Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 286

Sau khi trở về từ khu sinh sản, Trì Am lại vùi đầu vào việc bận rộn nghiên cứu.

Chuyến đi đến khu sinh sản làn này đã khiến Trì Am từ bỏ hoàn toàn việc nghiên cứu chuyện nam nhiều nữ ít và mã gen trên thế giới này, thay vào đó cô tập trung vào việc nghiên cứu loại virus do tinh thạch trong hẻm núi gây ra các tổn thương phóng xạ.

Sau khi họ phát hiện ra tác động của loại tinh thạch này đối với nhân loại, Tư Ngang đã liên hệ với khu bốn để giải quyết vấn đề, đồng thời thống kê số người đã từng đến hẻm núi. Điều này không chỉ cho phép những người chuyên nghiên cứu nguồn năng lượng tinh thạch nghiên cứu tinh thạch, mà đồng thời cũng làm cho tất cả nhân viên nghiên cứu chữa bệnh tham gia việc nghiên cứu nguyên nhân tinh thạch sinh ra phóng xạ.

Sau khi phát hiện ngoài những người bình thường thì một số binh sĩ đi tuần qua hẻm núi cũng dính virus do phóng xạ tinh thạch tạo ra, mọi người đã bắt đầu chú ý đến nó hơn, thậm chí tổng thống ở thành phố trung tâm cũng bị kinh động.

Sau khi Tư Ngang và Kỷ Tu thương lượng, Tư Ngang liền phái người đến Vũ tộc, mời người của Vũ tộc đến giám định thành phần của loại tinh thạch này.

Vũ tộc dường như trời sinh đã có khả năng tự nhiên trong việc giám định các loại tinh thể khác nhau, có thể dễ dàng phát hiện các nguồn năng lượng tinh thạch chôn giấu trong lòng đất và phân tích công dụng khác nhau của những tinh thạch đó.

Tài năng thiên phú này của Vu tộc đương nhiên khiến người ta phải ghen tị, cho dù con người có phát triển bao nhiêu máy thăm dò nguồn năng lượng thì vẫn không bằng tài năng của Vũ tộc, càng không cách nào tìm kiếm chính xác năng lượng có thể sử dụng như họ.

Vì vậy, giống như tinh thạch trong hẻm núi có thể gây tai họa cho con người thì con người cũng không thể tiếp xúc gần chúng, cuối cùng đành phải mời Vũ tộc ra mặt Nghe nói họ mời Vũ tộc đến giám định những tinh thạch kia, Trì Am liền nhanh chóng bỏ nghiên cứu của mình qua một bên, đi theo Tự Ngang đến biên giới khu bốn.

Cô quan tâm đến loại tinh thạch này hơn bất cứ ai.

Họ ngồi xe huyền phù đến trước hẻm núi thì gặp được người của khu bốn đã đến rồi, Kỷ Tu và Đoan Mộc Thư đều đã ở đó.

Thấy Trì Am, Kỷ Tu không nhịn được mà nhìn cô, thấy cô sắc mặt hồng hào, cơ thể khỏe mạnh, mặc một bộ áo khoác trắng của nhân viên nghiên cứu, rất có tinh thần.

Sau khi chào Tư Ngang, Kỷ Tu nói với Trì Am: "Từ khi uống thuốc cô đưa, A Mộng mỗi ngày lại càng tốt hơn, tinh thần cũng rất tốt. Lần này vốn dĩ A Mộng muốn tới đây nhưng tiếc là sức khỏe cô ấy vẫn chưa tốt hơn nên tôi để cô ấy nghỉ trong thành phố.”

Hiếm khi anh ta nói nhiều như vậy, Trì Am liền cười với anh ta nói: "Chị ấy không đến là đúng, tránh cho chị ấy nhất thời hồ đồ, muốn đích thân đi vào bên trong lấy tinh thạch.”

Những tinh thạch kia rất cứng rắn, mười mấy năm trước với khoa học kỹ thuật của nhân loại thì căn bản không có cách nào cắt ra mang đi. Còn bây giờ họ đã đưa vào sử dụng công nghệ mới nhất. Mặc dù không biết liệu có thể cắt một ít tinh thạch mang đi nghiên cứu hay không, nhưng vẫn cần có ai đó đi vào thì mới biết được. Mà chuyện chọn người đi vào lại là một vấn đề nữa.

