Buổi chiều, ánh nắng ấm áp chiếu rọi mặt đất. Hai người rời khỏi ghế đá công viên, nắm tay tiếp tục tản bộ dọc con đường.
“Anh vừa nói việc em trở về có chút vấn đề, có phải liên quan đến khó khăn khi anh tiến vào không?” Thẩm Kỳ Nhiên hỏi.
Thiệu Hành gật đầu: “Anh là nhập chiếu mà vào, bản thể thật ra vẫn ở đế quốc Lehmann. Chỉ cần anh giải trừ nhập chiếu, lập tức có thể quay về thế giới cũ. Nhưng em thì khác. Bản thể của em đang ở đây. Nếu muốn rời khỏi thế giới này, nhất thiết phải đi qua kênh thời không, nhưng thế giới này quá mức phong tỏa, việc cưỡng chế tạo kênh thời không sẽ khá khó khăn.”
Thẩm Kỳ Nhiên hơi ngẩn người, không phải vì những khó khăn hắn nói, mà là câu nói kia – “Bản thể của em đang ở đây”.
Bản thể của mình… là ở đây sao?
Cậu thật ra cũng không thể xác định.
Cậu thậm chí không biết liệu “Thẩm Kỳ Nhiên” hiện tại có phải là cơ thể ban đầu của mình hay không. Dù dung mạo và hình dáng đều giống hệt mình ban đầu, nhưng có lẽ “Thẩm Kỳ Nhiên” trong nguyên tác vừa khéo lại giống hệt mình thì sao?
Nhưng việc băn khoăn liệu có phải hay không dường như cũng không có ý nghĩa gì. Dù đây có phải là “bản thể” của cậu hay không, cơ thể này đã thực sự ở lại thế giới này. Muốn rời đi, nhất thiết phải giống như Thiệu Hành nói, đi qua kênh thời không bình thường.
Tuy nhiên, Thẩm Kỳ Nhiên rất hoang mang: Cùng là người đến từ thế giới khác, tại sao Thiệu Hành lại phải nhập chiếu, thậm chí chiếm dụng thân phận người khác mới có thể tiến vào, còn mình lại có thể tự do sinh hoạt ở đây?
Cậu đưa ra nghi vấn của mình, Thiệu Hành đáp:
“Có lẽ là do cái tinh thần mẫu thể kia.”
Hắn từng vô cùng nghi hoặc về việc Thẩm Kỳ Nhiên có thể tự do tồn tại trong thế giới này. Sau khi xem qua thức hải tinh thần của đối phương, hắn mới chợt hiểu ra.
“Tình huống của người khác anh không rõ ràng, nhưng thức hải tinh thần của Du Tư Tháp cũng có tinh thần mẫu thể giống như của em.”
Thẩm Kỳ Nhiên sững sờ, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, kinh ngạc thốt lên: “Chẳng lẽ…”
“Ừm.” Thiệu Hành gật đầu, vẻ mặt ngưng trọng,
“Người ở đây biến thành hình thái nửa người nửa trùng như hiện tại, hẳn là cũng có liên quan đến Nữ Vương Trùng Tộc .”
Thẩm Kỳ Nhiên vẫn luôn cho rằng Trùng tộc ở đây và Trùng tộc ở thế giới của Thiệu Hành là hai hệ thống tộc đàn khác nhau. Nhưng tinh thần mẫu thể của mình lại giống như của họ, vậy có nghĩa là hai bên thật ra cùng một nguồn gốc.
Chẳng trách mình sẽ không bị quy tắc của thế giới này bài xích, hóa ra mình quả thật có thể xem là “đồng loại” với họ.
“Em đã tra cứu một số tài liệu lịch sử, cuộc xâm lược của Trùng tộc ở thế giới này xảy ra từ mấy ngàn năm trước. Chẳng lẽ khi đó Nữ Vương Trùng tộc đã tồn tại rồi sao?” Thẩm Kỳ Nhiên hỏi.
Thiệu Hành gật đầu: “Trùng tộc nữ vương cũng là truyền thừa qua nhiều đời. Chúng sẽ kế thừa ký ức và tri thức của những đời trước, không ngừng tiến hóa và lột xác. Chiều dài thời gian này ít nhất cũng có mấy ngàn năm.”
Thẩm Kỳ Nhiên nhíu mày. Nếu thật sự là như vậy, thì việc Nữ Vương Trùng tộc mấy ngàn năm trước đã đến thế giới này, gieo rắc và khuếch tán loài trùng, hoàn toàn ăn mòn và ô nhiễm thế giới này, là hoàn toàn có khả năng.
“Thật ra ở thế giới của chúng ta, sự xuất hiện của Trùng tộc chỉ mới là chuyện của gần trăm năm. Chúng xuất hiện thật sự đột ngột, rất kỳ quặc, hẳn là chính là từ thế giới không gian khác di chuyển đến.” Thiệu Hành nói
“Trên thực tế, khi anh tìm em, trong một số thế giới anh từng đi qua, cũng có dấu vết của Trùng tộc. Phạm vi phân bố của chúng xa hơn chúng ta tưởng tượng rất nhiều.”
Không ngờ thế lực bành trướng của Trùng tộc lại khủng khiếp đến vậy, Thẩm Kỳ Nhiên không khỏi may mắn vì mình đã chọn cách cùng Heather đồng quy vu tận. Nếu Heather không bại lộ, âm mưu của Trùng tộc sẽ không thể nổi lên mặt nước, Thiệu Hành cũng không có cách nào thanh trừ ký sinh trong vương đô.
