Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1336

Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Chuyện này vừa ra, trong nháy mắt lưu truyền ra ở trường học.

Đỗ Hạ không có bản lĩnh kia, ở trường học giả vờ làm người giàu có, vay tiền còn không muốn trả, đây chính là bát quái khó có được, nhiệt tình của đám người tăng vọt.

Đỗ Hạ cũng không dám đến trường học.

Đỗ tiên sinh không gánh nổi sự mất mặt này, muốn trả tiền.

Nhưng Đỗ phu nhân không đồng ý, khăng khăng nói chuyện này là Đường Tiểu Tình khuyến khích Đỗ Hạ, mới tạo thành cục diện bây giờ.

"Có phải bà điên rồi không!" Đỗ tiên sinh giận không ngừng lại được: "Trong tay cô ta có giấy vay nợ, còn ngại bây giờ huyên náo chưa đủ khó xử? Chưa đủ mất mặt à?"

"Lão Đỗ, cùi chỏ của ông sao cứ hướng ra ngoài thế hả! Tôi là vì ai? Ba triệu đấy!!" Đỗ phu nhân rống về: "Công ty ông bây giờ có thể bỏ ra nhiều tiền như vậy sao?"

"Không bỏ ra nổi cũng phải nghĩ cách mà trả, mặt mũi này tôi vẫn còn cần!"

Đỗ tiên sinh không muốn cãi cọ với Đỗ phu nhân, tức giận rời khỏi nhà.

Đỗ phu nhân cũng tức giận không nhẹ, muốn trách cứ Đỗ Hạ, nhưng vừa quay đầu nhìn vành mắt đỏ ứng, dáng vẻ không biết làm sao của Đỗ Hạ, lại chỉ có thể ép lửa giận về.

Đỗ tiên sinh nói với Đỗ phu nhân hai ngày, cuối cùng lấy chuyện nếu Đỗ phu nhân tiếp tục hồ nháo thì ly hôn để kết thúc.

Ba triệu vốn lưu động, đối với tình hình của Đỗ gia bây giờ mà nói, là một số tiền rất lớn.

Cho nên Đỗ phu nhân bảo Đỗ Hạ kiểm kê ra những thứ mua về, xem có thể trả lại gì được không.

Quần áo giày Đỗ Hạ đều từng dùng qua, chắc chắn không thể trả lại.

Rất nhiều xa xỉ phẩm đều chỉ đổi không cho trả, cho dù trả cũng chỉ có thể trả về trong thẻ của cửa hàng. Chính là nói tiền lui về trong thẻ của cửa hàng, thì vẫn chỉ có thể tiêu phí ở đó.

Hơn nữa Đỗ Hạ còn học người khác, có cái là định chế, những thứ này càng không có cách nào trả.

Những tiêu phí vui đùa kia cũng chiếm không ít.

Chắp vá lung tung, cuối cùng góp đủ ba triệu trả cho Đường Tiểu Tình.

Nhưng bởi vì việc này Đường Tiểu Tình không dẫn Đỗ Hạ đi chơi cùng nữa.

Đỗ Hạ chờ sau khi chuyện này trôi qua một thời gian ngắn mới về trường học, không có Đường Tiểu Tình che chở, Đỗ Hạ sao có thể tốt đẹp nổi.

Đỗ Hạ ngược lại có thể đánh người, nhưng người ở đây có thể mời đến những người đánh nhau giỏi hơn cô ta.

"Đỗ Hạ, nhà vệ sinh này cần phải dọn sạch sẽ!!"

Mấy nữ sinh đẩy cô ta vào nhà vệ sinh.

Đỗ Hạ nhìn vết bẩn đầy đất, biết đây là bọn họ cố ý làm bẩn.

Nhà vệ sinh ở đây căn bản không cần học sinh quét dọn, bọn họ chính là cố ý...

Bên ngoài mơ hồ truyền đến tiếng nói chuyện.

"Nghe nói nhà trước đây cô ta ở rất nghèo."

"Khó trách tác phong lại như thế..."

"Không phải sao."

