Xuyên Nhanh: Ký Chủ Cô Ấy Một Lòng Muốn Chết

Chương 202

Tác giả: Cửu Thiên Tuế
Editor: 2508_Phanh
Beta-er: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ
 
Người trên đường bắt đầu đông lên, sắc mặt của rất nhiều người đều mang vẻ khủng hoảng.
“Sao lại có tiếng zombie kêu? Nghe tiếng giống như có rất nhiều zombie đang tới đây. Những dị năng giả phụ trách đuổi zombie đi đâu rồi?”
“Tôi sợ quá, cảm giác có điều chẳng lành sắp diễn ra.”
“Nơi này là thành phố An Toàn lớn nhất, chắc sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu…”
Đủ loại tiếng thảo luận, vẻ mặt của từng người đều rất khủng hoảng.
Sự việc hôm nay quá bất thường, ngay cả Lâm Dục cũng thấy khó hiểu. Vì sao tất cả zombie đều hướng về thành phố An Toàn?
Hầu hết zombie đều không có suy nghĩ, chỉ có một số zombie biến dị tương đối thông minh nhưng có lẽ cũng không có năng lực tổ chức, tại sao chúng nó lại cùng chạy đến thành phố An Toàn chứ?
“Em về nhà trước đi, nhất định không được chạy lung tung.”
Hiện tại Lâm Dục là một trong những người đứng đầu của thành phố An Toàn, bây giờ xảy ra biến cố lớn như vậy, chắc chắn hắn phải đứng ra giải quyết.
Nguyễn Tiểu Ly gật đầu rồi đi thẳng vào nhà, Lâm Dục lại giơ tay giữ cô lại: “Tuyệt đối phải ngoan ngoãn, đừng tranh thủ cơ hội chạy trốn đó.”

“Không chạy, theo anh sẽ có tinh hạch.” Nguyễn Tiểu Ly lười nhác nói. Lâm Dục nhất thời dở khóc dở cười, đồng thời trong lòng cũng rất sung sướng, ít nhất hắn có điểm thu hút Tiểu Zombie.
“Ngoan.’’
Thấy Nguyễn Tiểu Ly đã vào nhà, Lâm Dục mới nhanh chóng rời đi.
Toàn bộ thành phố An Toàn hiện đã kích hoạt phòng thủ cấp một, tất cả những dị năng giả hệ công kích tầm xa đều có mặt ở trên tường thành để ngăn cản bước tiến của zombie.
Zombie bên dưới lao đến như điên, tất cả đồng loạt rít lên. Một lượng lớn zombie tấn công tới làm không khí tràn đầy mùi hôi thối. Lâm Dục vừa lên tường thành đã ngửi thấy mùi hương này, hắn nhíu mày: “Sao lại thế này?”
“Lâm Dục.”
Lãnh đạo cấp cao của thành phố An Toàn, cũng là bạn lớn lên từ nhỏ với Lâm Dục nói: “Là zombie triều. Bọn súc sinh này đang đói đến hoảng, chắc là ngửi được mùi của người trong thành phố An Toàn nên mới cùng kéo lại đây.”
Lâm Dục không vui: “Vậy sao? Trước đây thành phố An Toàn đã từng xảy ra zombie triều chưa?”
“Trước đây cũng đã từng xảy ra, nhưng quy mô tương đối nhỏ. Đây là lần đầu tiên xuất hiện động tĩnh lớn như vậy. Nhưng yên tâm, với số lượng này thì thành phố An Toàn vẫn có thể chống cự được.”
“Có thể chống cự nhưng lỡ như sau này số lượng nhiều hơn nữa thì sao? Nếu cứ hai ba ngày lại bị tấn công một lần, liệu thành phố An Toàn thành sẽ còn an toàn không?”
Lâm Dục lạnh lùng hỏi một vấn đề trí mạng khiến đối phương ngượng chín mặt.
Lâm Dục: “Để vượt nguy cơ của hôm nay, trước hết chúng ta nhất định phải tìm ra nguyên nhân dẫn đến zombie triều. Tìm được quy luật sẽ có thể tránh được rất nhiều rắc rối trong tương lai.”
“Vẫn là cậu nghĩ chu đáo.”
Các dị năng giả đang dốc toàn lực tấn công zombie, nhưng họ vẫn không thể chịu đựng nổi sức công kích của các zombie biến dị.

“A!”
Với một tiếng hét thảm thiết vang lên, có ai đó đã bị cắn, mà người bị cắn một trăm phần trăm sẽ trở thành zombie.
“Triệu Lập, Triệu Lập.” Đồng đội gọi tên người bị cắn kia.
Zombie biến dị lập tức túm lấy Triệu Lập, cắn vào vai hắn, trực tiếp xé đứt một cánh tay rồi nhai nuốt.
Đã có người thứ nhất bị cắn, lập tức có người thứ hai bị cắn. Zombie biến dị di chuyển rất nhanh, giống như thể nó sẽ đột phá hàng phòng ngự và nhảy vào thành phố An Toàn ở giây tiếp theo.
Thấy tình hình này, Lâm Dục nhanh chóng nhảy xuống tường thành và phóng ra dị năng. Một loạt cầu lửa được ném ra để chặn lại bước chân của zombie.
“Grào!”
Zombie bình thường đã có tường lửa đối phó, hắn sẽ đi giết con zombie biến dị.
“Nếu chúng mày đã tự dâng tới tận miệng thì tao đây sẽ không khách sáo.” Trong lúc hỗn chiến, không một ai nghe thấy giọng nói của Lâm Dục.
Những zombie biến dị này đều có cấp bậc khá cao, Tiểu Zombie chắc chắn sẽ thích tinh hạch trong đầu chúng nó.
Nghĩ đến đây, Lâm Dục càng bước nhanh hơn.
Zombie biến dị khổng lồ khiến mọi người sợ hãi cứ như thế bị dị năng hệ hỏa của Lâm Dục gi.ết ch.ết hết và thiêu rụi thành tro tàn.
Tất cả những người trên tường thành nhìn thấy cảnh tượng anh dũng vô địch như thế đều sững sờ.

