Lễ tốt nghiệp
Cảnh Nghi thi đỗ trường Đại học y thủ đô, vốn Cảnh gia muốn anh du học nhưng anh nhất quyết không đồng ý.
Hoa Y không định tiếp tục con đường học hành, thậm chí cô còn không ngờ mình có thể tốt nghiệp ấy chứ, nhưng nghĩ lại cũng không khó có tiền có thể sai khiến được ma quỷ.
Hoa Y chọn dừng con đường học tập tại đây, chính thức tiếp nhận Vex, lộ mặt ra ngoài giới hắc đạo.
Cô cũng không biết nam nữ chủ bây giờ ra sao, kịch tình này cô không còn tiếp tục theo dõi, nhưng rất nhanh sớm sẽ hoàn thành nhiệm vụ, bởi "món quà" cuối cùng đã được gửi đi rồi mà.
————————————
"Nhậm Lương...anh nói với em đây không phải sự thật đi!!! Làm ơn"
Hứa Di Giai khóc nấc đôi tay run rẩy chỉ vào màn hình máy tính, trên đó có 2 đoạn video, một là cảnh Đoàn Cường bị người hành hạ, dìm chết, hai là cảnh Tiểu Linh bị đổ chất thải vào người, sau ngã từ sân thượng xuống.
Cảnh quay rõ nét, khuôn mặt hung thủ hiện lộ rõ ràng, động tác nhanh gọn trên mặt hắn nào có tình cảm chỉ có thoả mãn cùng vui thích.
"Giai...Giai là ai đã gửi cho em! Là ai!!!" Nhậm Lương siết chặt nắm đấm thét lên, cảm xúc trong hắn lúc này cuồng loạn nổi lên không khống chế nổi mình.
Hứa Di Giai ôm mặt quỳ xụp xuống khóc lên, cô là cảnh sát là cảnh sát đấy mà bao năm nay lại chung sống với tội phạm giết người, thậm chí còn mang thai con hắn, cô phải làm sao, cô phải làm sao đây.
Nhậm Lương điên cuồng ấn mở máy tính, hắn bây giờ muốn tìm ra người làm chuyện này, là người đã phá nát cuộc đời hắn, dập tắt ánh sáng của hắn, hắn phải tìm được và...giết chết nó!!!
————————————
[Nhiệm vụ chính tuyến hoàn thành, thu thập đầy đủ giá trị hắc hoá, kí chủ có muốn bỏ qua nhiệm vụ phụ tuyến thoát ly thế giới không]
"Không" Hoa Y nói xong đầu liền ngẩng lên, nở nụ cười bước về phía trước.
"Chờ anh có lâu không?"
Cảnh Nghi nâng tay vén tóc vào mang tai cho cô, hình như hắn chú ý được trên tay cô có một nốt muỗi đốt mới, đau lòng cầm lên tính lấy hộp dụng cụ y tế trong cặp ra.
Hoa Y ngăn lại hắn: "Vết muỗi đốt thôi, mau lên xe hôm nay em trổ tài vào bếp đấy"
Bạn học đi qua khe khẽ ngoái lại nhìn, dù sao Cảnh Nghi cũng là học thần, thiên tài đi đâu đều là thiên tài, hắn vừa vào trường đã là thủ khoa, ai không biết hắn cũng khó.
Thậm chí còn có người trắng trợn dùng ánh mắt địch ý nhìn cô.
Hoa Y híp mắt, xem ra phải nhét người bên cạnh hắn rồi, không phải cô không tin hắn, mà tiện bề để hắn sai sử, ai không biết chứ vị này nhà cô cực kì khó chiều, việc gì làm phật ý hắn, hắn có thể tự bế đến vài ngày.
Vừa lên xe hắn vẫn nhất quyết cầm tay cô, lấy từ trong cặp ra hộp dụng cụ y tế, bôi thuốc lên.
Hoa Y tầm mắt chưa hề rời khỏi mặt hắn, cô nâng tay vuốt nhẹ má hắn, Cảnh Nghi ngẩng đầu đối diện tầm mắt cô.
"Muốn hôn anh"
Cảnh Nghi nghe lời cô, nghiêng đầu hôn lên, nụ hôn trằn trọc nóng bỏng dây dưa, thật lâu sau mới rời đi để lại một mảng kiều diễm.
Cô đưa tay vòng qua cổ hắn ôm hắn.
"Cảnh Nghi, Bạch Ly, em yêu anh..."