Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên ➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥ Một tháng sau.
Cố Ngự bị Sơ Tranh chọc giận đến rụng mất thật nhiều tóc, một tháng này Cố Ngự đã có thể rời khỏi xe lăn thời gian khá dài, tự mình hoạt động.
Lên xuống lầu đã không thành vấn đề.
Nhưng Cố Ngự cũng không phải rất muốn động, vì để cho hắn đi nhiều một chút, cho nên Sơ Tranh và Quản gia làm hỏng thang máy cho hắn.
Cố Ngự tức giận đến mức muốn bóp chết Sơ Tranh.
... Bóp chết là không thể nào bóp chết, hắn đánh không lại cô.
Người phụ nữ kia động thủ tuyệt không khách khí, hắn hoàn toàn không nhìn ra, cái gọi là thích mình của cô biểu hiện ở chỗ nào.
Nhưng ngẫm lại hơn một tháng này, cô không đi ra ngoài quay phim, cũng không hề đi ra ngoài làm gì, cả ngày đều ở trong biệt thự, càng không quan tâm Phó Tinh Thần...
Chẳng lẽ cô thật sự không thích Phó Tinh Thần nữa?
"Tần Sơ Tranh đâu?" Cố Ngự xuống lầu không nhìn thấy người.
Thường ngày vào lúc này, cô đều ngồi trong phòng ăn rồi.
"Tần tiểu thư ra ngoài rồi." Quản gia tận tụy trả lời.
"Ra ngoài?" Cố Ngự nhíu mày: "Đi dạo phố?"
Quản gia: "Không phải, phim mới của Tần tiểu thư bắt đầu tuyên truyền."
Cố Ngự: "..."
Nhìn xem, loại chuyện này mà cô cũng không hề nói với mình, còn nói thích mình, thích cái rắm!
Phim mới... Vậy không phải Phó Tinh Thần cũng ở đó à?
Tâm tình Cố Ngự có chút bực bội, nhưng mà hắn cũng không biết mình đang bực bội cái gì. Cơm nước xong xuôi, Cố Ngự ngồi ở trên ghế sofa một hồi lâu không có động tĩnh, cũng không biết đang suy nghĩ gì.
Ngay khi quản gia chần chờ xem có nên đến hỏi một chút không, cuối cùng Cố Ngự cũng động.
Hắn gọi điện thoại cho người đại diện của mình.
Người đại diện của Cố Ngự chỉ phụ trách một mình hắn, một năm này không làm việc, người đại diện cầm tiền ngồi ăn rồi chờ chết, đột nhiên nhận được điện thoại của ông chủ, người đại diện lập tức bò dậy từ nơi mềm mại dịu dàng.
-
Bộ phim kia của Sơ Tranh được đầu tư không nhỏ, còn phát sóng trên truyền hình, cho nên cường độ tuyên truyền rất lớn, Sơ Tranh đến hiện trường, khó tránh khỏi sẽ bị hỏi đến chuyện của cô và Cố Ngự.
Phóng viên nào cũng muốn moi được từ trong miệng cô ra một chút tin tức liên quan tới Cố Ngự, nhân vật nữ ba này của cô còn được hoan nghênh hơn nhân vật chính.
"Xin hỏi Tần tiểu thư và Cố tiên sinh quen biết thế nào vậy? Bộ phim này của ngài có phải có liên quan đến Cố tiên sinh không."
Vấn đề này chỉ thiếu nói thẳng ra là cô dựa vào quan hệ của Cố Ngự mới nhận được bộ phim này.
"Đề nghị anh xem bên hợp tác sản xuất phim." Giọng điệu Sơ Tranh rất bình tĩnh: "Quen biết thế nào không cần phải nói hết cho anh chứ."
Bên hợp tác sản xuất phim?
Mọi người không hề chú ý tới bên hợp tác sản xuất phim, nhưng rất nhanh có người tra baidu ra, bên hợp tác sản xuất phim có công ty bây giờ của Sơ Tranh.
