Di Giai đã đọc được dòng miêu tả trên mạng rằng vị top cấp này luôn mặc đồ trắng, vì vậy cô cố chấp nhìn mấy người mặc đồ trắng trong điểm hồi sinh, tầm 1 tiếng sau có 1 đốm trắng bay lại đây. Hắn mặc áo choàng đen như kiểu ma cà rồng hay mặc, biểu cảm khá thoải mái dù vừa bị giết trở về.
"Lặng kìa." Di Giai tinh mắt, vừa thấy hắn liền hô to.
Mọi người xung quanh vội vã nhìn quanh, ánh mắt đặc biệt tập trung vào mấy người bận đồ trắng. Kẻ áo choàng đen kia khựng lại 1 giây rồi vẫn tiếp tục thản nhiên bước đi.
Cô đoán đúng rồi. Chắc chắn tên này biết có người cố ý muốn dùng cách này tìm ra hắn nhưng lại không kìm được lòng tham với 50.000 kia, hắn gọi bạn tới giết mình rồi chia tiền nên mặt mới bình thản như vậy, người bình thường bị giết ai lại không cay cú mặt mũi nhăn nhó cơ chứ. Biết bản thân nổi tiếng với đồ trắng, hắn liền thay đổi mặc màu đen.
"Không phải hắn." Thẻ đen báo cáo
"Ừ. Tiếp tục thôi."
"Ngươi thông minh thật đấy. Làm việc với người thông minh thật nhàn rỗi." Thẻ đen nhanh chóng nịnh bợ
Di Giai không thèm để ý nó, đang định triệu hồi thú cưỡi thì trước mắt bỗng đen xì.
Cởi mũ ra, cô đen mặt nhìn Lam Cảnh Nghi đang đứng bên giường, tay cầm ổ cắm điện lắc lắc.
"Suốt ngày chơi game, đi ăn tối." Anh hất cằm
Bữa cơm do Lam Cảnh Nghi nấu đơn giản 2 món mặn 1 món canh, Di Giai ăn lẹ 1 bát, định chạy lên phòng chơi game thì Cảnh Nghi gọi lại:"Này!"
"Gì?" Cô ngồi lại bàn
"Bố mẹ lo mày ở nhà nhiều sinh bệnh, mai đi mua sắm với anh, tủ lạnh cũng hết nước ngọt rồi."
Di Giai nhăn mày:"Nhất định phải đi à?"
Cảnh Nghi gật đầu:"Nếu không đi mua thì mày đừng uống."
"Được. Không uống." Nói xong cô chạy lên lầu
"Mày nhớ lời đó!" Cảnh Nghi trợn mắt hô, lại bực bội dọn bát đũa đi rửa.
Đang chuẩn bị đội lại mũ game, điện thoại di động cô vang lên, là Búng Ra Sữa gọi đến:"Ninh Ninh...cậu thế nào rồi? Cậu ra đảo khác tớ không nhắn tin được luôn đó!"
"Tớ vẫn ổn."
"Ừ. Sát Hàn bảo tớ gọi cho cậu nhờ cậu nói anh Cảnh Nghi lên game bàn về Đảo Chiến."
Cảnh Nghi là bang chủ bang top 1 của Nam Đảo, có điều anh ta online không nhiều lắm nên đa phần mọi chuyện đều do bang phó là bạn nối khố của anh ta quản lý, lần này Đảo Chiến là chuyện lớn nên cần Cảnh Nghi ra mặt.
Đảo Chiến là cuộc chiến giữa các đảo với nhau. Sát ngày chiến, hệ thống game sẽ chỉ định 2 đảo bất kỳ. Ví dụ như: Đông đấu với Bắc, Tây đấu với Nam. Không ai biết trước đối thủ của mình là đảo nào, sau khi chọn ra 2 đảo thắng, lại cho 2 đảo này chiến với nhau tìm ra Đảo mạnh nhất.
Di Giai lại vòng xuống tầng, nhìn bóng dáng rửa bát đầy cô đơn của Cảnh Nghi, rón rén đi tới đạp nhẹ vào mông anh, anh ta giật nảy mình quay lại.
"Làm gì đấy? Lại bôi cái gì vào quần anh à?"
"Sát Hàn gọi anh lên bàn Đảo Chiến."
"À... mày bàn thay anh đi, sao cũng được hết."
"Em đang ở đảo khác, mấy tên em giết đang gọi hội truy lùng em, sợ lắm không dám về." Cô mở tủ lạnh ra, lấy đi chai nước ngọt cuối cùng.
"...Được rồi, tí anh lên... Đừng uống hết! Chai cuối rồi."
"..."
Lam Cảnh Nghi chính là tên cuồng đồ ngọt, 1 ngày không có đồ ngọt là không chịu được.
Trở lại game, cô triệu hồi ra chim, phóng vọt lên trời tiến thẳng về Đông Đảo. Mục tiêu lần này là tên cuồng sát giết người như ngóe, có vẻ hơi nguy hiểm, nếu chết cô sẽ bắt buộc phải hồi sinh về Nam Thành, 1 đường trở lại xa biết bao.
Làm thế nào mới tìm được kẻ cuồng sát này đây? Tên này thích giết ai liền giết người đó, toàn thân đồ đen bước đi nhẹ nhàng, không có chút thông tin nào.