"Đường Tiểu Tình cũng thật xui xẻo, hảo tâm giúp cô ta, còn không được nổi một lời cảm ơn, chậc chậc chậc... Bà mẹ cô ta, làm gì giống người có tiền."

"Đúng thế, quả thật giống y như một mụ đàn bà đầu đường chanh chua!"

Đỗ Hạ siết chặt nắm đấm, cô ta từng gặp mẹ của Đường Tiểu Tình, ưu nhã hào phóng, cũng không có nhiều xa xỉ phẩm trang trí, nhưng vẫn chói lọi.

Không giống Đỗ phu nhân, trên người phục trang đẹp đẽ, nhưng vẫn lộ ra một cỗ không phóng khoáng.

Những người trong trường học giễu cợt nhằm vào, khiến cho tính tình Đỗ Hạ càng thêm cổ quái.

Ở trường học không có chỗ phát tiết, nên về nhà phát tiết lên người Đỗ phu nhân.

Chỉ cần Đỗ phu nhân nổi giận, Đỗ Hạ liền lấy chuyện cô ta bị ôm nhầm đi chịu khổ ra nói, Đỗ phu nhân trong nháy mắt không dám mắng cô ta nữa.

Đỗ Hạ tiêu tiền vung tay quá trán đã thành thói quen, ở trường học phải chịu ủy khuất, cho nên càng cần nhiều tiền hơn cho cô ta cảm giác an toàn.

Lần trước trả ba triệu, tài chính của Đỗ gia bây giờ đang rất khẩn trương, Đỗ phu nhân làm gì có nhiều tiền cho cô ta.

Đỗ Hạ rất nhanh tìm được phú nhị đại có tiền ở trường học, hai người trộn lẫn với nhau.

Có phú nhị đại bảo bọc, người nhằm vào Đỗ Hạ ngược lại ít đi không ít.

Nhưng mà phú nhị đại chỉ chơi đùa, độ mới mẻ không vượt qua nửa tháng.

Đỗ Hạ không nghĩ tới lại như thế, cô ta đi tìm phú nhị đại, kết quả người ta ôm niềm vui mới, chơi đến vui vẻ, đã sớm không hề để tâm đến cô ta nữa.

Không có phú nhị đại bảo bọc, Đỗ Hạ rất nhanh lại quay về cuộc sống trước đó.

Không có tiền, bị người nhằm vào...

Nhưng cô ta vẫn không muốn rời khỏi trường học này.

-

Hôm nay Đỗ Hạ vừa vào phòng học đã bị người giội cho một thân đẫm nước, mặt mày cô ta âm trầm đến nhà vệ sinh thay quần áo.

Cô ta ở trong phòng thay quần áo, nghe thấy có người tiến đến.

"Các cậu nhìn thấy topic kia chưa?"

"Đỗ Hạ kia à?"

"Đúng thế, không nghĩ tới mẹ cô ta lợi hại như vậy, năm đó chính là tiểu tam thượng vị, khó trách lại có bộ dáng như thế."

Đỗ Hạ bỗng nhiên trừng lớn mắt.

Cô ta nín thở nghe người bên ngoài trò chuyện.

Đợi bọn họ rời đi, Đỗ Hạ lấy điện thoại di động ra, lên diễn đàn của trường học.

Topic kia viết chuyện Đỗ phu nhân làm gái tiếp rượu thế nào, rồi nghịch tập trở thành Đỗ phu nhân ra sao.

Năm đó Đỗ phu nhân từ nông thôn ra, tư sắc không tính là kém.

Đỗ tiên sinh lúc ấy đã có người mình thích, nhưng vị Đỗ phu nhân này, nắm chặt hết thảy cơ hội, chuốc say Đỗ tiên sinh, cũng bò lên giường Đỗ tiên sinh, một lần là mang thai.

Đỗ tiên sinh nhịn đau chia tay người mình yêu, lấy Đỗ phu nhân đã mang thai con mình.

Bởi vì ghét bỏ xuất thân của mình, Đỗ phu nhân sửa đổi hết hộ khẩu.

Nhiều năm như vậy, bồi dưỡng được khí chất của một quý phu nhân, nhưng bản tính khó dời.

