[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 1)

Chương 63

Cả nhóm cùng di chuyển về thị trấn, chỉ sau một đêm, vô số người chết, cùng thương vong, khung cảnh ven đường từ cuộc sống sung túc ấm no, trở thành khung cảnh hoang tàn, thảm khốc.


Elvis gặp lại đoàn tu sĩ, nhóm tu sĩ ở lại thị trấn để giải quyết sinh vật hắc ám, mặc dù là trận chiến tàn khốc, lại may mắn không có ai thương vong, hắn thầm thở phào nhẹ nhõm, này cũng là nàng nhanh trí nhắc nhở hắn, tìm kiếm thân ảnh của nàng, từ xa hắn thấy thân ảnh của nàng run lên, bờ vai đặc biệt trở nên cô tịch.


Bước tới gần, cảnh tượng thật bi thương, hắn nghe thấy bé trai mặc dù đã bị đứt đôi người, hơi thở thoi thóp, xong vẫn là cố gắng kêu lên: "Hãy cứu lấy mẹ em", trái tim hắn sững lại...cảnh tượng này quá quen thuộc khiến vết cứa lâu nay trong tim hắn rách ra, chảy máu đầm đìa, liệu có khi nào, ngày ấy con gái hắn cũng đã từng như vậy điên cuồng kêu cứu, điên cuồng mong chờ hắn trở lại.


Giật mình sững sờ, cúi đầu nhìn xuống đôi tay bị nắm lại, hướng về phía nàng hắn thấy nàng nhìn hắn, ánh mắt ánh lên sự lo lắng, hắn thở hắt ra, gật đầu trấn an nàng, lúc này nàng mới đưa tay lên, xoa nhẹ đầu của bé trai.


"Yên tâm...chúng ta sẽ giúp mẹ của em, em đã rất dũng cảm, hãy ngủ một giấc thật ngon nhé", bé trai mới yên tâm, đôi mắt dần nhắm lại, đã không còn hơi thở.


Nàng thở dài, cúi đầu, tưởng niệm cậu bé, chiến tranh luôn là như vậy, tàn khốc...


---------------


Trận chiến kết thúc, sinh vật hắc ám, đã được thanh trừ, các tu sĩ sắp xếp đồ trở lại giáo đường, Elvis nâng mắt nhìn nàng, hỏi: "Công chúa, ngài có muốn trở về với ta không?"


Nàng nhìn hắn, có chút muốn nói lại thôi, sau cũng đành lắc đầu: "Ta chưa trở về được, ta vẫn là muốn đến thăm Lyly nghe nói nàng đang bị bệnh, chuyến đi này cũng là đến thăm nàng"


Elvis suy nghĩ, Lyly là tiểu thư Lyly của nhà công tước Harm sao? Dinh thự của nàng ta cũng khá gần đây, nhưng hắn cũng không chắc liệu sinh vật hắc ám đã bị diệt trừ hết chưa, mày hắn nhíu lại khuôn mặt lo lắng.


"Công chúa, ta nghĩ rằng thời điểm hiện tại không thích hợp, để ta đưa người hồi cung, cũng đảm bảo an toàn cho người"


Thấy nàng lắc đầu từ chối, nhưng ánh mắt lại hơi trông mong nhìn hắn, đôi mắt sáng rỡ chiếu đến hắn: "Ta thật sự rất lo cho nàng...ngươi biết đấy, sinh vật hắc ám đang ở quanh đây, ta cũng muốn đến xem nàng có thực sự an toàn hay không...thật ra nếu ngươi lo lắng cho ta...chúng ta có thể đi cùng nhau mà"


Elvis khuôn mặt hiện lên một chút khó xử, nhưng thật sự là hắn rất lo cho nàng, cũng không biết bọn chúng có còn quay lại không, do dự trong chốc lát, cuối cùng vẫn là gật đầu đồng ý.


Lại nhận được nụ cười tươi rói, đáp lại hắn.


----------------(Dinh thự gia tộc Harm)


Nàng nhanh chóng xuống xe ngựa, nhẹ nhàng ôm chầm lấy cô gái trước mặt, khuôn mặt lo lắng nói: "Lyly em không sao chứ?"


Lyly Harm - con gái công tước, là bạn chơi từ bé với nguyên chủ, tình cảm còn thân thiết hơn hoàng muội của nàng là Charlotte, cũng là người nguyên chủ tin tưởng nhất.


