Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 349

Nơi hai người Trì Am đang ở bây giờ là một thành phố ven biển ở phía nam Hoa Quốc. Trước khi tận thế đây là một thành phố lớn phồn hoa thịnh vượng với tổng dân số hơn năm triệu người, cũng là thành phố mà sinh vật dị hình tấn công đầu tiên.

Một năm sau tận thế, thành phố biển từng thịnh vượng này đã trở thành một thành phố hoang dần mục nát.

Mặc dù vẫn còn rất nhiều con người ẩn núp trong thành phố, nhưng bởi vì sinh vật dị hình hoành hành khắp nơi nên loài người chỉ có thể ẩn mình trong bóng tối, từ đỉnh chuỗi thức ăn biến thành đồ ăn của sinh vật dị hình.

Cuối cùng cũng rời khỏi nơi ẩn náu, Trì Am đưa Tư Ngang đi khắp thành phố.

Cô quyết định tìm một chiếc xe hơi để đi lại trước, vì thành phố quá rộng lớn nên họ không thể đi bằng hai chân được.

Thành phố này cái gì cũng không nhiều, nhưng lại nhiều xe trống, nhà trống. Họ đã nhanh chóng tìm được một chiếc xe ưng ý. Sau đó Trì Am lại đi lấy xăng. May mắn là cô đã tìm thấy một cây xăng ở một vị trí hẻo lánh, bình thường không có người đến, lượng xăng vẫn còn đủ dùng.

Đã lâu rồi Trì Am không lái xe, sau một hồi làm quen cô đã nhanh chóng khởi động xe, phóng xe đi xuyên thành phố.

Khi đi ngang qua trung tâm mua sắm cô lại thuận tiện ghé vào để thu thập một số thứ mà cô nghĩ sẽ cần đến, bao gồm đồ ăn, đồ dùng chất đầy vào cốp xe. Sau đó khi tiện đường ghé qua khu phố cổ cô lại tìm được một số vũ khí lạnh rất tiện dụng ở đó, trong số đó có một thanh kiếm cổ có chiều dài phù hợp cho phụ nữ.

Chuẩn bị xong, cả hai mới lái xe ra khỏi thành phố.

Tiếng xe cộ đã không còn xa lạ trong thành phố, thỉnh thoảng sẽ có những người sống sót đi vào thành phố để thu thập vật tư. Trước ngày tận thế thành phố này rất thịnh vượng, nhiều vật tư, có nhiều nhóm Chiến sĩ cuồng thực lực không tệ sẽ lập đội để đến tìm vật tư và chiến đấu chống lại sinh vật dị hình.

Xe của Trì Am cũng không thu hút nhiều sự chú ý trong thành phố, thuận lợi ra khỏi thành phố.

Cậu chủ nhỏ Tư Ngang ngồi trên ghế phụ lái. Trì Am nhìn cậu lấy ra một chiếc máy tính bảng to bằng lòng bàn tay từ trong ba lô. Ban đầu cô cũng không quan tâm, nhưng khi thấy chiếc máy tính bảng sáng lên, hiện ra một bản đồ di chuyển trong thành phố và những điểm sáng xanh lục đang di động khiến cô không khỏi ngạc nhiên.

“Những chấm xanh chuyển động này là gì vậy?” Trì Am hỏi.

"Là nhân loại.”

Trì Am liếc nhìn lần nữa thì thấy rằng trong thành phố cũng có khá nhiều người, những điểm xanh đứng im chắc hẳn là người đang ẩn náu, còn những chấm đang di chuyển là người đi thu thập vật tư. Sau đó cô nhanh chóng phát hiện ra một số chấm xanh đang di chuyển rất nhanh, một lúc sau thì nó đột ngột biến mất.

Có lẽ họ bị sinh vật dị hình trong thành phố săn đuổi và ăn mất rồi, cũng giống như cảnh tượng cô nhìn thấy vào ngày đầu tiên đến thế giới này.

Sau đó, bàn tay nhỏ bé kia di đi đi lại trên máy tính bảng một lúc thì lại có một số chấm đỏ xuất hiện trên đó.