Nếu không ai đi vào thì sẽ gây trở ngại lớn cho việc nghiên cứu của họ.

Trì Am lo cô chị gái có tính cách thánh mẫu kia của mình không biết có cảm thấy dù sao mình đã bệnh thành thế này rồi, nếu có vào thì cũng không sao, cô ấy mà vào nữa thì cứu mất công rôi.

Cho nên không đến tốt hơn.

Sau vài câu chào hỏi, Kỷ Tu lại nói đầy ẩn ý: "Đúng rồi, tôi nghe nói hồi đó cô và A Mộng đã đi vào hẻm núi với ba mẹ hai người, nhưng bây giờ trông cô cũng không sao nhỉ.”

Trì Am biết anh ta muốn hỏi gì, thản nhiên nói: "Đúng vậy, tôi cũng rất ngạc nhiên. Tôi đã kiểm tra, không phát hiện ra có gì bất thường cả. Còn chuyện sau này thì cũng khó nói.”

Nói đến đây, sắc mặt cô hơi nặng nề.

Thấy sắc mặt cô thực sự không tốt, Kỷ Tu cũng không hỏi thêm nữa.

Vũ tộc đến vào trưa ngày hôm sau.

Lần này Vũ tộc cử đi tổng cộng bốn người, người đứng đầu là Greer, Trì Am từng gặp mặt một lần trong rừng. Khi đó Greer đuổi theo họ gần như cả khu rừng, suýt nữa làm nổ chết bọn họ dưới lòng đất. Nhưng sau đó hàng loạt sự việc đã xảy ra, khu năm giành lại được khu rừng, Vũ tộc cuối cùng cũng rút khỏi khu rừng đó.

Vũ tộc hiển nhiên là một giống loài cực kỳ mang thù, khi nhìn thấy Tự Ngang, Greer liền cười lạnh một tiếng Tư Ngang nhếch cao chiếc cằm xinh đẹp đầy kiêu ngạo, cũng không để thái độ của anh ta vào mắt, anh chưa bao giờ quan tâm đến kẻ thua dưới tay mình.

“Greer, cảm ơn anh đã tham gia chuyến đi này.” Kỷ Tu đến đón tiếp anh ta, biết Greer sẽ không chào đón Tư Ngang, vì vậy trong chuyến đi này đều do anh ta đứng ra thương lượng.

Chờ Kỷ Tu giải thích xong tình hình của tinh thạch trong hẻm núi, Greer suy nghĩ một lúc rồi nói: "Chúng tôi có thể đi thử một chuyến, nhưng không thể đảm bảo liệu có lấy ra được hay không. Tất nhiên là còn có một tiền đề khác, nếu như tinh thạch kia thật sự mang đến nguy hiểm cho chúng tôi thì chúng tôi sẽ không vào.”

“Tôi hiểu, làm phiền các anh rồi.” Kỷ Tu nói giọng chân thành.

Sau khi Green chuẩn bị xong dụng cụ để vào hẻm núi, anh ta liền dẫn ba người Vũ tộc khác cùng đi vào.

Tinh thạch không biết tên này đã được xác định sẽ mang đến tai họa cho con người, còn về việc nó có mang đến tai họa cho Vũ tộc hay không thì họ vẫn chưa biết, cần Vũ tộc đi một chuyến để xem kết quả.

Người Vũ tộc đi vào hơn nửa ngày sau mới ra ngoài, khi đi ra họ mang theo một bao bột phần cạo từ trong tinh thạch.

"Loại tinh thạch này thực sự quá cứng, chúng tôi cũng không thể cắt nó xuống, chỉ có thể nhặt nhành bụi phấn xung quanh." Greer nói, sắc mặt không tốt lắm: “Bên trong tinh thạch này ẩn chứa một sức mạnh rất khủng khiếp, chúng tôi cũng không thể ở lại quá lâu, nếu không sẽ gây ra ảnh hưởng xấu đến chúng tôi.”

Nghe đến đây, mọi người có mặt cũng không khỏi sửng sốt.

Tư Ngang hỏi: "Anh có thể xác định nó chứa loại sức mạnh gì không? Nó có phải là một loại năng lượng không?”

"Tạm thời không thể làm được. Chúng tôi cũng cần nghiên cứu, tạm thời chưa thể xác nhận." Greer nói với vẻ tiếc nuối, loại tinh thạch này quá cứng, nếu không thì anh ta cũng có thể đem về một ít cho những người khác trong tộc nghiên cứu.

