Thương Vân về đến trong tinh thể kia, vẫn là nam nhân kia, cười dài nhìn Thương Vân, "Cảm giác thế nào? Thú vị không?"
Thương Vân gật gật đầu, "Cũng không tệ." Ít nhất có thân thể, mở huân, hương vị của nam thứ vẫn là không tệ.
Thanh Phong cũng cảm thấy vui vẻ, thực nghiệm hiện tại nhìn qua vẫn là có tác dụng, "Kế tiếp phải tăng lớn độ khó nha, lúc Thương Vân sử dụng sức mạnh phải cẩn thận một chút nha, đừng vượt qua rất nhiều, nếu không sẽ gây ra vị diện tan vỡ."
Thương Vân liếc xéo Thanh Phong, "Không gọi Thương Vân đại nhân nữa?"
Thanh Phong ho nhẹ một tiếng, che giấu xấu hổ của mình, "Ta gọi Thanh Phong, sau này chỉ giáo nhiều hơn."
Thương Vân nheo mắt, "Lời này phải là ta nói mới đúng, thủ hạ lưu tình, đừng quá làm khó ta nha!"
Thanh Phong đỏ mặt, "Cái kia, chuẩn bị bước vào hành trình tiếp theo chưa?"
Thương Vân cười gật gật đầu, nhắm hai mắt lại. Thanh Phong điều chỉnh dụng cụ một chút, đưa Thương Vân rời khỏi không gian này.
Khi Thương Vân mở to mắt ra, phát hiện mình đang nằm trên một giường bệnh kim loại, thiên thạch lướt qua ngoài cửa sổ đại biểu cho đây là thời đại tinh tế.
Đọc xong cốt truyện, Thương Vân không khỏi muốn mắng người, thề sau này không đùa giỡn nam nhân kia nữa, đây là trả thù, trả thù trắng trợn!
Thân thể Thương Vân chiếm giữ là pháo hôi trong pháo hôi, ở trong tiểu thuyết thuộc về loại chỉ có hai hàng rưỡi liền chết. Cha đẻ là thủ tướng đế quốc Casas, mẹ là một nghiên cứu viên, chết trong một vụ nổ không rõ nguyên nhân. Mẹ kế phu nhân Hethf là một người sinh dục nữ tính, cũng chính là thư tính, là trắc phu nhân đã vào cửa trước khi phụ thân cưới mẫu thân, sinh ra phồn diễn giả(1) đại thiếu gia Mars cùng người sinh dục nam tính, còn gọi là á thư, nhị thiếu gia Yuno, nguyên chủ là á thư tam thiếu gia Aura, đứa con hợp pháp lại đứng thứ ba, loại chuyện này thật sự là mất mặt, ai bảo phu nhân Hethf xuất thân rất thấp, không xứng với con trai độc nhất của thủ tướng lúc ấy chứ, chẳng qua hiện tại phu nhân Hethf đã là phu nhân thủ tướng.
Từ bảy tuổi sau khi mẫu thân qua đời, nguyên chủ liền biến thành ngu si ngây ngốc, tồn tại bị thủ tướng coi như sỉ nhục, mẹ kế sau lưng người khác đối với hắn càng là đủ loại tra tấn, dùng để phát tiết lửa giận vì mẫu thân hắn đã từng chiếm vị trí của bà.
Vốn đám hỏi với thống soái đế quốc Caesar là nhị thiếu gia Yuno, phu nhân Hethf tự nhiên không muốn con mình gả cho bạo quân kia, nhất là trong thời điểm quan hệ giữa hai nước đang căng thẳng như vậy, một mặt bà giúp đỡ Yuno chạy trốn khỏi thủ vệ nghiêm ngặt, chờ tiếng gió qua đi lại trở về; một mặt góp ý với thủ tướng cho Aura thay thế Yuno đi đám hỏi. Mà thủ tướng cuối cùng đồng ý đề nghị của bà, Aura liền bị chuốc thuốc đưa lên phi thuyền.