Nhưng danh tiếng của công ty này cũng không tốt... Nhưng nếu công ty này là bên hợp tác sản xuất phim, thì cô đi diễn nữ ba, dường như cũng không có vấn đề gì.
"Tần tiểu thư, Cố tiên sinh có tiếp tục đóng phim nữa không..."
Sơ Tranh bị hỏi đến phiền, rất không khách khí nói: "Các người muốn phỏng vấn Cố Ngự thì có thể liên hệ với người đại diện của hắn. Xác định rõ chủ đề đừng đi lệch đề tài, các người làm truyền thông mà đến điểm ấy cũng chưa từng học qua à? Nếu như chưa từng học qua, thì đề nghị các người trở về học lại đi, đừng trì hoãn thời gian của mọi người."
Đám người: "..."
Không phải! Cô điên cuồng như thế sao?
Phó Tinh Thần nhìn về phía Sơ Tranh bên kia một chút, cô gái một thân váy áo vừa vặn, tóc búi lên, nhìn qua vô cùng phù hợp với nhân vật Lương Mộ Vân.
Một thời gian không gặp, cô nhìn qua càng thêm cao lãnh thanh nhã hơn, trong mắt cô không còn có hắn ta nữa...
"Phó lão sư, xin hỏi ngài có chỗ nào không hài lòng trong quá trình tham gia diễn xuất bộ phim này không?"
Phóng viên đem mục tiêu nhắm vào Phó Tinh Thần, Phó Tinh Thần lập tức thu tầm mắt lại, trả lời câu hỏi của phóng viên.
-
Kết thúc một buổi hoạt động, Sơ Tranh vừa kéo trang sức trên đầu xuống, vừa đi ra sau hậu trường.
Khi rẽ ngoặt, có người hùng hùng hổ hổ chạy tới, người kia chạy quá nhanh, Sơ Tranh chỉ có thể tránh được một chút, để cho đối phương đụng phải bả vai.
"A..."
Sơ Tranh còn chưa hô đau, đối phương đã kêu lên trước.
Sơ Tranh nhìn lên, thật đúng là oan gia ngõ hẹp... Con chó điên Niên Nguyệt này.
Gần đây danh tiếng lên cao, Niên Nguyệt liền quang minh chính đại đi theo bên cạnh Phó Tinh Thần làm trợ lý, có Phó Tinh Thần che chở, mặc dù Niên Nguyệt cũng bị một chút fan hâm mộ cực đoan quấy rối, nhưng cũng không có vấn đề lớn.
"Sơ... Sơ Tranh?" Niên Nguyệt thấy rõ người mình đụng phải, theo bản năng lui về phía sau hai bước.
Sơ Tranh lạnh lùng liếc cô ta một cái, đi qua bên cạnh cô ta, tiến vào phòng nghỉ ngơi.
Niên Nguyệt cắn môi, đi về phương hướng vừa rồi Sơ Tranh ra.
Sơ Tranh ở trong phòng nghỉ tẩy trang xong, quay đầu liền nghe nói Phó Tinh Thần bị thương, còn là bởi vì Niên Nguyệt, bây giờ đã đưa đến bệnh viện.
Niên Nguyệt làm Phó Tinh Thần bị thương, fan hâm mộ làm sao có thể bỏ qua, dồn dập mắng Niên Nguyệt.
Phó Tinh Thần chỉ bị một chút vết thương nhẹ, chỉ là việc này người đại diện đè ép không cho hắn ta giải thích, bây giờ hắn ta càng giải thích thì sự tình lên men càng nhanh, không cần thiết.
Niên Nguyệt chỉ có thể tiếp nhận trên mạng chửi rủa, những hoạt động kế tiếp, Phó Tinh Thần cũng không tiện dẫn cô ta theo, sợ có fan hâm mộ cực đoan.
Mãi đến khi bộ phim kết thúc tuyên truyền, Sơ Tranh cũng không gặp lại Niên Nguyệt.