Cuối cùng, họ mang đi bao bột phấn của tinh thạch do Vũ tộc mang ra, còn Greer và mấy Vũ tộc khác thì quyết định ở lại hẻm núi này, tham gia nghiên cứu với con người để xem tinh thạch này rốt cuộc là thứ gì, vì sao lại ẩn chứa sức mạnh khủng khiếp như vậy.

Trì Am cuối cùng cũng lấy được một bọc nhỏ bột phấn, đem về nghiên cứu.

Chỉ đảo mắt đã nghiên cứu mất năm năm.

Năm năm sau, cho dù Trì Am cố gắng thế nào, thậm chí cho Trì Mộng uống một viên thuốc cao cấp hơn thì cơ thể cô ấy vẫn ngày càng yếu đi, cuối cùng vẫn không thể thoát khỏi cái chết.

Trước khi Trì Mộng qua đời, Trì Am đã đến gặp cô lần cuối.

Lúc này Trì Mộng đã già như một bà lão tám mươi tuổi, phóng xạ khiến sức sống suy kiệt, khiến cô đột ngột mất đi sức sống của mấy chục năm.

"Am Am... Chị xin lỗi, chị phải đi rồi..." Trì Mộng yếu ớt nói: “Em phải sống thật tốt... chỉ cần có thể sống là được rồi..." Trong nội tâm cô rốt cuộc vẫn luyến tiếc người em gái duy nhất của mình.

Trì Am nắm tay cô, cúi đầu im lặng không lên tiếng.

"Em... đừng tự trách mình, chị biết em đã cố gắng hết sức... Nếu không có em thì có lẽ chị đã chết từ năm năm trước rồi. Chị có được thêm năm năm này đã rất hạnh phúc... Am Am, chị không nỡ xa em... Ba mẹ đã dặn chị phải chăm sóc cho em thật tốt... Nhưng chị đã không làm được...” Nói rồi cô lại ho khan, phun ra một ngụm máu, nước mắt chảy dài trên gương mặt già nua.

Kỷ Tu ở bên cạnh lau vết máu trên miệng cho cô, trông anh ta rất đau đớn, hai mắt đỏ bừng..

Tình cảm của anh ta dành cho Trì Mộng sâu đậm vô cùng, lúc này cô sắp chết, anh ta gần như đã không thể chịu đựng nổi.

Trước khi chết, Trì Mộng cực kỳ thống khổ, nhưng khi chết trên mặt cô lại vẫn mỉm cười.

Sau khi Trì Mộng qua đời, thi thể cô được hỏa táng tại nhà tang lễ, Kỷ Tu tự mình đưa tro cốt của cô về khu sinh sản.

Trì Am đi theo đến khu sinh sản, đưa tiễn cô ấy đoạn đường cuối cùng.

Con người sinh ra ở khu sinh sản, sau khi chết lại trở về khu sinh sản, đây là số phận cả đời của loài người, khu sinh sản là mẹ của loài người, là quê hương của loài người.

Trì Am dựa vào một tảng nham thạch ở khu sinh sản, nhìn Kỷ Tu ở phía xa đặt tro cốt của Trì Mộng vào trong linh địa, thấy anh ta đứng đó không nói tiếng nào, cô cũng trầm mặc đứng đấy.

Đột nhiên, cô cảm thấy cổ họng hơi ngứa ngáy, không nhịn được mà vừa ho nhẹ vừa che miệng.

Kỷ Tu đứng đó một lúc lâu, cuối cùng cũng ổn định lại tâm trạng, đứng dậy rời khỏi khu sinh sản cùng cô.

Khi lên xe huyền phù, Kỷ Tu đột nhiên quay đầu nói với cô: "Khóe miệng cô chảy máu kìa.”

“Cái gì?” Trì Am ngạc nhiên nhìn anh ta.

Kỷ Tu thở dài: “Lần này cô đã làm việc vất vả rồi, nhờ có cô mà A Mộng đã qua đời được bình yên, cám ơn cô! Sau khi trở về cô hãy nghỉ ngơi cho thật tốt, đừng làm hỏng cơ thể của mình. A Mộng hy vọng cô sẽ sống tốt...”
Bình Luận (0)
Comment