Xuyên Nhanh: Nữ Vương Trở Lại

Chương 96

Tầng 5.

Silver đang ngồi đối diện với một cô gái nhìn ngoại hình thì chỉ mới 8, 9 tuổi, nhưng trông anh rất chỉnh chu và nghiêm túc.

"Tessia, thật hiếm khi cô đến thăm tôi." Silver mỉm cười nhẹ, nâng tay rót trà cho cả hai.

Tessia - Chủ tòa nhà số 4.

Cô bé nhấc tách trà lên mũi thoáng ngửi rồi khẽ đặt trở lại bàn, mặt không biểu cảm:"Silver, tôi mong thông tin mà tôi nghe được là thật. Cậu, đang che giấu Sergi?"

Silver ngước mắt có chút kinh ngạc, khó hiểu nói:"Sergi không phải đang điều hành Tòa Nhà số 1 hay sao? Sao có thể ở chỗ tôi được chứ?"

Ngón tay Tessia đang gõ nhịp trên bàn chợt khựng lại, cô đưa mắt nhìn thẳng vào Silver:"Tôi biết mối quan hệ giữa cậu và Sergi rất tốt."

"Không! Không tốt tí nào!" Silver lập tức phủ nhận.

"Silver! Tôi mong cậu hiểu rằng tôi cũng về phe Sergi."

"Tôi không hiểu cô đang nói gì, quý cô Tessia." Silver vẫn nở nụ cười thản nhiên

Tessia sầm mặt, xung quanh không gian nơi cô ngồi bỗng nhiên vặn vẹo méo mó. Silver đặt tách trà trên tay xuống, 1 luồng khí bật ra từ nơi tiếp xúc giữa đáy tách và mặt bàn khiến cả không gian yên lắng lại như cũ.

"Nếu không còn việc gì nữa, tôi xin phép. Công việc dạo gần đây đang khá là bận rộn." Silver thản nhiên đứng dậy, cúi người chào rồi rời khỏi phòng tiếp khách.

Tessia ngồi tại chỗ siết chặt nắm tay.

"Chủ nhân..."

Cô móc trong ví ra một chiếc thẻ màu xám.

"Chủ nhân, đừng tức giận." Thẻ xám ngọt ngào lên tiếng. Mỗi một tòa nhà đều có màu thẻ khác nhau, Tòa nhà số 1 và số 3 vì vài lý do đều là thẻ đen, nhà số 4 lại là thẻ xám.

Tessia vuốt ve mặt thẻ, thở dài:"Với khả năng bói toán của ta, ta đã bói được Sergi đang ở tại Tòa nhà số 3 chứ không phải Tòa nhà số 1. Thật kỳ lạ, chẳng lẽ ta sai rồi?"

"Chủ nhân, người muốn tìm Sergi làm gì?"

"Nếu thật sự như những gì ta nghĩ... người ở Tòa nhà số 1 kia chắc chắn là giả. Nhưng một con rối giả không thể dễ dàng đánh bại bản thể và tồn tại đến tận bây giờ mà không bị ai phát hiện, ngoại trừ ta với khả năng tiên tri và bói toán, chắc chắn phía sau có kẻ giúp đỡ nó. Sergi chắc hẳn biết kẻ đó là ai, tại sao cô ấy không trở về và nói ra tất cả sự thật? Chẳng lẽ cô ấy đã bị thương, không đủ khả năng trở lại? Hay bị giam cầm bởi Silver tại nơi này? Kẻ giúp đỡ con rối đó có phải Silver hay không?"

"Chủ nhân cho rằng khả năng nào lớn hơn?"

Cô xoay hai đồng xu trên ngón tay, bất lực than khẽ:"Dạo này khả năng của ta ngày càng suy yếu, chắc con rối cùng đồng bọn chúng đã yểm bùa phong ấn ta bằng kỹ năng nửa mùa bắt chước từ Sergi, sợ ta nhìn ra sự thật."

"Thật buồn cười, với kỹ năng phong ấn của Sergi thật, nếu muốn phong ấn 1 người thì người đó chắc chắn không thể vùng vẫy thêm nửa khắc, rơi vào tay đám tàn nhân kia lại yếu ớt như vậy." Tessia cười nhạo.

"Chủ nhân nói phải."

Chủ mỗi tòa nhà đều có một kỹ năng thiên bẩm của riêng mình, gia tộc nào sở hữu đứa trẻ có thiên phú lạ sẽ được cho là người kế vị tiếp quản tòa nhà. Tessia có khả năng tiên đoán và bói toán, Silver có khả năng xóa ký ức và chèn ký ức đối với những người ở đẳng cấp dưới mình. Sergi lại là linh hồn yếu kém từ một sinh vật gọi là con người, đi từ dưới đáy lên đỉnh, tự tạo ra năng lực của riêng mình - Phong ấn và bùa chú.

"Chủ nhân, rốt cuộc Sergi khi còn sống là người thế nào? Trước khi vào tổ chức, hồi còn là con người ấy." Thẻ xám bỗng hỏi

"Ta không biết. Sau khi soán ngôi chủ tòa nhà, cô ấy bị rất nhiều chủ nhà khác phản đối, chúng còn muốn tìm ra vi diện cũ của cô ấy để hủy diệt từ đầu, nhưng không ai tìm thấy, cũng có thể nó đã nằm trong tay Sergi. Con người ấy..." Tessia nhắm mắt như đang hồi tưởng lại khoảng thời gian đó:"Lòng tốt của cô ấy chính là thứ giúp cô ấy lên đỉnh cao, cũng là thứ khiến cô ấy ngã xuống đáy vực."

Tòa nhà số 1 bây giờ trước kia là Nhà số 7 do một kẻ tên Vesur tiếp quản, nhiệm vụ giả và linh hồn dưới tay gã đều rất khổ sở. Không thể nhìn thêm cảnh bạn bè xung quanh mình bị bóc lột dữ dội, những linh hồn dưới đáy bị hút cạn rồi tan biến trong nháy mắt, một linh hồn nhỏ bé của con người đã đứng lên bảo vệ họ. Vesur với khả năng khiến người khác lộ ra bản tính bẩn thỉu xấu xa nhất cũng phải thất bại trong trận chiến đó. Trước khi ngã xuống, hắn đã nói: Không ngờ vẫn có một sinh linh trong trắng đến vậy.

"Sergi là loại người luôn lo lắng quan tâm người khác, cũng vì vậy mà mềm lòng với con rối kia" Tessia thở dài.

"Chủ nhân..."

"Về thôi. Tên Silver đó dù muốn hại cô ấy thật cũng sẽ không quá tuyệt tình, dù sao hắn cũng nợ Sergi một mạng." Không gian thoáng gợn sóng, nhìn lại đã không còn thấy ai ngồi bên bàn trà.
Bình Luận (0)
Comment