Vì cái gì nói là pháo hôi trong pháo hôi, đó chính là Aura thể yếu không chịu nổi cực khổ khi lữ hành tinh tế, chết trên đường đến đế quốc Caesar. Ngay cả mặt còn chưa lộ đã treo rồi, Thương Vân hết chỗ nói với tâm nhãn bé tí tẹo của Thanh Phong, nhưng mà thật là hợp khẩu vị a! Bản thân Thương Vân cũng là một người tâm nhãn nhỏ như lỗ kim, hắn hoặc là không để ý, nếu hắn đã để ý, ngươi dập đầu cũng vô dụng.
Yuno ở trên đường đào vong gặp một dân du cư, giúp đỡ lẫn nhau một thời gian, chờ tiếng gió qua đi, lại đem hắn về phủ thủ tướng, cho hắn làm thị vệ của mình. Người này mấy năm sau thống nhất hai đế quốc lớn, trở thành bá chủ một thời. Mà Yuno không rời không bỏ hắn trong thời điểm hắn nguy nan nhất cũng trở thành đệ nhất phu nhân, hơn nữa là duy nhất.
Á thư phu nhân Hethf dạy dỗ ra chính là vô tư phụng hiến như vậy sao? Sự thật chứng minh đó là không thể nào. Mà điểm cẩu huyết của câu chuyện này chính là Yuno sống lại, danh tiếng bạo quân không phải là giả, mệt lúc mới đầu hắn còn muốn cảm hóa người kia. Lúc hắn được thả ra khỏi địa lao liền nhìn thấy nam nhân giống như thiên thần kia, đáng tiếc, tình yêu tới quá muộn, Yuno ở trong lao ngục hỏng thân mình, ôm nỗi hận cách thế.
Đến khi hắn tỉnh lại lần nữa thì đã trở lại trước đám hỏi, Yuno sau khi sống lại chính là nhân vật chính của thế giới này, hắn cảm thấy đây là cơ hội ông trời tặng cho, hắn trốn thoát dưới sự giúp đỡ của mẫu thân, kết quả may mắn gặp được Quinta đang lưu lạc, liếc mắt một cái liền nhận ra hắn, bá chủ một đời trong tương lai, một bộ của phu nhân Hethf kia vô dụng với Mosben không có nghĩa cũng vô dụng với Quinta. Vì thế liền có một câu chuyện tình yêu vui buồn lẫn lộn, thật sự là đủ say.
"Nhị thiếu gia," Thiếu tướng Kate gõ cửa đi vào, nhìn thấy Thương Vân đang nhìn ngoài cửa sổ, ân cần hỏi thăm một tiếng, lại không có bao nhiêu tôn kính.
Thương Vân không phản ứng hắn, tinh tế sao, nhìn vũ trụ mênh mông, trong lòng Thương Vân vô thức sục sôi, cảm giác này không giống đứng ở đỉnh núi nhìn chúng sinh, Thương Vân đều cảm thấy bản thân là nhỏ bé như vậy.
"Nhị thiếu gia, muốn dùng cơm không?" Kate rất không kiên nhẫn, tên ngu ngốc này còn thật ra vẻ thiếu gia.
"Cút." Thương Vân phun ra một chữ, trong tay thưởng thức mái tóc dài đến eo, đen bóng phát sáng, Thương Vân dùng tơ tằm màu bạc buộc một nút.
"Nhị thiếu gia," Kate cố nén lửa giận, "Đã sắp đến trạm trung chuyển Wukery, ngài vẫn là trang điểm một chút đi!"
Thương Vân quay đầu qua, nhìn thoáng qua thiếu tướng ngay cả cảm xúc cũng lười che giấu kia, có thể tưởng tượng nguyên chủ sống qua ngày như thế nào. Lại nhìn về phía ngoài cửa sổ, một lúc nữa lễ gặp mặt của Mosben kia sẽ đưa đến, vẫn là nghĩ lại làm sao thoát thân mới được, có cần đi gặp bạo quân kia hay không đây, thích nhất người tàn bạo, bởi vì mình có thể càng tàn bạo hơn hắn, cảm giác không cần giả làm người tốt thật sự quá suиɠ sướиɠ!
