Ánh mặt trời buổi chiều làm người buồn ngủ, một thiếu niên mặc áo sơmi trắng quần bò nằm trên mặt cỏ trong vườn trường, trên mặt úp một cuốn [Ngữ văn đại học], không biết có phải ngủ không.
“Tống Đinh, sao cậu còn nằm ở đây, phụ đạo viên đang tìm cậu kìa! Nhanh đi đi! Chuyện vô cùng tốt nha!” Trương Lương nháy mắt đẩy Thương Vân đi về phía trước.
Chính vì biết là “chuyện tốt” gì mới không muốn đi ấy! Thương Vân đã không còn sức phun tào, pháo hôi hắn đây cũng hôi rất triệt để, hắn vậy mà tranh nữ nhân với nhân vật boss phản diện lớn nhất!
Tống Đinh là thư ký của nhân vật boss phản diện Hoắc Thần, nhân vật chính của thế giới này là một nữ nhân tên Bạch Tuyết, lại còn Bạch Tuyết, sao công thêm một công chúa nữa đi, sau đó cùng bảy người lùn np cái gì. Thương Vân trong lòng rất là bất mãn, công chúa này kiên cường dũng cảm, không sợ cường quyền, không tham mộ tiền tài, được rất nhiều người thích. Nguyên chủ chính là một trong số đó, Hoắc Thần yêu rất bá đạo, làm cho Bạch Tuyết không thở nổi, muốn trốn đi. Điều này khiến Hoắc Thần càng thêm cố chấp, nhốt Bạch Tuyết lại ngày đêm tra tấn. Nguyên chủ liền giúp cô chạy trốn, sau đó bản thân bị Hoắc Thần trả thù cửa nát nhà tan. Bạch Tuyết bỏ chạy người đầy thương tích được Lâm Hiên cứu, Lâm Hiên cũng bị cô hấp dẫn, hắn không giống Hoắc Thần, cho Bạch Tuyết đầy đủ tôn trọng cùng không gian. Vốn Lâm gia là không thể so với Hoắc gia, Lâm Hiên cũng đã làm xong chuẩn bị muốn mỹ nhân không muốn giang sơn, nhưng mà cuối cùng Hoắc Thần lại thu tay lại. Hoắc Thần phát hiện ở bên cạnh Lâm Hiên Bạch Tuyết mới là vui vẻ, tươi cười như vậy hắn đã rất lâu không nhìn thấy, sau đó liền buông tay, đổi thành yên lặng bảo vệ.
Tống Đinh bị Hoắc Thần nổi giận ném vào Thái Bình dương cuối cùng không từng được nhớ đến, Thương Vân muốn lật bàn a! Thật là rất ngu có được không, thích người ta thì tốt xấu đi thông báo một cái chứ, người ta hoàn toàn ngay cả ngươi là ai cũng không biết, ngươi cứ như vậy làm mồi câu có xứng đáng với cha mẹ sinh dưỡng ngươi không hả!
Thương Vân miên man suy nghĩ, lúc phục hồi tinh thần thì phụ đạo viên đã dặn dò xong, Thương Vân muốn đến tập đoàn Khải Minh của Hoắc Thần thực tập, cách gặp mặt nữ chính còn ba tháng, nữ chính lúc này hẳn là còn đang đấu trí đấu dũng với cha cặn bã cùng mẹ kế của mình, sau đó sẽ đi đến trước xe nam phụ bị đụng bay cái gì, thật sự là rất hung tàn.
Công ty IT Thương Vân đăng ký ở nước ngoài đã thanh danh lên cao, hắn đang chuẩn bị phát triển về trong nước, hắn thích hưởng thụ sinh hoạt, mà hưởng thụ sinh hoạt đầu tiên phải có tiền mới được, chút thu nhập từ làm thư ký không cung cấp đủ cho Thương Vân tiêu xài. Huống chi hắn cũng không tính toán làm thư ký, thực tập vẫn là muốn đi, đi tiếp xúc chính diện với Hoắc Thần một chút cũng tốt.
Hắn tính đợi sau khi Hoắc Thần cùng nữ chính chạm mặt lại quan sát xem xem, loại chuyện vừa gặp đã yêu này hắn còn chưa thấy qua đâu, không đi vây xem một chút sao được.
