Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên ➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Nhận thức của nguyên chủ đối với Hồng Hoang có chút mơ hồ, rất nhiều chuyện đều chỉ là kiến thức nửa vời, Sơ Tranh cũng cần một người có thể nói cho mình biết về tình hình cặn kẽ của Hồng Hoang.
Thiếu niên nhím chó tên là Thôn Tượng.
Khi thiếu niên giới thiệu tên của mình, Sơ Tranh cổ quái dò xét hắn.
Bằng vào cái thân thể nhỏ bé này, nuốt tượng* cái gì?
Tuổi không lớn lắm, khẩu vị còn không nhỏ.
(* 吞 (Thôn): nuốt, 象 (Tượng): nghĩa là con voi, khẩu vị đúng là không hề nhỏ:>) Đương nhiên Sơ Tranh không hỏi, duy trì phong phạm cao lãnh của đại lão.
Quy tắc trong Hồng Hoang rất đơn giản, nắm đấm ai cứng thì người đó định đoạt.
Sơ Tranh rất thích quy tắc này.
【...】 Tuyệt không thích.
Hồng Hoang rất lớn, nhưng phần lớn các loại thú sẽ ở trong địa bàn của mình.
Thần thú Hung thú càng được phân chia địa bàn rõ rệt, nếu như không phải tất yếu, các thú khác, đều sẽ đi vòng qua những địa bàn này.
Còn lại là Linh thú bình thường, giống như Thôn Tượng.
Hoặc là một mình sinh tồn trong Hồng Hoang, hoặc là phụ thuộc vào những loại thú cường đại khác...
"Nghe nói còn có một loại ma thú." Thôn Tượng nói: "Bọn họ còn khó đối phó hơn cả Hung thú."
"Sao mà khó đối phó?"
Thôn Tượng lắc đầu: "Không biết, chưa thấy qua, chỉ nghe nói."
Sơ Tranh hỏi Thôn Tượng mấy vấn đề, Thôn Tượng nắm lấy tinh thần ôm đùi, móc ra toàn bộ những thứ hắn biết.
"Sao cánh rừng này lại yên tĩnh như thế?"
Thôn Tượng nhìn về phía cánh rừng một chút: "Nghe nói hôm nay Bắc Biên có lôi kiếp, rất nhiều thú đều qua bên kia."
Qua bên kia làm gì, Thôn Tượng cảm thấy mình không cần tường thuật chi tiết.
Mọi người đều biết.
Không chịu đựng được lôi kiếp chính là cái chết.
Tất cả mọi người đi kiếm tiện nghi.
Lỡ như gặp phải Thần thú, Hung thú trải qua lôi kiếp, còn thất bại, vậy cướp được ăn, thì sẽ còn mạnh hơn bất cứ thứ gì.
Sơ Tranh: "..." Lôi kiếp ở Bắc Biên không phải chính là ta sao?
Vậy là những người này đều chạy tới bắt ta rồi?
"Ta còn nghe nói bên kia là Phượng Hoàng đấy. Chim muông giống như đại vương, nhưng là Thần thú, còn là con Phượng Hoàng duy nhất trong Hồng Hoang, nghe nói máu của nàng, có hiệu quả rất thần kỳ, nếu Linh thú bình thường uống được một ngụm, thì có thể trở nên rất mạnh."
Thôn Tượng vẻ mặt ao ước.
Nếu không phải thực lực của nó thấp hèn, nó cũng muốn đi xem sao.
Kiếm tiện nghi thì nó không nghĩ đến, chỉ muốn đi xem Thần thú trong truyền thuyết.
Mặc dù mọi người đều biết trong Hồng Hoang có thần thú, nhưng chân chính gặp qua thì cực ít.
"Rốt cuộc là ai truyền ra chuyện máu Phượng Hoàng có loại hiệu quả này?" Sơ Tranh mặt không cảm xúc hỏi, loại tai họa này nhất định phải xử lý!
Thôn Tượng làm sao biết, lắc đầu: "Tất cả mọi người đều nói như vậy."
"..."
Lời đồn đại hại chết chim.
Sơ Tranh nhìn Thôn Tượng một chút...
Mặc dù lời đồn đại truyền đi rộng rãi, nhưng dường như không phải tất cả thú đều biết dáng dấp Phượng Hoàng ra sao.
"Đại vương, ngài muốn đi qua xem một chút không?" Thôn Tượng chờ mong nhìn Sơ Tranh.
"Không đi."
Bên kia toàn là thú chờ nhặt thi thể, ta đi chịu chết sao?
Mới không!
Thôn Tượng thất vọng thở dài, không thể nhìn Phượng Hoàng một chút.
Thật muốn biết Phượng Hoàng có hình dạng ra sao.
-
Hồng Hoang cũng có chợ phiên.
Kiến trúc được đắp dựng bằng tảng đá, đứng sững trong vùng hoang dã, giống như một đầu cự thú.
Loại chợ phiên này có rất nhiều trong Hồng Hoang, chủ yếu là dùng cho các thú trao đổi một vài thứ.
"Chỗ này thú gì cũng có, khi đi vào phải cẩn thận." Thôn Tượng cẩn thận nói với Sơ Tranh.
Trong chợ phiên không có quy củ gì, cho nên muốn đi lại ở chợ phiên, thì cũng phải có thực lực vững vàng.
Thôn Tượng vừa hóa hình, không muốn đến chợ phiên lắm.
Hắn không muốn vừa hóa hình liền treo.
Nhưng Sơ Tranh muốn tới, Thôn Tượng cảm thấy đại vương có thể một hơi lấy ra ba cái Thạch Liên Quả, hẳn là rất có bản lĩnh.
"Cái kia, đại vương, ngài có muốn che đậy một chút không?"
