Trì Am nhìn vẻ mặt của anh, trong lòng hơi sợ hãi, nhưng vì quản gia và bà Khâu đang ở đây nên cô cũng không thể nói gì, chỉ có thể giữ im lặng.
Lucifinil đột nhiên chia tay về phía cô, Trì Am nhớ lại chuyện anh đã làm với mình lúc ở trên xe, vẫn còn sợ hãi anh, theo bản năng lùi về sau một bước, sau đó cô lập tức bị anh bắt lấy, lại phát hiện anh chỉ vươn tay vuốt lại mái tóc hơi rối của cô, vẻ mặt rất nghiêm túc.
Chỉ vuốt lại tóc mà thôi, đừng có làm như thể muốn làm chuyện gì đó bất lợi với cô như thế.
Trì Am bất lực mỉa mai, không cần nhìn cũng biết vẻ mặt của quản gia và bà Khâu chắc chắn vô cùng phấn khích.
Không lâu sau, Lucifinil lại ngồi vào xe của nhà họ Tư rời đi.
Trên cửa sổ tầng ba của biệt thự, Trì Tâm đứng trước cửa sổ nhìn cảnh tượng dưới lầu, chứng kiến hết tương tác của họ, cuối cùng cũng tin tưởng lời nói của Satan: “Satan, có lẽ lời nói của anh là đúng, chẳng qua có những lời anh nói là sai."
Satan đứng sau lưng cô ta nhìn xe của nhà họ Tư rời khỏi biệt thự nhà họ Trì, khẽ cười hỏi: “Tôi nói sai điều gì?”
“Thiên sứ cũng không phải là vô tình vô dục, có lẽ thiên sứ cũng sẽ yêu phải con người.”
Satan cười khẩy: “Nhân loại ngu xuẩn mới cho rằng đám thiên sứ ngạo mạn bạc tình kia có tình cảm. Thiên giới là một nơi không có tình cảm, mặc dù tốt đẹp, nhưng không có thất tình lục dục.”
Trì Tâm mím môi, vẫn không tin lời anh ta, nói với anh ta: “Anh đừng quên, trước khi Satan sa đọa cũng đã từng là thiên sứ.”
Satan cười lạnh, không cãi lại lời nói của cô ta.
Buổi tối, Trì Am vừa tắm rửa xong đi ra thì nghe thấy tiếng gõ cửa vang lên.
“Vào đi.” Trì Am vừa lau tóc vừa nói.
Cửa phòng mở ra, người hầu đẩy xe lăn của Trì Tâm tiến vào.
Trì Tâm nói với người hầu: “Cô ra ngoài đi, hai chị em tôi có chuyện muốn nói, đừng tiến vào quấy rầy chúng tôi.”
Người hầu đáp một tiếng, sau đó đóng cửa lại.
Sau khi trong phòng không có người ngoài, Trì Tâm lập tức đứng dậy từ trên xe lăn, hiển nhiên hai chân của cô ta đã không có vấn đề gì. Thấy Trì Am kinh ngạc nhìn mình, cô ta nói: “Thực ra vết thương của tôi đã gần như lành lặn hết rồi, bởi vì không muốn thu hút sự chú ý nên mới vẫn ngồi xe lăn.”
Trong lòng Trì Am hiểu ra, cô biết ngay hôm nay Trì Tâm có thể chạy tới tây khu chắc là do chính cô ta tự chạy mà.
“Satan giúp em à?” Trì Am hỏi.
Trì Tâm ừ một tiếng, thấy vẻ mặt của cô vẫn bình thường, bình tĩnh thong dong như mọi khi chứ không có một chút kinh ngạc, trong lòng không khỏi thương hại cô.
Cô ta đi đến trước một cái ghế trước giường ngồi xuống, khẽ ho một tiếng, đột nhiên nói: “Trì Am, chị em chúng ta thật đáng thương.”
Động tác lau tóc của Trì Am khựng lại, kinh ngạc nhìn cô ta.
Vẻ mặt kinh ngạc của cô lọt vào mắt Trì Tâm lại biến thành kinh ngạc vì mình đoán trúng tâm tư của cô, càng thêm thương hại cô, nói: “Tôi không biết chị thích Satan, nếu biết... Thôi, thực ra tôi cũng không biết đàn anh Tư mà tôi thích là thiên sứ, hơn nữa anh ấy cũng không thích tôi! Cho nên mới nói hai chị em chúng ta thật đáng thương, người mình thích lại không thích mình, quả thực là tình yêu tứ giác cẩu huyết.”
Gì?!