Lyly nở nụ cười, đón nhận cái ôm nồng nhiệt, nàng nói: "Em không sao, còn người, người thật sự khiến em lo lắng", xong lại liếc sang Elvis cùng Theodore mới bớt chút giọng trách mắng: "Cũng may là còn có tu sĩ Elvis nếu không em không biết sẽ ra sao nữa...", đôi mắt hơi đỏ lên.


Nàng nhanh chóng trấn an cô ấy, cùng mọi người đi vào nhà.


Mà ở đây lại gặp người mà nàng nghĩ rằng sẽ không bao giờ có khả năng xuất hiện tại đây: Harriet...


Nàng nhanh chóng chắn trước người Lyly, chặn tầm nhìn của Harriet: "Tại sao ngươi lại ở đây? Ngươi muốn làm gì Lyly?"


Harriet lông mày nhướng cao, khuôn mặt mạc danh phấn khích nhìn nàng: "Ồ, điều đó phải hỏi Đại công chúa người chứ? Người là định làm gì vị hôn thê của ta vậy?"


Nàng trợn to đôi mắt, khuôn mặt tức tối vì sự vô sỉ của hắn: "Ngươi cũng biết ngươi là vị hôn phu của em ấy, vậy mà lại đi trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, ngươi có nghĩ đến cảm nhận của em ấy không, người như ngươi đúng là tên chuột...tên không biết xấu hổ, ta sẽ bảo phụ hoàng hủy bỏ hôn ước, tránh ngươi lại gây ra tổn thương cho em ấy"


Harriet chân dài bước qua, rút ngắn khoảng cách với nàng, cúi đầu chào hỏi như một thân sĩ: "Công chúa người đừng vì ghen mà tức giận ta, hôn ước này, ta cũng không có muốn, tiểu thư Lyly đây lại càng không muốn, này cũng chỉ là do hai bên gia đình quyết định, người đừng giận ta, lòng ta chỉ thủy chung với một mình người thôi"


Nàng tức muốn hộc máu bởi độ vô sỉ của hắn, nàng ghen cái gì, nàng với hắn có cái gì để ghen, ai lại cần hắn hướng nàng chung thủy, thấy ánh mắt Lyly nhìn nàng có chút khác lạ, khuôn mặt lại càng tái xám, tức giận nói: "Ta với ngươi không có quan hệ chi gian gì, cớ sao lại phải ghen? Lời này cũng thực quá buồn cười", nói xong cũng liền mạnh mẽ bước qua hắn, kéo theo Lyly ánh mắt đánh giá cùng tìm tòi.


Lyly sắp xếp từng gian phòng cho khách nhân xong nhanh chóng chạy qua phòng Hoa Y, tra hỏi bức cung: "Rốt cuộc thì tại sao người với hắn lại quen nhau vậy, chẳng phải em đã bảo người tránh xa hắn ra sao, hắn là người rất đáng sợ đó"


Thấy khuôn mặt người trước mặt đầy một màu hắc, nghe toàn bộ câu chuyện xong, Lyly đến thật sự cạn lời với công chúa nhà nàng mà:" Rốt cuộc thì em cũng chỉ là vị hôn thê trên danh nghĩa của hắn thôi, sớm ngày cũng sẽ hủy bỏ, hơn nữa em cũng lại không có cảm tình gì với hắn, mặc dù thật sự cái danh hiệu đa tình phong lưu của hắn lên đến đầu em, nhưng người thật là lại đi gây sự với hắn, phải biết hắn vô cùng nguy hiểm, người mau tránh xa hắn ra đi, em lo lắng hắn lại đánh chủ ý lên người"


Nàng khuôn mặt lại vô tư: "Ta đây nói cho hắn biết là hắn đừng có tạo phiền toái cho em, hơn nữa em yên tâm, ta mà lại sợ hắn sao"


Sau khi buông ra một chút lời cuồng ngôn, loạn ngữ, kết cục là lại bị ăn một tràng lời dặn dò, cùng cằn nhằn...cô thật là số khổ mà, cô còn đang muốn hắn dẫn xác đến dây dưa cô đây, chỉ hận hắn không dẫn xác đến ấy.

Bình Luận (0)
Comment