Tít tít tít
Hoa Y chớp mắt tỉnh dậy, thử cử động một chút liền khiến bản thân đau đến dữ dội, trán cũng rịn ra một tầng mồ hôi mỏng.
Cmn đau hơn cô nghĩ, cũng có lẽ do yếu tố xuyên qua, tai nạn có tý liền nằm liệt giường luôn rồi, cái tố chất thân thể yếu nhớt này Hoa Y từ chối hiểu.
Cô nghiêng nghiêng đầu mắt liền va vào một đầu tóc đen, mái tóc bóng mượt của hắn lúc này thế mà lại hơi bết lại, hình như còn đậm màu, có mùi của máu.
Rốt cuộc lăn lộn thế nào thành cái dạng này, Hoa Y hơi xót, nâng tay chạm nhẹ vào tóc hắn, rất nhanh liền đối diện với một đôi tròng mắt xanh thẫm đen đặc, bên trong chỉ còn sự âm u, lạnh lẽo cùng sâu thẳm bóng tối.
Hoa Y bất giác hô hấp đình trệ.
Thật lâu sau cô giống như không chắc chắn lắm: "Bạch Ly?"
"Ừ"
Đôi mắt hắn tăm tối, lại càng lạnh lẽo rét lạnh hơn nhìn thẳng cô.
Hoa Y toàn thân đều gai lên rất không thoải mái, ánh mắt này của hắn như nhìn xuyên qua thân xác này tới nơi sâu thẳm nhất linh hồn cô.
"Sao thế?"
Hoa Y rốt cuộc không chịu được nữa, khuôn mặt ngây ngô hỏi hắn.
Chỉ trong một khắc ấy, khi cô nhìn lại đôi mắt của hắn trở về như bình thường, chỉ còn sắc trong của làn nước mùa thu.
"Không" hắn dịu dàng nhìn cô, nâng lên đôi tay khẽ vuốt vuốt mái tóc cô "Lần sau đừng làm thế"
Hoa Y khoé môi hơi run run, rồi nở nụ cười tươi hướng hắn: "Vâng"
Quy thuận, quy hàng là tuyệt đối, cô không muốn cảm nhận sự rét lạnh âm u ấy nữa đâu, thực tra tấn người khác mà, còn là loại tra tấn lôi linh hồn ra để tra tấn ấy.
6996 âm thầm phun tào, đáng đời.
"Mi nói gì đấy? Nói lại coi"
[Tôi bảo cô đáng đời đó, khi không tự nhiên đi tính kế hắn làm chi, để rồi hắn thức tỉnh, nhìn cái ánh mắt rét lạnh kia đi cô đoán xem hắn có biết việc làm của cô không]
Hoa Y nghĩ lại vẫn hơi cấn cấn, đuối lý nên đành im lặng.
6996 thấy cô im lặng lại càng được đà bon miệng.
[Sao, đến khổ nhục kế cũng dùng rồi, mang bản thân đi chắn xe, không biết tình cảnh ấy đâu máu chảy lênh láng luôn, hệ thống như ta nhìn còn phát sợ ấy chứ]
"..."
Được rồi lần này là cô đuối lý, cô sai, lại dùng cách cực đoan nhất kích thích hắn, nhưng mà cô cũng oan ức lắm mà hắn hận cô như vậy, cô lại còn có cách nào.
Bạch Ly từ bên bàn lấy ra hộp cháo sớm đã được hâm nóng, múc ra, một loạt động tác nâng người cô, kê gối, hắn từng thìa đưa tới bên môi thổi thổi căn chuẩn nhiệt độ mới đưa tới miệng cô.
Hoa Y dĩ nhiên yêu thích loại đãi ngộ này, cũng thích sự tỉ mỉ khi hắn chăm sóc cô, chỉ là...
Chắc chắn hắn còn giận, điều này cô có thể khẳng định.
Ăn được vài thìa Hoa Y xác thực không có khẩu vị, lắc lắc đầu, hắn cũng không ép cô, đặt bát lên trên bàn, dùng giấy ướt lau sạch miệng cô, lại lau hai tay, đặt vào trong chăn.