"Vì sao?" Ta không đẹp sao?
Sơ Tranh đối với bộ dáng Phượng Hoàng của mình tương đối hài lòng.
"Đại vương... Cái đó, ngài là chim muông, bị người trông thấy rất dễ dàng chọc phải phiền toái."
Chim muông thưa thớt, chim muông xinh đẹp, kiểu gì cũng sẽ làm các thú ngấp nghé, thậm chí có một ít tên sẽ ỷ vào mình cường đại trực tiếp cướp đoạt.
Chim muông cường đại coi như xong, nếu như đánh không lại, vậy cũng chỉ có thể...
Sơ Tranh chỉ nghe thấy hai chữ "phiền phức" của Thôn Tượng.
Dùng ngân tuyến vây quanh mình một vòng, sau đó cùng Thôn Tượng đi vào.
-
Bên trong chợ phiên phi thường náo nhiệt, có thú đã hóa hình, cũng có thú chưa biến hóa, thiên kì bách quái.
Thôn Tượng thận trọng đi tới, sợ đụng phải ai đó.
Ánh mắt Sơ Tranh tùy ý quét quanh bốn phía.
Nơi này muốn trao đổi gì cũng có, cây cỏ kỳ kỳ quái quái, trái cây, xương cốt... Sơ Tranh còn trông thấy có một con thú đã hóa hình, lại bán một loại thú khác.
Sơ Tranh: "..."
Rất tàn khốc nha!
【 Nhiệm vụ chính tuyến: Mời trong vòng nửa canh giờ, tiêu hết mười cái Thạch Liên Quả. 】
Sơ Tranh: "..."
Trước đó Sơ Tranh đã được chứng kiến công hiệu của Thạch Liên Quả từ chỗ Thôn Tượng.
Thứ đồ chơi này ở Hồng Hoang có rất nhiều, nhưng mà... Đại đa số đều sinh trưởng trên vách núi cheo leo, thú bình thường căn bản không hái được.
Thạch Liên Quả có công hiệu tăng cường lực lượng, giống như Thôn Tượng ăn ba cái Thạch Liên Quả, liền trực tiếp hóa hình được —— đương nhiên Thôn Tượng là đã tới gần ranh giới hóa hình, vừa vặn những Thạch Liên Quả này cho hắn lực lượng cần thiết cuối cùng mà thôi.
Sơ Tranh tùy ý chọn một sạp hàng, bảo Thôn Tượng đi qua.
"Đại vương, làm gì?" Thôn Tượng hạ giọng, đại vương nói với hắn, bây giờ người khác không nhìn thấy nàng.
Mà sau khi Thôn Tượng đi vào, cũng phát hiện những thú này xác thực không nhìn thấy đại vương.
Đại vương là chim muông xinh đẹp như vậy xuất hiện, nếu như thấy được, thì đã sớm gây nên bạo động.
"Mua cái kia." Sơ Tranh chỉ vào đồ vật trên sạp hàng bên cạnh.
Thôn Tượng nhìn Thạch Liên Quả trong tay, con ngươi hơi trừng lớn.
Cái này... Nhiều như vậy?
Nhưng ngẫm lại đại vương là chim muông, muốn hái Thạch Liên Quả, so với những thú khác sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Thôn Tượng đi đến sạp hàng kia.
Chủ sạp là một nam nhân gầy trơ xương, hơi đen, trong mắt như chứa ánh sao dày đặc, đem đến cho người ta cảm giác lấm la lấm lét.
"Tiểu gia hỏa, muốn đổi cái gì?" Thấy có khách, chủ sạp lập tức nhiệt tình chào hỏi hắn.
Thôn Tượng nuốt một ngụm nước bọt: "Những thứ này của ngươi đổi thế nào?"
Chủ sạp nhìn Thôn Tượng vài lần: "Ngươi có cái gì?"
Thôn Tượng nhìn chung quanh một chút, lấy ra một viên Thạch Liên Quả đưa lên.
Đôi mắt chủ sạp lập tức nhíu lại, một tay đè cổ tay Thôn Tượng lại, ngăn trở viên Thạch Liên Quả kia: "Tiểu gia hỏa, cái này của ngươi đúng là đồ tốt."
Thôn Tượng muốn lấy tay về, kết quả khí lực của chủ sạp vô cùng lớn, làm thế nào cũng không rút về được.
"Ngươi thả ta ra."
"Ai, tiểu gia hỏa, không phải ngươi muốn đổi sao?" Chủ sạp cười như tên trộm ranh ma: "Hiện tại cũng không thể hối hận được."
"Ta..." Thôn Tượng tức giận: "Những thứ kia của ngươi, căn bản không có giá trị như thế, ngươi thả ta ra!"
Chủ sạp ấn càng chặt hơn, giọng điệu âm trầm: "Thứ này có đáng giá hay không, cũng không phải ngươi nói là được."
Trên chợ phiên không có quy củ gì, tự nhiên là dùng nắm đấm nói chuyện.
Khi trao đổi đồ vật bị cướp cũng không phải chuyện hiếm lạ.
Những loại thú có thể có được sạp hàng trên chợ phiên như thế này, thì cũng phải có thực lực cực mạnh.
"Ngươi đây là muốn cướp!" Thôn Tượng gấp gáp.
"Ha ha ha, đây là nơi nào, một tiểu gia hỏa như ngươi mà cũng dám tới đây, còn lấy ra thứ như vậy, đây không phải là mời ta cướp à." Chủ sạp không mảy may e dè.
"Ngươi..."
Thôn Tượng theo bản năng nhìn về phía Sơ Tranh.
Sơ Tranh coi tiền như rác thì không thành vấn đề, nhưng cướp thì không được.
Cướp được trên đầu cô, cô không cần mặt mũi sao?!