Thời gian chính thức phát sóng được định vào kỳ nghỉ hè hoàng Kim, thời gian Lương Mộ Vân ra sân rất dài, tập 4 đã lên sóng.
Fan trung thành của Cố Ngự nắm lấy tinh thần yêu ai yêu cả đường đi, không ít người đều chờ đợi Lương Mộ Vân lên sóng.
Bọn họ đã làm tốt chuẩn bị, nếu đối tượng của chồng biểu hiện quá kém, thì bọn họ cũng không thể để cho người khác tới mắng, phải tự mình mắng!!
Phân cảnh đầu tiên của Lương Mộ Vân cũng không phải là gặp gỡ nam chính, mà là ở dưới lầu công ty, mấy chiếc xe đồng thời ngừng ở cổng công ty, trợ lý nghiêm chỉnh như được huấn luyện xuống xe, mở cửa xe, hơi khom người.
Chỉ với khí thế của đội xe này, đã đem đến cho người ta một cảm giác khác biệt.
Người bên trong xe chậm chạp xuất hiện trong màn ảnh, thân trên của cô gái mặc áo sơ mi trắng, thân dưới là váy chữ A thiết kế đơn giản, trên vai khoác một chiếc áo khoác nhỏ, khí tràng tự thành.
Giống như phía trước chính là thảm đỏ, mà cô là đế vương sắp bước lên thảm đỏ, hai bên đều là thần dân tới đón.
[ Mẹ ơi! Bối cảnh này trâu bò quá đi thôi! Ra sân cũng đẹp trai như thế!! ]
[ Tiểu tỷ tỷ này là ai vậy? ]
[ Chuẩn bá đạo tổng tài đây rồi. ]
[ Thím không nhận ra à, Tần Sơ Tranh đó, đối tượng của Cố Ngự. ]
Tần Sơ Tranh là ai có lẽ có người không biết, nhưng nói đến Cố Ngự, vậy thì không ai không biết.
[ Chỉ với kỹ thuật diễn trước đó của cô ta, cũng chỉ dựa vào trang phục để chống đỡ mà thôi. ]
[ Đừng vội, xem xong hẵng nói, cẩn thận lại bị vả mặt! ]
Phân cảnh này của Sơ Tranh là gặp một nhân viên cấp cao khác trong công ty, chỉ trích cô làm việc xảy ra sai lầm, nhưng nhân viên cấp cao rất nhanh bị vả mặt.
Thời gian của phân đoạn này không nhiều, hết thảy chỉ khoảng ba phút.
Ba phút này, làm đổi mới ấn tượng của đám người đối với Sơ Tranh.
[ Kỹ thuật diễn tuyệt quá, vì sao mọi người lại nói cô ấy diễn dở? ]
[ Vai tổng tài bá đạo này không phải người bình thường có thể diễn được đúng không? Dù sao tôi cũng chưa từng thấy nữ minh tinh nào có thể diễn tốt như thế. ]
[ Cô vợ nhỏ của chồng sao có thể đẹp trai thế chứ, tôi muốn trèo tường. ]
Sơ Tranh biểu diễn theo bản sắc vốn có, cũng không diễn xuất hỏng bét như trong tưởng tượng của bọn họ, cũng không phá thiết lập nhân vật, ngay cả fan nguyên tác cũng cảm thấy rất thoải mái.
[ Bộ phim trước đó Tần Sơ Tranh tìm thế thân diễn sao? ]
[ Thịnh thế mỹ nhan này của tiểu tỷ tỷ tại sao lại muốn giấu đi chứ, làm bình hoa tôi cũng đổ nữa!! ]
[ Tôi đơn phương tuyên bố, tôi muốn làm fan của cô ấy!! ]
Kết thúc hai tập, Sơ Tranh cũng không có mấy phân đoạn, nhưng nhiệt độ lại cao nhất, fan hâm mộ cũng từ từ dâng lên.
Đợi đến ngày thứ hai phát sóng, fan hâm mộ của Sơ Tranh đã được 4 triệu... So với Cố Ngự mà nói thì chỉ là số lẻ.