Mà đám người Uông Minh, đương nhiên sẽ bênh vực cộng sự lâu năm của mình hơn, ai nấy đều dùng ánh mắt bất thiện nhìn Tỉnh Nhiêm.
Thấy tình huống lại sắp chuyển hướng về lúc mới gặp, Aldel lên tiếng giải thích dùm Tỉnh Nhiêm.
"Đội trưởng Uông, đừng hiểu lầm! Ý của Nhiêm chính là chuyện này không hề đơn giản như bề ngoài! Chắc anh cũng hiểu, nếu hiện tại chỉ vì bình ổn dư luận mình tùy tiện đưa ra một mốc thời gian hoặc thông tin để lừa gạt bọn họ, như vậy chưa nói đến tình huống chúng ta không thể thực hiện những gì đã nói chỉ cần cư dân mạng biết được ảnh hậu Á Linh đã chết, nhất định Cục cảnh sát sẽ bị đưa ra nghị luận."
"Ừ!" Uông Minh gật đầu tán thành ý kiến của Aldel: "Tôi cũng có suy nghĩ như vậy.
Trước hết mọi người liên hệ với ban ngành có liên quan truy tìm nguồn gốc phát tán đoạn clip, đồng thời tìm phương án ngăn chặn nó phát tán càng đi xa hơn."
Aldel nghe Uông Minh phân công hành động rõ ràng, cũng lập tức mở miệng: "Chuyện khống chế dư luận Tỉnh Nhiêm và Lạc Y là người hiểu rõ nhất! Hơn nữa nguồn lực bên phía truyền thông của chúng tôi cũng rất rộng.
Chuyện video để chúng tôi đảm nhận! Mọi người tập trung vào việc tìm kiếm thi thể đi!" Vừa nói vừa nghĩ đã được điều đến đây thì phải làm sao cho không thua kém mấy người kia được.
"Được." Uông Minh không chút do dự gật đầu.
Anh ta biết, trong Cục An ninh có những bộ ngành rất đặc biệt, nên chuyện mấy người trong đội Mộ Tiêu Dạ hiểu rõ cách xử lý truyền thông, anh ta không quá ngạc nhiên.
Bất quá, đến hiện tại vẫn chưa có tin tức của Mộ Tiêu Dạ và An Nhiên.
Mộ Tiêu Dạ không xuất hiện cũng không sao, nhưng An Nhiên phải đến cảnh cục.
Bởi vì trong toàn cục chỉ có An Nhiên có khả năng thông qua hình ảnh để phân tích tình hình của xác chết.
Nghĩ vậy, Uông Minh lập tức lấy điện thoại ra gọi cho An Nhiên.
Mà Aldel bên cạnh anh ta cũng gọi điện cho sếp của mình.
Cả hai cuộc gọi đều phát lên nhạc chờ dài.
Qua một hồi lâu.
Mộ Tiêu Dạ mới bắt máy.
Còn Uông Minh lại nhận được tiếng thông báo của tổng đài.
Uông Minh bị người khác từ chối, hai mắt chớp chớp một cái, ngây ngẩn nghe Aldel nói chuyện với Mộ Tiêu Dạ.
Thế nhưng họ còn chưa nói được bao nhiêu, bên ngoài đột nhiên có một người đàn ông xông tới cùng vài tên vị sĩ.
Vừa xông vào ông ta đã lớn tiếng: "Hạ Phồn đâu? Con trai tôi đâu rồi?"
Đúng vậy, người tới không ai khác chính là cha của Hạ Phồn - Hạ gia chủ.
Hôm nay theo lịch trình ông ta sẽ ghé qua thăm Hạ Phồn một tí rồi mới trở về thành phố A.
Nào ngờ chờ đợi ông ta không phải đứa con trai mình mong nhớ mà là tin tức Hạ Phồn bị phanh thây, chết không nguyên vẹn.
Ông ta sững sờ ngồi trong xe một lúc lâu, sau đó mang theo vệ sĩ lao thẳng tới cục cảnh sát.
Rồi trực tiếp dưới sự giúp đỡ của vệ sĩ lao đến văn phòng đội điều tra đặc biệt.
Hạ gia chủ bình thường luôn là người trầm tĩnh nay vì mất con mà tính tình hoàn toàn bùng nổ.
Ông ta không nghe người khác khuyên can, đứng giữa văn phòng lôi kéo cổ áo Uông Minh đòi con trai của mình, khiến cảm đám người đội điều tra phải kéo ông ta ra.
Nhưng ai cũng không dám dùng sức quá mạnh.
Mà về phía Hạ gia chủ, vệ sĩ vừa thấy đám cảnh sát nhào tới ông chủ nhà mình cũng nhanh chóng gia nhập cuộc chiến, khiến mọi thứ đều loạn hết cả lên.
Chỉ chừa ba người Aldel, Lạc Y và Tỉnh Nhiêm là ở ngoài vòng chiến.
Trong khi Lạc Y cầm ipad liên tục thao tác thì Aldel và Tỉnh Nhiêm lại liên hồi gọi điện thoại.
Tình huống trong phòng như phân chia thành hai thế giới.
Đến khi sự việc nháo đến tai của Cục trưởng, ông phải tự mình xuất trận thì mới hòa hoãn hơn một chút.
Đồng thời, lúc này, An Nhiên cùng Mộ Tiêu Dạ khoan thai đến muộn..