Đỗ Hạ xem hết, trong đầu vang lên tiếng ong ong, không nghĩ tới mẹ mình còn có một đoạn lịch sử như vậy.

Chuyện này lan ra giống như hoa tuyết bay, rất nhanh truyền khắp trường học.

Ngày nào Đỗ Hạ cũng bị người đâm chọc, cảm giác kia không cần nói cũng biết.

Cũng không lâu lắm, chuyện này truyền đến tai Đỗ phu nhân.

Bí mật Đỗ phu nhân che giấu nhiều năm như vậy, đột nhiên lộ ra ánh sáng, tăng thêm gần đây Đỗ tiên sinh thường xuyên không trở về nhà, Đỗ phu nhân nhạy cảm đến không được, chỉ cần Đỗ tiên sinh trở về là rùm beng đến túi bụi.

Đỗ Hạ cũng không muốn trở về.

Trở về liền đối diện với gương mặt oán phụ của Đỗ phu nhân, cả này chỉ biết hoài nghi có phải Đỗ tiên sinh có người ở bên ngoài rồi không.

Đỗ Hạ lẫn lộn với một đám người ở trường học.

Thanh danh không tốt càng ngày càng tăng.

Loại trường học kia, không phải mỗi người đều là quý công tử được giáo dưỡng thật tốt.

Đỗ Hạ lẫn lộn với những người kia, mặc dù có thể tránh khỏi một chút nhằm vào, nhưng suy cho cùng vẫn không tránh được.

-

Ban đêm.

Ồn ào náo động của thành thị ban ngày dần dần bị ánh sáng muôn màu của đèn nê ông thay thế, yêu ma quỷ quái sống về đêm bắt đầu kéo bức màn che ra.

Trong quán bar náo nhiệt, Đường Tiểu Tình ngồi ở trong ghế dài, nhìn nữ sinh đối diện, ánh mắt không nhịn được rơi vào trên thân người ngồi bên cạnh nữ sinh.

Nam sinh này thật đẹp...

Đáng tiếc.

Đường Tiểu Tình qua vài lần nhìn mê mẩn, thật sự không nhịn được: "Cái kia... Anh có anh trai hay em trai gì không?"

Thư Tuyển ngẩng đầu, trước tiên nhìn thoáng qua Đường Tiểu Tình: "Cô hỏi tôi?"

Đường Tiểu Tình mỉm cười gật đầu.

"Không có." Thư Tuyển lễ phép trả lời.

Đường Tiểu Tình thất vọng thở dài, chuyển lực chú ý qua phía Sơ Tranh: "Nhan tiểu thư, chuyện cô bảo tôi làm, tôi đã làm xong rồi."

Đường Tiểu Tình ở trường học kia, cũng không tính là tầng đỉnh cấp.

Nhưng vòng đỉnh cấp sẽ không để ý đến những việc này, bọn họ thậm chí khinh thường lui tới với người phía dưới, có phạm vi hoạt động của mình, cho dù là Đường Tiểu Tình cũng rất khó hòa hợp vào đó.

Cho nên Đường Tiểu Tình là người có quyền phát biểu nhất sau những người đỉnh cấp kia.

Những người lẫn lộn cùng với Đỗ Hạ bây giờ, đều là Đường Tiểu Tình chào hỏi qua.

Bọn họ không cần tận lực đụng đến cô ta, là Đỗ Hạ tự đưa tới cửa.

Về phần những người nhằm vào ở trường học, Đường Tiểu Tình đều không cần nói gì, chỉ cần cô ta biểu hiện ra không thích, người bên cạnh tự nhiên sẽ tự lĩnh hội mà làm.

Sơ Tranh gật đầu, biểu thị biết rồi.

Đường Tiểu Tình có chút kỳ quái: "Cô nhằm vào cô ta làm gì? Cô có tiền như vậy, cũng không quan tâm ở Đỗ gia hay là ở Nhan gia mà?"

Đương nhiên Đường Tiểu Tình càng tò mò, vì sao cô lại có tiền như thế.

Đáng tiếc...

Không tra được gì cả.

Bao gồm cả nam sinh bên cạnh cô.
Bình Luận (0)
Comment