Hai canh giờ sau, Nam Cung Trạch cầm lệnh bài:” Chúng ta kiếm được kha khá rồi, có hai lệnh bài đủ điều kiện đến Bắc Đẩu Sơn”
Lâm Hoành ném một tên tán tu xuống đất:” Những người này thực lực cũng chỉ ở luyện thể, điểm tích được không bằng các đội ngũ đến từ thành trì”
Uyển Ngưng cũng đi đến:” Theo bản đồ trước mặt có một thành trì cũ, chúng ta đến đó trước”
Tiêu Vân Thành.
Đám người Uyển Ngưng đi vào thành, có rất nhiều tiểu thương buôn bán.
“Mọi người cẩn thận một chút, nơi đây rất loạn” Nam Cung Trạch lên tiếng nhắc nhở
Bên cạnh bỗng truyền đến âm thanh xôn xao. Một tên đeo mặt nạ đứng bên cạnh nàng thốt lên:” Là người Thương Phù Thành, không ngờ bọn họ cũng hứng thú với chợ đen”
Uyển Ngưng nhanh chóng nghe được, chợ đen!? Cũng không quan tâm đám người đến từ đại thành kia, nói với mọi người:” Chúng ta tìm nơi đặt chân trước”
“Vị khách quan này muốn tìm khách đi3m sao, để tiểu nhân dẫn đường đi”
Tiểu nhị thấy đội ngũ bọn họ liền để mắt, đợi khi nàng nói muốn tìm chỗ ở liền xuất hiện. Vậy cũng tốt đỡ mất công đi tìm
“Ngươi dẫn đường đi”
Uyển Ngưng cùng đám người đi khuất, Hoàng Khải mới nhìn về phía này:” Bọn họ là người Thanh Ngân thành!?”
“Hoàng Khải ca không cần để ý bọn họ, chỉ là một tiểu thành mà thôi. Chúng ta còn phải đến chợ đen”
Hoàng Khải thu hồi ánh mắt:” Những đại thành khác chắc đã đến rồi, đám người Nham Vũ cùng Lục Thành đều trúc cơ đỉnh phong, có cơ hội ta cũng muốn giao đấu với bọn họ”
Dứt lời hắn dẫn đoàn đội mình đi vào khách đi3m, chợ đen chỉ mở ban đêm.
Ở một lầu khác, Nham Vũ thân lam y đong đưa ly rượu trong tay:” Muốn đi Bắc Đẩu Sơn đều phải qua thành trì này, thế nhưng đội ngũ Thương Hành thành không xuất hiện, bọn họ đã đi qua rồi sao?”
Tống Khương phe phẩy cây quạt:” Cậu đừng ở đây đoán già đoán non nữa, chi bằng chúng ta đi dạo thành trì này đi, tôi thấy có rất nhiều thứ đẹp mắt nha”
“Không đi”
Tống Khương gấp quạt:” Ở cùng với người như cậu đúng là nhàm chán. Hai cô nương lúc nãy của Thanh Ngân thành đều là mỹ nữ, một người lạnh như băng sương người còn lại có hơi nhỏ tuổi”
Nham Vũ thấy anh có ý tứ không đứng đắn liền cảnh cáo:” Cậu nghĩ người có thể vào chiến trường đều là củi mục sao. Hạ Thiên Tuyết đã tu ra kiếm khí, cẩn thận lật thuyền trong mương”
Tống Khương ha hả cười:” Tôi chỉ đùa giỡn một chút, thực lực Thành Thanh Ngân cũng không đáng lo, bọn họ nhiều nhất chỉ trúc cơ sơ kì”
Nham Vũ nhắm mắt dưỡng thần. Bỏ ngoài tai cuộc trò chuyện vô nghĩa này.
Lúc này, Lâm Hoành cùng Diệp Hải nghe ngóng thông tin bên ngoài trở về. Diệp Hải tranh công nhanh chóng nói với nàng:” Uyển Ngưng muội muội, ta vừa nghe ngóng được, chợ đen diễn ra vào ban đêm có rất nhiều bảo vật, trong Tiêu Vân thành này có rất nhiều đội ngũ dừng chân. Thương Dục thành đã đến hai ngày trước, nhưng tới giờ vẫn không xuất hiện”
Lâm Hoành ngồi xuống ghế trống:” Có lẽ bọn họ đang đợi thứ gì đó”
Nam Cung Trạch nghe vậy liền nói:” Đêm nay chúng ta chia nhau hành động, đi chung quá dễ phát hiện”
Uyển Ngưng vuốt v e bộ lông Tiểu Hắc nhìn mọi người:” Có chuyện nhất định phải phát tín hiệu, không thể cậy mạnh”
“Được”
Màn đêm buông xuống, thế nhưng Tiêu Vân thành lại đông đúc hơn mức bình thường. Uyển Ngưng thân thanh y và khăn lụa mỏng che mặt, có chút bất lực nhìn về phía người bên cạnh
Diệp Hải cười hề hề, bọn họ quyết định đội ngũ bằng cách rút thăm. Không ngờ mình lại chung đội với Uyển Ngưng muội, đang định nói chuyện Uyển Ngưng ngăn lại, chỉ về phía trước
Diệp Hải nhìn theo tay cô, thì ra là huynh đệ Hỏa gia của Thanh Lâm thành. Không ngờ lại gặp bọn họ đầu tiên, cũng quá trùng hợp đi
Hỏa Vân lúc này đang nhìn chằm chằm vào lồ ng sắt, bên trong lồ ng sắt có một con hồ ly nhỏ:” Ca ca, muội muốn mua nó”
Người bán hàng thấy y phục đôi huynh muội này đều là hàng cao cấp liền tươi cười:” Hai vị khách quý, ánh mắt thật tốt. Tiểu hồ ly này là yêu thú cấp hai, huyết thống cửu vĩ hồ. Đặc biệt hợp với cô nương này”
Hỏa Vân mắt không rời tiểu thú, gấp gáp nói:” Ngươi mau báo giá đi”
“Vâng vâng, mười ngàn tinh hạch không bớt”
Hỏa Vũ nhanh chóng thanh toán cho người bán, Hỏa Vân ôm tiểu thú mặt vui vẻ:” Đa tạ ca ca”
“Không nên phí thời gian, nhanh vào trong”
Hai người họ lướt qua nàng, Diệp Hải nhìn Hỏa Vân vui vẻ ôm hồ ly sặc sỡ lại nhìn Uyển Ngưng muội ôm một cục than đen, quả nhiên là tương phản:” Muội có muốn một con hồ ly không?”
Không đợi Uyển Ngưng lên tiếng, móng vuốt nhỏ của Tiểu Hắc đã xuất hiện trước mặt hắn, Diệp Hải cười lấy lòng:” Ha ha, đương nhiên Tiểu Hắc vẫn đẹp nhất, hồ ly kia chỉ được cái sặc sỡ không mạnh bằng Tiểu Hắc nhà ta”
Uyển Ngưng lười để ý anh, tay ôm Tiểu Hắc, nhìn hướng hai huynh đệ kia đi nói:” Chúng ta đi theo bọn họ”