Xuyên Không Gặp Được Tiểu Phu Quân!

Chương 26

Hắn gặp cô vào một ngày mưa phùn lất phất. Dưới trạm xe buýt, thân ảnh của một nữ nhân tuy mảnh khảnh, vóc người nhỏ bé nhưng tận sâu trong ánh mắt cô lại mang đến cho hắn một sự bùng nổ nhiệt huyết của tuổi trẻ.

Cô mặc chiếc váy xòe đơn giản, tay cầm túi xách hợp phong cách, trên gương mặt thấm đẫm vài giọt nước mưa làm cô trở nên cuốn hút khó tả. Hắn tiến lại gần hòng muốn bắt chuyện nhưng khi vừa đứng trước mặt cô, cô bỗng nhiên lại nâng cao sự cảnh giác, dùng đôi mắt xắc tinh xảo nhìn chằm chằm hắn như một kẻ quấy rối.

Nhìn kĩ hơn gương mặt thập phần diễm lệ mê người càng sinh ra lòng yêu mến, hắn chậm rãi mở lời trò chuyện, rồi hắn mới chợt nhận ra cô không phải là người ở đây qua tiếng nói và mái tóc xoăn óng vàng mượt mà.

"Em tên gì? Không phải người nước này sao?" Hắn nhẹ giọng lên tiếng, giọng nói hắn khi nói tiếng nước ngoài vừa trầm vừa chững chạc lại quyến rũ cô khó tả.

"Tôi là Kelly, đến từ Anh Quốc." Cô rốt cục cũng có đủ can đảm tiếp lời hắn, nhưng vẫn không dám hạ thấp mức cảnh giác mà trừng mắt với hắn.

Hắn cười xòa, nụ cười tươi mát như giọt sương buổi sớm, như ánh nắng chan hòa chiếu vào trái tim cô và khiến nó rục rịch nhộn nhạo hẳn lên.

"Thì ra là Anh Quốc, quả là một đất nước xa xôi."

Kelly không đáp lời, chính thức cho hắn nhận bơ ngập mặt.

Dương Đình Lưu cũng chẳng chịu để yên, khi xe bus vừa đến, Kelly bước một bước thì hắn bước hai bước theo sát bên cạnh cô. Kelly tức giận mắng: "Anh theo tôi làm gì vậy hả?"

Dương Đình Lưu vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi, hắn tỏ vẻ vô tội nói: "Tôi cũng định đi chuyến xe bus này mà?"

Trán Kelly nổi gân xanh, nghiến răng nghiến lợi không nói nên lời chỉ đành nhẫn nhịn cho qua, chính mình đi đến chỗ ngồi. Cũng thật kỳ lạ là chiếc ghế trống bên cạnh cô lại bị hắn mặt dày chiếm lấy.

"Anh cố tình đi theo tôi!"

Dương Đình Lưu ngay tức thì tiếp tục trưng ra bộ mặt đáng thương, giọng nói yếu ớt: "Tôi chỉ đang đến chỗ ngồi của mình thôi mà..."

"Anh!" Kelly nhíu mày, tức tới mức muốn bốc hơi. Cô hạ quyết tâm sẽ không để ý đến cái tên khốn trước mặt mình nữa.

Đến trạm kế tiếp, Kelly toan muốn xuống xe thì hắn cũng lẽo đẽo xuống xe rồi theo sau. Cô cắn răng chịu đựng ít nhất là được một giờ đồng hồ nhưng thật sự là chịu không nổi, cái tên vừa mới quen này chưa gì đã biến thành sao chổi cuộc đời cô rồi!

"Anh có tin tôi báo cảnh sát không hả?"

Dương Đình Lưu không buồn tỏ thái độ, hắn đưa tay giữ cô lại trong sự kinh hách tột độ của Kelly, rất thản nhiên mà lấy xuống từ trên đầu cô một bông hoa nhỏ.

Kelly lần đầu bị trêu chọc cho đứng hình, giống một chú nhím con nổi giận cô đưa tay tát mạnh vào mặt hắn khiến cho người đàn ông không kịp trở tay.

Kelly là con gái của một gia đình giàu có tiếng tại Anh Quốc, vừa mới bước chân vào đời còn ở một đất nước xa lạ, cô đương nhiên không chịu được cảnh bản thân bị trêu ghẹo điên khùng như thế.

Dương Đình Lưu lần đầu bị một người không phải trong gia đình mình cho ăn một cái tát thấu trời như vậy, hắn liếm môi, khóe miệng khẽ nhếch lên một cái: "Em đúng là bạo lực mà."