Trì Am trợn mắt há hốc mồm nhìn cô ta, nghi ngờ có phải mình tính nhầm cái gì, hoặc là cô em gái này tưởng tượng chuyện gì, tại sao cô ta lại rút ra kết luận như vậy?
Tình yêu tứ giác cẩu huyết này lại là tưởng tượng từ chỗ nào ra?
Không đúng, không chỉ có em gái này mà cả Lucifinil, tại sao họ lại cho rằng cô thích Satan?
Nghĩ tới đoạn đường từ trường về nhà, Lucifinil đột nhiên trở mặt, kiên quyết cho rằng cô yêu Satan, Trì Am không nhịn được vô trán. Trong lòng cô nảy sinh cảm giác không biết nên khóc hay nên cười nữa đây, tại sao cả thế giới đều cho rằng cô thích Satan, bất kể cô nói gì thì họ đều cho rằng cô không chịu thừa nhận?
Rõ ràng có thật sự không thích Satan, hoàn toàn không có cảm giác...
Trì Am thở sâu một hơi, quyết định vặn đúng ảo tưởng của cô em gái hờ này, nghiêm túc nói với cô ta: “Chị không thích Satan. Nếu em đã biết đàn anh Tư là Lucifinil thì bây giờ chị đang yêu đương với anh ấy, người chị thích là anh ấy mới đúng.”
Vẻ mặt Trì Tâm thương cảm nói: “Chị đừng miễn cưỡng bản thân, vừa rồi tôi mới thấy đàn anh Tư đưa chị về nhà, anh ấy thực sự thích chị! Satan nói thiên sứ sẽ không yêu con người, nhưng tôi cảm thấy chắc hẳn đàn anh Tư thích chị. Trì Am, chị nghe tôi khuyên, đừng thích Satan. Ác ma không có trái tim và linh hồn, chị thích đàn anh Tư đi, thực ra anh ấy rất tốt...”
Trì Am: “...”
Tại sao cô hiểu được những lời mà cô em gái hờ này đang nói, nhưng vẫn mơ hồ?
Trì Am cố gắng áp chế cảm giác lúng túng trong lòng, hỏi lại cô ta: “Không phải em thích đàn anh Tư à?”
Trì Am không kinh ngạc vì cô phát hiện, hôm nay cô ta biếu hiện rõ ràng như thế, chị gái này luôn là người quan sát tỉ mỉ, nhận ra cũng không có gì đáng kinh ngạc. Cô ta lắc đầu, buồn bã nói: “Tôi thích đàn anh Tư, nhưng người tôi thích là đàn anh Tư trong ảo tưởng, chứ không phải là thiên sứ Lucifinil...”
Cuối cùng Trì Am cũng biết tại sao hôm nay biểu hiện của cô ta lại kỳ quái như thế, thoáng chốc đã thoát khỏi thất tình, trong đó đúng là có công lao của Satan. Chẳng qua ngoài chuyện này, chắc chắn Satan còn nói gì đó khiến cô ta hiểu lầm, không chỉ có thế, thậm chí có lẽ ngay cả Lucifinil cũng hiểu lầm.
Nghĩ tới biểu hiện của người đàn ông kia trong mấy thế giới, sống lưng Trì Am lạnh buốt, nảy sinh linh cảm chẳng lành.
Trì Tâm lại khuyên Trì Am mấy câu, toàn là kêu cô đừng thích Satan, thích phải một ác ma không có trái tim và linh hồn thì sẽ không có kết cục tốt, kêu cô chuyên tâm kết giao với thiên sứ...
Mẹ nó! Tại sao cô em gái hờ này lại thay đổi phong cách trong chớp mắt? Thật sự không hiểu cách suy nghĩ của cô ta mà.
Cuối cùng cũng đưa cô em gái hờ không biết đã suy nghĩ chệch đến chỗ nào về phòng, Trì Am vỗ đầu trở về phòng, mệt mỏi nhào lên giường.
Cô đang định chải chuốt lại suy nghĩ trong đầu thì đột nhiên trước mắt tối sầm, cô bị kéo vào thế giới bóng tối.
Trì Am sửng sốt, bóng tối thò tay không thấy năm ngón tay này yên tĩnh đến mức chỉ có thể nghe được tiếng hít thở của mình, thật sự hơi đáng sợ. Nếu là người bình thường trải qua chuyện này thì không chừng sẽ sợ hãi tới mức sụp đổ.
Nhưng Trì Am đã có kinh nghiệm nên vô cùng bình tĩnh.
Đột nhiên những đốm sáng màu vàng xuất hiện trong bóng tối.