Kate tức giận đi lên trước, đưa tay đi giữ bả vai Thương Vân, Thương Vân trở tay bắt lấy cổ tay hắn, một phát đẩy hắn ra ngoài cửa, "Thiếu tướng Kate vẫn là tiết kiệm chút sức lực chuẩn bị nghênh đón lễ gặp mặt của đế quốc Caesar đi, còn có, ta là tam thiếu gia Aura, hy vọng lần sau sẽ đừng gọi sai." Thương Vân chậm rãi đi đến trước mặt Kate, trên cao nhìn xuống hắn, âm u nói. Ngữ điệu rất là nhu hòa, lại làm Kate đổ một thân mồ hôi lạnh, lúc nào một á thư có thể một tay đẩy một hùng tính ngã ra ngoài.
Kate gian nan mở miệng còn định nói cái gì, lại bị một đợt cảnh báo chặn ngang.
"Thiếu tướng, thiếu tướng, trùng tộc tập kích." Phó quan của Kate chạy tới thông báo.
Thiếu tướng Kate thật sâu nhìn cánh cửa đã đóng chặt một lúc, "Toàn diện đề phòng, liên hệ người đế quốc Caesar, xem bọn họ đến chỗ nào rồi, nhanh chóng đến tiếp ứng." Lễ gặp mặt của đế quốc Caesar chính là chỉ cái này sao? Thiếu tướng Kate nhăn mi, thiếu gia ngu ngốc này chỉ sợ sẽ không đơn giản như vậy, thủ tướng đại nhân bị lừa, chuyện này vẫn là nhanh chóng báo cáo cho thủ tướng mới được.
Tướng quân Terry đang xua đuổi trùng tộc nhận được tin tức cầu viện, chậm rì rì quay đầu thuyền, chạy về hướng xảy ra chuyện, về phần có thể cứu được bao nhiêu người, vậy thì không thể cam đoan. Đối với tính toán của phe hoàng hậu đương nhiệm, chậc chậc, thật sự coi thống soái là nặn bằng bùn chắc, cẩn thận khéo quá hóa vụng. Cho rằng đưa một thiếu gia đế quốc bốc đồng đến là có thể dao động địa vị của thống soái ở trong quân đội sao, không khỏi quá mơ mộng hão huyền rồi, đối mặt với lũ sâu ghê tởm này, bệnh thiếu gia gì cũng có thể chữa khỏi hết, thời điểm hai nước khai chiến chính là lúc vị thiếu gia này lên đường.
Thương Vân vững vàng đứng ở trong phi thuyền không ngừng lay động, không có bao nhiêu lo lắng, phải biết, Yuno lúc trước cũng là bình an tới nơi. Không thể không nói, cái thứ trùng tộc này thật sự là ghê tởm, giống như con thằn lằn cỡ lớn, chẳng qua chân tương đối nhiều, máu màu lục, há miệng một cái là có thể nhìn thấy đống răng vàng khè cùng nước bọt sềnh sệch, Thương Vân dường như có thể ngửi được mùi tanh tưởi kia.
Lúc đám người Kate sắp không chịu được nữa, tướng quân Terry mang theo người ngựa từ trên trời giáng xuống, thuần thục giải quyết trùng tộc, cứu bọn họ thoát khỏi vòng vây.
Mặt Kate đều tái rồi, chung quy hai nước chưa khai chiến, công tác bề ngoài vẫn phải làm, Kate đi lên kính quân lễ(2), "Tướng quân Terry, chúng tôi là đội hộ vệ hộ tống Yuno thiếu gia, đa tạ ngài cứu viện." Món lễ gặp mặt này thật đúng là lớn a!
Terry gật gật đầu, không có ý đáp lễ, "Yuno thiếu gia, xin mời lên phi thuyền đi!"
Thương Vân từ phía sau chậm rãi đi ra, nhìn con tàu to lớn màu xanh đen, toàn thân đều lộ ra áp bách, tràn ngập sát khí chém gϊếŧ trên chiến trường, hắn rất thích, cái này làm hắn nhớ lại ngày nhập ma, không khỏi lộ ra một nụ cười nhẹ.
Terry hô hấp cứng lại, tươi cười của thiếu niên có thể cùng nhật nguyệt tranh huy(3), con ngươi màu tím thần bí khó lường, mũi cao thẳng, môi hồng mềm, đôi mắt hoa đào lóe kiêu ngạo lại không kiêu căng độc hữu, loại ngạo khí liếc xéo sinh linh thiên hạ này làm người muốn quỳ liếm.