"Hừ!" Kelly cau mày: "Phiền anh đừng đi theo tôi nữa!"

Hắn nhất quyết không bỏ cuộc, nhanh thoăn thoắt chặn đường cô: "Em vừa đến đây, nhìn là biết em không quen biết ai ở đây rồi. Anh giúp em nhé?"

Cô thở dài một tiếng, không hiểu vì sao người đàn ông này lại bám cô như keo mãi như thế, là do văn hóa giữa các nước khác nhau sao?

"Anh muốn gì?"

Dương Đình Lưu nở nụ cười rạng ngời: "Anh chỉ muốn làm quen với em!"

Kelly ngước mắt đánh giá hắn, trước mặt cô là một người đàn ông có mái tóc đen thuần, ngũ quan tuấn tú, vóc dáng cao tiêu chuẩn, rất thích hợp là mẫu hình lý tưởng cho những người con gái trẻ tuổi. Nhưng tính cách thì...

Như cún! Kelly đã nghĩ thế.

"Kelly, cái tên nghe thật êm tai. Có thể cho anh xin số điện thoại em không?"

"Tôi không dùng điện thoại."

Dương Đình Lưu khá ngạc nhiên, kế tiếp hắn bất ngờ trưng ra bộ mặt thất vọng, lọt vào mắt cô trông chả khác gì là biểu cảm của một con cún cưng to xác.

Kelly phì cười, tiếng cười nhỏ nhẹ khẽ khàng của cô vậy mà cũng chạy được vào lỗ tai hắn. Dương Đình Lưu ngắm gương mặt kia cười khúc khích, hắn hỏi: "Còn cách nào để anh có thể liên lạc với em không?"

"Có thể." Kelly gật đầu: "Anh cho tôi số điện thoại của anh đi. Nếu được tôi sẽ liên lạc cho anh."

"Em tưởng anh ngốc chắc, lỡ em không thèm liên lạc lại luôn thì sao? Em còn xem anh như một kẻ gây rối mà!"

Bị phát hiện rồi! Kelly bất đắc dĩ, cứ tưởng sẽ lừa được tên phiền phức này chứ.

"Vậy anh muốn thế nào?" Cô chống hông, trừng mắt chán ghét nhìn hắn: "Tôi và anh quen nhau có bao lâu? Sao anh cứ theo tôi mãi thế?"

"Em... cho anh địa chỉ của em nha?" Mặt Dương Đình Lưu hiện tại chỉ có thể dùng nhựa đường để hình dung.

Kelly không còn gì để nói, cô chỉ đành chấp nhận số phận: "Tôi vừa đến đây, vẫn chưa tìm được chỗ ở."

"Vậy anh giúp em được không?"

Kelly không đáp, chân dài sải bước cách xa hắn một đoạn.

"Kelly à, chờ anh với!"

...

"Nơi này giá cả tạm ổn, rất phù hợp với em đó!"

Cô không chú ý đến tên khốn đang xem ngôi nhà mới của cô thành nhà của mình. Kelly tức giận: "Đàn ông ở đây ai cũng mất lịch sự như thế à?"

"Không. Chỉ có anh thôi!" Dương Đình Lưu đáp như đương nhiên.

"Tôi cũng không thiếu tiền, căn hộ này cũng không đến nỗi tôi không thể mua."

"Nhưng thuê sẽ tiết kiệm hơn lúc này đấy."

"Anh không có nghe tôi nói hả?"

Kelly ngày hôm nay hoàn toàn mất sạch hình tượng quý cô tao nhã chỉ vì một tên nam nhân mới quen chưa đầy ba tiếng này.

"Anh về được chưa?". TruyenHD

Dương Đình Lưu quyết định không chọc giận làm phiền cô thêm nữa. Hắn cười xòa, đứng dậy tiến ra cửa: "Lần sau anh lại đến thăm em nhé?"

"Không tiễn!" Kelly đóng sầm cửa, khóa chốt.

...

Ngày hôm đó hắn để ý đến cô, một người con gái đáng yêu đến từ đất nước xa xôi, Anh Quốc.

Dương Đình Lưu quyết theo đuổi người này đến cùng, suy cho cùng người lọt vào mắt xanh của hắn rất hiếm. Người này còn khiến trái tim hắn loạn nhịp, tâm trí hắn muốn đảo điên thì quả là chân ái cuộc đời hắn không sai. Dương Đình Lưu nở một nụ cười sâu xa, hai tay đút túi quần chậm như sên ra về.
Bình Luận (0)
Comment