“Chàng trai đó rốt cuộc là ai vậy?”
“Anh không thấy sao? Vừa rồi cậu ta đứng cùng ai? Đây là lãnh đạo đó.”
“Quá lợi hại…”
Chỉ với trận chiến này, địa vị của Lâm Dục ở thành phố An Toàn được nâng lên giống như một vị thần hộ mệnh. Sau cùng, hắn còn nghiên cứu và phát minh ra thuốc cứu toàn bộ thế giới, trở thành chúa cứu thế mà ai ai cũng biết đến. Tất nhiên, đây là chuyện sau này.
Lâm Dục đã gi.ết ch.ết những zombie biến dị, còn zombie bình thường cũng dần dần bị các dị năng giả chung sức đánh lùi.
Không một ai chú ý đến một cô gái mặc váy trắng đang đứng trong góc nhỏ trên tường thành, cũng không biết cô đã đứng đó được bao lâu rồi.
Nguyễn Tiểu Ly chăm chú xem trò hay lần này. Dù sao ở trong nhà cũng chán, chẳng bằng ra ngoài coi hiện trường nam chính tỏa sáng còn hơn.
Trận chiến giằng co cả một buổi chiều, đến khi đêm xuống mới xem như là kết thúc. Để đề phòng zombie quay lại, thành phố An Toàn được bố trí canh phòng cẩn mật trên tất cả các phương diện.
Lâm Dục được mời tham dự một cuộc họp, lúc trở về thì trời đã tối.
Lúc về đến nhà, trong nhà tối đen như mực và không hề có một chút âm thanh nào. Lâm Dục bỗng có chút lo lắng, sợ rằng Tiểu Zombie không ở bên trong.
Sau khi bật đèn lên và nhìn thấy người ngồi trên sofa, Lâm Dục lập tức thở phào nhẹ nhõm.
“Tiểu Zombie, sao cô không đi ngủ, đợi tôi lâu chưa?”
Hỏi xong câu này, Lâm Dục ngây ngẩn cả người. Tại sao lại có cảm giác giống như hình ảnh người chồng đi làm về và người vợ đang đợi cửa thế nhỉ?
Đó là một cảnh tượng rất ấm áp ở thời bình. Đáng tiếc, bây giờ là tận thế, hơn nữa Tiểu Zombie cũng không phải là con người…
Nguyễn Tiểu Ly quay đầu lại: “Chưa ăn no, không ngủ được.”
“Cô đó, cô đó, mỗi ngày chỉ nghĩ đến ăn tinh hạch.” Lâm Dục móc ra từ trong túi mười mấy viên tinh hạch mà hôm nay lấy được.

“Nhiều vậy à!” Nguyễn Tiểu Ly giả vờ ngạc nhiên.
“Trước kia đều lấy ở trong phòng nghiên cứu nên mỗi ngày sẽ không lấy được nhiều, còn những cái này là do tôi tự kiếm được lúc chiều ở ngoài thành, cô có thích không?”
“Thích.” Nguyễn Tiểu Ly cười đến vui vẻ.
Tiểu Ác: “Xem bộ dáng không tiền đồ của cô kìa. Vui cái gì mà vui, cô ăn nhiều hơn nữa, mạnh hơn nữa thì cũng chỉ vậy mà thôi.”
Bây giờ nhiệm vụ zombie vây thành đã hoàn thành, chỉ cần bình tĩnh chờ đợi nam chính dùng thuốc giết mình là xong.
Nguyễn Tiểu Ly rất lạc quan.
“Nếu đã sắp phải chết và sắp đến hồi kết, vậy thì ta hẳn nên ăn nhiều hơn một chút, nếm thử những món ngon mà chỉ zombie có thể ăn nhiều hơn một chút mới đáng.”
Tiểu Ác cảm thấy lời này cũng rất có lý, nhưng cũng không thể che giấu được sự thật rằng Nguyễn Tiểu Ly là đồ tiềm tàng thuộc tính ham ăn.
“Tiểu Ác, về sau thỉnh thoảng cho ta đến mấy cái thế giới vô cùng đơn giản như thế này đi.”
“Cô nghĩ thật hay, thế giới nào thì phải xem vận may.”
Lâm Dục thấy Tiểu Zombie lại ngẩn người thì liền hỏi: “Tiểu Zombie… Ngoại trừ cô có thể ăn tinh hạch, những zombie biến dị khác cũng ăn sao?"
Hắn luôn cảm thấy Tiểu Zombie của hắn rất độc đáo và kỳ lạ…
Nguyễn Tiểu Ly vừa ăn vừa nói: “Tôi cũng không biết.”
Hỏi cô làm gì, cô thật sự không biết.
“Nếu vậy thì Tiểu Zombie, giữa zombie các cô có thể giao tiếp với nhau không?”

Bình Luận (0)
Comment