Cách đến công ty thực tập còn vài ngày, vừa lúc làm công tác kết thúc cho game [Nghịch đồ] này, chuẩn bị chính thức phát hành, miễn phí thử nghiệm một tháng. Trailer lúc trước phản ánh rất tốt, lại thêm danh tiếng tốt của tập đoàn Intruder, lúc này nhất định có thể kiếm bồn mãn bát đầy.
Thương Vân đưa trò chơi cho công ty phát hành sau đó liền thu thập một chút đến Khải Minh đưa tin, nói là thư ký của tổng tài, thật ra chỉ là làm việc vặt, thư ký chân chính là Vương Minh Bân.
Sau khi Thương Vân đến đưa tin liền có một bàn làm việc ở ngoài văn phòng của Vương Minh Bân, phụ trách tiếp đãi quản lý thư ký đến từ các ngành, còn có đồng bạn đến tìm tổng tài hợp tác linh tinh.
Vương Minh Bân rất vừa lòng với thư ký mới đến này, không nói nhiều, chỉ làm việc, hình như còn có thể nhìn qua là không quên được, xem qua hồ sơ một lần liền nhớ hết mọi người của các ngành, chào hỏi chưa bao giờ có sai lầm, ở căn tin ăn trưa cũng là ngồi chung một chỗ hòa mình với mọi người, đây cũng không phải một chuyện dễ dàng. Có đôi khi chính bởi vì hắn cách tổng tài quá gần ngược lại không dễ hòa cùng mọi người.
Vương bí thư đến căn tin giúp tổng tài đóng gói một phần ăn đi lên, tổng tài bắt đầu làm việc chính là một Tam Lang liều mạng, có thể nhớ ăn cơm đã là không tệ, không thể yêu cầu rất cao.
Từ phòng chủ tịch đi ra, Vương Minh Bân liền nhìn thấy Thương Vân đang chỉnh sửa lại văn kiện các ngành đưa đến, một chút cũng không giống người mới, văn kiện đưa đến trong tay hắn đã sửa sang lại gọn gàng ngăn nắp, điều này giúp hắn xử lý tiết kiệm không ít thời gian.
“Tiểu Tống, một lúc nữa có hội nghị, cậu đến làm thư ký đi!” Vương bí thư cười tủm tỉm dặn.
Thương Vân đưa cho hắn một khuôn mặt cười càng vui vẻ, “Được.”
Vương bí thư nhìn khuôn mặt tươi cười có thể chói mù mắt người kia, không thể không thừa nhận đứa bé này thật là có một bộ dạng tốt a, trong xã hội xem mặt này là dùng rất tốt.
“Công tác thuận lợi không? Có gì không biết có thể hỏi một chút.” Vương bí thư khó được hảo tâm. TruyenHD
“Tạm thời còn không có,” Thương Vân vẫn duy trì tươi cười, “Em chỉ là không quá thông thạo quét tước vệ sinh.” Mỗi ngày quét dọn phòng chủ tịch còn có pha trà cái gì, thật sự nén lửa giận a!
“Cái đó cũng không có cách nào, ai bảo trong phòng chủ tịch có rất nhiều văn kiện đều là cơ mật chứ, người có thể đi vào ít một người là một người.” Vương bí thư buồn cười, cũng phải, để cho một nam hài quét tước vệ sinh là không quá thích hợp, chẳng qua đứa bé này làm rất tốt, tổng tài luôn luôn xoi mói cũng không nói cái gì không phải sao!
Thương Vân nhún nhún vai, hắn đương nhiên biết là không đổi được, chỉ là tùy tiện nói ra, không thì làm sao còn tiếp tục nói chuyện.
Vương bí thư vỗ vỗ vai hắn, liền về văn phòng của mình.
Đến thời gian, Thương Vân liền mang theo notebook theo Vương Minh Bân đi vào phòng họp, quản lý các ngành đã đến trước, Thương Vân ngồi ở trên vị trí của mình, mở máy tính, chuẩn bị ghi chép.
