Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 201

Lại là một năm mới đến.

Bởi vì Thái tử chết bất đắc kỳ tử, lại thêm Lão Hoàng đế vì thế mà bị bệnh, nên giao thừa năm này không tổ chức cung yến, toàn bộ hoàng cung không hề có không khí vui mừng của năm mới, yên tĩnh như sự bình yên trước cơn bão.

Sức khỏe của Lão Hoàng đế thực sự không còn tốt nữa. Thái tử chết bất đắc kỳ tử và sự quấy nhiễu của các hoàng tử khác đã tiêu tốn quá nhiều sức lực khiến cơ thể già nua của ông ta không thể chống đỡ được nữa.

Sau khi Lão Hoàng đế lâm bệnh liền bắt đầu tĩnh dưỡng trong điện Dưỡng Tâm. Tất cả chính vụ đều giao cho mấy vị thủ phụ xử lý, nhưng vẫn nắm chắc trong tay việc quyết định các quyết sách, sự khống chế của ông ta với triều đình cũng không yếu đi vì bản thân sinh bệnh. Chuyện này khiến một đám các hoàng tử đang quan sát thất vọng không thôi.

Những chuyện này không ảnh hưởng gì đến cung Cảnh Dương.

Khi xuân về hoa nở, Lan quý phi đã lâu không lộ diện lại đến cung Cảnh Dương một lần nữa.

Bởi vì Hoàng đế lâm bệnh nên khoảng thời gian này Lan quý phi vẫn luôn hầu hạ bên cạnh Hoàng đế. Lão Hoàng đế vẫn rất mực yêu thương bà như cũ, rõ ràng hết sức đề phòng những người con trai và phi tần trong hậu cung, nhưng lại không hề phòng bị Lan quý phi, việc ăn ở uống thuốc của ông ta đều do bà xử lý.

Các hoàng tử khác đương nhiên không bằng lòng với việc này, nhưng nghĩ đến cơ thể rách nát của Thập Thất hoàng tử thì lại kìm nén tâm tư.

Lão Hoàng đế có sủng ái Lan quý phi thì đã sao? Thập Thất hoàng tử có thể sống đến tuổi đời hai mươi hay không còn chưa biết được, cho dù có sống đến tuổi thành niên thì đám đại thần cũng sẽ không ủng hộ một hoàng tử là yêu ma giáng sinh làm đế vương, chỉ riêng chỗ Quốc sư là đã không có cách nào thông qua được rồi.

Cho nên ngay từ đầu đám hoàng tử đã bài trừ Thập Thất hoàng tử ra ngoài danh sách người cạnh tranh, mặc dù kiêng kị sự tồn tại của hắn, nhưng cũng chưa từng nghĩ tới việc tranh đoạt với hắn.

Khi Lan quý phi đến, Thập Thất hoàng tử lại tình cờ đang bế quan trong mật thất, Trì Am là người tiếp đón bà.

Lan quý phi trông rất mệt mỏi, chỗ nào trên mặt cũng lộ ra vẻ mệt mỏi, tuy không giấu được dung mạo xinh đẹp của bà nhưng vẫn trông có vẻ mỏi mệt tang thương đặc thù hơn những nữ nhân hậu cung khác.

“Sức khỏe của Thập Thất vẫn tốt chứ?” Lan quý phi bưng chén trà phỉ thúy hình hoa cúc lên, chậm rãi uống một ngụm linh trà, trong lòng cũng sảng khoái hơn mấy phần.

Thấy bà đã uống xong, Trì Am tiếp tục rót thêm cho bà, cười nói: “Vẫn như vậy ạ.”

Lan quý phi à một tiếng, không tiếp tục hỏi nữa, chỉ liên tục uống trà.

Loại trà này có hơi khác biệt với linh trà do Quốc sư trồng, nhưng lại không phải thứ phàm nhân có thể uống được, ngay cả Lão Hoàng đế thì mỗi năm cũng chỉ có vài lạng, không giống cung Cảnh Dương, có thể uống bất cứ lúc nào tùy thích, không uống thì cứ trực tiếp giội thẳng xuống mặt đất cũng không thấy lãng phí, dường như chỉ coi là đồ bán ven đường.

Mặc dù Lan quý phi là người bình thường, nhưng cũng có thể nếm ra sự khác biệt của trà này.

Nhưng bà dường như lại không cảm nhận được điều đó, chậm rãi uống vào, làm như không thấy những thứ xa hoa trong cung Cảnh Dương.

Không chỉ bà, mà cả Lão Hoàng đế cũng không hề ngạc nhiên hay không hài lòng về việc này, giữa họ có một sự ăn ý ngầm, cứ như Thập Thất hoàng tử trời sinh đã nên không giữ quy tắc như vậy.

Trì Am nhìn ra được điều này, khóe môi cũng hơi cong lên.

Sau vài tách trà, vẻ mệt mỏi trên mặt Lan quý phi đã vơi đi rất nhiều, lúc này mới buông chén trà xuống, khẽ thở dài rồi nói với Trì Am: “Sắp nổi gió rồi, dù Thập Thất lựa chọn thế nào thì bản cung cũng sẽ ủng hộ nó.”

Trì Am đáp lại một tiếng.

Lan quý phi nhanh chóng rời đi.

Dù bây giờ Lão Hoàng đế đang dưỡng bệnh, nhưng tính cách càng ngày càng quái dị, một khắc cũng không rời được người, Lan quý phi không tiện rời đi quá lâu, không thấy con trai nên bà liền trực tiếp về điện Dưỡng Tâm chăm sóc Hoàng đế sinh bệnh.

Buổi tối khi Thập Thất hoàng tử ra khỏi mật thất, Trì Am liền nói cho hắn biết ý định Lan quý phi đến hôm nay, Thập Thất hoàng tử chỉ hờ hững ừ một tiếng, không thể nhìn ra ý nghĩ trong lòng hắn.

Mặc dù Trì Am không biết hắn muốn làm gì, nhưng liên tưởng đến lúc ở Giang Nam, câu “lấy cả thiên hạ làm sính lễ, rước nàng về làm thê tử” của hắn thì nàng đã hiểu hắn cũng có suy nghĩ với vị trí kia.

Nói cách khác thì với khả năng của hắn, hắn muốn gì thì có thể trực tiếp lấy là được, không cần ai phải cho.

Nếu hắn đã muốn có thiên hạ thì đó chính là vật trong túi của hắn.

Cho dù các hoàng tử bên ngoài có đánh nhau ác liệt như thế nào cũng không ảnh hưởng đến sự yên tĩnh của cung Cảnh Dương.

Nhưng sự yên tĩnh này lại tạm thời bị phá vỡ sau khi mấy hoàng tử do Bát hoàng tử cầm đầu cùng nhau đến cung Cảnh Dương.
Bình Luận (0)
Comment