Terry lắc đầu, đem loại cảm xúc này tán đi, bất kể thế nào, hắn hiện tại chính là vị hôn phu của thống soái, "Mời đi, Yuno thiếu gia." Lại lần nữa thúc giục nói.
"Tôi gọi Aura, gọi tôi Aura thiếu gia, Yuno là nhị ca tốt của tôi, anh ta đào hôn, cho nên tôi đến thay thế." Lúc Thương Vân đi ngang qua Terry, đưa tay vỗ vỗ hai má hắn, vị tướng quân này lập tức đỏ mặt lên, thân là vị hôn phu của thống soái, cử chỉ sao có thể lỗ mãng như vậy.
"Yuno thiếu gia!" Kate gần như muốn rút súng, thiếu gia ngu ngốc còn chưa đạt đến mục đích đã bắt đầu ra vấn đề.
Bóng tối trong mắt Thương Vân lóe lên, chỉ nghe một tiếng hét thảm, Kate đã ngã xuống đất, hai chân đồng thời bị chặt đứt, bên cạnh là Thương Vân đứng cầm một thanh trường đao, trên đao còn nhỏ máu.
"Thiếu tướng!" Phó quan chạy đến muốn giúp Kate cầm máu, binh lính khác giơ súng lên chỉ vào Thương Vân, trong mắt lửa giận tận trời, chỉ chờ ra lệnh một tiếng liền xử thiếu gia ngu ngốc này.
Thương Vân lấy một mảnh tơ lụa màu trắng ra, chậm rãi lau đi vết máu trên đao, "Gọi tôi Aura thiếu gia, lần sau còn không nhớ được tôi sẽ cắt lưỡi của anh nha!" Nói xong còn hoạt bát nháy mắt mấy cái. Binh lính chung quanh nghe mà trong lòng phát lạnh, lúc này mới nhớ đến vừa rồi ai cũng không thấy được tam thiếu gia đi đến bên cạnh tướng quân Terry là làm thế nào chặt đứt hai chân thiếu tướng.
Một á thư làm sao có thể thương tổn đến một hùng tính, cho dù là hùng tính không hề phòng bị cũng không thể nào! Tam thiếu gia rốt cuộc làm như thế nào?
Thương Vân ném khăn lụa bẩn trên người Kate sắc mặt tái nhợt, "Trở về nói cho phụ thân ngụy quân tử, còn có mẹ kế giả vờ giả vịt kia của tôi, trò chơi vừa mới bắt đầu."
Thương Vân thu đao vào không gian, thong thả đi về phía phi thuyền đế quốc Caesar, còn có tướng quân Terry đã sợ ngây người, không khỏi mỉm cười, vượt qua hắn đi vào phi thuyền, Terry lấy lại tinh thần, mạnh vỗ đầu, thật là dọa người, nhanh chóng bước đi, đuổi kịp Thương Vân.
Người trong phi thuyền đều thấy một màn kia, tiểu chiến sĩ đưa Thương Vân về phòng nhìn lén Thương Vân mấy lần, còn vụиɠ ŧяộʍ nuốt nuốt nước miếng, cảm giác đau chân. Thương Vân cảm thấy thật thú vị, hắn muốn chính là hiệu quả như vậy, cho hắn đến chờ mong một chút vị đại thống soái tàn bạo thị huyết trong truyền thuyết kia là thần thánh phương nào đi! Quinta thuận lợi tiếp thu đế quốc Caesar có công lao to lớn của vị thống soái này, cuối cùng hắn mang theo bộ đội trực hệ đi đâu không rõ, là đi làm hải tặc tinh tế sao? Kia nhưng là một nghề nghiệp thú vị.
(1) Phồn diễn giả: loại người có khả năng làm cho thư tính/á thư sinh con
(2) Kính quân lễ: chào theo kiểu quân đội
(3) Cùng nhật nguyệt tranh huy: tranh: tranh giành/tranh đoạt, huy: ánh sáng; cả câu ý chỉ vẻ đẹp tỏa sáng sánh với mặt trăng mặt trời