“Đây có phải là sinh vật dị hình không?” Trì Am hỏi với ý khẳng định.

“Phải.” Tư Ngang không ngẩng đầu lên, ngón tay trắng nõn nhanh chóng di chuyển trên màn hình.

Trì Am nhìn hoa cả mắt, yên lặng thu tầm mắt lại, trong lòng nghĩ thầm anh chàng xinh trai quả là trâu bò ghế hồn, mới có tí tuổi mà đã mần mò công nghệ cao siêu như vậy, chắc hẳn là một đứa trẻ thiên tài. Đặc biệt bây giờ lại là ngày tận thế, bị ảnh hưởng bởi từ trường, nhiều sản phẩm điện tử không thể sử dụng được, lại càng không có ai có thể lấy được thông tin từ một thành phố chết không có tín hiệu.

Trong khoảng thời gian này mỗi lần họ đổi chỗ, chỉ cần đi ngang qua trung tâm mua sắm điện tử thì cậu sẽ đi vào thu thập một số sản phẩm điện tử, Trì Am không thể không hoài nghi, thứ này là đồ do cậu lắp ráp từ những thứ đó.

Trì Am hơi nghi ngờ về lai lịch của Tư Ngang.

Nghĩ đến khoảng thời gian này cô không ngừng dẫn cậu chạy trốn, vậy mà còn không có cơ hội hỏi thân phận của cậu.

"Có người đến.”

Trì Am nghe thấy giọng nói của cậu thì trong lòng lại run lên, cô tưởng là chiến sĩ cuồng đang đuổi theo họ.

Trì Am cảm thấy chán muốn ngấy vì đám Chiến sĩ cuồng bám riết không tha này rồi. Bất kể lý do gì mà họ muốn giết Tư Ngang thì cô cũng đều không vui. Về phần Vệ Đông muốn bắt Tư Ngang chứ không có ý định giết cậu thì Trì Am cũng không có thiện cảm gì, dù sao thì họ đều biết về tính chất đặc thù của Tư Ngang, Trì Am nghi ngờ rằng họ muốn bắt Tư Ngang về để đưa đến phòng nghiên cứu cắt miếng ra mà mày mò tìm hiểu, vậy thì lại càng không thể nhẫn nhịn được.

“Có rất nhiều người đến, không phải Vệ Đông và Bàng Thiến đang đuổi theo chúng ta.” Tư Ngang nói.

Sau hai tháng anh đuổi tôi chạy, Trì Am đã biết danh tính của hai nhóm người đó.

Hai kẻ cầm đầu là Vệ Đông và Bàng Thiến. Bàng Thiên là người phụ nữ có vết sẹo trên mặt, cô ta làm việc độc ác, thủ đoạn chồng chất, có thể nói là căm thù đến tận xương tuý đối với Tư Ngang. Nếu không phải Tư Ngang còn nhỏ, Trì Am còn tưởng là không biết có phải do cậu đã từng giết cả nhà cô ta không nữa.

Về phần "cậu Mai" và "cô Đào" trong miệng họ thì Trì Am cũng có ấn tượng mơ hồ, hình như nguyên chủ đã từng nghe qua tên của hai người này ở căn cứ Tự Do, nhưng đáng tiếc là vì hiềm khích với người khác nên nguyên chủ không thể không rời khỏi căn cứ Tự Do, vì vậy không chú ý lắm.

Trì Am nghi ngờ những người phái Vệ Đông và Bàng Thiến đuổi giết Tư Ngang là người của căn cử Tự Do.

Căn cứ Tự Do nằm ở khu vực phía Tây Nam, nguyên chủ vừa mới rời khỏi căn cứ Tự Do nên Trì Am cũng không có ý định quay lại đó ngay, nhưng cô biết sau khi làm xong nhiệm vụ lần này nhất định sẽ tới đó một chuyến.

Xe chạy không nhanh, một lúc sau Trì Am mới nhìn thấy một đoàn xe đang chạy tới.

Đó là đoàn người vào thành phố để thu thập vật tư, phía trước là một chiếc xe tải, đi sau là một vài chiếc xe Jeep, trên nóc mỗi chiếc xe đều có một hai người chịu trách nhiệm quan sát, tất cả đều là Chiến sĩ cuồng.

