Tác giả: Cửu Thiên Tuế
Editor: 2508_Tiêu Hạ
Beta-er: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ
Sau khi nghe xong, Nguyễn Tiểu Ly đã bình tĩnh hơn nhiều. Dù sao đây cũng chỉ là một sai khác nhỏ.
“Tiểu Ác, kết cục của nguyên chủ là bị luân gian rồi phát điên, ta cũng phải bị như vậy sao?”
Dù gì thì cũng là đóng vai nhân vật phản diện, không chỉ phải làm nhiệm vụ của phản diện mà còn phải hoàn thành kết cục của họ…
Tiểu Ác: “Cô muốn kết cục này à? Nếu muốn thì cô có thể làm, còn không muốn thì cô có thể lựa chọn một kết cục khác.”
Khó nhất khi lựa chọn kết cục khác là nó sẽ bị trừ điểm tích lũy, nhưng Tiểu Ác cảm thấy không sao cả, nó không để bụng chút điểm tích lũy đó.
Mỗi khi ký chủ hoàn thành một nhiệm vụ phản diện, Tiểu Ác sẽ nhận được điểm tích lũy. Điểm tích lũy có thể hóa thành năng lượng thăng cấp hệ thống bên trong của Tiểu Ác. Khi đó, nó có thể để Nguyễn Tiểu Ly trải nghiệm nhiều loại cuộc sống thú vị khác nhau. Vì thế, chuyện làm nhiệm vụ là hai bên cùng có lợi.
Nguyễn Tiểu Ly: “Có thể lựa chọn kết cục khác đương nhiên là tốt hơn rồi.”
Bị luân gian… Loại chuyện này Nguyễn Tiểu Ly cô không chấp nhận được.
Tiểu Ác: “Con người của ta luôn luôn rộng lượng. Ta không yêu cầu mỗi thế giới cô đều phải hoàn thành trăm phần trăm. Đôi lúc có một nhiệm vụ nhỏ mà cô thật sự không muốn làm thì có thể không làm hoặc vi phạm nhiệm vụ đó, nhưng cô phải cố gắng làm tốt những nhiệm vụ còn lại cho ta.”
Tiểu Ác nó không mở nhà tình thương. Tuy nó không thèm để ý chuyện mất đi một ít điểm tích lũy kia, nhưng nó vẫn muốn lấy được hầu hết số điểm.
Hai người hàn huyên trong chốc lát, Nguyễn Tiểu Ly rời giường. Vài phút sau, Hoắc Tịch đến gõ cửa gọi cô ra ngoài chạy bộ. Trong lúc chạy, cả khuôn mặt của Nguyễn Tiểu Ly đều suy sụp ủ rũ, toàn thân lộ ra bốn chữ tôi không tình nguyện.
Hoắc phu nhân đứng bên cửa sổ ngáp một cái, nhìn hai người đang chạy bộ từng vòng rồi lại từng vòng ở bên ngoài biệt thự, ánh mắt bà đong đầy ý cười.
Sau khi từ nước ngoài trở về, Kiều Kiều thay đổi rất nhiều, dường như con trai bà cũng không còn bài xích Kiều Kiều như trước đây nữa. Xem ra chuyện vui sắp đang đến gần.
Hoắc phu nhân đã sớm muốn ôm cháu trai!
…
Chiều hôm nay, Nguyễn Tiểu Ly được nghỉ làm. Cô nhanh chóng thay thường phục rồi trở về Nguyễn gia. Tối hôm nay cô sẽ không ở Hoắc gia mà về nhà với cha mẹ mình. Vừa về đến nhà, cha Nguyễn giả vờ trưng ra vẻ mặt nghiêm túc, nói con gái có bạn trai nên không cần người cha như ông nữa rồi. Mẹ Nguyễn vẫn dịu dàng như cũ, ân cần chuẩn bị những món ăn Nguyễn Tiểu Ly thích.
“Kiều Kiều, đi lên lầu rửa mặt đi con, một lát nữa là có thể ăn cơm.” Hôm nay mẹ Nguyễn tự mình xuống bếp.
“Dạ.” Nguyễn Tiểu Ly vui vẻ lên lầu.
“Tiểu Ác, sau này tìm giúp ta những gia đình hòa thuận để gửi hồn đi.” Khóe miệng Nguyễn Tiểu Ly cười nhẹ.
Tiểu Ác vốn muốn bĩu môi hừ lạnh một tiếng, nhưng cuối cùng lại nói: “Ừ.”
Trong không gian đen huyền, tiểu chính thái nhẹ nhàng ừ một tiếng. Sắc mặt Tiểu Ác có hơi rối rắm.
Sao nó lại đồng ý chứ…
Tiểu Ác nhìn bộ dáng ở chung với cha mẹ Nguyễn của Nguyễn Tiểu Ly giống như cô rất khát vọng tình thân. Nó nhớ lại thời điểm gặp được Nguyễn Tiểu Ly lúc trước, tất cả thông tin danh tính cô đều bị bỏ trống.
Đây là lần đầu tiên nó gặp phải tình huống như vậy. Với tư cách là một hệ thống cao cấp, nó thế mà lại tra không ra hết thảy thông tin danh tính và những gì đã trải qua của ký chủ.
Tiểu Ác: “Nguyễn Tiểu Ly, cô… cô có thể nói về quá khứ trước kia của mình được không?”
Nguyễn Tiểu Ly khựng lại: “Không thể.”
Được rồi…
Lúc Nguyễn Tiểu Ly tắm rửa, Tiểu Ác đi vào phòng tối.
Trong phòng tắm lớn màu trắng, Nguyễn Tiểu Ly nằm trong bồn tắm mát xa sang trọng, thân thể từ từ thả lỏng, nhưng sợi dây trong đầu vẫn căng chặt. Thật ra không phải cô không muốn nói hết với Tiểu Ác, nhưng Nguyễn Tiểu Ly thật sự không nhớ nổi quá khứ trước kia của mình.
Toàn bộ đều trống rỗng,tất cả ký ức cô còn nhớ được đều bắt đầu từ sau khi cô cầm dao nhỏ cắt tay mình, còn những chuyện trước đó hoàn toàn trắng xóa. Nhưng cô có thể cảm nhận được sự trống trải và cô đơn sâu thẳm trong tâm hồn mình…