Nếu để mặc Nữ Vương Trùng tộc tiếp tục thẩm thấu, có lẽ mấy chục năm sau, đế quốc Lehmann cũng sẽ đi theo con đường giống nơi này, mọi người đều sẽ biến thành nửa người nửa trùng. Một tương lai như vậy, chỉ cần nghĩ đến thôi đã rùng mình.
“Không có cách nào ngăn chặn Trùng tộc sao?”
Thẩm Kỳ Nhiên lo lắng nói.
“Đối với những thế giới đã bị Trùng tộc thẩm thấu, anh không thể làm gì được. Nhưng nếu là ngăn cản chúng lớn mạnh thêm, thì có thể làm được.” Thiệu Hành dừng một chút
“Chỉ cần tiêu diệt Nữ Vương Trùng tộc là được.”
“Cái này… e rằng càng khó làm được hơn phải không?”
“Khó, mà cũng không khó.” Thiệu Hành đã từng thâm nhập ổ trùng và đối đầu trực diện với Nữ Vương Trùng tộc. Không ai hiểu rõ đối phương hơn hắn
“ Nữ Vương Trùng tộc không khó đối phó như em nghĩ. Là thủ lĩnh của một tộc đàn khổng lồ, giá trị lớn nhất của nó là khả năng sinh sản mạnh mẽ, còn lực chiến đấu của bản thân thật ra không xuất sắc.”
Cũng chính vì vậy, khi hắn chưa trở thành người sở hữu tinh thần lực cấp SSS, vẫn có thể gây trọng thương cho đối phương, thậm chí nhờ họa được phúc, vào khoảnh khắc sinh tử tồn vong đột nhiên thức tỉnh tinh thần lực cấp SSS.
“Việc đối phó Nữ Vương Trùng tộc , khó khăn lớn nhất thật ra là phải tìm ra bản thể của nó.” Thiệu Hành nói
“Nó có khả năng di chuyển không gian, có thể bỏ chạy và di chuyển bất cứ lúc nào. Từ trước đến nay rất ít người có thể đối đầu trực diện với nó. Trước đây anh cũng gặp may, vừa lúc chạm trán bản thể của nó, mới có thể có một trận chiến trực diện.”
“Nhưng sau khi bị trọng thương, nó không phải đã biến mất không rõ tung tích sao?” Thẩm Kỳ Nhiên thở dài
“Bây giờ muốn tìm ra nó, chỉ sợ càng khó khăn hơn.”
Thiệu Hành gật đầu. Tinh thần lực của hắn sau lần thăng cấp thứ hai, cuối cùng đã có khả năng xuyên qua các thế giới vị diện khác nhau. Trong lúc tìm kiếm Thẩm Kỳ Nhiên, hắn cũng vẫn luôn để tâm đến tung tích của Nữ Vương Trùng tộc .
Nhưng cho đến nay vẫn không có manh mối gì. Tuy nhiên, việc phát hiện nguồn gốc của thế giới này cư nhiên cũng có liên quan đến Nữ Vương Trùng tộc , trong lòng hắn đã có ý tưởng mới, chỉ là còn cần thời gian để kiểm chứng.
“Chuyện Trùng tộc để sau hẵng nói. Hiện tại quan trọng nhất là mở ra kênh thời không dẫn ra thế giới bên ngoài, em mới có thể trở về thế giới của chúng ta.” Thiệu Hành nhìn về phía người bên cạnh, an ủi xoa đầu cậu.
“Nhưng em đừng quá lo lắng, anh đã có chút manh mối, hẳn là rất nhanh có thể tìm được cách thôi.”
Thẩm Kỳ Nhiên đối với Thiệu Hành tự nhiên là tin tưởng một trăm phần trăm, dùng sức gật đầu:
“Vâng!”
Hai người vừa nói vừa trò chuyện, không biết tự lúc nào đã đi vào khu dân cư của Đảng Nhân Tộc, rất nhanh về đến nhà.
Thẩm Kỳ Nhiên đã ăn trưa ở quán Lá Phong, còn Thiệu Hành thì chưa ăn gì. Chuyện đầu tiên Thẩm Kỳ Nhiên làm khi về nhà là đi thẳng vào bếp.
“Anh muốn ăn gì không?” Cậu mở tủ lạnh, tìm
kiếm nguyên liệu nấu ăn
“Em làm cho anh một bữa cơm đơn giản nhé.”
Thiệu Hành dựa vào cạnh tủ lạnh, đôi mắt đỏ như máu sâu thẳm nhìn chằm chằm người đang bận rộn.
“Muốn ăn em, được không?”
Thẩm Kỳ Nhiên nheo mắt, cố gắng giữ vẻ mặt nghiêm túc: “Cấm tuyên dâm ban ngày.” Sau đó ném một túi rau củ vào lòng hắn
“Lại đây phụ em một tay!”
Thiệu Hành cười cười, trực tiếp lấy hết nguyên liệu nấu ăn trong tay Thẩm Kỳ Nhiên, đặt vào bồn rửa trong bếp: “Hay là để anh làm đi.”
Thẩm Kỳ Nhiên vốn tưởng Thiệu Hành chỉ là khách sáo thôi, không ngờ đối phương lại thuần thục xử lý nguyên liệu nấu ăn. Mặc dù có tinh thần lực hỗ trợ, nhưng nhìn ra được chắc chắn không phải lần đầu tiên làm.
“Anh đã học nấu ăn rồi sao?” Thẩm Kỳ Nhiên lập tức nhìn Thiệu Hành bằng ánh mắt khác. Ba năm không gặp, cư nhiên lại học được kỹ năng mới!