Lúc này Hoắc Thần đi vào, Thương Vân ngẩng đầu liếc mắt nhìn một cái, lại nhìn về màn hình máy tính, là một nam nhân anh tuấn, đây là ấn tượng đầu tiên của Thương Vân, mặt khác chính là giống như một khối băng di động ấy, khó trách nữ chính chướng mắt, nữ nhân đều sợ lạnh. Thương Vân âm thầm thở dài, một núi băng như vậy cũng chỉ có Bạch Tuyết có vòng sáng nhân vật chính mới có thể bắt được.
Hoắc Thần ra hiệu cho các ngành báo cáo công tác, Thương Vân cũng bắt đầu bận rộn ghi chép, Vương Minh Bân cầm bút viết cái gì, thường thường nhìn màn hình máy tính của Thương Vân một chút.
Hội nghị kết thúc, Thương Vân đem ghi chép giao cho Vương bí thư liền tan tầm, hiện tại đã qua thời gian tan tầm, đáng tiếc trong lúc thực tập lại không có lương tăng ca, không tất yếu liều mạng như vậy.
Vương Minh Bân nhìn bóng dáng đứa trẻ vội vàng tan tầm, quả nhiên vẫn là tuổi trẻ a, tuổi thích chơi thích đùa. Vương Minh Bân nhìn một chút ghi chép Thương Vân nộp lên, theo lý mà nói một thực tập sinh là không nên tiếp xúc những thứ này, nhưng mà tổng tài rất vừa lòng hắn, tiếp xúc trước cũng không có gì không tốt.
Vương bí thư càng xem mày nhăn càng chặt, hắn cầm ghi chép đánh máy ra đi vào phòng chủ tịch.
“Boss, đây là ghi chép hội nghị hôm nay Tống Đinh làm.” Vương Minh Bân đặt chồng giấy kia lên bàn đẩy về phía Hoắc Thần.
Hoắc Thần nâng mi, xảy ra chuyện gì làm cho Vương bí thư khẩn cấp tìm đến như vậy, hắn cầm lấy chồng giấy kia lướt qua nhanh như gió, ném lại trên bàn, “Tiêu chuẩn chuyên nghiệp, không đến mức làm cậu kích động như vậy.”
Vương Minh Bân cũng biết mình đại kinh tiểu quái, “Tống Đinh này thật sự không thành vấn đề sao? Nhưng cậu ta thật sự không giống sinh viên còn chưa tốt nghiệp.”
“Đã điều tra bối cảnh của cậu ta, rất sạch sẽ.” Hoắc Thần vẫn rất tin tưởng nguồn phát tin tức của mình, “Ngày mai gọi cậu ta đến phòng làm việc một chuyến.”
Vương Minh Bân lau mặt một cái, thật cảm thấy chính mình già rồi, người trẻ tuổi hiện tại sắp đập chết hắn ở trên bờ cát(1).
Đối với chuyện Hoắc Thần gọi lên, Thương Vân không có cảm giác gì, đi xem xem mỹ nam nuôi nuôi mắt một chút cũng tốt.
“Cậu cảm thấy phương án khai phá Nham thị thế nào?” Hoắc Thần đi thẳng vào vấn đề hỏi.
“Lầu các trên không trung.” Đối với Thương Vân giữ kịch bản mà nói, đây chỉ là một bữa ăn sáng.
Hoắc Thần nheo mắt lại, lóe vài tia nguy hiểm, “Đây chính là phương án tập đoàn Khải Minh chuẩn bị dốc sức đầu tư.”
Thương Vân tự nhiên sẽ không bị dọa đến, “Nham thị đơn giản là muốn trở thành Minh thị thứ hai, Minh thị từ khi khai phá đến quy mô hiện tại dùng hai mươi năm, Nham thị muốn đạt tới cùng một độ cao chỉ sợ hai mươi năm cũng không đủ. Trong hai mươi năm phấn đấu này kỳ ngộ rất nhiều, nhưng không bao gồm bất động sản, đặc biệt Khải Minh còn là lấy chung cư kiểu hoa viên cao cấp làm chính, đây đối với công nhân viên từ bên ngoài đến làm mà nói chính là chỉ có thể ngắm mà không thể có được, không đáng giá vào ở.” Thương Vân dừng một chút, “Cho dù Nham thị có chính phủ bồi dưỡng cũng không hẳn có thể như nguyện, đạo lý nhập gia tùy tục cũng không hiểu rõ, chỉ biết bắt chước bừa.” td nói chuyện rất hà khắc lạnh nhạt, hắn luôn luôn bất mãn với hành vi không chịu trách nhiệm của cấp trên.