Khi họ gặp nhau ở ngã ba đường, Trì Am liền giảm tốc độ để họ đi trước, sau đó đi theo đoàn xe của họ ra khỏi thành phố.

Tư Ngang liếc nhìn đội ngũ phía trước, sau đó cúi đầu tiếp tục mày mò máy tính bảng.

Trong lúc họ di chuyển về phía trước, máy tính bảng cũng liên tục cập nhật tuyến đường xung quanh. Thỉnh thoảng Trì Am sẽ liếc nhìn qua, nhanh chóng phát hiện ra tình huống bên trong. Khi họ tiến về phía trước các chấm đỏ xung quanh đều liên tục lùi lại, như thể tự động tránh ra một lối đi cho họ. Người đi trên đường không nhìn thấy, chỉ có thể nhìn từ trên cao xuống mới có thể nhận ra quy luật này.

Trì Am suy nghĩ một lúc thì quyết định cố gắng tránh khỏi các đám đông.

Lòng người khó dò, không có gì khó đề phòng hơn lòng người.

Đoàn xe phía trước căng thẳng quan sát xung quanh, đề phòng có sinh vật dị hình đột nhiên xuất hiện từ trên không. Nhưng từ khi rời khỏi thành phố họ lại đi rất an toàn, không thấy bóng dáng sinh vật dị hình nào, mọi người đều sững SÒ.

"Đúng là kỳ lạ, bình thường trên con đường này có rất nhiều sinh vật dị hình. Chúng ta đều chuẩn bị sẵn sàng tinh thần chiến đấu thể mà hôm nay lại không nhìn thấy một con nào.”

“Có lẽ sinh vật dị hình ăn no quá rồi nên lười đi chặn đường chúng ta.” Một người nói đùa.

"Mấy con dị hình đó không biết nó là gì đâu. Chỉ cần chúng tìm thấy con người thì có thể ăn liên tục cho đến khi tiến hóa thành hình người. Không phải lúc trước đã thấy chuyện như vậy rồi à?" Người đàn ông nói chuyện lúc trước trầm giọng nói.

Nghe đến đây cả xe đều im bặt.

Khi tận thế mới bắt đầu, nhân loại bị những sinh vật dị hình giống thằn lằn này làm cho trở tay không kịp, lúc đó gen của nhân loại vẫn chưa phát triển đến mức hoàn toàn tiến hóa, chỉ có thể nhìn đồng loại của mình liên tục bị những sinh vật dị hình tham lam nuốt chửng. Mà điều càng đáng sợ hơn nữa là khi họ phát hiện ra rằng sinh vật dị hình ăn càng nhiều người thì cơ thể của nó cũng càng trải qua những thay đổi mạnh mẽ, dần tiến hóa thành hình dạng của con người. Nhân loại thực sự không thể chấp nhận nổi chuyện này.

Sau đó họ đã phải dùng đến vô số sinh mạng quân nhân mới có thể giết chết sinh vật dị hình đầu tiên đã tiến hóa trông giống như con người.

Khi đó sinh vật dị hình kia chỉ mới có được hình dạng gần giống con người, chuyển từ đứng bằng bốn chân sang đi thẳng bằng hai chân, hai chi trước trở thành bàn tay của con người. Da trên người vẫn là màu xanh sẫm, mặt đã có ngũ quan cơ bản của con người, khi há miệng ra có thể thấy được hàm răng sắc nhọn, trông như một con quái vật.

Sinh vật dị hình có hình dạng con người mạnh hơn khi nó ở hình dáng thằn lằn rất nhiều, đây là lý do tại sao nhiều người lại sợ hãi những sinh vật dị hình có hình dạng con người như vậy. Con người gọi đây là sinh vật dị hình tiến hóa thể T.

Có chuyên gia dự đoán rằng khi sinh vật dị hình trở thành cơ thể tiến hóa thể S thì nó sẽ trở thành một con người" hoàn chỉnh.
Bình Luận (0)
Comment