dưới hạ xuống.


Cảm nhận phía trước có một tầng kết giới vô cùng mạnh mẽ, Lý Phi Vũ sau khi cẩn trọng xem xét qua liền không nhanh không chậm mà đem Thái Cổ Chỉ Đao ra dùng nó để phá kết giới.


Tiếp đến chỉ thấy hắn dẫn theo một đám mây Lục Dực U Điệp khổng lồ đi vào địa phận động phủ của bát cấp yêu thú Tử Tuyên, nếu có ai nhìn thấy hắn lúc này còn tưởng rằng Lý Phi Vũ chính là chủ nhân của đám lục cấp yêu thú này nữa.


Một đường tìm đến động phủ của đầu bát cấp yêu thú Tử Huyên, Lý Phi Vũ mất gần nửa ngày mới có thể thoát khỏi tầng tầng lớp lớp những bẫy rập cùng cơ quan ẩn giấu khắp nơi, không khỏi âm thầm cảm thán tâm tư của đầu Yêu thú này một chút, sau đó hắn liền hướng về phía trong động phủ mà đi vào.


Bất quá còn có một điều Lý Phi Vũ không sao giải thích được là việc sau lưng hắn luôn luôn tồn tại một đám mây màu bích lục sắc do hàng vạn đầu Lục Dực U Điệp hóa nhỏ tạo thành.


Mặc dù là có hàng vạn đầu lục cấp yêu thú nhất nhất theo sau, bất quá đám yêu thú này lại không hề hướng Lý Phi Vũ phát động công kích hay tạo ra nguy hiểm gì, vì vậy hắn cũng lười để ý mà mặc kệ bọn chúng đi theo.


Đến khi Lý Phi Vũ dần cảm thấy chán nản vì không hề tìm thấy U Hương Độc Phấn do cửu cấp yêu thú ngưng tụ thành như theo lời Tử Huyên nói thì viên tử tinh thạch trên tay hắn bất ngờ lóe lên ánh sáng màu tử sắc mạnh mẽ khiến cho hắn phải che lại hai mắt, cùng lúc đó là hư ảnh một đầu bích lục u điệp lớn đến cả vài trượng bất ngờ hiện ra hướng Lý Phi Vũ quát:


- Tu giả nhân loại?
Ngươi như vậy mà lại dám tiến vào lãnh địa của ta?


Dứt lời liền thấy hư ảnh bích lục u điệp mở ra điệp phiến sau lưng tản mát ra uy áp khiến cho Lý Phi Vũ cảm thấy như bị thái sơn áp đỉnh mà hé miệng phun ra một ngụm máu tươi, nhìn hư ảnh bích lục u điệp như vậy mà mở ra mười phiến cánh lớn, Lý Phi Vũ kinh sợ mà khẽ hô lên:


- Thập Dực U Điệp.
Này... Hư ảnh này cư nhiên là thập cấp yêu thú...


Tuy nhiên sau khi Lý Phi Vũ cảm thấy kinh hãi thì hư ảnh Thập Dực U Điệp trước đó còn tản mát ra vô tận uy áp cũng liền có chút ngạc nhiên mà thốt lên:


- Khống Điệp Thần Thạch.
Ngươi như thế nào lại có được Khống Điệp Thần Thạch trong tay?


Nghe hư ảnh u điệp hỏi, lại cảm nhận uy áp vẫn không ngừng tăng lên, Lý Phi Vũ có chút khó hiểu cúi xuống nhìn viên tử tinh thạch trong tay lẩm bẩm:


- Đây là Khống Điệp Thần Thạch sao?
Không biết uy lực của viên thần thạch này đến cùng là gì a?


Trong lúc Lý Phi Vũ còn đang mải mê suy nghĩ về viên Khống Điệp Thần Thạch trong tay thì hư ảnh u điệp lại chợt thở dài nói:


- Haizzz.
Nếu năm xưa ta có được thần thạch trong tay thì đã không xảy ra cớ sự như ngày hôm nay.
Thật đáng tiếc, đáng tiếc...


Dừng một chút, hư ảnh u điệp liền thu lại uy áp rồi bay tới trước mắt Lý Phi Vũ âm trầm nói:


- Tiểu tử, ngươi rất là may mắn.
Tuy ngươi không phải là tộc nhân của điệp tộc nhưng lại nắm giữ thần vật của cả điệp tộc.
Này một viên thần thạch không chỉ là một mảnh không gian chứa đựng hơn ngàn vạn đầu u điệp mà còn có thể khống chế yêu thú điệp loại, chỉ cần là trên thân có huyết mạch hồ điệp thì liền bị thần thạch khống chế.
Ngươi thu được nó vào tay quả là cơ duyên vô cùng lớn a.


Tiếp đó hư ảnh u điệp liền bay về phía một bức thạch điêu có khắc hình một đầu Thập Dực U Điệp nhàn nhạt nói:


- Ngươi đã có duyên với điệp tộc, vậy ta đây thân là trưởng bối điệp tộc cũng không thể nào để ngươi ra về tay không được.
Ngươi trước đem này một bức thạch điêu phá vỡ đi liền sẽ tìm thấy thứ mà ngươi mong muốn.