Hoắc Thần nhìn chằm chằm Thương Vân không nhúc nhích, giống như muốn nhìn vào trong linh hồn hắn, “Nếu là cậu thì sẽ làm thế nào?”
Thương Vân nhún nhún vai, “Làm một cái giá thầu thấp nhất không có khả năng trúng, đi ngang qua sân khấu một cái, thư mời đã phát rồi, không cho bên trên mặt mũi làm sao có thể đi?”
“Chuyện này giao cho cậu làm, đi đi.” Hoắc Thần cầm bút máy, chuẩn bị xử lý công việc khác.
Vì thế Thương Vân nghênh đón lần đi công tác đầu tiên của mình, không có việc lớn gì, đi lộ mặt một cái mà thôi. Nham thị là một nơi kinh tế tương đối lạc hậu, càng giống như một trấn, dân phong giản dị, một nơi cổ hương cổ sắc, làm người cảm thấy tâm cũng trở nên bình tĩnh lại.
Thương Vân đi dạo ở nơi này một ngày, ăn rất nhiều quà vặt đặc sắc của địa phương, đóng gói một ít điểm tâm nhỏ hắn thích ăn rồi lên máy bay trở về.
Không thể không nói, người phàm thật sự rất rất giỏi, bọn họ không biết đằng vân giá vũ, lại chế tạo rất nhiều máy móc đi thực hiện mục đích này.
Đến khi Thương Vân đặt hộp điểm tâm ở trước mặt Vương Minh Bân, độ cong trên khóe môi Vương bí thư không che giấu được cong lên, “Ngồi đi, nhiệm vụ thế nào?”
“Rất thuận lợi, thị trưởng còn lôi kéo em nói lần sau hy vọng có thể hợp tác.” Thương Vân nhìn trời, tên mập chết tiệt, đắc ý trong mắt cũng không che giấu một chút, có lúc cho ngươi khóc!
Vương Minh Bân tràn đầy lĩnh hội cảm giác nghẹn khuất khi giao tiếp với một số người, biết rõ đối phương rất ngốc còn không thể nói, “Đồ có đưa tổng tài một phần không?!” Vương bí thư chỉ chỉ điểm tâm trên bàn.
Thương Vân sửng sốt một chút, nhìn thoáng qua điểm tâm càng trọng tạo hình tinh xảo, không hợp với khí tràng của boss giống như núi băng kia đâu!
Vương Minh Bân một bộ biểu tình chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, đại boss vẫn rất vừa lòng đứa bé này, bất luận là vệ sinh hay là nước trà, gây chuyện mắng thư ký lâm thời đến mấy lần.
“Nhanh đi hiến Phật đi, nhớ mời anh ăn cơm.” Vương Minh Bân nhanh chóng chọn mấy miếng điểm tâm nhỏ nhìn qua không tệ bỏ vào trong đĩa, bảo Thương Vân đưa qua.
Thương Vân cầm đĩa bị đẩy đi, đầy mặt hắc tuyến, kiên trì gõ cửa vào văn phòng tổng tài, “Boss, em mang mấy loại đặc sản từ Nham thị về, cho ngài nếm thử.”
Hoắc Thần ngẩng đầu nhìn hắn một cái, cổ họng phun ra một chữ “ừ”.
Thương Vân đặt đĩa xuống liền rút lui, núi băng chết tiệt, đợi nữ chính đến thu thập ngươi! Đến lúc đó mình liền mua bỏng ngô Coca ngồi xem diễn là được.
Hoắc Thần nghe được tiếng đóng cửa, ngẩng đầu, nhìn nhìn mấy thứ điểm tâm hình thức tinh xảo, trên mặt có chút nghi hoặc trong nháy mắt, đồng thời còn có một tia nhu hòa, khóe môi không nhận thấy được cong lên một chút, lại khôi phục nguyên dạng, tiếp tục cúi đầu công tác, luôn cảm thấy tiểu thư ký này trở về, trong lòng hình như liền kiên định.
(1) Đập chết trên bờ cát: xuất phát từ câu “Trường giang sóng sau xô sóng trước”, ý chỉ thế hệ sau giỏi giang hơn thế hệ trước