"Bạch Ly...em sai rồi...anh đừng như thế mà"
Hoa Y vừa mở miệng liền nhận tội, hắn cũng đã xuất hiện, dĩ nhiên phải thức thời.
"Ừ"
Hoa Y: "..."
Lời này bảo cô tiếp tiếp như thế nào?
Ta có một lão công đang giận thì phải làm sao? 7749 cách dỗ lão công nguôi giận?
Bạch Ly thấy mặt nhỏ nghiêm túc, môi cũng mím chặt lại, hắn thở dài vòng tay ôm cô, đầu chôn tại hõm cổ cô.
Hoa Y thấy động tác này của hắn, quen thuộc nâng tay lên xoa nhẹ đầu hắn, nghịch tóc hắn.
"Tôi không giận, nhưng không có lần sau, tuyệt đối!"
Hoa Y hơi buồn vì hơi thở phả trên cổ cô, cô nở nụ cười đan tay vào trong tóc hắn.
"Vâng"
————————————
Trình Thu: "Bên đoàn phim chị đã nói rõ với họ rồi, đạo diễn Phùng nói sẽ quay những cảnh không có em trước, trong lúc đó mong là em kịp hồi phục, ngoài ra chị hơi ngạc nhiên đấy ảnh đế Dư Tuấn lại nói đỡ cho em"
Hoa Y đưa tay lên môi ý bảo Trình Thu đừng nói nữa, mắt cô liếc ra phía cửa.
Cô nhỏ giọng: "Anh ta thưởng thức em thôi, đừng nói đến vấn đề này nữa, chị bảo với đạo diễn Phùng 2 tuần sau em sẽ quay lại"
"2 tuần?!" Trình Thu nghi ngờ nhìn đôi chân bó bột to tướng của cô.
"Tin em"
Cùng lúc cửa bị người đẩy ra, người đàn ông xuất hiện sau cánh cửa, Trình Thu ánh mắt dại ra, ngơ ngẩn nhìn.
Hoa Y nhíu mày, lấy tay quay lại đầu cô: "Chị về đi, mới nhận thêm vài người mới mà không cần quá lo cho em"
Trình Thu gật đầu, hỏi thăm cô một chút, ánh mắt liếc qua người đàn ông rồi rời khỏi.
Bạch Ly gọt xong trái táo, nâng tay đưa tới trước miệng cô.
Hoa Y nhìn những ngón tay trắng nõn thon dài tinh xảo trước mặt khẽ nuốt nước bọt, ánh mắt loé loé, cô há miệng cắn miếng táo như vô tình dùng lưỡi đảo qua đầu ngón tay hắn.
Bạch Ly mặt không đổi sắc thu lại tay, đợi cô nhai hết lại đưa lên.
Lần này Hoa Y ăn luôn miếng táo nhỏ, đồng thời dùng răng cắn nhẹ đầu ngón tay hắn, cắn xong còn dùng lưỡi liếm quanh.
Bạch Ly chớp mắt, ngón tay từ miệng cô di chuyển xuống dưới cằm, đỡ lấy cằm cô, đầu nghiêng qua.
Môi áp lên môi, hắn từ từ trằn trọc, nhấm nháp cánh môi cô, cái lưỡi đảo quanh phác hoạ khuôn môi đầy đặn mềm mại, đầu lưỡi tiến vào đùa nghịch trêu ghẹo lưỡi đinh hương, thật lâu sau khi hô hấp của cô trở nên rối loạn mới rời đi, trước khi đi còn không quên mút nhẹ cánh môi cô giống như nhấm nháp vị ngọt còn đọng lại.
Cô thở hắt ra, đôi môi hơi sưng lên, lấp lánh ánh nước như trái anh đào chín mọng, cô híp mắt tầm mắt dán vào đôi môi hắn.
"Tiểu yêu tinh!"
Bạch Ly bật cười, ngón cái nâng lên khẽ lau đi vệt nước còn đọng lại trên cánh môi cô.
"Cái này là nói em"