Chậm rãi bước tới gần bức thạch điêu, cảm nhận rõ uy áp tản mát ra từ bên trong, Lý Phu Vũ có chút ngập ngừng đưa tay lên dùng một quyền đập nát thạch điêu, sau khi lớp đá vụn cùng bụi mịn trôi đi liền để lộ ra một bộ thi cốt của một đầu Thập Dực U Điệp, mặc dù không biết đã trải qua bao nhiêu năm nhưng thi cốt vẫn như cũ tỏa ra uy áp vô cùng cường đại.


Chỉ có điều khác với đạo hư ảnh Thập Dực U Điệp đang trôi nổi trên không trung kia, cỗ thi cốt này vậy nhưng ngoài bốn cặp cánh lớn dài chừng một trượng thuần một màu bích lục sắc hiện rõ những đường vân màu hắc kim sắc ra thì một cặp cánh phía dưới lại nhỏ hơn không biết bao nhiêu lần, kích thước cũng chỉ bằng một phần ba của bốn cặp cánh lớn, hơn nữa cặp điệp dực này còn là thuần một màu đỏ tươi như máu, thậm chí còn mỏng hơn mấy phiến cánh kia rất nhiều, nhìn qua hệt như hai dải lụa màu huyết sắc cực kỳ mềm mại.


Tuy là cỗ thi cốt này có chút kỳ dị bởi sự xuất hiện của một cặp điệp phiến màu huyết sắc mềm mại, thế nhưng khí tức mà nó thả ra tuyệt đối không phải là thứ mà đầu bát cấp yêu thú Tử Huyên trước đó có được, theo như Lý Phi Vũ thấy thì cho dù có là lão tông chủ của U Minh Tông Triệu Chính Thiên đến đây thì cũng thoát khỏi cảnh tượng bị khí tức khủng bố của bộ thi cốt này tản mát ra đè ép.


Nhìn thấy bộ thi cốt đã hoàn toàn lộ ra trước động phủ rộng lớn, hư ảnh tàn hồn của Thập Dực U Điệp đang lơ lửng trong không trung nhất thời có chút hoài niệm, sau đó liền nghe hắn hướng Lý Phi Vũ lên tiếng giải thích:


- Đây vốn là thi cốt một vị bằng hữu tri âm của ta, năm xưa ta cùng hắn đều là cùng lúc tấn cấp thập cấp yêu thú, chỉ khác là ta thì truy cầu lực lượng cùng tốc độ, còn hắn thì lại truy cầu cảnh giới luyện độc.
Tại vạn năm trước, ta cùng hắn gặp phải đại nạn, hắn vì tranh thủ cho ta chút thời gian mà đem bản thân làm bình chướng ngăn trở kẻ địch nên mới vong thân, ta cũng vì trọng thương nặng mà đem theo chân thân của hắn về đây mai táng.
Nhưng sau đó kẻ địch lại tới, ta cùng kẻ đó chiến đến bất phân thắng bại, bất quá vì không muốn để lại hậu hoạn nên ta liền dùng chính thân xác của mình đem đổi lấy sức mạnh cùng kẻ địch đồng quy vu tận, chỉ là sau trận chiến ấy thì ta cũng liền chỉ còn lại một đạo tàn hồn vất vưởng ở nơi đây...


Tựa như đang nhớ lại từng chuyện đã qua, sau đó hư ảnh u điệp lại tiếp tục nói:


- Ngươi tu luyện một thân độc công vô cùng lợi hại, so ra cũng không hề yếu hơn độc phấn mà vị bằng hữu kia của ta ngưng luyện ra, vì vậy độc phấn kia hẳn là đối với ngươi có công dụng không nhỏ.
Ngươi trước đem một viên độc đan màu bích lục u sắc trong ngực bộ thi cốt kia thu lấy đi, ta dù sao cũng không nhìn được cảnh thành quả suốt một đời của hắn cứ như vậy mà mai một tại nơi này.
Còn nữa, ta dù sao cũng chỉ còn lại một đạo tàn hồn, lực lượng trước đó vạn năm đã không còn lại nhiều.
Tuy nhiên ta cũng có một thứ tặng cho ngươi, mặc dù nói là do ta tặng ngươi nhưng cũng là lấy từ trên thân của lão bằng hữu a.


Nói rồi hư ảnh u điệp liền bay tới bên cạnh bộ thi cốt đem độc đan lấy ra ném về phía Lý Phi Vũ, tiếp đó hư ảnh liền dùng tám chiếc chân bướm hư ảo của mình đem thập phiến điệp dực tại sau lưng bộ thi cốt tháo xuống, sau đó liền thấy đạo hư ảnh hóa thành một làn khói mỏng màu lục sắc tiến nhập vào trong mười mảnh điệp phiến.


Bích lục quang mang lóe sáng, một lúc sau mười phiến cánh bướm liền biến thành một viên đan dược màu bích lục có in hằn những đường vân hình điệp dực màu hắc kim kỳ dị, sau khi đan dược hình thành thì hư ảnh của Thập Dực U Điệp lúc này hiện ra đã có phần hư ảo hơn ban nãy, dường như có thể lập tức tan vào không khí mà biến mất nói:


- Tiểu tử.
Đây là một viên điệp dực do ta dùng cánh của lão bằng hữu cùng với chút linh lực còn sót lại mà luyện chế thành, ngươi chỉ cần đem nó luyện hóa thì sẽ có thể có được tốc độ phi hành của một đầu thập cấp yêu thú Thập Dực U Điệp.


Đem hai viên đan dược màu bích lục u sắc thu vào tay, Lý Phi Vũ có phần vui mừng không nói nên lời, một

Bình Luận (0)
Comment